Cô Công Quả Thụ

Chương 39: Chương 39




Hôm nay, Jaejoong khiến người khác cảm giác có chút khác lạ. Nhưng đến tột cùng khác ở chỗ nào, Yunho không nói ra được. Dù sao, chỉ là cảm thấy, Jaejoong hôm nay hình như rất hấp dẫn?

Kỳ thật, không chỉ riêng Yunho, rất nhiều đồng nghiệp trong văn phòng đều đang bàn tán về Jaejoong.

Jaejoong đi làm cũng có cảm giác người khác đang nhìn mình, nhưng lúc quay đầu nhìn bốn phía, chỉ có đồng nghiệp đang làm việc.

Rốt cục, lúc Jaejoong quay đầu lại nhìn lần thứ N thì chạm mắt với Yunho. Mà Yunho hình như có chút xấu hổ, không được tự nhiên quay mặt đi, tiếp tục làm việc.

Thế nhưng, Jaejoong lại vụng trộm vui vẻ.

Lúc tan tầm, Jaejoong đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về lại thấy có người gọi cậu.

“Cái kia, tiền bối, em có thể mời anh đi ăn cơm không?” Jaejoong ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt ngây thơ kia.

Jaejoong biết đây là nhân viên vừa mới tốt nghiệp của phòng thiết kế trong công ty, cậu nghe mọi người nói cậu nhóc này là gay, cho nên lúc Jaejoong đi đến phòng thiết kế có quan sát vài lần.

Xem bộ dạng cậu ta, hình như cũng là thụ?

Jaejoong có chút khó xử, bởi vì cậu hôm nay thật sự có việc phải làm.

“Ngại quá, tôi hôm nay có việc, để hôm nào tôi mời cậu đi ăn!” Jaejoong cười cười xin lỗi.

“Ah, không có việc gì, ha ha, vậy thì lần sau đi!” Cậu thanh niên đỏ mặt bỏ đi không lâu, Yunho liền đen mặt đứng cạnh Jaejoong.

“Người vừa rồi nói gì với cậu vậy?” Giọng điệu của Yunho khiến cho Jaejoong cảm giác như mình đang bị thẩm vấn.

“Không có gì ah. Chỉ là hỏi chuyện công việc thôi.” Jaejoong có chút khó chịu với giọng điệu của Yunho, liền trả lời qua loa.

”Phòng thiết kế hỏi phòng tuyên truyền?” Yunho là đồ ngốc sao? Đương nhiên không!

“Lát nữa cùng đi ăn cơm!” Lúc Yunho nói những lời này, Jaejoong cảm thấy anh có chút bá đạo. Cậu với Yunho, đã lâu lắm rồi không ăn cơm cùng nhau.

“Nhưng mà, hôm nay tôi có việc.” Jaejoong cẩn thận nhìn sắc mặt Yunho, may quá, không tức giận thì phải?

“Ah, kỳ thật không phải tôi rất muốn mời cậu đi ăn, chỉ là đúng hôm nay tôi đi đến nhà hàng Nhật Bản, mà cậu lại rất thích mấy món ăn đó, nên rủ đi cùng! Ha ha, nếu cậu có việc thì lần sau đi!”

Yunho giải thích liên tục, Jaejoong cũng rất bất đắc dĩ, chỉ là mời đi ăn cơm sao Yunho phải nói nhiều đến vậy?

“Ah, vậy lần sau, tôi đi trước!” Jaejoong cầm áo khoác đặt trên ghế, chuẩn bị đi ra ngoài. Nhưng Yunho lại kéo tay Jaejoong lại, không chịu buông.

“Yunho à, lần sau đi, hôm nay tôi thật sự có việc!”

“Tôi biết rõ, cậu đi đi!” Yunho ngoài miệng nói như vậy, nhưng tay lại không chịu buông.

“Ừ, tôi đi đây!” Nhưng Jaejoong vẫn không tháo tay Yunho ra được.

Jaejoong có chút bất đắc dĩ nhìn Yunho, Yunho quay mặt đi, giả bộ như không thấy cái gì, vẻ mặt như vậy, giống hệt một đứa trẻ.

“Yunho, cùng về nhà đi!”

Kelly vừa gọi vừa đi tới, Jaejoong vội vàng đẩy tay Yunho ra, sau đó đi ra khỏi công ty.

