Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 357: Q.0 - Chương 357: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Nhưng mà, đã không được nữa rồi, không còn cơ hội nào nữa. Tố Tố nghĩ, trong lòng thoáng trĩu nặng một chút. Cô nỗ lực gạt đi sự áy náy kia ở trong lòng mình. Sau cùng đột nhiên Tố Tố nhớ tới, Tiểu Bao Tử vẫn còn chưa ăn cơm tối. Tố Tố chạy nhanh tới nhắc nhở: "Tiểu Bao Tử vẫn còn chưa ăn cơm đâu anh, trước đi ăn cơm đã, sau đó lại sẽ chơi tiếp!"

Tố Tố cùng Sở Lăng Xuyên giám sát Tiểu Bao Tử ăn cơm tối, rồi sau đó một nhà ba người đi xuống tản bộ. Những người sống trong khu gia binh này có không ít người thích đi tập thể dục. Người lớn, trẻ con, @MeBau*[email protected]@ sau khi ăn cơm xong đều đi ra ngoài để hoạt động.

Đương nhiên người lớn khi gặp nhau sẽ nhàn nhã nói chuyện phiếm với nhau. Tiểu Bao Tử gặp được các bạn nhỏ quen thuộc thì không còn bám sát lấy ba mẹ mình nữa. Sở Lăng Xuyên trò chuyện gì đó cùng với một vài người cán bộ khác. Còn Tố Tố thì nói chuyện với nhóm chị dâu cùng chơi mạt chược.

Thời điểm hơn chín giờ, mọi người cũng lục tục về nhà nghỉ ngơi. Tiểu Bao Tử thì lại không một chút mảy may mệt mỏi. Khi ở trên xe cu cậu đã ngủ đủ rồi, nên trở về trong nhà Tiểu Bao Tử lại lôi Sở Lăng Xuyên die,n;da.nlze.qu;ydo/nn bắt anh cùng chơi đùa đến hơn mười giờ, sau đó liền ngủ gà ngủ gật ở trong lòng ba ba.

Sở Lăng Xuyên mang theo Tiểu Bao Tử cùng nhau đi tắm, rồi sau đó dỗ cậu nhóc đi ngủ. Bởi vì gần đây cậu nhóc đã quen với việc Tố Tố kể chuyện cổ tích cho nghe, hôm nay rất không dễ dàng mới được ở canh ba ba, cho nên Tiểu Bao Tử yêu cầu Sở Lăng Xuyên phải kể chuyện cổ tích. Cu cậu lôi bàn tay to của Sở Lăng Xuyên, dùng vậy cái giọng ngây thơ đáng yêu nhỏ nhẹ nói: "Ba ba... Kể chuyện cổ tích đi!"

"Ba ba không biết kể chuyện cổ tích, để mẹ kể cho con nghe." Kể chuyện cổ tích ấy à, anh có biết chuyện nào đâu kia chứ. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Thế nhưng Tiểu Bao Tử nhất định không thuận theo, bàn tay nhỏ bé của nhóc vỗ vỗ lên bàn tay to của anh, tiếp tục yêu cầu: "Ba ba kể cơ!"

Sở Lăng Xuyên bối rối rồi. Anh cầu cứu nhìn về phía Tố Tố vừa đi rửa mặt vào: "Bảo bối, con trai muốn kể chuyện cổ tích, nhiệm vụ trọng đại này liền giao trách nhiệm cho em đó."

"Ba ba kể cơ." Tiểu Bao Tử dẫm dẫm đôi chân trần lên trên bụng Sở Lăng Xuyên làm nũng, "Ứ ừ, ba ba kể cơ."

Tố Tố thấy chết không cứu, ngược lại cười nói: "Anh đó, thật sự là cọc gỗ, con trai anh như vậy là nghĩ muốn xem biểu hiện của anh. Hàng ngày con vẫn thường nghe em kể chuyện rồi, hiện tại nó muốn được nghe anh kể chuyện kia, không giống như em kể."

Sở Lăng Xuyên nâng tay gãi gãi đầu, được rồi, kể chuyện thì kể chuyện: "Vậy thì ba ba kể cho con nghe một câu chuyện cổ tích về mũ mũ nhé. Ngày xửa ngày xưa có một người lính già, có một ngày đi ăn cơm, gặp được một con yêu tinh hại người. Người lính già nghĩ rằng, mình phải thu phục cho được con yêu tinh hại người kia, không thể để


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.