Đã gần một tuần từ khi dọn đến chỗ ở mới, Uee dường như vô cùng thích thú với nơi này. Buổi sáng thì mở tung cửa sổ ra ngắm bình minh, đón ánh nắng. Thi thoảng thì cùng Yuki nắm tay nhau dạo biển. Tối tối thì ngồi trên thành cửa số ngắm sao. Cứ như thế ngày lại ngày, đêm rồi đêm trôi qua trong yên bình. Có lẽ Uee ngây thơ, không màng đấu đá tranh chấp thế sự vẫn không hề biết rằng một âm mưu thâm độc đang được định ra cho mình. Thiết nghĩ mọi chuyện tĩnh lặng nhưng không đó chỉ là sự yên lặng mị ảnh. Giống như trước khi cơn giông ập đến thì bầu trời luôn đẹp đến không ai ngờ. Tạm gác qua một bên !
Đấy là sự yên lặng vô hình còn trong lâu đài này thì sự yên lặng ấy không hề kéo dài lâu bởi Yuki và Daniel lúc nào cũng như lửa với nước, hết đấu võ mồm tới động thủ cũng vì Uee. Thời gian này thì Reiden vô cùng im hơi lặng tiếng cũng vì hai lí do. Thứ nhất là không trẻ con như anh hai và tên đầu vàng kia, tranh giành Uee, cô ấy đâu phải món đồ chơi. Thứ hai là tình cảm Uee dành cho Yuki là chuyện nhất thời không thể thay đổi trong một sớm một chiều được, có lẽ tình cảm cô ấy dành cho mình chỉ là tình cảm bạn bè, quan tâm nhau như tri kỉ. Thôi thì chỉ đành im lặng, giữ khoảng cách để may ra còn được làm bạn của nhau.
Sau những cuộc đấu khẩu quyết liệt thì kết quả dù Daniel thắng hay thua, Uee cũng đều về bên tên Yuki bại hoại. Daniel thẹn quá hoá giận bỏ ra ngoài. Uee toan đuổi theo nhưng Yuki cản lại nói
- Tên cố chấp cứng đầu ấy còn trẻ con lắm, đi chút lại về. Em đừng quá lo lắng.
- Nhưng...anh ấy...haizzz... - Uee thở rõ dài - ...cũng lỗi do em.
- Em không có lỗi gì cả. Chuyện quá khứ rồi hãy cho nó qua đi. Hiện tại em đã có anh cơ mà - Yuki nhìn Uee nở nụ cười toả nắng, đốn cả tim Uee. Hình như càng ngày sức quyến rũ của Yuki càng khó cưỡng lại thì phải.
- Ừ... - Uee hạnh phúc tựa vào lòng Yuki, cứ thế ngày lại trôi.
Nói về Reiden một chút, thời gian Reiden có mặt tại lâu đài cũng ít vì lí do ra ngoài luyện tập nâng cao sức mạnh. Mười phần thì hết sáu bảy phần đó là cái cớ nhưng cũng phải thừa nhận sức mạnh Reiden dạo này tăng đáng kể. Chiêu thức Mắt bão không chỉ tạo ra một cơn lốc xoáy mà bây giờ đã là ba bốn cơn. Phong nhận (Nhát chém không khí) của Reiden thực lực tăng cao đến độ chém nát cả tảng đá to rắn chắc thành từng mảnh vụn. Còn Thuật Teleport thì khỏi nói luôn, đạt cấp độ Elite là chuẩn không cần chỉnh nha.
Về phần Daniel, tức tối bay đến một khu rừng cách khá xa lâu đài để xả cơn giận.
- Địa ngục lửa thiêuuu....
Từ bàn tay Daniel phát ra liên tục những vòng xoáy lửa, từng dòng cuộn trào thiêu đốt cả không gian xung quanh. Dưới ngọn lửa cấp độ Elite thì tuyệt nhiên trong phút chốc cả khu rừng trở thành một biển lửa. Daniel vương dài đôi cánh đập mạnh bay lên không trung một phần vì sợ hơi nóng của lửa sẽ làm cháy sém đi mái tóc vàng óng ả của mình, mất đi vẻ đẹp trai vì một chút nông nỗi thì phí phạm lắm, một phần nữa cũng vì Daniel muốn xả giận ở phạm vi rộng, bay lên cao ném ra hàng loạt ngọn lửa ma trơi xanh tím hư ảo, trúng nơi đâu thì không cần biết, miễn trút được cục tức này. Có lẽ cũng vì một chữ “ghen“.
