Cô Dâu Của Ma Cà Rồng

Chương 35: Chương 35: Mariposa - Hoa sự sống (The Mariposa - Flower of life)




Hông dong dài nữa, chúng ta cùng “xơi” ngay phần kết của chap 16 dài ơi là dài này nhé :P Các readers hãy yên tâm vì chap 16 sẽ kết thúc tại đây và nhường chỗ cho chap 17 chứ hông còn chia nhỏ thành từng phần nữa đâu :3

Au cũng hông quên dành tặng chap này cho bạn @MinHeartf vì đã nhanh tay bóc tem chap trước *tung hoa* Và bạn @chuotlum đã là người có câu trả lời gần như là hoàn hảo của mini game chap trước *vỗ tay* Au rất vui vì các readers hông những ủng hộ au mà còn rất để tâm tới những chi tiết trong truyện *bắn tim chíu chíu*

Đáp án : Irisa, tinh linh giám hộ chòm sao Dark Phoenix, tức Phượng Hoàng Bóng Đêm nhé.

----------⭐----------⭐----------⭐----------⭐----------⭐----------

“Yuki”, cái tên ấy cứ luẩn quẩn ám ảnh tâm trí Uee. Trong đầu cô cứ lặp đi lặp lại mãi tiếng kêu thất thanh trong tuyệt vọng khi Reiden gọi Yuki. Uee đã rơi vào trạng thái vô thức do quá khủng hoảng và bất ngờ bị sốc. Thần thái cô trở nên vô hồn, gương mặt không cảm xúc, đôi mắt tím tử tinh cứ như đang trông về một nơi xa xăm, cánh mi chẳng buồn muốn khép, khoé môi cô mấp máy những tiếng không thành lời.

- Anh haiii..... - sau bao nhiêu nỗ lực, Reiden cũng vùng thoát ra khỏi vòng bao vây của những dải băng, một cách không nao núng lao đến chỗ Yuki và Uee.

Reiden ôm lấy Yuki, đặt đầu anh lên đùi mình, miệng không ngừng gọi tên.

- Anh hai....anh không được chết....anh phải sống....anh còn phải tự mình chăm sóc Uee đến cuối cuộc đời kia mà...

- Yuki....ngươi nhất định phải sống....nhất định phải sống đó....ngươi với ta còn chưa tỷ thí một trận mà....ta không cho phép ngươi ra đi như vậy... - lúc này Daniel cùng Eliz cũng vừa đến bên.

Yuki khẽ cử động một cách yếu ớt, cố gắng mở to đôi mắt để nhìn rõ mọi người xung quanh, thều thào nói.

- Anh....anh là một kẻ....s....át nhân....phải k...hông Reiden ?!

- Không, anh hai là người tốt, là một vampire tốt nhất...

- Anh...a...nh đã.....giết Artemis....lỗi của an...h...

- Anh không có lỗi, chẳng qua do anh bị ma thuật khống chế mà thôi...

Yuki quay sang nhìn Uee. Cô ấy đang ở cạnh bên anh nhưng dường như khoảng cách giữa họ là nghìn trùng xa cách. Uee vẫn chưa thoát khỏi trạng thái vô thức ấy mà hình như tình trạng ấy ngày càng nghiêm trọng hơn. Không biết trong vô thức Uee đã nhìn thấy những gì, chỉ biết hiện tại cô đang bịt lấy hai tai của mình, miệng không ngừng hét lên những từ “không” một cách đau đớn. Uee hoàn toàn suy sụp, tinh thần cô đang bị cơn khủng hoàng dày vò, nỗi đau đang gặm nhắm trái tim cô từng chút một. Nước mắt giờ đây chẳng thể nào cuốn trôi đi mọi đau đớn. Nụ cười chẳng thể nào hiện hữu trên môi Uee ngay lúc này.

