Đoàn xe rước dâu trên đường đi đến khách sạn khá thu hút nhiều người nhìn, Tố Tố ngồi ở trong xe thậm chí có chiều hướng muốn ngủ, chớp chớp ánh mắt buồn ngủ, lén lút véo bắp chân mình mới miễn cưỡng chống đỡ, mất ngủ hại người a.
Đã tới khách sạn trung tâm thành phố, Tố Tố bị đưa đến phòng chờ, cũng không biết đợi bao lâu, có người tới thông báo buổi lễ sắp bắt đầu, cô lại bị cánh tay Sở Lăng Xuyên kéo đến đám tiệc.
Đám cưới là kiểu Trung Quốc, hoành tráng mà trang trọng, bạn bè ngồi chật cả đại sảnh, không khí náo nhiệt vui mừng. Mấy trẻ em mang ngọc bội Vân Nam vui đùa ầm ĩ, Sở Lăng Xuyên trước yêu cầu của mọi người cúi lưng cõng Tố Tố ở trong đại sảnh chạy vài vòng.
Sở Lăng Xuyên không cảm thấy mệt, trái lại Tố Tố như muốn nghẹn. Chạy xong vài vòng, mọi người vẫn còn không bỏ qua, không biết người nào ra chiêu độc địa, muốn Sở Lăng Xuyên đứng ở trên ghế, để Tố Tố cầm một quả trứng, đem quả trứng từ ống quần chân trái Sở Lăng Xuyên hướng lên trên lăn, nói quả trứng từ ống quần chân trái lăn ra đây mới có nghĩa, này không phải mấu chốt, mấu chốt là quá trình lăn này, quả trứng cùng tay Tố Tố phải đến chỗ nam tính của Sở Lăng Xuyên.
Tố Tố cầm quả trứng trong tay đến đỏ mặt mà không chịu theo sự chi phối, nhưng mà cô không làm theo, mọi người sẽ không buông tha cô, lễ tiếp theo của chương trình không có biện pháp tiến hành a.
Trước nơi đông người này, cô rất mất tự nhiên được không?
Cuối cùng bị buộc thật sự không có biện pháp, Tố Tố hạ quyết tâm, cắn răng một cái, đem quả trứng theo ống quần người nào đó nhét đi vào, sau đó thật cẩn thận đem quả trứng hướng lên trên lăn, lúc qua nửa thời gian, không biết người nào giở trò xấu đẩy một cái, Tố Tố bị đẩy sang một bên, quả trứng theo ống quần rơi trên mặt đất, vỡ nát.
Vốn là lăn trên quần là cả một điều khó khăn, rất không dễ dàng sắp lăn xong rồi, một trò đùa như vậy, Tố Tố ở trong lòng yên lặng rơi lệ, nếu không hôm nay phải là ngày trọng đại, cô thật muốn mắng chửi người.
Có người một lần nữa đưa cho cô một quả trứng, Tố Tố đành phải trở lại một lần, đã quen tay rồi, bây giờ, lăn có vẻ nhanh, không biết còn ai muốn hại Tố Tố nữa, Tố Tố lanh trí, ôm cổ chân Sở Lăng Xuyên, trong tay vẫn lăn quả trứng ổn định, mọi người ở một bên cười thở không ra hơi, Sở Lăng Xuyên cũng nhịn không được cười.
Nhiều lần trải qua trăm nghìn đắng cay, rốt cuộc đem quả trứng lăn xong, còn có người muốn ồn ào, Tố Tố và Sở Lăng Xuyên bắt đầu kháng nghị, nhưng mà kháng nghị bọn họ không có hiệu quả, may mắn phù dâu và phù rể cực kỳ nhanh nhẹn, Tố Tố và Sở Lăng Xuyên mới có thể toàn thân mà lui.
Kế tiếp ba mẹ đọc lời chào mừng, mở rượu, Tố Tố và Sở Lăng Xuyên một bàn mời rượu. Sở Lăng Xuyên cũng không làm giả, người khác mời rượu anh cũng không từ chối, một ngụm uống sạch, hôm nay anh rất vui, cho dù mọi người không chuốc rượu, anh cũng muốn thoải mái uống.
Mời bề trên xong, Tố Tố và Sở Lăng Xuyên đến chỗ một bàn toàn là phụ nữ, cô nhìn đến chỗ người quen, nhưng tuyệt đối không phải người nhà và bạn bè cô, Tố Tố cố gắng suy nghĩ từng gặp ở đâu, trong đầu một đạo linh quang hiện lên, rốt cuộc nhớ tới từng gặp ở chỗ nào.
Lúc đang lúng túng, Sở Lăng Xuyên chỉ vào người phụ nữ trong số đó vẻ mặt cười gian nhìn Tố Tố nói: "Đây là con gái của dì lớn, gọi chị họ đi".
Tố Tố trong lòng 囧 a, vị chị họ này không phải là ngày đó ôm một đứa bé gặp ở quán món cay Tứ Xuyên sao, cô còn xin giúp đỡ, để vị chị họ này nói với đứa bé gọi Sở Lăng Xuyên là ba, chị ấy dĩ nhiên là chị họ Sở Lăng Xuyên!