Bỗng từ giữa biển lửa mênh mông đang hừng hực cháy ấy hiện ra một luồng gió xoáy nhẹ mang theo cỏ cây và một chút tiên khí. Một người phụ nữ với mái tóc xanh mượt tựa cây cỏ, trong bộ trang phục trắng thướt tha kiểu thiên sứ, quấn trên mình vài ba dây leo.
- Ngươi là.... ??? - Daniel chăm chú nhìn con người lạ mặt này với một sự tò mò mãnh liệt. Chắc là máu háo sắc với vẻ đẹp kiều diễm của cô ấy đây :))
- Ta là Gaia - nữ thần thiên nhiên... - nói rồi Gaia phẩy tay, vô số bụi sao xanh lục lấp lánh rơi xuống dập tắt đi ngọn lửa đang thiêu rụi mọi thứ kia. Từ mặt đất vô số chồi non mọc lên, mọc lên một cách nhanh chóng hình thành nên cánh rừng nguyên trạng như ban đầu, mà thậm chí còn mang vẻ tươi mát hơn.
- Như thế này là sao ??? - Daniel hất hàm về phía Gaia.
- Đừng vì một chút tức giận mà giận cá chém thớt cả khu rừng của ta chớ - Gaia cười khẽ, nhẹ nhàng, ôn nhu nói.
- Chuyện của ta liên quan gì đến ngươi - Daniel kiêu ngạo nói.
- Là chuyện....tình cảm ?! Đúng chứ ?! - Gaia tinh ý nhận ra.
- .... - Daniel giật mình vì bị nói trúng tim đen nhưng rồi vẫn nhanh chóng lấy lại vẻ cao ngạo vốn có - Mặc ta !
- Mặc ngươi để ngươi phá hoại thiên nhiên ư ?! - nói rồi Gaia biến ra một lọ gì đó bằng ngọc thạch, nút đậy hình nụ hồng - Đây là Hữu Ái Linh Dược, nếu cho người con gái người yêu uống thì....cô ấy sẽ thuộc về ngươi mãi mãi, sẽ chịu theo mọi sự sai khiến của ngươi. Muốn chứ ?!
- Đừng giở trò lừa gạt ta. Nói, ai phái ngươi đến đây ly gián bọn ta ? - Daniel thủ thế giơ Vuốt kịch độc ra.
- Ta có ý tốt, tin hay không là ở...bản thân ngươi - nói rồi Gaia biến mất vào không khí như chưa từng xuất hiện.
Gaia bỏ lại Hữu Ái Linh Dược đang rơi tự do trong không trung chỉ chờ cảnh vỡ tan tành trên mặt đất thì...một bàn tay ai đó vương ra hứng lấy. Là Daniel !! Anh đã đắn đo suy nghĩ không biết có nên tin hay không nhưng dù gì cũng đáng để thử. Đổi lấy một cánh rừng để được thứ này thì...coi như cũng không chịu lỗ. Nhưng chắc gì đây không phải độc ?!
Daniel suy nghĩ mãi cũng đưa ra được một quyết định táo bạo và sáng suốt. Phải thử nghiệm trước !! Nhưng với ai đây ???
- Haha. Có cách rồi - Daniel búng tay thích thú như vừa nghĩ ra được ý tưởng thiên tài vội vã đập cánh bay về phương nào đó với nụ cười đắc ý.