Yuki xót xa không cầm lòng được khi phải chứng kiến cảnh người yêu của mình trong tình trạng như vậy. Anh gắng hết sức vươn đến bên Uee. Khoảnh khắc bàn tay anh chạm vào gương mặt Uee cũng là lúc cô thức tỉnh nhận ra chính bản thân mình. Uee giật mình thoát ra khỏi trạng thái vô thức, đôi mắt tím tử tinh chớp chớp như đang cố gắng thu thập những hình ảnh trước mắt để não bộ xử lí và xác nhận tất cả đều là sự thật. Yuki vẫn còn sống, anh đang hiện diện ngay trước mắt cô, bằng xương bằng thịt. Uee cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay anh, ấm lắm, một cảm giác yêu thương, một mùi hương thân thuộc. Uee vỡ oà trong nước mắt, mừng rỡ ôm chằm lấy anh.- Yuki....anh vẫn còn sống....em....em....tưởng như mình đã mất anh rồi...

- Anh...anh xin lỗi....

Chợt từ đâu vọng lại tiếng vỗ tay như phá tan bầu không khí. Từ trong bóng tối, một người phụ nữ bí ẩn trong trang phục Ai Cập vương giả chậm rãi bước ra. Bà ta có một làn da xanh nhợt nhạt ửng lên những sắc tím rịm như cơ thể của một con người đang trúng độc. Đôi mắt bà ấy đỏ rực, sắc lẽm như dao nhưng lại thật ma mị. Bà ấy sở hữu vẻ đẹp của một người phụ nữ tuổi trung niên nhưng vóc dáng vẫn đẫy đà như một thiếu nữ. Khoé môi bà ta vẽ nên một đường cong tuyệt mỹ.

- Lãng mạn. Sến súa. Ôi....ta ghét chúng - dứt lời, bà ta không tiếc ném về phía họ những quả cầu bóng tối màu xanh cổ vịt - Ấy, ta thất lễ quá ! Thứ lỗi cho ta, chỉ là...thói quen mà thôi !

Một lời xin lỗi mang hàm ý mỉa mai, bao biện cho ý nghĩa sâu xa rằng tại sao bọn ngươi không chết hết đi cho khuất mắt ta, đồ sâu bọ. Cũng không quá khó khăn để mọi người đoán ra “thiện chí” trong câu nói ấy.

- Bà là... - Daniel buông ra một câu hỏi lấp lửng.

- Ta là ai à ?! - nhanh như cắt, bà ta biến mất trong làn khói xanh đen huyền bí và rồi chễm chệ người trên chiếc ngai vương quyền không xa nơi đó - Ta là nữ hoàng Nefetiti, chủ nhân của cung điện này, cái nơi mà lũ sâu bọ các ngươi đã cố tình xâm nhập...graaa.h...

Lại thói quen hung hãn ấy, dứt câu nào là bà ta lại ném về phía mọi người hàng loạt quả cầu bóng tối. Nhưng cũng may mắn rằng, sức lực hiện thời của Reiden và Daniel đủ để phòng thủ, chống lại những đòn tấn công của bà ta.

- Thưa....nữ hoàng.... - Uee cung kính hành lễ cúi chào, cẩn trọng lựa lời nói với bà ta để tránh gây ra xung đột không mong muốn vì bởi lẽ với tình trạng hiện giờ của mọi người thì e lành ít dữ nhiều - ...chúng tôi xin lỗi đã mạo phạm người nhưng...chúng tôi đến trong hoà bình....chỉ xin người rủ lòng thương ban cho chúng tôi bông hoa sự sống Mariposa...

- Con bé này xem ra...biết cách cư xử hơn bọn kia.... - bà ta tỏ vẻ hài lòng với Uee song biểu cảm trên gương mặt bỗng đanh lại, khoé môi bà ta nhếch lên một nụ cười gian trá trước khi lại giở cái thói hung hãn, bạo ngược ấy - Nhưng....ta ghét sự giả tạo....Vạn độc công tâm !!!

