Cô Dâu Của Diêm Vương

Chương 237: Chương 237: Đứa trẻ bên trong quan tài




Tôi hơi sững sờ, hồi tưởng lại sự cưng chiều ẩn chứa trong câu nói này của anh, hốc mắt nhịn không được có chút nóng, trong đầu có chút lơ mơ, đợi đến khi tôi trở lại bình thường thì bản thân đã chủ động lao vào ôm anh.

Anh đã từng lạnh lùng như vậy, vừa mở miệng chính là những câu nói liền khiến tôi nguội lòng.

Lúc đó cần một đứa trẻ cần đi làm mắt trận, ngay từ đầu anh đã dùng chiếc mặt nạ ác quỷ để che giấu sự thương hại của mình, luôn đối xử lạnh nhạt với tôi, nhưng bây giờ… Hóa ra không chỉ là trái tim phụ nữ sẽ được ủ ấm, mà trái tim của một vị thần linh cũng có thể bị tan chảy hả? Giang Lãnh dùng đôi bàn tay to lớn của anh đỡ lưng tôi, hơi kéo giãn khoảng cách ra một chút để tránh đè lên bụng, anh cười nhẹ thấp giọng thủ thỉ: “…Nói đi, em sẽ làm nũng, nhất định là có chuyện phiền phức gì rồi.”

Tôi hơi lùi lại phía sau: “Anh có thể mời Phúc Đức Chính Thần ở đây đến một chuyến được không? Chúng em muốn hỏi thăm tình hình của ông ta để có thể sớm giải quyết tốt.”

Giang Lãnh cau mày nói: “Nếu dấu ấn vẫn còn trên người em, ta đều dạy cho em những bảo lệnh này, em sẽ dễ dàng hơn nhiều để kêu gọi bọn họ.”

Anh vừa nói vừa niệm một câu thần chú, lá cây bên ngoài xe phát ra âm thanh xào xạc, trên mặt đất một ít bụi bặm xoay chuyển.

“Đi thôi.”

Anh nhàn nhạt nói: “Bọn họ gặp ta cấp bậc lễ nghĩa quá nhiều, ta không kiên nhẫn, em muốn hỏi gì thì cứ trực tiếp hỏi đi.”

Tôi cẩn thận từng li từng tí nhảy xuống khỏi xe, mấy tên lính âm đang nằm rạp xuống bên ngoài xe, còn có một ông thổ địa cúi đầu về phía tôi.

Ặc, tôi nên làm lễ như thế nào đây? Người ta là thần mà.

“Xin chào.”

Tôi khom người cúi chào hết sức có thể.

“Nữ chủ nhân không cần đa lễ, cần phải chú ý thân thể.”

Thổ địa công hoà nhã nói.

Trời ơi, ông thổ địa làm sao lại dịu dàng như vậy, đúng thực là vị thần tốt.

“Nữ chủ nhân muốn lái xe không?”

Vẻ mặt ông thổ địa tươi cười sâu sa khó hiểu.

Hả?Lái xe? “Ngài có thể yên tâm lái xe, chỉ là tình hình đường xá ở đây không tốt, cẩn thận không lái xe vào mương là được…Đế Quân đại nhân đã ra lệnh để cho lính âm loại bỏ các chướng ngại vật ở những nơi ngài lái xe qua, ngài không phải lo lắng về việc va chạm, nhưng nếu ngài lái xe xuống mương…thì có chút rắc rối.”

Thổ địa công công hoà nhã mỉm cười.

Tôi… Hóa ra hôm đó Giãng Lãnh để tôi nói cho tôi: “Không sao, lái xe từ từ.”

là có ý nghĩa như vậy à! Hèn gì tôi mấy lần cảm thấy mình sắp va vào thùng rác và cột dây điện, nhưng cuối cùng đều bình an lái xe qua.

