Cô Dâu Chán Nản Gặp Tình Yêu Đích Thực

Chương 172: Chương 172: Kế hoạch nhỏ của hạ dụng vào valentine




“Sống cùng nhau? Con trai, con chắc chắn chứ?” Hạ Dụng sững sờ đứng yên một chỗ, hơn nữa hai tay đã nắm thành nắm đấm.“

Là thật ạ, kể cả bây giờ, con chuyển ra khỏi nhau, thỉnh thoảng vẫn ăn cơm cùng, gặp mặt, bố à, có phải mẹ không yêu bố không?” Hạ Diệp hỏi dò.“

Không thể, trên tay mẹ con còn đeo nhẫn cưới của bố mẹ mà, hơn nữa con họ Hạ, hôm nay lúc nắm tay mẹ con, mẹ con cũng không cự tuyệt, lúc hôn mẹ con, mẹ con…”

“Oa, bố à, bố hành động nhanh thế sao, đã hôn rồi, lúc bố hôn mẹ, mẹ không tát bố, hét to đồ háo sắc à?” Hạ Diệp vừa tận tai nghe thấy lập tức vui mừng.“Đương nhiên là không rồi, bố là bố con mà, chúng ta…”

Trước mặt con trai, làm bố phải có thể diện, Hạ Dụng cũng không nằm ngoài lệ, nhưng tay anh lại tự dưng phủi khuôn mặt bị đánh.

Hạ Diệp thông minh vô cùng, vừa nhìn thấy tay bố, thì lập tức hiểu ra, có điều thằng bé cũng không vạch trần, chỉ cười ha ha nói: “Bố à, nếu bố thực sự muốn theo đuổi mẹ, thì phải thay đổi chiến thuật mới được, bố phải biết rằng mẹ đã không còn là người con gái mười năm trước rồi, mẹ bây giờ là phó tổng giám đốc hãng hàng không SEG.

Nói một cách khác, mẹ bây giờ là một người phụ nữ tài giỏi, lúc theo đuổi một người phụ nữ tài giỏi, tất nhiên không thể dùng cách thông thường được rồi.” Hạ Dạ ghé sát tai Hạ Dụng nhắc nhở anh.“Phó tổng giám đốc hãng hàng không SEG? Sao bố không biết?” Hạ Dụng vẫn đang sững sờ, mặc dù lúc ở quán cà phê, nghe thấy cô ấy và thư kí của cô nhắc đến việc công, nhưng lại không hề ngờ đến cô ấy lại là phó tổng giám đốc hãng hàng không SEG.

Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là anh không thể nào để San San của anh và một người phụ nữ tài giỏi có quan hệ với nhau. Trong trái tim anh, San San chính là San San, vẫn là một cô gái ngốc ngếch có chút e thẹn, có chút nhút nhát, lại rất cố chấp.“Đúng vậy, bố à, đừng nói con không giúp bố, nếu bố thực sự muốn theo đuổi lại mẹ lần nữa, đầu tiên phải thu phục chú Tony, nếu bố thu phục được chú Tony, thì việc theo đuổi mẹ đã nắm chắc 30%.” Hạ Diệp tiết lộ với bố.“

Cậu ta căn bản không yêu San San.” Hạ Dụng hét lên.Hạ Dụng bây giờ nhớ kĩ lại, cảm thấy có rất nhiều chỗ không đúng, ví dụ tên Tony này.

Từ trong mắt tên đó, anh hoàn toàn không nhìn thấy tình yêu, anh nhìn ánh mắt San San, căn bản không phải là ánh mắt đàn ông nhìn phụ nữ.“Nhưng mẹ cũng không nói yêu bố, bố à, nể tình bố chi viện 200.000 đô la Mĩ, con lại tiết lộ cho bố một tin, chú Tony rất yêu Trung Quốc, phàm là những đồ Trung Quốc chú ấy đều rất thích, như văn hóa, ẩm thực, trang phục, tên….