Dứt lời bà ta phóng ra chất độc màu đen từ những móng tay, chúng lao nhanh như tên bắn đến chỗ Uee khiến cô không kịp trở tay. Uee hoảng sợ chỉ biết nhắm nghiền mắt, mọi cử động của cô dường như bị tê liệt. Chợt cô cảm giác có một lực đẩy mình ngã xuống đất, lực tuy không mạnh nhưng dường như đó là chút sức lực cuối cùng của một con người đã bước một chân vào quan tài. Uee mở mắt ra và cảnh tượng ngay trước mắt cô quá đỗi đau đớn. Yuki đã dùng toàn bộ sức lực yếu ớt cũng mình để đẩy ngã cô và cả thân thế anh ngấm độc trong tích tắc.

- Yuki....không..... - Yuki oà khóc lao đến bên Yuki ôm chằm lấy anh vào lòng.

- Anh hai.../Yuki... - Reiden và Daniel bị những quả cầu bóng tối của bà ta cản trở, đến lúc nhận ra thì đòn tấn công đã xảy đến với Yuki quá nhanh.- Anh hùng cứu mĩ nhân... Chà chà xem ra tên nô lệ ta tuyển chọn cũng xứng tầm lắm chứ.... - bà ta buông ra những tràng cười buốt tai.

- Bà...bà.... - Uee nhìn bà ta bằng một ánh mắt căm phẫn - Chính bà đã khống chế anh ấy ?!

- Ta chỉ đang lấy lại chút công sức mình đã bỏ ra thôi... Ngươi nghĩ rằng không có ta thì với việc rơi xuống từ độ cao ấy, hắn toàn mạng ư ?!

- Nhưng bà không thể đối xử với anh ấy như vậy... - Uee lớn tiếng nói nhưng thực đôi mắt cô đã đỏ hoe.

- Sao lại không ?! Ta cứu hắn một mạng đổi lại hắn giúp ta một vài việc vặt như.....giết các ngươi chẳng hạn....

- Bà thật độc ác ! - Reiden nghiến răng, gầm gừ - Ta sẽ không tha cho bà....graaahhhhh.....

Trong cơn tức giận, Reiden dùng đòn Phong nhận liên tục tấn công bà ta. Nhưng sau tất cả những nổ lực, bà ta vẫn chễm chệ ngồi trên chiếc ngai vương, miệng nở nụ cười đắc thắng như vừa rồi chưa hề có chuyện gì xảy ra.

- Grrrr.....chết tiệt..... - Reiden tức giận, hai bàn tay đã nắm chặt thành những nắm đấm.

- Những đòn tấn công không hề có tác dụng với bà ta... - Daniel cũng bắt đầu toát mồ hôi - Để ta, Vòng xoáy lửa, tấn công !!

Daniel phóng ra một quả cầu lửa thật to và từ quả cầu ấy tạo ra hàng loạt quả cầu lửa nhỏ, tất cả tạo thành một vòng xoáy lửa bao vây bà ta. Nhưng xem ra bà ta chẳng có ý gì gọi là sẽ chống cự cả. Bà ta vẫn ngồi đấy mặc cho ngọn lửa....xuyên qua người mình.

- Hả ?! Lửa đang xuyên qua cơ thể bà ta... - Reiden sững sờ - Điều này là không đúng.

- Phải chăng ma thuật của bà ta quá mạnh... - Daniel nói.

- Yuki.... - Uee ôm anh vào lòng, nói - ....bằng mọi giá anh phải sống...hãy ráng lên....

- Uee...dù cho....có chuyện gì....x....ảy đến vớ...i...anh đi nữa thì.....em hãy tin rằ...ng....trái tim anh....chỉ mãi....tr...ao mình em..... - đôi mắt anh dần khép hờ, hơi thở ngày một yếu dần, sắc mặt tồi tệ trông thấy.

- Yuki....anh đừng ngủ....đừng nhắm mắt mà....mở mắt nhìn em này....nói....nói gì với em đi....em xin anh....Yuki....

