Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 427: Q.0 - Chương 427: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Vốn dĩ là như vậy, Tố Tố ngượng ngùng nói Sở Lăng Xuyên thật đáng ghét, rồi sau đó cô nhấc cái chăn lên, giấu mình. Cho đến lúc Sở Lăng Xuyên chui vào, thì Tố Tố lại không tiếp tục theo kịch bản nữa, mà cô lấy tay chống lên đầu anh. Tố Tố nằm thẳng cẳng theo một cái tư thế nhìn rất chọc người, đôi mắt đẹp nhìn Sở Lăng Xuyên, hơn nữa còn hướng về phía anh mà đá lông nheo nữa: "Xin hỏi, anh còn đang dự tính ở nơi đó đứng bao lâu nữa đây? Chẳng lẽ lực hấp dẫn của sàn nhà còn lớn hơn cả em nữa hay sao?"

Đến lúc này, động tác của Sở Lăng Xuyên giống như một con sói đói bổ nhào vào con dê vậy. @MeBau*[email protected]@ Anh trực tiếp bổ nhào lên đến trên giường, áp chặt vợ yêu ở dưới thân mình, vội vã hôn hít lấy, đoạt lấy.

Nụ hôn của anh mãnh liệt mà háo hức, hôn lên da, tay, nóng bỏng và thô ráp, thắp lên một quả cầu lửa trên người Tố Tố. Nụ hôn của anh gấp gáp, hôn lên da thịt của cô, tay, nóng rực mà thô sáp. Sở Lăng Xuyên đã châm từng đốm, từng đốm lửa ở trên người cô, làm cho cô tùy theo anh như cùng lúc thiêu đốt miệng. Tố Tố cố níu giữ lấy một chút lý trí còn sót lại, thò cánh tay ra, tắt đèn ngủ đi. Trong bóng đêm, hai người kịch liệt dây dưa.

Sau một phen triền miên hôn hít, dieendaanleequuydonn Sở Lăng Xuyên sốt ruột khó nén liền đoạt lấy chỗ sâu nhất của Tố Tố. Hô hấp trở nên nồng đậm. Ở trong màn đêm, chỉ có tiếng thở dốc của sự chiếm giữ cố đè nén, cao thấp nối tiếp nhau.

Vào lúc mấu chốt Sở Lăng Xuyên liền bứt ra, rời đi. Tố Tố lại ôm lấy anh, không muốn cho anh rời đi. Mặt cô đỏ gay, nói thật nhỏ: "Hôm nay là kỳ an toàn của em."

Đang trong kỳ an toàn, thật tốt quá! Trong lòng Sở Lăng Xuyên trở nên kích động. Anh ôm chặt lấy Tố Tố, chiếm hữu lấy cô thật sâu... Sở Lăng Xuyên kêu rên, gầm nhẹ, hôn hít lấy đôi môi của Tố Tố, gắt gao ôm lấy cô, không để chừa lại một khe hở nào.

Sau khi xong việc, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Sở Lăng Xuyên nằm ghé vào trên người Tố Tố không muốn dậy. Tố Tố bị Sở Lăng Xuyên ép tới mức có chút thở không thông được. Tuy nhiên cô cũng không nghĩ muốn đẩy anh ra, mà cứ hôn lên cổ của anh, ôm chặt lấy anh, mà vuốt ve lưng của anh.

Đúng lúc này, chợt nghe thấy ngoài cửa có tiếng kêu răng rắc. Nghe cọt kẹt một tiếng, cánh cửa đã được mở ra.

Cửa đã mở ra rồi hả?

Tố Tố giật mình một cái, thân thể bỗng cứng đờ. Trong bóng đêm cô mở to hai mắt ra nhìn. Thân thể của Sở Lăng Xuyên cũng bị chấn động.

Trong bóng đêm truyền đến tiếng gọi vừa ngái ngủ, vừa thật mệt mỏi của Tiểu Bao Tử: "Mẹ ơi."

Hả! Trời ạ, là cậu nhóc Tiểu Bao Tử!

Không phải là cậu nhóc đang ngủ cùng một chỗ với ông ngoại và bà ngoại hay sao? Thế nào mà đã trở lại tìm mẹ rồi? Con trai, con không nên chơi cái trò dọa người như vậy chứ! Hu hu.

Tố Tố khóc không ra nước mắt, cũng không dám lên tiếng. Cô nhanh chóng trực tiếp đẩy luôn Sở Lăng Xuyên ra. Sở Lăng Xuyên cũng nhanh chóng xoay người trườn xuống dưới. Tố Tố tay chân lanh lẹ vội vã túm lấy chiếc váy ngủ của mình, kéo xuống. May mắn là cô đã không bị cởi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.