Anh trai tôi chắc chắn đã nhận ra điều đó! Lúc xuống xe, anh ấy không khen ngợi tôi, mà ngược lại đi cảm ơn Giang Lãnh! Tôi không khỏi quay đầu nhìn một cái về ghế sau, anh thật sự…chẳng trách lúc đó trong mắt anh lộ ra một chút ý cười, thực ra là anh đang cười tôi đúng không? “Tôi không muốn lái xe…tôi muốn hỏi tình hình của gia đình người con gái này, ngài là thổ địa một phương, hẳn là hiểu rõ chứ?”

Tôi nhỏ giọng hỏi.

Ông thổ địa xua tay cho lính âm lui xuống, chậm rãi nói: “Nghiệp chướng nhân duyên của người phàm trần chẳng qua là tham, sân, si, oán…”

Qua sự chỉ bảo đơn giản của ông thổ địa, chúng tôi lái xe đến địa điểm khai thác mỏ của ông chủ hầm mỏ ngay trong đêm.

Đây là một thôn nhỏ kề thị trấn, trong uỷ ban thôn mộc mạc hơn nửa đêm vẫn sáng đèn, phòng bảo vệ hình như không có tác dụng, người bên trong đó ngủ đến trời đất mù mịt.

Anh trai tôi không quá thuận lợi trực tiếp cạy khóa, tôi nghi ngờ có phải anh ấy đã học qua chuyên môn hay không.

Nói cho cùng thì cũng là con cả cháu đích tôn, một trong những nguồn gốc gia đình có truyền thống về học giỏi là đào mộ, đến khóa có bộ phận then chốt đều có thể mở được chứ đừng nói là khóa thông thường.

Căn phòng sáng đèn ở tầng một của ủy ban thôn là nơi ở của người đàn ông, anh tôi nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong truyền đến tiếng cốc rơi xuống đất.

Một giọng nói sợ hãi hỏi: “...Ai?”

Anh trai tôi bóp cổ họng: “Phục vụ tới cửa, ngài đến chơi đùa à? Không vui không lấy tiền…vui xong mà quỵt là muốn mạng rồi.”

Bên trong lại có tiếng cốc chậu rơi xuống đất, đoán chừng rất nhanh bị anh tôi doạ sợ chết khiếp rồi.

“Khụ, nhanh mở cửa đi, chúng tôi là pháp sư, anh không mở cửa chúng tôi cũng không cứu được anh đâu.”

Anh tôi khôi phục giọng nói bình thường.

“…Các người là người hả?”

Người bên trong nghi ngờ hỏi.

“Đúng vậy, là người, nếu anh không tin thì nhìn bóng dáng từ cửa sổ.”

Quả nhiên tấm rèm bên trong cửa sổ kính đã được vén ra một chút khe hở, một con mắt từ khe hở nhìn ra bên ngoài.

Tôi cảm thấy cảnh tượng này còn đáng sợ hơn quỷ, nó khiến tôi nhớ đến mấy cặp mắt dòm ngó tôi trong những khe nứt từ dưới đất của ngôi nhà ở trong thôn trại của những người luyện thi.

Phía sau cánh cửa là một thanh niên bộ dáng hốc hác, diên mạo của anh ta rất thanh tú, mặc áo sơ mi trắng và quần thoải mái, là sinh viên cán bộ thôn.

Tôi đứng trong gian phòng nhỏ này nhìn xung quanh, hoàn cảnh ở đây giản dị bần hàn, một tấm bùa phòng thân màu đỏ treo sau cánh cửa.

Người thanh niên này cho chúng tôi biết, anh ta đến từ thành phố lớn ở tỉnh khác, dự định làm việc chăm chỉ bắt đầu làm từ cơ sở, ông chủ hầm mỏ nhờ thu nhập từ giếng mỏ mà trở thành nhà giàu, là một cán bộ thôn anh ta đã giao tiếp với ông chủ hầm mỏ nhiều lần, chính là như vậy mà học sinh nữ cấp ba đó quen với anh ta.

Nhưng cô học sinh nữ cấp ba mới mười bảy tuổi, còn chưa thành niên, không muốn học hành, muốn lấy chồng sớm, sau khi biết được hoàn cảnh gia đình của thanh niên cán bộ thôn này không tồi, hơn nữa là người của thành phố lớn, liền liều mình quấn lấy anh ta muốn cùng anh ta phát sinh quan hệ.

