Nhìn qua thái độ của Vy, anh biết là cô đang cố kiềm nén, đây là thời cơ, là cơ hội hết sức thuận lợi để gieo rắc một cái nhìn mới về Nguyên trong mắt cô, một hạt mầm của sự lừa lộc, dối gian.
“Anh nghe Nguyên bảo là rất yêu cô ấy, cô ấy là người con gái duy nhất mà cậu ấy yêu. À, mà có lần cậu ấy bảo với anh là đang cưa cẩm một con nhóc để làm trò vui cho qua ngày qua tháng khi không có bạn gái bên cạnh, cậu ấy bảo là con nhỏ này nhìn quê mùa lắm, lại nghèo nàn, cậu ấy bảo sẽ dùng lòng thương hại để con bé cảm động rồi từ từ khuất phục. Em có biết cô nhóc ấy là ai không? Thật là tội cho cô bé khi rơi vào tầm mắt của chàng công tử đào hoa”
Đến giờ phút này, cô không thể nào mà kiềm được cái cảm xúc đang cào xé cả tâm can cô. Một giọt nước mắt rơi dài, từng câu từng chữ mà anh thốt ra, đều ăn sâu vào trong cô, từng chữ....từng chữ một....như giết chết cô mà không cần tốn công tốn sức.
“Vy, em sao vậy? Không khỏe chỗ nào sao?”
“À...cháu...à không....em không sao, chắc là bụi bay vào mắt”
Anh đâu có điên đâu mà không biết, ở đây là một nhà hàng cao cấp, vệ sinh là tiêu chí hàng đầu mà nơi đây đặt ra, thì một hạt bụi cũng đừng hòng lọt vào đây. Cô đang khóc, đang đau. Còn anh, anh đang rất sảng khoái, rất hài lòng về điều này.
ĐỖ GIA NGUYÊN, tao đã nói là mày cứ đợi đó mà.
“Em có biết cô gái ấy là ai không, nếu biết thì nên khuyên ngăn cô bé, chứ đừng để khi mà cậu ấy đã chiếm lấy thể xác, rồi cậu ấy quăng sang một bên, là chỉ biết đường mà khóc”
“Em không biết”
Thức ăn dọn ra, Vy chỉ chồm đến cái chai rượu ấy. Mặc dù chưa từng uống rượu, nhưng cô uống rất nhiều, rất nhanh.
`Gì mà loại mạnh, loại nhập chứ? Uống chả khác gì nước lã´ Vy nghĩ. Vấn đề không phải ở rượu, mà là do tâm trạng của cô đã che hết đi vị đắng và cay của rượu.
“Em say rồi, mình về thôi”
“Gì mà say với chả tỉnh chứ? Về nhà ư? Nhà đâu mà về. À, nhà của thầy Nguyên ư....haha....thầy Nguyên, người thầy cứu vớt đời tôi, người thầy thương hại tôi, người thầy đã ban cho tôi một đặc ân lớn, mà có chết tôi cũng không quên...haha”
Hiện giờ, Vy đã say...rất say.
“Em có muốn đến bar không, nơi đây sẽ giúp em giải tỏa mọi phiền muộn”
“Bar sao? Ý kiến hay đấy, bây giờ, có bảo tôi đi chết cũng không thành vấn đề”
Tại bar.
“Hôm nay, em cứ chơi thoải mái, muộn phiền sẽ nhanh chóng tan biến thôi”
Những bản nhạc sôi động, những điệu nhảy uốn éo của những cô nàng đang hưng phấn trong sự vuốt ve của những anh chàng ăn chơi, những ánh sáng mờ nhòa, lập lòe, làm cho chốn này thêm phần huyền bí, làm cho Vy trở nên điên dại, cô không còn đủ sức lực và lí trí để làm chủ bản thân, cô hòa quyện vào những vũ điệu nóng bỏng, cuồng nhiệt.
Ngay lúc này đây, trước mặt Minh Vĩ là một cô gái cực kì quyến rũ, gương mặt thoáng đỏ do sự tác động của rượu, ánh mắt lả lơi, không còn là sự ngây thơ, hồn nhiên nữa, bờ môi đỏ hồng, căng mọng, những nét uyển chuyển của cô thật điêu luyện, thật gợi cảm.
Anh thật sự không tài nào kiềm lòng nổi trước một đóa hoa hồng vừa mới nở, thật đẹp, thật lung linh. Anh hòa cùng cô vào những điệu nhảy, tiếng hò hét của đám thanh niên, nam có, nữ có, vang dội cả một không gian.
Hiện giờ, ở nhà Gia Nguyên đang đứng ngồi không yên, nãy giờ gọi rất nhiều cuộc mà cô không nhấc máy. Lần gọi cuối cùng thì may mắn bên kia đã nghe máy, nhưng là giọng của một người đàn ông.
“Alo”
vội đưa điện thoại ra xa, bởi bên kia thật ồn ào.
“Xin hỏi có cô Lệ Vy ở đó không?”
“À, cô Lệ Vy đang ở đây, cô ấy đã say và đang nhảy cùng anh Vĩ”
Tiếng của người nhân viên vừa dứt, cái điện thoại của anh rớt xuống mặt sàn.
“Không thể nào, tại sao...tại sao cô ấy lại đến đó, rồi...còn say và...nhảy cùng Vĩ, cô ấy trở nên lẫn lơ từ lúc nào vậy. Nhưng có khi nào, Minh Vĩ sẽ....sẽ làm đều không hay với cô ấy”
Nói rồi, anh vội lấy xe, chạy thẳng đến bar.
Giờ đây, ham muốn của một thằng đang ông trỗi dậy, Vĩ không thể nào kiềm chế được cái sắc Xuân tràn trề, mơn mởn. Tay anh không ngoan ngoãn rà soát lên thân thể cô. Từ từ, xuống lưng và....
Bốp, một cú đấm đã giáng vào gương mặt điển trai, Vĩ bị tấn công bất ngờ, không giữ được thăng bằng mà ngã nhào xuống mặt sàn. Đám thanh niên đang nhảy múa cũng quay lại để xem kịch hay.