- Uee....anh muốn ngủ...lắm....

- Không....anh không được ngủ.....không được bỏ rơi em....anh đã hứa sẽ chăm sóc em cả đời mà....

- Anh....x....in....lỗ....i.....anh....khô....ng.....

- Em xin anh mà Yuki....em không muốn mất anh....em muốn được làm vợ anh.....sinh cho anh những đứa con.....cả nhà chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc.....em hứa với em đi.....

- Uee....anh....anh.....k....hông....thể.....

Bàn tay chưa kịp chạm lên má, lau đi những giọt nước mắt của Uee đã vội rơi xuống đất. Cảm giác ấm áp đã hoàn toàn biến mất nhường chỗ cho cái giá lạnh. Yuki đã hoàn toàn ra đi. Sợi tơ hồng nhân duyên buộc nơi cổ tay Uee cũng đã đứt đoạn. Duyên đã hết, số đã tận, âm dương cách biệt, hẹn kiếp sau...- Yuki..../ Anh hai..../ Không.....

Uee ôm chằm lấy thân xác Yuki gào thét trong vô vọng. Cơn tức giận bên trong Reiden và Daniel đã khiến cả hai mất mất hết kiểm soát, lao đến tấn công Nefetiti một cách bất chấp. Uee vẫn không thể chấp nhận được sự thật rằng sự sống của Yuki đã biến mất. Cô ôm lấy anh vào lòng khư khư như một báu vật, Uee lại một lần nữa rơi vào trạng thái khủng hoảng, nửa tỉnh nửa mê.

- Yuki....xin anh đừng giỡn như vậy nữa....không vui chút nào đâu....anh đừng ngủ nữa mà....dậy đi....anh mau thức dậy đi....em biết là anh chỉ đang giả vờ thôi mà.....

Tiếp sau đó là những chuỗi hành động kỳ quặc của Uee. Cô lay mạnh người anh, hôn lên môi anh, thậm chí cắn thật mạnh thật đau vào vai, vào cánh tay anh chỉ mong anh đừng “đùa dai” như vậy nữa. Rồi cô chợt nhận ra mọi việc cô làm đều vô nghĩa nhưng Uee là ai, là một con người đầy nghị lực, trong từ điển của cô hoàn toàn khọng có chỗ cho hai từ “bỏ cuộc“. Vậy là cô thử cách khác. Uee hiện thời quá sốc đến không chấp nhận được sự thật đau đớn, cô tự an ủi mình rằng Yuki chỉ giả vờ ngủ sâu thôi. Cô phải bằng mọi cách đánh thức được anh dậy mới thôi. Uee ôm chầm lấy Yuki, kể cho anh nghe những kỉ niệm từng có của cả hai.

- Yuki...anh biết không...em đã rất hoảng sợ khi lần đó anh không thể kiểm soát cơn khát máu của mình và suýt chút nữa thì anh đã hút sạch máu của em...chắc anh không biết đâu...có lần đứng trước tiệm áo cưới, em đã mơ về một lễ đường...thoạt đầu em trông thấy người đứng bên cạnh em là Reiden nhưng em đã nhận ra rằng Reiden mang hình bóng của anh...có lẽ em chưa từng nhìn thấy mặt tốt của anh trước đó nên em xem Reiden là hiện thân lương thiện của anh...và rồi em nhận ra không ai có thể thay thế anh, cuối cùng anh vẫn là người đàn ông trao nhẫn cưới cho em, cùng em nguyện ước trăm năm không xa rời...em nhớ như in anh đã dũng cảm hy sinh tính mạng mình vì một con bé ngờ nghệch như em...lần đầu tiên trong đời em đã thật sự sợ hãi khi tưởng như mình sắp mất anh rồi...may mắn thay em đã cứu sống anh bằng năng lực Hồi sinh...của...mình....

Uee im bặt, đôi mắt cô bỗng tràn đầy hy vọng, gương mặt có phần tươi tắn và rạng rỡ lên.

