Editor: Mẹ Bầu
Sau khi trở về hai người cùng chơi đùa với Tiểu Bao Tử, nhưng chỉ được trong chốc lát. Bởi vì ban ngày cậu nhóc đã chơi đùa quá mức rồi, cho nên trở về nhà không được bao lâu liền thấy mệt nhọc. Tiểu Bao Tử liền nói với ba ba tắm rửa sạch sẽ cho mình, rồi sau đó vù vù đi ngủ.
Tố Tố ở ngồi trên ghế so pha xem tivi. Sở Lăng Xuyên từ trong phòng ngủ đi ra, nhìn thoáng qua Tố Tố, rồi sau đó đi đến bên cạnh thùng rác: "Anh đi đổ rác đây, em mau chóng đi tắm rửa đi!"
"Để ngày mai rồi đổ rác cũng được mà, @MeBau*[email protected]@ cũng không có nhiều rác đổ bỏ lắm." Tố Tố nói xong liền nhìn thoáng qua thùng rác ở bên cạnh bàn trà. Bên trong cũng chỉ có một chút đồ bỏ đi. Hiện tại đổ đi, không phải là đã lãng phí một cái túi đựng rác hay sao.
"Chuyện hôm nay thì làm hôm nay, để anh đi xem trong phòng bếp thế nào, cũng dọn dẹp luôn một chút." Sở Lăng Xuyên nói xong, cũng thật chịu khó đi vào phòng bếp. Thùng rác sạch sẽ, bởi vì cả ngày nay không có nấu cơm, nên nơi đó không có đồ bỏ đi.
Sở Lăng Xuyên chỉ có thể thu dọn đống rác ngay tại chỗ phòng khách, dọn dẹp lại một chút, rồi từ trong phòng bước ra, giả bộ nói: "Anh đi đổ rác đây, bảo bối, em đi tắm rửa đi!"
Sở Lăng Xuyên nói xong liền đi ra ngoài. Tố Tố nhíu mày, cái người này, sự siêng năng này của Sở Lăng Xuyên thật sự có chút không được bình thường. Tố Tố chăm chú nhìn ti vi, nghĩ một chút, rồi bỏ lại chiếc điều khiển từ xa trong tay xuống, đi ra ngoài.
Trong hành lang không có người. Tố Tố nhẹ nhàng bước chân đi xuống lầu. Vừa mới đi ra khỏi cổng của tòa nhà, cô nhìn thấy ở cách đó không xa, ngay bên cạnh thùng rác có một bóng dáng cao lớn đang đứng đó. Trong bóng đêm có ánh lửa đang lập lòe. Có người nào đó đang ở đó nuốt mây nhả khói.
Hừ! Cuối cùng cô cũng đã biết nguyên nhân của sự khó hiểu rồi. Hóa ra Sở Lăng Xuyên nói đi đổ rác kia chỉ là giả bộ. Anh muốn xuống dưới để hút thuốc lá mới là thật. Tố Tố từ xa đi đến gần, nghĩ muốn xem anh có lời gì hay để nói với mình đây. Tố Tố nghênh ngang đi tới.
Sở Lăng Xuyên cũng đã nhận ra có người, xoay người lại để nhìn, thấy là bà xã đại nhân, anh vội vàng vứt điếu thuốc lá cầm đang trong tay được dấu ở phía sau ra xa: "Bảo bối." Anh chột dạ gọi lên một tiếng.
"Về nhà." Tố Tố nói xong, xoay người đi trở lại hướng cửa vào tòa nhà. Người nào đó chột dạ đi theo, đưa tay ôm lấy bả vai của cô: "Bảo bối, anh thật sự là đi vứt rác mà, thật đấy!"
Biết sai mà vẫn không thay đổi, lại còn vẫn trợn mắt nói lời bịa đặt. Tố Tố không thèm để ý đến, tiếp tục đi về phía cửa nhà của mình. Hai người cũng rất nhanh chóng trở lại trong nhà. Tố Tố khóa trái cửa lại, rồi