Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 275: Q.0 - Chương 275: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Sở Lăng Xuyên kích động, vội vàng, khát vọng, nhiệt huyết sôi trào, thầm nghĩ muốn hung hăng giữ lấy cô gái đang ở trong lòng mình. Ở trong lòng anh cũng âm thầm cầu nguyện, Tiểu Bao Tử phải ngủ ngoan ngoãn nhé, ngàn vạn lần đừng có phá hư chuyện tốt của ba ba đấy!

Nhưng mà sự tình chính là như vậy, ghét của nào trời trao của nấy. Ngay lúc bàn tay to của anh sốt ruột khó nén nhịn, đưa xuống nội y của Tố Tố, thì lại nghe thấy từ trong phòng ngủ truyền đến tiếng khóc của Tiểu Bao Tử.

Nghe tiếng khóc của con, Dieenndkdan/leeequhydonnn Sở Lăng Xuyên muốn hộc máu. Mà Tố Tố cũng thanh tỉnh lại từ trong ý loạn tình mê. Một đôi ánh mắt tràn đầy dục vọng chống lại một đôi tròng mắt ý loạn tình mê, hơi thở ồ ồ, mập mờ lưu chuyển.

Mặt Tố Tố còn đỏ rực lên giống như quả táo chín. Cô dưới sự hoảng loạn cũng vội vàng đẩy anh ra, từ trên bồn rửa mặt nhảy xuống, luống cuống tay chân mặc lại quần áo, chạy ra khỏi toilet.

Mà Sở Lăng Xuyên thì buồn bực đấm vào tường. Anh mặc xong quần áo cũng đi theo ra ngoài. Vừa mới ra khỏi toilet anh chợt nghe thấy tiếng chuông di động của anh đang không ngừng vang lên bài hát hành khúc rất có lực. Hóa ra là tiếng chuông di động của anh đã đánh thức Tiểu Bao Tử. dinendian.lơqid]on, Ban đêm cậu nhóc không tìm thấy ba mẹ, tức thời khóc lên.

Lần này, tuyệt đối không thể đổ thừa cho Tiểu Bao Tử đã làm hư chuyện tốt của anh được. Lỗi chính là tại tiếng chuông điện thoại di động của anh cùng người đã gọi điện thoại đến. Tố Tố dỗ dành Tiểu Bao Tử khóc đêm. Sở Lăng Xuyên vội vàng cầm lấy di động từ trên bàn lập tức tiếp thông. Vừa nghe thấy tiếng nói trong điện thoại anh lập tức nghiêm túc trở lại, thân mình cũng không khỏi đứng thẳng lên, trong miệng cũng liền đáp ứng: "Vâng! Dạ! Tôi lập tức sẽ về đơn vị ngay!"

Nói xong anh cúp máy, vẻ mặt đầy buồn khổ nhìn về Tố Tố cùng Tiểu Bao Tử. Anh đi qua, xoay người lại, hôn một cái ở trên mặt Tiểu Bao Tử lúc này đang buồn ngủ mênh mông. @MeBau*[email protected]@ Cậu nhóc bây giờ lại đã ngủ thiếp đi.

Hôn môi Tiểu Bao Tử xong, anh đưa tay nắm lấy cằm của Tố Tố, không nói lời nào, chỉ hung hăng hôn hít vài cái ở trên làn môi của cô, rồi mới chịu rời đi: "Bảo bối, anh có việc nên anh phải về đơn vị trước mất rồi. Thật xin lỗi đã không thể ở nhà cùng em được."

Tố Tố nhìn đồng hồ, bây giờ mới mười giờ, trời tối như vậy, còn phải đi xe mất hai giờ đồng hồ, nghĩ vậy cô không nhịn được nói dặn anh: "Trời tối, anh lái xe chậm một chút, đến nơi nhớ gọi điện thoại về cho em."

"Yên tâm, bảo bối. Khi đến nơi anh sẽ gởi thư tin nhắn cho em." Sở Lăng Xuyên nói xong lại hôn một cái lên trên mặt cô. Sau đó anh đi đến bên chiếc tủ quần áo tìm quần áo trong tủ. Ăn mặc chỉnh tề, anh đi trở lại bên giường, hôn Tiểu Bao Tử, cũng không quan tâm đến chuyện cậu nhóc có nghe được hay không, anh nói theo thói quen: "Ba ba yêu con, con trai của ba!"

Hôn Tiểu Bao Tử xong, anh lại quay sang hôn môi, hôn mặt Tố Tố, hai


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.