Có Chồng Là Thần Y

Chương 467: Chương 467: Tới đây mà phi lễ




“Thôi!”

Chuyện trước kia, ông lão cũng rất rõ ràng, cho nên ông ta không có bất kì do dự nào, nói: “Cậu bạn trẻ, dựa theo ước định, nhà họ Long chúng tôi sẽ không làm khó dễ cho cô Vương Vũ Huyên nữa.

Đồng thời từ nay về sau, nhà họ Long chúng tôi sẽ coi cậu như vua chúa, chỉ cần nơi nào có cậu xuất hiện, nhà họ Long chúng tôi cũng phải tự động cúi đầu, cung kính chào!”

Ô!

Câu nói này vừa vang lên, tất cả mọi người đều bùng nổ.

Long Hải Cung là người phản ứng đầu tiên, ông ta gấp gáp nói: “Lão gia chủ, ngài làm như vậy, nhà họ Long sau này làm sao còn chỗ đứng trên giang hồ nữa, từ nay về sau, nhà họ Long này hả không phải là trò cười sao?” “Còn không phải là do các người tài nghệ không bằng ai, người ta đã vô cùng khai ân rồi, nếu không, các người cảm thấy nhà họ Long này bây giờ còn tồn tại được hay sao?” Lão gia chủ lạnh lùng nói. Nghe đến đây, tất cả con cháu nhà họ Long sắc mặt đều cứng lại, vô thức cúi đầu xuống.

Và lão gia chủ khẽ liếc nhìn bọn họ, tiếp tục nói: “Thế diện là thứ mà do bản thân kiếm được, không phải của bố thí của người khác đem đến, giới võ thuật chúng ta, càng mạnh thì càng được tôn trọng, hôm nay Thần y Sở chỉ dùng sức lực của một người đã có thể càn quét toàn bộ nhà họ Long chúng ta, các người còn không phục ở điểm nào?”

Nói xong câu này, lão gia chủ lại nhìn Long Hải Cung nói: “Hải Cung, nhận lỗi với Thần y Sở đi!” “Cái gì cơ?”

Long Hải Cung trong lòng sợ hãi, lúc ông ta đang chuẩn bị nói gì đó, lại nhận ra ánh mắt ác liệt của lão gia chủ.

Lúc bế tắc, ông ta chỉ nó thể cắn răng chịu đựng, lưỡng lự đi về phái Sở Quốc Thiên, nói: “Xin... xin lỗi thần y Sở, Hải Cung có mắt không thấy núi Thái Sơn, vẫn mong cậu đại nhân đại lượng, tha thứ cho sự lỗ mãng của tôi!”

Không biết, Sở Quốc Thiên nghe xong, lại cười lạnh nói: “Ông dường như còn lưỡng lự nữa đấy à?”

Long Hải Cung trong lòng bực bội, nhưng không đợi ông ta cãi lại, lão gia chủ đã nhìn ông ta với ánh mắt đầy phẫn nộ. “Xin lỗi Thần y Sở, Hải Cung tôi thật sự sai rồi, mong cậu giơ cao đánh khẽ, để chúng tôi đi trước!” Hải Long Các cuối cùng hít một hơi thật sâu, cúi đầu thật sâu hành lễ với Sở Quốc Thiên.

Nói xong chuyện này, khuôn mặt già nua của Hải Cung đỏ rực lên, ngoại trừ lão gia chủ ra thì dù sao ông ta cũng là người đứng thứ hai, bây giờ lại ở trước mặt mọi người cúi đầu nhận tội với thần y Sở, đây cũng quá ấm ức cho ông ta rồi!

Tuy nhiên, hôm nay điều ông ta suýt chút nữa thổ huyết là, thần y Sở nghe xong việc này, lại đương nhiên gật đầu: “Biết sai có thể thay đổi là điều tốt, hy vọng sau này ông có thể đối nhân xử thế cẩn thận, ngoan ngoãn mà làm việc Cập nhật chươn*g mới nhất tại TгцуeлАРР.cом

Xì!

Nghe ngữ khí của Sở Quốc Thiên như là thế hệ tiền bối đang dạy dỗ thế hệ trẻ, Long Hải Cung ngay lập tức cảm thấy mạch máu dồn lên não, nhưng cho dù trong lòng lại phẫn nộ, ông ta cũng không dám có nửa phần bất mãn.

Tiếp theo, dưới sự thúc ép của lão gia chủ, tất cả những người trước nay nói xấu Sở Quốc Thiên, toàn bộ cũng đều phải xin lỗi Sở Quốc Thiên.

Sở Quốc Thiên không từ chối những người tới, nhưng sau khi đợi đàn con cháu nhà họ Long lui đi, anh mới gật đầu bằng lòng: “Ông cụ đáng tin, họ Sở tôi đây cũng không hăm dọa làm gì, chuyện này đến cuối cùng kết thúc đi.” “Cảm tạ cậu bạn trẻ, cái gọi là không đánh không thành người quen, đã nguyện ý làm lành với nhà họ Long chúng tôi, vậy thì nhà họ Long chúng tôi lẽ ra nên tận lực làm tốt vai trò của một chủ nhà.

Lão gia chủ lại lần nữa ra lệnh: “Hải Cung, chuẩn bị cơm ngon rượu ngon, với tiêu chuẩn cao nhất để đối đãi Thần y Sở!”

Long Hải Cung nghe thấy những lời này, sau khi gật đầu, ông ta lại sắp xếp người đi xử lí.

Sở Quốc Thiên nhìn lão gia chủ quả thực thật tâm muốn nói chuyện cùng, sau đó nghĩ, nói: “Nếu ông cụ đã coi trọng Họ Sở tôi như vậy thì Họ Sở tôi sẽ giúp người nhà họ Long ông chữa lành vết thương.

Xi!

Ngay sau lời nói này, tất cả im lặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.