Có điều, chú ấy thích nhất là võ thuật Trung Quốc…”Nghe con trai nói, Hạ Dụng đều ghi nhớ trong lòng, nghĩ đến lúc chiều lúc Tony hỏi đến võ thuật Trung Quốc, hai mắt sáng rực lên, anh đã để ý rồi, bây giờ chỉ cần con trai cho anh số điện thoại. Anh tin rằng, chỉ cần có số điện thoại của tên tóc vàng đó, anh nhất định có thể xử lí anh ta.“

Con trai ngoan, nếu đã như vậy, chắc là con cũng có số điện thoại của cậu ta chứ, bây giờ có thể cho bố số điện thoại của cậu ta không.” Hạ Dụng nở nụ cười, hoàn toàn không giống với lúc Hạ Diệp vừa đến.“Cái này…

Có thể, đương nhiên là có thể, ai bảo bố là bố con chứ, nhưng bố à, cho bố số điện thoại cũng được thôi, bố tốt nhất là để đến 12 giờ đêm hẵng gọi, con dám bảo đảm, mẹ sẽ không biết đâu.”

Thấy bố dễ bị lừa như vậy, Hạ Diệp bị cắn dứt lương tâm, miễn cưỡng tiết lộ một chút thông tin.“Ừm, con trai ai, sau này con có về Trung Quốc không?” Hai bố con họ ra ngoài ăn hải sản, Hạ Dụng nhìn bộ dạng ăn như hổ đói của con trai, lòng lòng có chút tự trách, có chút buồn.

Chỉ cần vừa nghĩ đến San San vì sự nghiệp mà sao nhãng con trai, Hạ Dụng liền cảm thấy áy nảy vô cùng, đều tại anh, là anh nợ mẹ con họ quá nhiều.“Ăn chậm lại chút, con muốn ăn bao nhiêu đều được, sau này, bố sẽ làm cho con một cái thẻ, nếu thiếu tiền thì cứ nói với bố.”

Hạ Dụng nói một cách yêu thương.Mặc dù người làm bố như anh đến hơi muộn nhưng anh có thể bù đắp cho con, chỉ là bây giờ, con trai hình như vẫn chưa chấp nhận anh lắm, trong thằng bé có vẻ như yêu tiền hơn yêu người bố này, nếu đã như vậy, người làm bố như anh, ít nhất phải để con trai ăn ngon mặc đẹp.“Bố à, bố…bố không phải cảm thấy con…”

Thấy mắt bố ướt ướt, Hạ Diệp dường như có chút hiểu ra, nhưng làm cách nào cũng không nói lên lời, thực ra mẹ có cho cậu một cái thẻ, cậu từ trước đến nay chưa bao giờ thiếu tiền, đừng nói là mẹ, ngay cả chú Tony, còn cả ông nội Carlyle mỗi tháng đều cho cậu tiền tiêu vặt đã vượt quá sức tưởng tượng của người bình thường rồi, sở dĩ cậu đòi bố tiền nuôi dưỡng, chẳng qua chỉ là mượn cớ mà thôi.

Nhưng lúc này, cậu cũng không muốn nói với bố những điều này, để bố yêu thương nhiều một chút cũng được, ai bảo anh ấy thực sự nợ cậu tình thương mười năm của bố.“Bố à, mấy ngày nay nếu bố không bận thì có thể tìm hiểu một vài thông tin liên quan đến tập đoàn SEG, có lẽ sẽ có giúp ích gì đó cho bố.” Nể tình những giọt nước mặt mà bố đã rơi xuống, Hạ Diệp lại tốt bụng chỉ ra một con đường sáng cho Hạ Dụng.

Hạ Dụng gật đầu, nếu như San San đã là phó tổng giám đốc hãng hàng không SEG, vậy anh tất nhiên phải xem rồi.“Thôi được rồi, bố à, con ăn no rồi, bố đừng tiễn con, con tự về được, hai hôm nữa, con làm xong việc sẽ đến thăm bố.” Ăn xong, Hạ Dụng vốn định đưa con trai về, nhưng Hạ Diệp lại xua tay nói với anh.“Con trai à, tối nay con đi đâu?”