Yunho nhìn bóng lưng Jaejoong rời đi, trong nội tâm rất khó chịu.

Lúc Jaejoong chạy tới nhà hàng, Kalye đã có mặt.

“Thật xin lỗi, em đến muộn, anh đợi lâu chưa?” Jaejoong cười cười với Kalye.

Khuôn mặt kia lộ rõ vẻ không vui. Kỳ thật, Jaejoong mới đến muôn có 10 phút thôi, trước kia, Jaejoong đợi gã có lúc còn đến 2 tiếng đồng hồ. Nghĩ tới những điều này, Jaejoong tự giễu cười ra tiếng.

Điều này khiến cho Kalye càng thêm tức giận. Nhưng Jaejoong lại giả vở như không phát hiện, gọi bồi bàn cầm menu lên.

“”Tôi lấy một phần cơm gà, cảm ơn!” Jaejoong nhanh chóng gọi món rất đơn giản, cũng rất rẻ. Đây là suất ăn rẻ nhất trong cửa hàng này, khiến cho Kalye rất thắc mắc.

“Anh còn nhớ không? Lần đầu chúng ta đến đây là ăn món này a!”

Jaejoong đột nhiên nói, khiến cho Kalye không biết nói gì. Gã làm sao còn nhớ được lần đầu hẹn hò với Jaejoong ăn món gì a.

Jaejoong nhớ tới bốn năm qua của hai người.

Mỗi việc, Jaejoong đều nhớ rõ, giọng nói mang theo chút lạnh nhạt khiến cho Kalye rất chột dạ

Kỳ thật hôm nay là sinh nhật Kalye.

Ngày này ba năm trước, Jaejoong lấy chính mình làm quà tặng, chính thức hẹn hò với Kalye.

Ngày này hai năm trước, Jaejoong lấy thân thể mình làm quà tặng, lần đầu tiên làm với Kalye.

Ngày này một năm trước, Jaejoong lấy nhà làm quà tặng, giao chìa khóa cho Kalye.

Năm nay là năm thứ tư, Kalye đã từng ôm Jaejoong nói, năm nay sẽ tặng cậu một chiếc nhẫn coi như là sính lễ, cho Jaejoong một danh phận.

Jaejoong có lẽ, sẽ chuyển nhà sang tên của Kalye, coi như là đồ cưới.

Hết thảy, thoạt nhìn thật ngây thơ, Jaejoong hiện tại nhớ tới lại cảm thấy buồn cười.

Kỳ thật, hôm nay Jaejoong cố ý đổi trang phục, cậu mượn bộ quần áo quyến rũ nhất của Hee Chul. Hiển nhiên mang lại hiệu quả, hôm nay lúc đến công ty, đồng nghiệp bàn luận, Yunho liếc trộm, còn có tiểu thụ đàn em kia đến gần.

Đương nhiên, vừa rồi khi nhìn thấy Kalye, trong mắt của gã cũng tràn ngập kinh ngạc.

Vốn dĩ quần áo của Jaejoong rất phong cách, nhưng từ khi hẹn hò với Kalye, Jaejoong lại ăn mặc đơn giản hơn rất nhiều, dù sao khi đang yêu mà có nhiều người khác quấy rối thì rất phiền toái.

Ăn cơm tối xong, Jaejoong cùng Kalye dạo bước bên bờ biển. Khi còn là sinh viên, đây là nơi hai người rất hay đến. Phong cảnh đẹp, cũng không phải mất tiền mua thứ gì.

Về sau, hai người có việc làm, có tiền rồi, đi nhà hàng nhiều hơn, Jaejoong cũng không đợi được Kalye về nhà ăn cơm. Vì dù sao so với nhà hàng, đồ cậu làm sẽ khó nuốt hơn rồi.

Đứng bên bờ biển, gió từng đợt thổi tới, khiến cho Jaejoong bất giác kéo cao áo khoác lên.

Kalye lấy chiếc nhẫn ra trước mặt Jaejoong, sao đó kéo tay cậu, chậm rãi đeo vào.

Jaejoong ngơ ngác nhìn chiếc nhẫn, kỳ thật cũng không đẹp như mình nghĩ.

“Chiếc nhẫn này, chúng ta đã đợi suốt bốn năm rồi. Ha ha!” Jaejoong khẽ nói.

