Có Chồng Là Thần Y

Chương 551: Chương 551: Uy hiếp




**********

Chương 551: Uy hiếp

Chuyện này về cơ bản là đã đe dọa đến an toàn cá nhân rồi.

Lâm Thanh Di nghe mà kinh hãi, cô vội vàng chạy lên nói rằng: “Hai vị, không nhất thiết phải nổi nóng rồi làm đến mức này, dù sao cũng chỉ là chẳng may va chạm nhau một chút thôi, mọi người nhường nhau một bước rồi coi như qua chuyện không được sao.” “Tính chồng tôi vốn đã thế rồi, cứng đầu ngang bướng, nếu có đắc tội gì tới hai vị cũng xin được thông cảm cho, nếu không được nữa thì tôi xin được thay anh ấy xin lỗi hai người!”

Nói rồi Lâm Thanh Di bước lùi về sau mấy bước, trịnh trọng cúi đầu xin lỗi hai người kia.

Chướng mắt thì chướng mắt, nhưng là vợ của Sở Quốc Thiên, quả thực Lâm Thanh Di làm việc rất có đầu cuối.

Hơn nữa bất kể là Sở Quốc Thiên làm gì, gặp phải chuyện phiền phức gì, thì cô cũng luôn là người đầu tiên đứng ra, bất kể là núi đao biển lửa thì cũng chưa từng do dự lấy một lần.

Sở Quốc Thiên nhìn thấy Lâm Thanh Di, thở dài trong lòng. “Sao thế nhỉ, cái cô này, cô nghe không hiểu tôi nói gì à? Tôi nói nhé, dập đầu nhận lỗi cơ mà, cô hời hợt uốn éo thế mà tưởng lấp liếm cho qua được à? Cô thấy bọn này dễ lừa hay là muốn làm tấm gương sáng này hả?”

Người phụ nữ cười khẩy một tiếng, nhìn Lâm Thanh Di, trên mặt là vẻ hâm mộ cực kỳ pha lẫn với ghen tị. “Nhưng mà, nếu cô thật sự muốn thay anh ta ấy mà, thế thì cũng chẳng có gì khác đâu, quỳ xuống xin lỗi đi!”

Lâm Thanh Di tỏ vẻ nghiêm túc: “Thưa cô, cô như thế này là có phần cả vú lấp miệng em rồi đấy, cô cũng không bị thương gì cả, chỉ là không cẩn thận bị ngã ra mà thôi, có nhất thiết phải thế không, làm to chuyện ra thì ai cũng chẳng được đẹp mặt cả.” “Mất mặt ấy hả? Ha, bà đây đã mất mặt từ nãy rồi, mấy người còn biết nghĩ trước nghĩ sau cơ à? Nghe cho rõ đây, hôm nay anh ta không chịu xin lỗi thì chuyện này chưa xong đây, ra khỏi đây rồi thì cũng đừng tưởng được yên on!”

Nói rồi, người phụ nữ phất tay, nhoáng cái có hai gã đàn ông mặc đồ đồng phục hùng hùng hổ hổ xông vào. “Chị Trương” “Ông chủ Hoàng

Hai gã đàn ông lần lượt chào hỏi với người phụ nữ và gã đàn ông béo.

Những chỗ như này mấy người như vệ sĩ gần như là không đáng tin, thậm chí đến cả trợ lý cùng không có tư cách đi vào, hai người này trông vẻ bề ngoài rõ ràng chẳng phải là vệ sĩ gì, thế nhưng chính xác là có thân phận gì có lẽ cũng chỉ có người phụ nữ với gã đàn ông béo kia biết rõ ràng mà thôi. “Mấy đứa, có thấy mấy đứa nhà quê mới lên tỉnh này không? Đánh chết nó cho chị, lấy được hai cái tay nó là vẫn còn nhẹ đấy, bắt nó dập đầu nhận lỗi cho chị!

Người phụ nữ dữ dẫn trừng mắt lên nhìn bọn họ. “Chậc, dám đụng đến cả chị Trương nhà chúng ta, bọn em nhất định sẽ xử đẹp nó cho chị xem!” “Hiếm khi mới được hộ đỡ chị Trương được một lần, cứ để cho bọn em xử lý đi.” Nói rồi hai người liền hằm hằm xông về hướng Sở Cập nhật nhanh nhất tr*ên ТгцyenАРР.cом

Quốc Thiên. “Mấy người định làm gì? Có chuyện thì cứ từ từ mà nói chứ, nếu các người ra tay, bọn tôi cũng không phải kiểu mặc người bày bố đâu” Lâm Thanh Di vội vàng lấy điện thoại ra, làm bộ như sẽ gọi báo cảnh sát.

Thế nhưng đối phương lại không hề để cô vào mắt, còn chẳng thèm nhìn đến cô lấy một cái. Những người đứng hóng chuyện xung quanh ai nấy đều tập trung hết mức, tất cả đều mong muốn được xem một màn hay ho.

Bên ngoài đám người, Mộ Phong Lâm đứng ở một góc khuất nhìn vào.

Cậu ta cầm chén rượu quơ quơ, ý cười treo trên khỏe miệng vẫn cứ y nguyên không hề thay đổi. “Cậu chủ, cậu định khi nào thì ra tay a?” Một người đàn ông đi tới gần, hỏi dò. “Không vội, trước tiên cứ để bọn họ dạy dỗ cái tên kia trước đi, chờ khi bọn họ ra tay với Lâm Thanh Di thì tôi xuất hiện, phụ nữ ấy mà, kỳ lạ lắm, bọn họ thích được làm mấy chuyện màu mè, muốn được nở mày nở mặt. Giờ đang có nhiều người đang nhìn như vậy, ngay vào lúc cô ấy tuyệt vọng nhất bất lực nhất, thì sự xuất hiện của tôi chẳng phải là anh hùng cứu mỹ nhân mà các cô ấy hằng mong ước đó sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.