Daniel vừa bay đi khỏi thì cánh rừng kia bỗng trở thành một rừng tro tàn. Mọi thứ đều bị lửa thiêu rụi thành mục đống đen thui, hoang tàn, khô khốc. Bóng dáng hai nữ nhân hiện ra, rất kỳ lạ nhưng cũng rất quen. Một người trong bộ đồ công nương màu đỏ máu với những hoạ tiết lửa với tấm mạn che mặt màu đen chỉ thấy mỗi đôi mắt đỏ ruby ma mị, tay cầm cây trượng hình đầu lâu. Người còn lại là Gaia nhưng khoan đã...Gaia dần dần bị một làn khói đen tím quấn quanh và rồi từ trong làn khói ấy một cô gái trong trang phục đen, áo cúp ngực kèm áo cánh dơi sát nách, đi cùng mini sooc có móc xích khoá và đôi cao gót tán đinh, mái tóc đen pha chút sắc lam búi lên cao, để một vài sợi vương nơi thái dương trái. Cô gái này đang hành lễ cúi chào hồng y nữ nhân đầy quyền lực kia. Bọn họ không ai khác chính là nữ Bá tước Vanessa và Eliz.
Trích dẫn đôi chút về năng lực của Eliz. Ngoài năng lực chính là điều khiển nhân tố đất với những chiêu thức như Mưa thiên thạch, Mộ đá và chiêu thức phụ không hề liên quan tới đất đá là Lôi thương. Siêu tốc độ là kĩ năng đặc biệt do sự huấn luyện khắc khe của tổ chức cũng như bản năng nhanh nhẹn vốn có của Vampire thì tuyệt nhiên nó trở thành năng lực đặc biệt. Eliz có được sự tín nhiệm cũng như trở thành một trong những thuộc hạ đắc lực nhất của Vanessa là Phép giả dạng. Eliz có thể giả dạng thành bất kỳ ai từ hình dáng tới những thứ khác mà hiếm khi phạm phải lỗi nào. Vì lẽ đó mà Eliz giả dạng thành một nhân vật hư cấu Chris ở bên cạnh Daniel mà cậu không hề hay biết. Lí do thật sự để cô làm việc đó thì không rõ lắm ! (❇Eliz : không rõ hay là au không muốn nói *lườm* ❇Na : nè nha, tui nói ra rồi thì đất đâu cho cô diễn nữa ?! Đừng để tui cắt vai từ nữ phụ xuống quần chúng nha ❇Eliz : ơ, đao hạ lưu nhân, muội muội biết lỗi, tỷ tỷ tha cho, híc...)
- Theo như ý người, nữ Bá tước... - Eliz cung kính hành lễ.
- Ngươi thể hiện khá lắm. Tuy lời lẽ át ướt nhưng làm cho tên phản bội đó tin thì ngươi coi như lập công lớn...
- Người đã quá lời, thuộc hạ nguyện trung thành... - “trung thành” ư ? Eliz cũng rõ bâng khuâng khi nói ra hai từ này. Vì chứng minh lòng trung thành mà lừa dối cậu chủ của mình, người mà xem cô như anh em, cùng nhau lớn lên từ nhỏ, có đáng không chứ ?!
Flashback về 12 năm trước khi mà bé Daniel phải xa bé Uee~
- Daniel mở cửa cho mẹ nào. Daniel ngoan....
Lucy vẫn cứ gọi còn bé Daniel thì chỉ đáp lại bằng tiếng gào théo, khóc ầm lên. Cứ như vậy ngày qua ngày Daniel bỏ bữa đến sức khoẻ tiều tuỵ, chẳng khóc hay gào gì nữa, nằm rút vào chăn,Lucy đau lòng lắm nhưng thằng bé bướng quyết không chịu mở cửa ra.
Một ngày nọ, trong lúc dạo phố Lucy tình cờ nhìn thấy một đứa bé gái 7 tuổi bị bốn thằng nhóc lớn hơn vây quanh chọc ghẹo. Đứa bé bé xíu à, mặc một chiếc váy xanh lam đã cũ, mái tóc chấm ngang vai màu đen pha sắc lam, mặt mũi cũng xinh nhưng lấm lem bụi bặm. Tuy bị ăn hiếp nhưng cô bé không khóc, mạnh miệng đáp trả, vương đôi mắt xanh lục kiêu ngạo hướng về bốn tên kia.
- Tao không sợ. Tao...tao mạnh lắm đó...tao...tao là vampire...sẽ hút cạn máu tụi mày...
