Có Chút Ngoài Ý Muốn, Tôi Sinh Con Cho Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 15: Chương 15: Cô làm phục vụ ở đây sao?




“Vậy giám đốc thật sự không định hợp tác với nhà họ Giang sao?” Từ Phong càng ngày càng không đoán được suy nghĩ của boss.

Đương nhiên là có đầu tư vào Giang thị, mặc dù gần đây một số dự án của Giang thị gặp trục trặc nhưng chỉ cần có nguồn vốn của TM thì sẽ được giải quyết, vụ hợp tác này đôi bên cùng có lợi.

“Có chứ, nhưng không phải bây giờ.”

“Vậy vừa rồi là cô cố ý? Chỉ là muốn dạy cho Giang Vũ Phỉ một bài học?” Từ Phong vẫn là không hiểu.

“Từ từ rồi cậu sẽ biết. Đi làm việc đi! Nhớ tổ chức tiệc vào tối nay.” Giang Vũ Phỉ nói.

“Vâng.” Từ Phong lập tức đi làm.

Đêm!

Khách sạn Riverside!

Giang Ý Mạn hào phóng bao toàn bộ khách sạn, có thể nói là rất xa hoa, tất cả nhân viên của chi nhánh tập đoàn TM đều đến, bọn họ tụ tập từng hội một trong khách sạn.

Giang Ý Mạn ngồi trong xe, nhìn đồng hồ trên cổ tay, thời gian vừa vặn. Từ Phong đỗ xe ở cửa trước của khách sạn, đang định xuống xe thì Giang Ý Mạn đột nhiên nhìn thấy mấy người kia đi vào khách sạn, lông mày lập tức nhăn lại.

“Chuyện gì vậy?” Giang Ý Mạn hỏi Từ Phong.

“Tôi—” Từ Phong xấu hổ.

“Nói thật, đã xảy ra chuyện gì?” Giang Ý Mạn tiếp tục chất vấn.

Từ Phong chỉ có thể nói hết ra.

“Không phải bởi vì có quá nhiều người muốn gặp cô sao, cô rất thần bí. Mấy ông lớn muốn hợp tác với TM đều biết cô đêm nay bao trọn khách sạn. Tôi cũng hết cách, họ đều là người có địa vị cao, chúng ta không thể trực tiếp đuổi đi được! ”Từ Phong cũng rất bất lực, vốn chỉ là buổi liên hoan cùng nhân viên trong công ty, giờ lại biến thành buổi tiệc thượng lưu luôn rồi.

Đây đều là những người muốn gặp Giang Ý Mạn để đàm phán hợp tác, nếu họ trực tiếp xua đuổi khách, sợ rằng sẽ mất hết mối quan hệ, mặc dù có tiền trong tay, ai cũng muốn hợp tác với bọn họ, nhưng quan hệ cũng rất quan trọng, không thể cứ vậy mà cư xử tùy tiện.

“Tôi ——”

Giang Ý Mạn thực sự muốn đánh cho Từ Phong phát, nhiều người trong khách sạn như vậy, sao cô có thể thoải mái đi vào?

Sợ rằng ngay khi cô xuất hiện sẽ bị bọn họ bao vây, lúc đó Giang Ý Mạn làm sao có thể sống được?

“Giám đốc Giang, sao cô không lộ mặt! Nếu mấy ông chủ đó biết tổng giám đốc tập đoàn TM là một mỹ nữ, không chừng sẽ nhảy dựng lên mất. Tôi nghĩ như vậy cũng tốt. Tránh cho người ta lại nói cô là tên nhà giàu mặt lạnh ăn thịt người không nhả xương.” Từ Phong cố hết sức khuyên nhủ.

Giang Ý Mạn trực tiếp vả cho cậu ta một phát.

“A. Là lỗi của tôi, là tôi đã không để ý làm lộ tin tức, tôi phải làm sao bây giờ? Hay là đuổi bọn họ đi?” Từ Phong nghiêm túc.

Nếu là chuyện lớn, cậu sẽ đi nói với mấy ông chủ đó là đêm nay cô không đến, hiện tại đang ở nơi khác, các ông chủ tự nhiên sẽ rời đi!

“Đành chịu vậy! Mau đi lấy một bộ quần áo phục vụ ra đây.” Giang Ý Mạn ra lệnh.

Giám đốc muốn giả làm nhân viên phục vụ sao, kế sách, quả là kế sách!

Từ Phong đi nhanh về nhanh, hỏi mượn một bộ trang phục của nhân viên nữ từ tay quản lý.

Giang Ý Mạn mặc lên người, quả thực rất đẹp nha, dáng người cô rất chuẩn, mặc bộ váy phục vụ cũng không thể che hết được sự kiều diễm!

“Cậu vào trước đi, lát nữa tôi sẽ tự vào, nhớ dặn nhân viên khi gặp tôi thì không cần chào.” Giang Ý Mạn nói.

“Vâng.”

Từ Phong xuống xe đi vào trước.

Giang Ý Mạn ngồi trên xe một lúc mới xuống, vừa định bước vào, cô liền nhìn thấy một chiếc xe rất sang trọng phóng tới, vừa vặn dừng lại trước mặt cô.

Cửa mở ra, Giang Vũ Phỉ rất sang chảnh bước xuống, Hiên Hiên cũng tới, người xuống xe cuối cùng là một nam nhân rất đẹp trai, dáng người thật cao, vai rất rộng, giữa hai lông mày có khí chất phi phàm, một tay anh đang ôm Đoá Đoá trong ngực, gia đình bốn người đi dạo cùng nhau thật khiến người ta ghen tị.

Giang Ý Mạn đứng bất động tại chỗ, hai đứa trẻ vốn là con của cô, nhưng bây giờ chúng lại trở thành vật hi sinh để Giang Vũ Phỉ đạt được mục đích, hai bàn tay nhỏ của cô nắm chặt, cô nhất định sẽ đòi lại bằng được.

“Giang Ý Mạn? Sao cô lại ở đây?”

Giang Vũ Phỉ nhìn quần áo trên người Giang Ý Mạn, là váy của nhân viên phục vụ khách sạn, nhất thời bật cười thành tiếng, hóa ra Giang Ý Mạn làm nhân viên phục vụ ở đây! Cô còn tưởng cô ta tìm được việc gì cao sang khi ở nước ngoài.

“A ha ha, cô phục vụ kia, lại đây. ” Giang Vũ Phỉ lớn tiếng gọi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.