Hạ Dụng không hề lo lắng, con trai đã có thể tự một mình đi đến Trung Quốc rồi, vậy thì ở New York đương nhiên cũng không có vấn đề gì rồi.“Bố à, bố yên tâm, tối nay, con về thăm dò tình hình cho bố, có tin tức gì con sẽ lập tức gọi điện cho bố, tối nay bố an tâm ngủ ngon đi, ngày mai có thời gian rảnh, thì xem nhiều tin tức của hãng hàng không SEG vào, nếu có hứng thú, thì tiện thể xem luôn tin tức của gia tộc Carlyle, có lẽ sẽ giúp bố sớm ngày theo đuổi được mẹ.”

Trước khi đi Hạ Diệp nhắc nhở anh ấy lại lần nữa, sợ rằng bố mình sẽ quên.Nếu bố xem cẩn thận, nhất định sẽ phát hiện ra nhiều điều, đương nhiên, thân phận của chú Tony cũng sẽ không cần nói cũng biết, họ tên đầy đủ của chú Tony là Wignera Tony- Carlyle, đồng thời cũng là phó tổng giám đốc tập đoàn SEG, mà mẹ chỉ là phó tổng giám đốc hãng hàng không SEG thuộc tập đoàn SEG, chỉ cần Hạ Dụng xem cho kĩ, chắc chắn sẽ phát hiện ra manh mối.Nhìn con trai ngồi lên xe đi xa, Hạ Dụng không hề trở về khách sạn luôn mà ngược lại còn đến công viên trung ương.

Mảnh đất này anh ấy không hề lạ lẫm gì, hai mươi năm trước, lúc anh mới mười tuổi, thì đã bị người nhà họ Hạ ném ra nước ngoài rộng lớn này, vài tháng trước khi quen San San của mười năm trước anh mới về nước. Hơn nữa những năm nay, anh cũng thường xuyên đặt chân đến mảnh đất này, chỉ là anh không thể ngờ đến San San lại ở đây.“Chú ơi, chú mua hoa không?”

Đang đi thì đột nhiên một đứa trẻ chạy đến trước mặt chú nói.Nhìn đóa hoa hồng trong tay đứa bé gái, Hạ Dụng lại sững sờ, khoảng thời gian anh và San San ở bên nhau, đến hoa anh dường như chưa từng mua bó hoa nào.

Nhìn đứa bé gái trước mặt, anh đột nhiên hơi xúc động, anh mua lại tất cả số hoa, nếu lúc này tặng hoa cho San San, San San có cảm động hay không?Sau khi Hạ Dụng mua hoa xong, thì vội vàng gọi điện thoại cho con trai, hỏi địa chỉ của San San. Hạ Diệp vẫn đang trên xe sau khi nhận điện thoại xong thì ngây người ra.

Nếu như lúc này, mẹ đang ở nhà Carlyle, đây là bữa cơm gia đình mỗi tuần một lần, nếu như bố tìm đến đây thì lớn chuyện.“Bố à, bây giờ tối rồi, buổi tối mẹ thường rất bận, bố tìm mẹ, sẽ…”“Bố muốn tặng mẹ con quà, con mau nói cho bố đi.” Hạ Dụng nóng vội nói.“Tặng quà? Bố à, hình như Valentine còn hai ngày nữa mới đến, bất luận là quà gì đều không đặc biệt bằng tặng vào Valentine, hay là bố cứ để đó trước đi, đợi đến Valentine rồi tặng?” Hạ Diệp khuyên.“Vậy à? Valentine sắp đến rồi à?” Hạ Dụng ngây ra, nghĩ ngợi một lúc rồi than nhẹ nói.