- Mình có năng lực Hồi sinh kia mà...Yuki...anh sẽ ổn thôi....

Uee hít thở sâu, nhắm mắt, đôi tay đặt lên trái tim Yuki nhưng....dưới chân cô không hề xuất hiện một trận pháp nào mặc cho cô có cất tiếng hát đến khản cổ đi chăng nữa.

- Không !! Không thể nào !!! Làm ơn đi mà !!! Yuki phải sống, anh ấy nhất định phải sống.

Chợt hình ảnh mái tóc bạch kim mơ hồ hiện về trong tâm trí Uee khiến cô thức tỉnh. Uee nức nở khóc, cô cầm mái tóc màu vàng chanh của mình trên tay như muốn nhàu nát, muốn bứt bối, muốn cắt phăng nó đi. Mái tóc đáng ghét. Tại sao chứ ?! Tại sao lại chuyển từ bạch kim sang vàng và rồi nhẫn tâm cướp đi năng lực Hồi sinh của cô cô chứ ?!

Lúc bấy giờ Uee mới nhận ra rằng Reiden và Daniel đang bị thương nặng, hiện đang bị trói chặt bằng những dải băng trắng ngà. Nhìn những người thân bên cạnh mình lần lượt bị thương Uee đau đớn lắm. Lại nhìn sang Eliz đang quằn quại trong cơn đau và hơi thở đang ngày một gấp gáp.- Eliz....Eliz....cô làm sao vậy.... - Uee hoảng hốt ôm chằm lấy Eliz vào lòng.

- Không Eliz....em không thể xảy ra chuyện gì được....thả ta ra đồ ác phụ... - mặc cho Daniel có gào thét, chửi rủa như thế nào đi chăng nữa thì Nefetiti vẫn chẳng có ý định thả cậu ra. Bà ta thích chứng kiến cảnh chia xa, cảnh đau đớn sinh ly tử biệt. Điều này làm cho bà ta cảm thấy hưng phấn.

- Nefetiti....tôi xin bà đấy...hãy cho tôi bông hoa sự sống để cứu sống cô ấy....tôi xin bà đó....

- Ngươi đang cầu xin ta đó ư ?! Hahaha....rốt cuộc thì chiến thắng cũng nằm trong tay ta.... - Nefetiti buông ra những tràng cười đắc ý - Thôi được rồi, coi như ta cho ngươi một ân huệ cuối cùng...

Bà ta niệm chú, mắt không rời khỏi hồ nước xanh biếc giữa cung điện và rồi từ tâm điểm mặt nước, một bông hoa to bằng bàn tay xoè rộng trồi lên như một bông hoa sen trỗi dậy toả ngát hương thơm sau những tháng ngày trầm mình dưới lớp bùn nhơ. Thân bông hoa ánh lên sắc ngọc bích, cành lá không ngừng toả ra ánh hào quang ngũ sắc. Cánh hoa xoè ra như những cánh bướm mang trên mình là những hoạ tiết lam hồng vàng tím khác nhau. Những cánh bướm ấy phảng phất ánh lưu kim, một thứ bụi sao màu vàng kim lấp lánh. Không thể phủ nhận vào đâu được, đó là hiện thân của Mariposa, bông hoa sự sống trong truyền thuyết với sức mạnh cải tử hoàn sinh như biết bao nhiêu lời đồn thổi. Quả thật Mariposa thật đẹp và kiêu kỳ, một nét đẹp cõi tiên khác xa với người phụ nữ độc ác đang độc chiếm nó.

- Đó là....bông hoa sự sống ư.... - Uee hoàn toàn choáng ngợp trước vẻ đẹp lạc tiên cảnh của Mariposa.

- Bông hoa này chỉ có tác dụng cứu sống những ai đang còn lại một hơi thở cuối cùng còn....những ai đã chết ta e..... - bà ta nhìn về phía Yuki, miệng cười nhếch mép - ....quá sức của nó.

