“ BẠCH HÀN”
Hạo Vương lao nhanh tới .
“ TIỂU MẬN !!!”
Con dao đâm vào sườn Tiểu Mận làm cô ngã xuống đất ... Khoảng khắc này như dừng lại ...
Bạch Hàn đỡ lấy cô ...
“ Cậu bị ngốc à sao lại lao ra hả ???”
“ Tôi cũng không biết nữa ... chắc là ... do bản năng của một người hầu thôi ... “
“ Đến lúc này mà cậu còn đùa được sao ?? MAU UỐNG MÁU CỦA TÔI ĐI”
Bạch Hàn nhỏ máu vào miệng cô nhưng Tiểu Mận đã nhanh thiết đi ...
Hạo Vương vô cùng tức giận cậu ta túm cổ Triệu Vũ rồi đánh hắn .
Hắn ta ngã ngửa ra đất thở hổn hển máu mũi với miệng không ngừng chảy ...
“Tiểu Mận , tỉnh lại đi”
“ Tiểu Mận”
Bạch Hàn vội bế cô dậy Hạo Vương bèn đi theo sau . Hai người nhanh chóng đưa cô ấy đến bệnh viện .
“ Bác sĩ !!! Bác sĩ mau làm gì đó đi !!!” - Bạch Hàn quát .
“ Cậu cũng đang bị thương đấy !!! Mau đi xem thế nào đi ! Tiểu Mận để bác sĩ lo được mà”
“Tại sao lúc đó cậu không giữ cô ấy để cô ấy chạy ra như vậy hả ???”
“ Tôi không ngờ là cậu ấy lại lao ra như vậy”
“ Mong đừng có chuyện gì cả”
“ Máu của cậu đang chảy ra kìa mau đi băng vào đi”
————————————————
Tiểu Mận vẫn đang chìm vào cơn mê ... Bạch Hàn đang ngồi dựa lưng vào ghế chợp mắt một lúc ... chỉ còn mỗi Hạo Vương vẫn đang ngồi bên cạnh cậu nhìn Tiểu Mận thật lâu . Trong lòng vô vàng câu hỏi ?
“ Tại sao cậu lại làm như vậy chứ ? Sao cậu có thể lao ra như vậy để đỡ cho Bạch Hàn ? Có phải cậu có tình cảm với Bạch Hàn không ? Cậu mau tỉnh lại đi mà !!! Hãy trả lời tôi đi . Tại sao ?...”- Hạo Vương nghĩ .
“ Nướ..c” - Tiểu Mận ấp úng
“ Tiểu Mận”
Bạch Hàn bèn chạy tới nhìn cô . Hạo Vương bèn đưa nước cho cô uống .
“ Cẩn thận thôi coi chừng đổ lên người cô ấy bây giờ “
“ Tôi biết rồi cậu không cần nhắc”
“ Cậu ...”
Hạo Vương nhẹ nhành đặt cốc nước xuống rồi quay ra nhìn Bạch Hàn .
“ Còn không mau đi kêu bác sĩ ! Đứng đó làm gì ?”
“ Ờ ... ờ” - Bạch Hàn chạy đi .
Hạo Vương đặt tay lên chán Tiểu Mận .
“ Cũng may cậu không còn sốt nữa đó”
“ Tôi ...vừa mơ thấy bà tôi ... tôi sắp nắm được tay bà mình rồi ... nhưng chợt có người đã kéo tôi ...”
“ Cậu đừng nói nhảm chứ”
“ Là hai người đã gọi tôi”
“ Tôi và Bạch Hàn sao ?”
“ Ừm ..”
“ Bác sĩ ! Bác sĩ ! Mau xem cho cô ấy đi ạ” - Bạch Hàn nắm tay lôi bác sĩ vào .
“ Cậu bình tĩnh ! Hai người mau ra ngoài để tôi và y tá kiểm tra”
Hai người đứng ngoài thấp thỏm không yên . Bạch Hàn dựa người vào tường còn Hạo Vương thì lại cứ đi qua đi lại ...
“ Cậu thôi đi chưa ??? Lượn lờ chóng cả mặt”
“ Im đi coi chừng tôi xử cậu ở đây luôn đó”
“ Cậu nghĩ tôi sợ cậu ?”
“ Sao hả ???”
Bỗng bác sĩ kéo cửa ra ...
“...”- Bạch Hàn
“...”- Hạo Vương
“ Tình trạng cô ấy đã hồi phục nhanh chóng , vết thương cũng biến mất hẳn không còn để lại dấu vết. Nhưng do thiếu máu nên gần đây cô ấy cần ăn thêm nhiều món bổ dưỡng . Chỉ cần ở viện 1-2 hôm là có thể xuất viện rồi”
“ Dạ / Cảm ơn bác sĩ”- Hai người đồng thanh.
=====================
Mới sáng sớm ngủ dậy . Vừa mở mắt ra Tiểu Mận đã thấy bao nhiêu đồ ăn ... nào là trà sữa , bánh bông lan , trái cây ...
“ Các cậu định nuôi lợn hả ?@@“
“ Vì tôi biết cậu thích mấy món đó nên đã đặc biệt chuẩn bị đó nha ^^”- Hạo Vương xoa đầu Tiểu Mận nói .