Kalye bất giác ôm Jaejoong từ phía sau. Jaejoong lại cẩn thận nhìn chiếc nhẫn.

“Jaejoong, chúng ta đến Hà lan kết hôn đi!” Những lời này, Jaejoong đã đợi suốt bốn năm rồi, tuy vậy lại không êm tai như cậu tưởng.

“Sau đó, chuyển nhà của em sang tên anh?” Jaejoong quay đầu, hỏi Kalye.

“Jaejoong, sau khi kết hôn, đồ đạc không cần thiết phải phân rõ ràng như vậy.” Một câu mập mờ thể hiện rõ tâm tư Kalye, Jaejoong cũng hiểu ngay.

Cậu không nói gì, chỉ giãy thoát khỏi vòng tay Kalye, đi tới bờ biển.

“Ai, nhẫn của em rơi xuống rồi. Kalye, tìm hộ em với!” Chiếc nhẫn kia căn bản không phải size của Jaejoong, lớn hơn một cỡ.

“Được rồi, anh mua cho em chiếc khác!” Kalye kỳ thật rất tức giận, nhưng hiện tại, Jaejoong sao có thể đắc tội. Đành phải nuốt lại cơn tức.

”Vậy sao được, đó là nhẫn cưới của chúng ta ah! Là minh chứng cho tình yêu của chúng ta! Nói mua là mua được sao.”

Jaejoong đã nói như vậy rồi, Kalye còn có thể nói thế nào nữa, chỉ biết xuống dưới tìm. Tuy thời tiết không phải đến mức run người nhưng cũng đủ khiến người ta thấy lạnh.

Kalye tìm cả buổi, vẫn không tìm được, mà quần áo còn ướt sũng.

“Ah, em tìm thấy rồi, hóa ra nó vừa rơi vào túi áo, Kalye, anh mau lên đi!”

Lúc này, Kalye thật sự tức điên rồi.

“Jaejoong, em chơi anh à?”

“Đúng vậy a, tôi đang chơi anh đấy. Anh đã trêu chọc tôi nhiều lần rồi, giờ tôi mới chơi anh một lần, cũng đâu phải quá đáng lắm!” Kalye nói một câu như vậy vốn chỉ để xả giận, không ngờ, Jaejoong lại trả lời như vậy.

“Tôi là đồ ngốc sao? Kết hôn với anh? Sau đó chuyển nhà cho anh. Đợi anh quăng tôi, nhìn anh cùng Song Mi Hye ở trong nhà tôi, trong phòng ngủ của tôi, trên giường tôi diễn một màn kích tình cho tôi xem à?”

“Em biết từ bao giờ?”

“Rất lâu rồi. Chỉ là, lúc trước tự lừa gạt mình, không muốn thừa nhận, hi vọng một ngày nào đó anh sẽ hồi tâm chuyển ý. Nhưng đêm hôm từ Thái Lan trở về, mấy lời anh và Song Mi Hye nói ở trên giường tôi đã đả kích tôi, cho tôi không còn đường lui. Cho nên, vẫn luôn trốn tránh anh, tôi thực sợ nhìn thấy anh sẽ không nhịn được mà tặng mấy bạt tai.”

“Vậy vì sao sau này còn muốn gặp anh? Còn muốn vì anh mà cãi nhau với sếp?”

“Dù sao, anh là mối tình đầu của tôi, đánh anh mấy bạt tai vẫn chưa đủ. Bởi vì tôi là người, tôi có tình cảm, nên tôi định đến sinh nhật anh, kết thúc tình cảm của chúng ta, đồng thời cũng đòi lại công bằng cho mình. Về phần việc hôm trước, anh cho rằng tôi lo lắng cho anh? Ha ha, tôi lo cho Yunho tên ngốc kia vì loại người khốn nạn như anh mà bị kiện, vậy thì không đáng.”

Jaejoong nói xong, ném chiếc nhẫn ra biển.

“Kalye, chúng ta đã kết thúc!”

Nói xong, bỏ mặc Kalye đứng đó, Jaejoong cài áo khoác, đi ra ngoài.

Kết thúc đoạn tình cảm phức tạp này. Từ hôm nay trở đi, cậu là một Kim Jaejoong hoàn toàn mới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.