Editor: Mẹ Bầu
Sở Vệ Bình chính là đang đau lòng, lại thấy Tiểu Bao Tử che chở cho[/quote]Sở Vệ Bình chính là đang đau lòng cho thằng cháu nội, lại thấy Tiểu Bao Tử che chở cho Sở Lăng Xuyên như vậy, không khỏi bật cười. Đứa nhỏ này thật rất tinh quái mà, khiến cho người ta thấy yêu thương đến tận trong tâm khảm. Ông cũng không còn quan tâm đến Sở Lăng Xuyên nữa.
Sở Lăng Xuyên thấy lực chú ý của cha mình đều dồn hết ở trên người Tiểu Bao Tử, liền nói: "Ba, con thấy ngài cũng không có tâm tư nào để quan tâm đến con nữa, con đi đến phòng bếp để hỗ trợ cho Tố Tố."
"Đi đi!" Sở Vệ Bình thích ứng rất nhanh. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Nghĩ lại trước đây, ông cũng đã từng không đồng ý chuyện đàn ông đi vào trong phòng bếp. Hiện tại, ông cũng đã nhìn ra rồi, cũng cảm thấy hối hận. Lúc trước, khi Triệu Đình Phương vẫn còn sống, ngay đến nấu một món ăn ngon miệng, ông cũng chưa từng bao giờ làm cho vợ yêu của mình thưởng thức.
Có Sở Lăng Xuyên hỗ trợ, bữa cơm chiều làm rất nhanh. Người một nhà vô cùng náo nhiệt ăn bữa cơm chiều cùng nhau, sau đó liền ngồi xem ti vi nói chuyện phiếm ở trong phòng khách. Nhưng khi nhìn lại, lại chỉ thấy có phim hoạt hình, Tiểu Bao Tử chiếm đoạt ti vi mất rồi.
Sở Lăng Xuyên và Tố Tố dỗ dành Tiểu Bao Tử đổi sang chương trình khác, Tiểu Bao Tử không chịu. Sở Lăng Xuyên lấy ra sự uy nghiêm của bậc làm cha, cầm lấy chiếc điều khiển từ xa từ trong tay của Tiểu Bao Tử, đổi sang chương trình quân sự.
Té xỉu, đây không phải là chương trình mà Tố Tố cùng Sở Vệ Bình ưa thích, xem không chấp nhận được.
Tố Tố chính là đang muốn cầm lấy chiếc điều khiển từ xa, mà Sở Lăng Xuyên cầm trong tay, để đổi lại sang kênh phim truyền hình gì đó. Tiểu Bao Tử liền mím môi, tựa vào trên người ông nội, đôi mắt to chớp chớp đầy vẻ tủi thân, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn nhìn ông nội vẻ tội tội nghiệp nghiệp.
Sở Vệ Bình nhìn thấy biểu tình của thằng cháu đích tôn của mình lúc này thật đáng thương. Ông đứng dậy, đoạt lấy chiếc điều khiển từ xa Sở Lăng Xuyên đang cầm trong tay, đổi lại kênh phim hoạt hình cho Tiểu Bao Tử, còn nói răn dạy Sở Lăng Xuyên: "Thế nào là kính già yêu trẻ, có hiểu hay không?"
Vẻ mặt của Sở Lăng Xuyên đầy buồn bực, Tố Tố thì nghẹn cười. Tiểu Bao Tử thì tựa người vào trên người Sở Vệ Bình, vẻ mặt cười xấu xa, còn nói vẻ đắc ý: "Ba ba phải nghe lời ông nội nói, @MeBau*[email protected]@ phải ngoan ngoãn, bằng không ông nội sẽ tức giận đấy!"
"Thằng nhóc xấu xa." Sở Lăng Xuyên cười, trong mắt đều là sự cưng chiều cùng yêu thương. Bàn tay to của anh không nhịn được khẽ chọc một cái ở trên đầu Tiểu Bao Tử. Nhóc con, thế nhưng lại biết được phải tìm ông nội để làm chỗ dựa vững chắc.
Tố Tố cùng Sở Vệ Bình cũng bật cười bởi lời nói trên miệng kia, cùng suy nghĩ cẩn thận mà cực kỳ đáng yêu của cậu nhóc. Tiểu Bao Tử thật sự là một con quỷ nhỏ, khiến cho người ta phải đau đầu, nhưng cũng lại khiến người ta