- Không...Yuki.... - Uee gọi tên anh mà trái tim quặn đau không ngôn từ nào có thể diễn tả hết nỗi đau đớn này - ...nhưng....tôi nhất định sẽ cứu sống cô...Eliz...

- Ta không có thừa thời gian....

- Đổi lại để có được bông hoa sự sống đó, tôi phải làm gì cho bà ?!

- Ừm....mạng đổi mạng.... - bà ta buông ra từng chữ sắc lạnh, gương mặt không lúc nào là không tỏ vẻ đắc ý - Mạng của ngươi đổi lấy mạng cô ta ?! Ngươi nghĩ sao hả ?!

- Ta.... - Uee ngập ngừng.

- Uee cô không được đồng ý ! - Reiden thét lên.

- Uee em đã hy sinh vì bọn anh quá nhiều rồi, hãy để anh được ra đi cùng với Eliz... - Daniel cũng một mực cự tuyệt lời đề nghị của Nefetiti.

- Không ! Em không thể để thêm một ai phải hy sinh nữa...Yuki....anh ấy đã không còn bên cạnh em....em cũng chẳng còn ý nghĩa gì để sống tiếp.... - Uee gạt đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên má, trả lời Nefetiti bằng giọng đanh như thép - Tôi đồng ý !

- Hahaha....ta không ngờ chiến thắng lại quá dễ dàng như vậy.... - nói rồi bà ta niệm chú khiến trước mắt Uee xuất hiện một quả táo tẩm độc đang lơ lửng - Chỉ cần cắn một cái người sẽ được ở bên hắn và....con bé kia sẽ được sống....

- Uee....khôngggg !!! - Reiden và Daniel ra sức chống cự, hét to.

Uee cầm quả táo trong tay, cô nhìn mọi người một lần cuối trước khi mãi mãi chìm vào một giấc ngủ sâu. Cô thầm mong Eliz bình phục và sẽ có một cuộc sống hạnh phúc bên Daniel. Về phía Reiden, cô hy vọng anh sẽ quên đi hình bóng của cô trong trái tim anh và toàn tâm toàn ý yêu một người khác tốt hơn cô, sẽ không nhiều lần làm tổn thương anh như cô. Uee biết chứ, cô thừa biết rằng Reiden yêu mình và cô cũng không phủ nhận rằng trước đây cô đã từng rung động trước anh nhưng thứ tình cảm ấy không đủ lớn để giữ trái tim cô ở bên anh, cũng chẳng thể so với tình yêu sâu đậm cô dành cho Yuki. Uee tiếc nuối vì sự ra đi của mình nhiều lắm. Cô đã từ lâu không còn sợ đối mặt với cái chết nữa. Cô chỉ tiếc nuối vì mình đã không bảo vệ được mọi người, tiếc nuối vì vẫn chưa tìm được cha mẹ ruột của mình, tiếc nuối những dự định cô vẫn chưa cùng Yuki thực hiện. Nhưng Uee chưa bao giờ tiếc nuối khi yêu Yuki, cô là cả thế giới của anh, còn anh là cả mạng sống của cô. Chỉ vài giây nữa thôi là cô sẽ mãi mãi được bên anh. Một cái chết trong gang tấc...

◾▶◾▶◾▶◾▶◾▶❇❇❇❇❇◀◾◀◾◀◾◀◾◀◾

Coming up next Chap 17 : Sức mạnh của tình yêu (The power of Love)

Đây vẫn chưa hẳn là một cái kết hoàn chỉnh cho chap 16 nhưng những gì còn sót lại sẽ là một sự trỗi dậy trong chap 17, một khởi đầu mới.

Bật mí chút xíu về nội dung chap 17 : “Kịch độc làm sao chiến thắng chân tình. Ngưu Lang, Chức Nữ lại được bên nhau”

Tuy là hông có mini game nhưng au sẽ tặng chap sau cho những ai thả cmt vào chap này để au có thêm động lực hoàn thành bộ này nhé

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.