Mấy ngày nay anh đều choáng đầu, hôm nay hình như đã là ngày mười một rồi, quả thực là đúng như con trai nói, hai ngày nữa chính là Valentine, vậy còn đống hoa này?Nhìn đống hoa trên tay, Hạ Dụng thực sự rất muốn tặng cho San San, nhưng lần đầu tiên anh tặng hoa mà vào lúc này thì đúng là có chút kích động.Sau khi tắt máy, Hạ Dụng ôm hoa trở về khách sạn, Lăng Duy Khiết và Khanh Khanh thấy anh một mình trở về, hơn nữa trên tay còn cầm hoa hồng tươi, liền hiểu hai người có lẽ đã cãi nhau, cũng không tiện hỏi lại.“Hạ Dụng à, chuyện tình cảm không thể vội được, đặc biệt hai người đã chia cách mười năm, phải từ từ, tuần tự tiến dần, huống hồ mười năm không phải là khoảng thời gian ngắn.”

Lăng Duy Khiết khuyên nhủ.“A Khiết, hai ngày nữa là Valentine, các cậu giúp tớ nghĩ xem tặng gì là hợp lí?” Hạ Dụng nhìn hoa trong tay đột nhiên hỏi.“Valentine, hoa đương nhiên là không được thiếu, nhưng...”

Lăng Duy Khiết cũng không biết, rất lâu trước anh quả thật là đã trải qua valentine rồi, nhưng người không giống nhau, cho dù tặng cùng một món quà, hiệu quả chắc chắn cũng không giống, có điều cho dù như thế nào, valentine, hoa hồng là thứ không thể thiếu.“

Hạ Dụng, anh thử nghĩ xem, trước đây lúc hai người ở bên nhau, San San thích cái gì nhất?” Khanh Khanh ở bên cạnh nhắc nhở.“Hoặc là có thể cầu hôn, đây cũng được xem là bất ngờ, có điều cậu phải chuẩn bị sẵn tâm lí là sẽ bị từ chối.” Có được sự gợi ý của vợ, Lăng Duy Khiết tiếp tục nói.“Cầu hôn? Mang theo hoa tươi với nhẫn kim cương à? Thế nhưng San San đã có hôn phu rồi, tớ làm như vậy...”

Nghĩ đến tên tóc vàng, Hạ Dụng liền có cảm giác nhói trong họng.“Nếu như vậy, e rằng ngày valentine ấy, cậu hoàn toàn không có cơ hội tiếp cận Hứa San San rồi, valentine, cô ấy đương nhiên là ở bên chồng sắp cưới rồi, nếu cậu xuất hiện e rằng...”

Lăng Duy Khiết không hề cố ý đả kích Hạ Dụng, nhưng sự thật là như vậy.Nếu có chồng sắp cưới, vậy thì valentine chắc chắn là họ sẽ ở bên nhau, nếu lúc đó, Hạ Dụng lại cầm nhẫn kim cương, ôm hoa đi cầu hôn, mười phần thì tám, chín phần là sẽ bị đau đớn một trận.

“Nếu như tớ thu phục được tên tóc vàng ấy trước thì sao?” Hạ Dụng nóng lòng muốn thử xem.“Nếu như là như vậy, đương nhiên là không còn bất kì vấn đề gì rồi, Hạ Dụng, valentine là một ngày rất đặc biệt, trước đây cậu với San San đã từng cùng nhau trải qua valentine chưa?”

Lăng Duy Khiết cũng có rất nhiều cách, valentine, anh và Khanh Khanh đương nhiên sẽ trải qua rất ngọt ngào, có điều cũng không thể bỏ mặc bạn thân được, cho nên anh hi vọng Hạ Dụng có thể ở bên Hứa San San.“

Chưa, có điều tớ nhất định sẽ chuẩn bị kế hoạch trải qua cái valentine đầu tiên với San San.” Khuôn mặt Hạ Dụng tràn đầy nụ cười, anh ấy đã có ý tưởng rồi, lát nữa anh sẽ gọi điện cho tên tóc vàng, chỉ cần thu phục được cậu ta, thì valentine này chính là valentine của anh ấy và San San rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.