Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 284: Q.0 - Chương 284: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Tiểu Bao Tử liền đứng lên, cánh tay nhỏ ôm chặt lấy cổ Tố Tố, cái miệng nho nhỏ hôn tới tấp ở trên mặt Tố Tố. Nhóc tận tâm hôn mẹ, hai bàn tay nhỏ cũng đặt ở trên mặt cô, xoa xoa cho cô: "Mẹ, xoa xoa."

Tố Tố bị động tác nhỏ của con trai làm cho cảm động, thiếu chút nữa lại rơi lệ, may mắn cô nhịn lại được. Tố Tố nắm giữ bàn tay nhỏ bé của con trai hôn mấy lần, nở nụ cười: "Con trai thật ngoan, mẹ không khó chịu nữa rồi, cũng nín khóc rồi, vẫn là con trai giỏi an ủi mẹ nhất."

Tiểu Bao Tử dường như là tin vào lời mẹ nói. Nhóc thật biết điều, khéo léo nằm gọn ở trong lòng cô, @MeBau*[email protected]@ không khóc không làm khó. Chính là dùng cặp mắt to đen bóng kia hết nhìn sang Tố Tố lại nhìn sang ba ba vẫn luôn luôn trầm mặc.

Bởi vì Tố Tố khóc nỉ non, nên có chút đau đầu, cô liền ôm Tiểu Bao Tử đi vào phòng ngủ, tính toán ngủ một chút. Tiểu Bao Tử cũng không ngủ được, tuy nhiên nhóc lại thật nghe lời nằm yên ở trong lòng Tố Tố. Mắt của cậu nhóc rất biết nhìn sắc mặt người khác. Người lớn mất hứng, nhóc cũng không nghịch ngợm nữa.

Bất tri bất giác, Tố Tố còn đang ngủ thiếp đi, Tiểu Bao Tử vậy mà lại từ trong lòng cô chui đi ra, ngồi ở một bên. Hai cái cánh tay nhỏ còn học theo bộ dạng của người lớn mà vòng lấy nhau ở trước ngực, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn, rồi sau đó cứ ngồi như vậy, nhìn Tố Tố.

Sở Lăng Xuyên tiến vào, nhìn thấy cái bộ dáng này của con trai, anh bỗng cảm thấy ấm áp, lại cảm thấy con trai thật đáng yêu. Anh đi qua, nhỏ giọng nói: "Con trai, ba ba dẫn con đi ra phòng khách chơi nhé."

Tiểu Bao Tử quay đầu nhìn về phía ba ba, mắt to chớp chớp, vẻ tràn đầy bất mãn toan tính đối với Sở Lăng Xuyên. Cậu nhóc vẫn cảm thấy chính ba ba đã làm mẹ khóc, liền lắc lắc đầu, bĩu môi ra, dùng giọng nói non nớt và đáng yêu mà nói rất dứt khoát: "No! No!"

"Chúng ta đi xuống lầu ngồi thú nhún." Sở Lăng Xuyên tiếp tục dụ hoặc con trai mình, tuyệt đối không thể bởi vì sự hiểu lầm của ngày hôm nay, mà khiến cho con trai có cái nhìn khác đối với mình. Nhưng nào ngờ, cậu nhóc vẫn chỉ cứ lắc đầu, nói: "No!"

Giỏi lắm, thật là cố chấp, còn dám đáp trả lại cho anh bằng tiếng Anh nữa kia. Sở Lăng Xuyên đi đến bên giường, vươn ngón tay lên gãi gãi một chút lên cái bụng của cậu nhóc, "Đi ngồi xe lửa nhỏ. Đi theo các bạn nhỏ để chơi đùa. Mua kẹo ăn."

"…" Cậu nhóc nghe ba ba nói xong lập tức đứng dậy nhào vào trong lòng Sở Lăng Xuyên. Ha ha! Chỉ một viên kẹo đường liền đã mua chuộc được nhóc tì kia rồi! Sở Lăng Xuyên cười hắc hắc, cũng hôn một cái ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, sau đó ôm Tiểu Bao Tử đi xuống dưới nhà chơi.

Tố Tố ngủ mơ mơ màng màng, nghe được hai cha con dỗ dành đối với nhau, bất quá cô cũng không có tỉnh lại, vẫn tiếp tục ngủ. Diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Đến khi... cô tỉnh lại thì đã hơn bốn giờ chiều rồi. Đầu cô choáng váng mê mang, liền đi tắm rửa một cái, tắm xong cơ thể đã nhẹ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.