Lucy hoàn toàn giật mình với câu nói hồn nhiên ấy của cô bé, vừa buồn cười vừa thú vị. Lucy nghĩ cô bé này cũng thông minh, chắc là nghe loáng thoáng ai nói về Vampire nên lấy cớ đó ra hù doạ.
Bốn tên nhóc kia ôm bụng cười ra nước mắt còn bảo cô bé bị điên. Một thằng hùng hổ lao đến giật lấy con gấu bông ôm khư khư trên tay cô bé xé nó tan tành. Cả bọn cười phá lên. Cô bé tức giận phun ra một câu đầy oán khí
- Mày tận số rồi...
Vừa dứt lời thì hai chiếc răng nanh của cô bé mới đó đã mọc dài ra, đôi mắt long sòng sọc, bổ nhào vào cắn phặp lên cổ tên nhóc cả gan xé gấu ấy một phát là ba đứa còn lại kinh hãi, chạy mà quên bạn quên luôn cả dép.
Sau khi hút cạn máu, cô bé lấy tay lau đi vết máu còn sót nơi khoé miệng. Một tiếng vỗ tay vang lên. Cô bé giật mình nép sát vào góc tường. Lucy vốn đã chứng kiến hết toàn bộ sự việc, rất ân tượng, gật đầu hài lòng về cô bé này. Đấy mới là hình mẫu Vampire mà Lucy mong muốn con trai mình trở thành.
Lucy nhẹ nhàng bước đến, chìa tay ra, nói :
- Con đừng sợ, ta không làm hại con...
- Không...người sẽ bắt con giao cho cảnh sát... - giọng cô bé run run nhưng vẫn đọng lại đâu đó một phần khí thế - ...người đừng lại gần...nếu không...sẽ như thằng đó...
- Con khờ à, nếu ta sợ ta sẽ không đứng đây làm chi. Ta cũng là Vampire giống con đấy - Lucy nở nụ cười hiền.
- Th...thật không ??? - đôi mắt cô bé sáng rỡ như sao.
- Là thật. Nào, ra đây với ta.
Cô bé rụt rè nắm lấy bàn tay Lucy, từ từ bước ra.
- Con tên gì ? Nói ta nghe... - Lucy vuốt mái tóc cô bé, nhìn ngắm gương mặt xinh như ngọc kia, thầm hướng cô bé là hôn thê cho Daniel.
- E...Eliz ạ... - cô bé ngượng ngùng đáp, lần đầu tiên bé Eliz cảm nhận được sự quan tâm.
Vốn Eliz được cặp vợ chồng nọ nhặt về nuôi, ả vợ thì xem Eliz như một con ở, hành hạ hết việc này tới việc kia, còn tên chồng thì bại hoại đòi quan hệ xác thịt với Eliz khi cô bé chỉ mới 7 tuổi. Nhưng cũng may mà ả vợ về kịp. Kết quả là bé Eliz bị đành đập tàn nhẫn một cách oan ức. Tối đó Eliz cố thoát khỏi sợi xích khoá chân mình mà bỏ trốn vào rừng. Vừa lúc một tên Vampire đi săn thấy Eliz như vớ được mồi (Eliz chân vốn bị xích nên rướm máu cả chạy trốn nên té đổ máu, mùi máu tanh kích thích khứu giác tên kia), tuy hơi bé, máu không đủ nhét kẻ răng nhưng có còn hơn không. Hắn cắn vào cổ chỉ trong tích tắc hút cạn máu Eliz.
Eliz những tưởng đã chết khô nhưng không. Cơ thể Eliz thích ứng với vết cắn này. Nó dần biến đổi. Eliz nhận thức được điều này. Làn da cô bé dần trở nên trắng như tuyết. Hơi thở nhẹ hơn không khí vì tim cô bé đã biến đổi. Cơ thể nhanh nhẹn, mạnh mẽ đến lạ thường. Đến một ngày cơn khát máu trỗi dậy khiến Eliz không tự chủ hút cạn máu bác tiều phu gần đấy. Lúc này Eliz đã biết mình là một Vampire...