Nữ theo đuổi nam, ngăn cách tầng tầng lớp lớp.

Cho dù lúc mới đầu chàng trai còn có chút lo ngại, nhưng cuối cùng vẫn phát sinh quan hệ, anh ta khuyên học sinh nữ cấp ba hãy chăm chỉ học tập, thi vào đại học, nếu không khoảng cách gia đình sẽ quá lớn, tương lai của cả hai sẽ vô cùng khó khăn.

Nhưng cô gái đó cố ý yêu cầu anh ta bắn vào bên trong nhiều lần, tác phong rất to gan, lần nào anh ta cũng hối hận, nhưng không thể cưỡng lại sự cám dỗ.

Sau này có thai rồi, anh ta tức giận vì cô gái tự làm theo ý mình, cũng hối hận vì ý chí bản thân không kiên định.

“Tôi là đến làm nhân viên công vụ cấp cơ sở, làm ra loại chuyện này, chưa nói đến chuyện thăng chức, phỏng chừng điều đi cách xa chỗ này cũng khó, tương lai hoàn toàn huỷ rồi.”

Anh ta ôm đầu vô cùng đau khổ: “Cô ấy chỉ không muốn đi học, khuyên thế nào cũng đều không nghe, về sau muốn sinh con cũng có thể mà, cô ấy muốn dùng chuyện này để ép buộc tôi! Để tương lai của tôi bị hủy hoại, ép buộc tôi kết hôn, sau đó đưa cô ấy về quê của tôi…trong loại tình huống này thì làm sao tôi còn mặt mũi mà quay về?”

“Sau trận cãi nhau, tôi nói hoặc là chia tay, hoặc là nghe lời tôi đi bỏ đứa bé, chăm chỉ học hành, sau vài năm rồi lại nói chuyện kết hôn…cô ấy không đồng ý, chúng tôi chiến tranh lạnh được một khoảng thời gian thì cô ấy đến tìm tôi, tôi cũng không muốn gặp cô ấy, sau này nghe nói bố mẹ cô ấy biết chuyện, kéo cô ấy đi bệnh viện, sau đó…tôi lại nghe tin cô ấy treo cổ chết tại nhà.”

Người đàn ông che mặt, hai vai run lên vì sợ hãi: “Cô ấy quá tuỳ hứng…mấy ngày nay tôi nằm mơ thấy cô ấy đến tìm tôi, tôi sợ quá nên treo bùa phòng thân sau cửa để trừ tà, nhưng lại thường hay mơ thấy một đứa bé trai đến kéo tôi, vừa nãy cũng là nằm mơ thấy một đứa bé trai đến kéo tôi, kéo tôi rơi xuống đất, lúc tôi giật mình tỉnh dậy thì cả người đã ngủ gục bên cửa, thật đáng sợ…trên đời này thực sự có ma sao?”

“Nếu trong lòng anh có ma, tự nhiên sẽ có ma.”

Anh trai tôi ngáp một cái nói: “Tốt nhất là anh nên đi tiễn đưa cô ấy một đoạn đường cuối cùng nhân lúc chúng tôi còn ở đây, nếu không sớm muộn gì cô ấy cũng tìm đến anh, tối nay đúng lúc chúng tôi gọi hồn, mới không để đứa bé trai đó đem linh hồn của anh đi mất, anh đã biết sợ thì nhanh chóng đi cúi đầu thú nhận tội lỗi của mình đi.”

Người thanh niên do dự một lúc, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý, anh ta lấy chiếc bùa phòng thân sau cánh cửa đeo vào, lái chiếc BYD đi theo chúng tôi đến nhà ông chủ hầm mỏ.

Lúc này đã là sau nửa đêm, anh ta vừa bước chân vào cổng sân, trong chiếc quan tài sơn màu đỏ son liền phát ra tiếng “thùng, thùng”

nhẹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.