Cực kỳ 囧, cực kỳ dọa người, Tố Tố choáng váng gọi chị họ, sau đó mời rượu, Sở Lăng Xuyên lại chỉ vào một em gái xinh đẹp giới thiệu: "Đây là con gái dì nhỏ, em gái họ chúng ta".
"Chị dâu" Em gái họ vẻ mặt cười mờ ám, Tố Tố 囧, em gái họ này không phải người khác, chính là người mà cô hiểu lầm là bạn gái của Sở Lăng Xuyên, hôm nay đều tập hợp đông đủ, cô muốn tìm lỗ chui xuống.
Rượu là mời từng bàn mới tôn trọng, rượu của cô cũng là Sở Lăng Xuyên uống thay, cuối cùng mời xong, Sở Lăng Xuyên uống có hơi nhiều, nhất là mời bàn đồng đội của anh, dường như không đem anh chuốc đến gục xuống thì không bỏ qua
Đám cưới bận bịu xong, trở về trời cũng đã tối, Sở Lăng Xuyên được người dìu lên phòng, uống rất nhiều, đặt trên giường, ngủ bất tỉnh nhân sự.
Cùng trở về còn có mẹ Sở, nhìn con trai uống thành như vậy, nhịn không được trách mắng Sở Lăng Xuyên. Cuối cùng lại lo lắng Tố Tố chăm sóc, rất muốn ở lại chăm sóc, bị ba Sở thúc giục vài lần mới rời đi, trước khi đi còn dặn đi dặn lại Tố Tố chăm sóc tốt cho Sở Lăng Xuyên.
Tố Tố cũng mệt mỏi, nhìn Sở Lăng Xuyên nằm ở trên giường say nát bét, Tố Tố cũng không còn cảm xúc mới cưới gì, đi đến bên giường, rất không thông thạo giúp anh cởi giày, tốn sức giúp anh cởi quân trang, lại vụng về giúp anh uống nước.
Lớn như vậy cô là lần đầu tiên chăm sóc một người, hơn nữa còn là một người đàn ông, động tác đương nhiên không có tay nghề, thậm chí còn cảm thấy không có quen đi chăm sóc một người đàn ông.
Đem Sở Lăng Xuyên dọn dẹp xong, Tố Tố mới đi rửa mặt, gội đầu mất không ít thời gian, sấy tóc đã là hai giờ sau, cô mệt chỉ nghĩ muốn nằm xuống đi ngủ.
Nhìn người đang ông nằm trên giường, Tố Tố do dự một chút, lại nằm xuống. Đã kết hôn, phải tiếp nhận và thói quen về sau giường lại có sự tồn tại của một người đàn ông, không cần phải nói thêm nữa, hơn nữa, não của cô đã mơ hồ, căn bản là không còn sức suy nghĩ nhiều như vậy, ý nghĩ duy nhất chính là đi ngủ.
Từ nằm xuống ngủ, Tố Tố dùng hai phút, nằm ở trên giường mềm mại, ngủ thoái mái. Đêm tân hôn, Sở Lăng Xuyên say mê mệt, Tố Tố ngủ mê mệt.
Đêm càng ngày càng sâu, trong phòng chỉ có ngọn đèn ảm đạm mờ ám, Tố Tố ngủ rất say, ngay lúc cô ngủ chỉ cảm thấy trên mặt đột nhiên tê rần, sau đó mông bị cái gì đụng phải một phen, thân thể lăn lộn, lạnh lẽo rơi trên mặt đất.
Thật đau!
Tố Tố hoàn toàn thức dậy.
Cô mở mắt ra nhìn mình đang quỳ rạp trên mặt đất, mông còn có một trận nhức mơ hồ, đưa tay sờ soạng một phen cảm giác đau đớn lâm râm trên má nhịn đau không được hô một tiếng, rất đau, cẩn thận nghĩ lại, vừa rồi trong lúc ngủ mơ giống như có người đạp cô một cước, cô tự véo vào mình cho tỉnh.
Tố Tố phản ứng kịp, cô đã kết hôn đã lấy chồng, cùng chồng mới nhậm chức ngủ với nhau, cho nên, trừ bỏ anh ta còn ai dám "tay đấm chân đạp" với cô? Tố Tố nhịn đau đứng lên, nhìn Sở Lăng Xuyên trên giường đang cuộn chăn ngủ say.
Thấy một màn như vậy, Tố Tố không biết nên phát giận chỗ nào, đàn ông thối, đi ngủ còn đánh võ, Tố Tố rất muốn đi lên giẫm cho một đạp, nhưng tục ngữ nói chọc kẻ say xỉn không nên chọc người đang ngủ, ngộ nhỡ không đá trúng, còn bị một quyền đánh chết cô không phải cực kỳ bị thiệt?
Tố Tố oán hận trừng mắt nhìn Sở Lăng Xuyên, thở dài, cô có phải là cô dâu thảm hại trên đời này hay không? Đêm tân hôn này phải là đêm khó khăn nhất trong các đêm tân hôn?
Sớm biết rằng cô già mồm một phen, ngủ khách phòng, ngủ sofa, cũng tốt hơn cùng anh ta ngủ cùng giường, đồ lưu manh, đồ bạo lực!