Có Chồng Là Thần Y

Chương 469: Chương 469: Thức thời




“Thần y Sở, thật không dám giấu giếm, đêm khuya đến tìm cậu, là muốn hỏi cậu vài vấn đề” Lão gia chủ cười trả lời. “Ông nói đi ạ.” “Là thế này, lão già đây muốn hỏi cậu rốt cuộc cậu là người ở đâu, trông tuổi còn trẻ mà có thể ưu tú đến như vậy?” Con người vẩn đục của ông lão chăm chú nhìn Sở Quốc Thiên nói. “Không quyền cũng không thể, cũng không người chống lưng, ông đừng suy nghĩ nhiều, nếu nói tôi đến từ nơi nào, thì chính là Y Đạo Môn, và Công ty Hữu hạn Y dược Thanh Di

Vẻ mặt lão gia chủ ngây ngẩn, lẩm bẩm nói: “Nói như vậy, Thần y Sở không cách nào tham gia hội nghị được hay sao?”

Sở Quốc Thiên đương nhiên biết đối phương đang nhắc đến hội nghị gì, anh hờ hững nói: “Ông cụ nói không sai, cho dù bây giờ là Y Đạo Môn, hay Công ty Hữu hạn Y dược Thanh Di, đều không nhận được lời mời tham dự hội nghị.” “Đáng tiếc.

Lão gia chủ thở dài, nhưng sau đó lập tức nói: “Thần y Sở, nếu cậu muốn tham gia hội nghị, ông lão đây có thể dẫn cậu theo, không biết ý cậu thế nào?” “Ha ha, ông muốn nhân cơ hội kéo tôi về phe nhà họ Long ông phải không?”

Sở Quốc Thiên thoáng nhìn qua ông lão, tiếp tục nói: “Tôi biết đến đại hội đó, cũng biết sau hội nghị lần này, chỉ cần thực lực đủ mạnh, thì có thể thu hoạch nhiều thứ béo bở, có điều là tôi cũng không có hứng thú lắm.” “Vậy Thần y Sở cứ thể bỏ qua như vậy sao?” Lão gia chủ ngạc nhiên nói.

Sở Quốc Thiên nghe xong, lại mỉm cười thần bí, anh không trả lời mà hỏi ngược lại: “Ông cụ, tôi ngược lại muốn hỏi ông một chút, ông đã nghĩ đến sau khi tham gia hội nghị, sẽ đối phó với những thế lực lớn ở Yên Kinh như thế nào chưa?”

Mí mắt của lão gia chủ giật giật, rồi nghiền ngẫm nhìn Sở Quốc Thiên nói: “Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, kỳ thật loại người đã đến tuổi như tôi, đã sớm không còn coi trọng những vật ngoài thân nữa, sở dĩ muốn dính vào việc này, đơn giản chính là muốn tiếp tục duy trì nhà họ Long mà thôi.

Mặc dù tôi không sợ bất cứ thế lực từ những dòng họ lớn gì, nhưng nếu thật sự liều mạng, nhà họ Long của tôi khẳng định không đủ lực, đồng thời, một khi chọc giận những thế lực dòng họ lớn kia, nhà họ Long mãi mãi không có một ngày nào yên ổn!” “Cho nên, tôi đề nghị sau khi tham gia hội nghị, tốt nhất đừng để bọn họ biết được quan hệ giữa hai chúng ta, nếu không, xem như các người đang đùa với lửa!” Sở Quốc Thiên cười nói.

Lão gia chủ hô hấp dồn dập, sao lại không hiểu ý mà Sở Quốc Thiên muốn nói.

Một lúc lâu sau, ông cụ mới nhìn Sở Quốc Thiên hỏi lần nữa: “Thần y Sở, tôi đã sống một thế kỷ rồi, nhưng chưa từng gặp ai tài năng như cậu, cho dù trên phương diện võ thuật, hay y học, tài nghệ của cậu đã sớm đứng đầu thế giới, tôi cả gan hỏi cậu một câu, rốt cuộc cậu đã luyện thành như thế nào?” “Long Huyết.” Sở Quốc Thiên không giấu diểm nói. Ủng hộ team chún*g mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАРР.cом

Vốn dĩ anh có thành tựu như bây giờ, ngoài thiên phú và cố gắng của bản thân, thì chủ yếu là dựa vào Long Huyết.

Ông cụ phỗng người ra, lầm bầm nói: “Tôi từng được nghe nói về Long Huyết, cũng từng giao đấu với người mang Long Huyết, nhưng tôi cảm thấy, Long Huyết đầu tới mức thần kỳ như người khác nói?”

Sở Quốc Thiên nghe vậy thì chỉ biết cười nhạt.

Long huyết không mạnh?

Vậy thì phải xem có bao nhiêu Long huyết.

Giống như anh lúc chỉ có vài giọt Long Huyết, đã có thể tung hoành Tây Kỳ, khiến đầu sỏ giặc nghe tin đã sợ mất mật, mà bây giờ anh lại có thêm vài giọt nữa, thực lực của anh so với trước kia mạnh hơn không biết bao nhiêu lân.

Thấy Sở Quốc Thiên không nói gì thêm, lão gia chủ cũng thức thời không tiếp tục truy hỏi, mỗi người ai cũng có bí mật của riêng mình, huống gì một người tài giỏi giống Sở Quốc Thiên, chắc chắn bí mật trên người khẳng định không ít.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.