Cô Dâu Chán Nản Gặp Tình Yêu Đích Thực

Chương 1: Chương 1: Trước đêm tân hôn (1)




Thẩm Khanh Khanh đi đến căn nhà mới, đèn trong nhà bật sáng trưng tràn ngập không khí vui mừng. Xem ra Hà Anh đúng là ở đây, cô đã đến nhà Anh tìm nhưng không thấy. Khi đó cô còn lo lắng tưởng số mệnh lại đùa giỡn cô thêm một lần nữa. May mà cô vẫn còn nhớ đến căn nhà mới này.

Thẩm Khanh Khanh bảo tài xế dừng xe ven đường rồi tự mình xuống xe. Cô thật sự rất mong chờ hôn lễ này, lần này nếu lại không gả đi được nữa thì cô nhất định sẽ bị mọi người chế nhạo.

Ngày mai là đám cưới của cô, đây là đám cưới thứ 3 trong vòng nửa năm nay rồi. Lần đầu tiên là nửa năm trước, hai người đều là con nhà quyền quý, hơn nữa còn là thanh mai trúc mã, nhưng đêm trước hôn lễ chú rể lại dẫn tình nhân bỏ trốn chỉ để lại một phong thư viết hai chữ “xin lỗi”.

Hôn lễ lần thứ hai, chú rể vẫn là do người nhà cô sắp xếp đi xem mắt. Như lời của mẹ Thẩm Khanh Khanh nói thì cuộc hôn nhân này rất môn đăng hộ đối, Thẩm Khanh Khanh cũng không phản đối, cô chẳng cầu gì hơn ngoài một ông chồng có gia thế ổn, sau khi kết hôn vẫn như trước khi kết hôn là được rồi. Vì vậy cô ngoan ngoãn chấp nhận. Nhưng tới ngày kết hôn, một người phụ nữ vác cái bụng to xuất hiện dẫn chú rể đi khiến cô trở thành trò cười.

Lần thứ ba, đây là hôn lễ lần thứ ba, lần này tuyệt đối không thể xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn nữa. Cho nên đêm trước lễ cưới cô bèn đi đến căn nhà mới này, đây là của hồi môn bố cô tặng. Chú rể là nhân viên trong công ty của bố cô, không phải cậu ấm nhà giàu gì cả. Bố cô nói người đàn ông này rất có năng lực nên cô mới đồng ý gả, cô tin tưởng anh ta sẽ rất chung thủy với cô. Thế nhưng sáng sớm hôm nay cô thấy mí mắt giật lên liên tục.

Cô gõ cửa nhưng hồi lâu vẫn không có ai để ý. May mà cô có mang chìa khóa bèn tự mình mở cửa rồi vào. Nhất định là cô hoa mắt rồi, vì sao vừa vào cửa đã nhìn thấy đôi giày của phụ nữ? Cô rất muốn lùi lại, không muốn lại bị ông trời trêu chọc nữa.

Nhất định là ông trời đố kị cô quá hạnh phúc, cho nên lại lần nữa muốn phá hoại hôn lễ của cô. Tuy nghĩ vậy nhưng Thẩm Khanh Khanh vẫn đi vào trong, hơn nữa còn cố tình gây ra tiếng động lớn.

Nhưng hình như cô chẳng dọa được ai mà còn bị âm thanh trong phòng ngủ làm khiếp sợ.

Dù chưa có kinh nghiệm nhưng cô cũng biết âm thanh này là gì, huống hồ đây còn là giọng của cả nam lẫn nữ, còn có cả thứ tiếng động đầy nhục dục kia nữa.

Thẩm Khanh Khanh lo lắng không yên, nếu thật sự là vậy thì cô có nên lập tức bỏ đi, giả vờ như chưa từng tới hay không? Nhưng mai đã là hôn lễ rồi, nếu như Hà Anh quả thực có sở thích đặc thù ví dụ như bạo dâm thì sao? Nghĩ thế, cô bất giác rùng mình, ngay lúc cô đang do dự muốn bỏ đi thì một tiếng thét chói tai vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.