Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 252: Q.0 - Chương 252: Thiếu






Thời gian cũng không còn sớm, một nhà ba người cần nghỉ ngơi rồi. Tiểu Bao Tử giống như ngày hôm qua, cậu nằm ngủ ở giữa. Nhóc vẫn rất thích được mẹ ôm ngủ, mẹ ôm nhóc so với ba ba thoải mái hơn, vừa mềm mại vừa thơm thơm.

Sau khi tắt đèn, Tiểu Bao Tử ở trong tình yêu thương nồng đậm của cha đã chìm vào trong giấc ngủ. Nhưng Tố Tố lại không ngủ được, bàn tay lại không nhịn được cứ vỗ về yêu thương lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Bao Tử. Cô nghĩ đến nhất cử nhất động của nhóc con, lại bật cười không sao nén nhịn được.

Sở Lăng Xuyên cũng không ngủ được. @MeBau*[email protected]@ Anh trở dậy đi đến phòng vệ sinh, sau khi đi ra cũng không trở lại vị trí ngủ lúc trước, mà là đi tới nằm ở bên cạnh Tố Tố, cọ xát lên cô.

Tố Tố không nhịn được liền xoay người đẩy anh ra, hạ thấp giọng nói xuống, hỏi anh có chút khẩn trương: "Anh làm cái gì thế hả?"

"Anh sợ bị đè vào Tiểu Bao Tử." Cái lý do này đủ lớn mạnh, không cường đại cũng phải cường đại, dù sao người cũng đã nằm ở bên cạnh Tố Tố rồi. Anh ôm lấy cô, đánh chết cũng sẽ không buông tay.

Tố Tố buồn bực nện vào anh một cái, giãy dụa, chỉ sợ anh không thành thật. Ngay tại thời điểm cô giãy dụa, chỉ cảm thấy thân mình không còn vững, "bịch" một tiếng trầm đục, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn hai người từ trên giường đã rơi xuống trên đất rồi. Có Sở Lăng Xuyên lót đáy, cô đã được anh che chở ở trong lòng.

Giường vốn dĩ không lớn, bên kia lại có một vị trí nằm để bỏ trống. Sở Lăng Xuyên nằm ở bên người cô, vốn là anh chỉ có nhẹ nhàng ghé nửa thân hình của mình ở trên giường. Ở vị trí như vậy chỉ cần Tố Tố cựa quậy một cái, không ngã xuống thì mới là lạ chứ.

Cú ngã mạnh mẽ này làm Tố Tố có chút mộng, tức thời không động đậy gì nữa. Hai người gây ra tiếng động lớn như vậy, thật sự thật sự là nguy hiểm. An tĩnh trở lại, cảm thấy Tiểu Bao Tử không bị tỉnh lại, cô nâng tay đánh đấm vào ngực anh, giảm thấp giọng nói của mình xuống, nói: "Buông tay ra."

Nếu như Sở Lăng Xuyên mà lại chịu như vậy nghe lời như vậy, thì anh chính là không còn phải là Sở Lăng Xuyên nữa rồi. Không những anh không chịu buông tay ra, mà ngược lại, anh lại ôm chặt lấy cô. Một tay anh chiếm lấy hông của cô, một tay kia chế trụ vào cái ót của cô, hôn lên.

Anh gấp gáp và khát vọng hôn lên cánh môi mềm mại của cô. Kích động một cái, anh xoay người đè cô ở dưới thân thể của mình, đồng thời bàn tay cũng kéo túm lấy áo ngủ của cô, môi cũng đã kề vào ở trên bờ môi của cô, cẩn thận ngọt ngào hôn lên.

Tố Tố sợ đánh thức con trai, không dám nói chuyện lớn tiếng, chỉ có thể để mặc cho anh hôn. Cảm giác nơi ngực chợt lạnh, chiếc áo ngủ của cô đã bị anh triệt kéo lên trên rồi, mặt cô nóng rực lên.

Sở Lăng Xuyên cảm thấy hôm nay khẳng định sẽ thành công. Anh ẩn nhẫn hơn hai năm, hôm nay không cần phải chờ nữa rồi. Anh cực kỳ cấp thiết cũng cực kỳ kích động, phảng phất như là tư vị chàng trai trẻ mới lớn lần đầu yêu vậy.

Anh hơi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.