Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 407: Q.0 - Chương 407: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Sở Lăng Xuyên ôm lấy bả vai của Tố Tố, để cho cô dựa vào ở trong lòng anh. Bàn tay kia của anh thì vuốt ve ở trên gương mặt cô, anh hỏi vẻ đầy lo lắng: "Bác sĩ nói như thế nào, em còn nơi nào khó chịu không, nói cho ông xã của em biết đi!"

Tố Tố ôm thật chặt lấy hông của anh, cọ xát mặt ở trong ngực anh, "Dạ, em chỉ bị cảm mạo thôi mà, đã tiêm truyền rồi, ngày mai lại đến tiêm truyền một lần nữa để củng cố, như vậy lại không có chuyện gì nữa rồi. Bởi vì em bị bệnh, nên em mới không đón cục cưng trở về nhà. Khiến cho hôm nay anh không được gặp cục cưng rồi."

"Không sao hết, @MeBau*[email protected]@ rất nhanh chóng lại đến chủ nhật thôi mà. Anh đi tắm rửa một chút."

Sở Lăng Xuyên nới vòng tay của Tố Tố ra, rồi sau đó nhanh nhẹn đi đến phòng vệ sinh để tắm rửa. Anh chỉ mặc một cái quần đùi rồi đi ra ngoài, chui vào trong chăn ôm lấy cô, "Bảo bối, ngủ đi! Em ngủ một giấc đến ngày mai sẽ khỏe lại ngay thôi!"

"Vâng." Tố Tố co tròn người lại ở trong lòng Sở Lăng Xuyên gật gật đầu, nhắm mắt ngủ. Sở Lăng Xuyên ghé môi hôn lên cái cái trán của cô, rồi sau đó dừng lại ở trên môi cô. Tố Tố đẩy anh ra, liếc mắt nhìn anh một cái: "Em đang bị cảm đấy. làm như vậy sẽ bị lây truyền sang cho anh mất."

Tố Tố vừa nói xong, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Sở Lăng Xuyên lại càng hôn sâu hơn. Cái lưỡi của anh chui vào trong khoang miệng của cô, cùng cô chơi đùa. Đến cuối cùng, anh dùng môi mút ở đầu lưỡi xinh xắn của cô, rồi sau đó nhẹ nhàng cắn cắn lên đôi môi như cánh hoa của cô, cũng hạ giọng trầm trầm nói: "Cứ để cho cảm mạo bệnh độc phóng hết sang đây đi. Chuyển hết tất cả sang bên này cho anh, để cho bảo bối của nhà ta khỏe mạnh lại thì tốt quá rồi. Thân thể của anh rất khỏe mạnh cường tráng, chỉ muốn nó đi hết qua đây, hết thảy anh đều sẽ đánh bại, sẽ giết nó không còn lại một mảnh giáp nào."

Sở Lăng Xuyên nói xong, lại liên tục hôn môi vợ yêu không ngừng, môi lưỡi dây dưa, thân thể quấn quít.

Tố Tố không nhịn được cười, trong lòng thấy ấm áp, vừa cảm động lại vừa thấy hạnh phúc. Cô lại cũng không nhịn được mà có suy nghĩ, thực không hổ là người tham gia quân ngũ, nói đến chuyện bị cảm mạo cũng tựa như đang nói đến chuyện đánh giặc vậy, còn nói sẽ giết không còn lại một mảnh giáp nào.

Tố Tố tránh né nụ hôn của Sở Lăng Xuyên, hơi thở có chút bất ổn. Bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô dừng lại ở trước vòm ngực rắn chắc của anh, như có như không thoáng vẽ lên các vòng tròn, mặt mũi đỏ bừng. Giọng nói của cô khàn khàn, mang theo giọng mũi nồng đậm, thấp giọng nói: "Anh này, nếu không... Mình thử thâm nhập lây truyền một chút...."

Sở Lăng Xuyên túm ngay lấy cái bàn tay nhỏ bé của cô đang trêu chọc anh kia, con ngươi đen trầm xuống, hỏi lại cô: diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn "Bảo bối, em như vậy là muốn ám chỉ phải không? Là muốn quyến rũ hả? Là muốn khiêu khích anh sao?"

Dù sao thì hôn cũng đã từng hôn rồi! Tố Tố chủ động hôn anh một cái: "Đúng như vậy đấy! Như vậy thì như thế nào? Không được sao?"

Sở Lăng Xuyên đã rối rắm rồi. Vẻ mặt anh lúc này rất nghiêm, nói với cô: "Bảo bối, đây là chính em đã


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.