“ Nhưng những thứ đó không thể nào bổ được . Cậu nên ăn cháo mà bổn thiếu gia đích thân mua đây này !” - Bạch Hàn nói rồi bê tô cháo đặt lên bàn trước mặt Tiểu Mận .
“ Kệ cậu ấy ! Cậu ấy thích gì thì ăn chứ ??? Mà đồ này tôi cũng mua chứ có phải nhờ ai đi mua đâu hả con bò Hàn kìa !”
“ Tôi không phải bò !!! Bác sĩ dặn phải ăn những món bổ dưỡng cho cơ thể mà”
“ Hai người thôi đi được không ?-.- “ Tiểu Mận nói .
“...” - Hai người .
“ Tôi sẽ ăn hết sạch là được chứ gì ?”
Sau khi ăn xong dọn dẹp đồ để chuẩn bị về nhà ...
“ Mà tay cậu đã khỏi chưa Bạch Hàn ?”- Tiểu Mận hỏi .
“”-Hạo Vương
“ Tay tôi khỏi rồi” - Bạch Hàn trả lời rồi đi ra trước bắt xe .
“Sao cậu không nói gì thế Hạo Vương ?”
“ ..^^” - Hạo Vương bèn đi trước .
.....
Lúc này Minh Nguyệt phu nhân đang ở nhà chờ tin của ba người .
“ Phu nhân”
“ Ôi Tiểu Mận ! Con đã về rồi , ta lo cho con quá”
“ Cảm ơn phu nhân”
“ Mau ngồi xuống đây nói chuyện”- Phu nhân bèn kéo tay Tiểu Mận ngồi xuống ghế .
“ Mẹ con xin phép lên thăm anh trai”
“ Được con đi đi” - Phu nhân đáp .
“ Dạ cháu cũng xin phép về đây phu nhân . Tạm biệt Tiểu Mận”- Hạo Vương cúi chào
“ Tạm biệt” - Tiểu Mận đáp .
Hạo Vương vừa đi thì Minh Nguyệt phu nhân nắm lấy tay Tiểu Mận nói :
Tiểu Mận cảm ơn con
Tại sao phu nhân lại cảm ơn cháu chứ ??? cháu có làm gì đâu mà người cảm ơn
Ta biết cháu thực sự lo cho Bạch Hàn nên mới làm như vậy
...
Lúc này Bạch Hàn ở trên tầng nhưng vẫn đứng ở chỗ cầu thang để nghe chuyện của hai người .
-------------------
Đến tôi Bạch Hàn qua phòng của mẹ.
Cốc... cốc...
Ai đó ? Vào đi
Là con đây !
Bạch Hàn , có chuyện gì hay sao mà con lại sang đây thế này ?
Mẹ ơi con muốn biết chuyện giữa ông nội và nhà họ vương , liệu mẹ có thể cho con biết được không ?
Chuyện này... nhưng nó có liên quan gì đến con và tại sao con biết ?
Mẹ đừng thắc mắc nữa . Chuyện này liên quan đến việc Bạch Dương bị sát hại
Nó là câu chuyện mẹ được bà con kể lại khi với vào nhà này ...
Đó là khi ông nội con và Vương Triết ( tức ông nội của Vương Ngọc và Vương Triệu Vũ ) hai người lúc đó là hội viên của hội Huyết Bộc ( hội quý tộc đẳng trên của ma cà rồng ) tất cả đều được giao những địa phận để cai quản. Một lần có một tên nô lệ của nhà ta nổi lòng tham nên đã ăn cắp thông tin , lương thực dự án của nhà ta đem bán cho nhà họ Vương để chuộc lợi và khi chuyện bị lộ ông nội con vô cùng tức giận không làm chủ được cơn tức bèn phóng hỏa đốt cháy xưởng sản xuất kinh doanh của nhà họ Vương. Nhiệm vụ của nhà họ Vương không thành bị trục xuất khỏi hội Huyết Bộc . Đến khi con trai của ông ta lên thì mới được nhận lại vào nếu không chắc giờ họ đang bị đầy ải nơi nào rồi...
(*) : Đối với ma cà rồng giữa quý tộc và thường dân là hai đẳng cấp khác khẳn nhau nên một khi người quý tộc mà bị trục xuất thì đây quả là nỗi nhục lớn cho cả dòng họ . Cả dòng họ đó có thể sẽ bị mọi người khinh rẻ và bị đuổi đi phương khác .
Vì chuyện đó mà họ căm thù nhà mình tới bây giờ sao mẹ ?
Mẹ cũng không biết nhưng nếu thực sự là vậy thì quả thật nhà họ Vương sẽ không để yên
Nhưng con nghĩ nếu chỉ vị việc bị trục xuất ra khỏi hội Huyết Bộc thôi không đến mức phải giết người đâu mẹ
Thôi con cũng đừng nghĩ quá mau ngủ đi ...
---------------
Bạch Dương vì anh em sẽ không để yên chuyện này đâu em sẽ bắt hắn phải làm nô lệ cho anh - Bạch Hàn ngồi bên cạnh giường của anh rồi suy nghĩ.
Bất chợt ngón tay của Bạch Dương run run...
Bạch Dương ?
...
....
.....
....