Cô Dâu Nhỏ Bị Gạt Cưới Của Tổng Giám Đốc

Chương 116: Chương 116: Hai người đàn ông đấu




Lãnh An Thần bị gọi vào phòng làm việc của tổng tài, vừa mở cửa đón đầu tới chính là băng vệ sinh cùng quần lót của phụ nữ, còn có tiếng hét như bệnh tâm thần của cô gái, “Lãnh An Thần, anh có ý gì hả? Có phải anh không muốn mua liền trực tiếp nói, làm gì bảo người đàn ông khác mua cho tôi, anh khốn kiếp, anh vô sỉ, anh lưu manh…”

Đoan Mộc Mộc hận không thể tìm được ngôn ngữ toàn thế giới tới mắng anh, bởi vì khi Tô Hoa Nam đem những thứ đồ này cho cô thì cô thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào, nhưng sau đó Tô Hoa Nam nói cho cô biết đây là Giám đốc Lý ở cửa hàng đưa tới.

Nghĩ đến những thứ đồ vô cùng riêng tư, trải qua tay nhiều người đàn ông, cô hận không thể đem người đàn ông trước mắt này xé nát!

“Bà xã, anh…” Lãnh An Thần hình như cái gì cũng biết, nhưng bây giờ hình như giải thích cái gì cũng vô ích.

Từ phòng làm việc của Đoan Mộc Mộc ra ngoài, Tô Hoa Nam đang ngồi ở trên ghế làm việc của anh, cười không ngớt, “Sắc mặt của thư ký Lãnh thế nào khó nhìn như vậy, không phải là bị mắng chứ?”

Nghĩ đến mới vừa rồi chú ta từ trong phòng làm việc của Đoan Mộc Mộc ra ngoài, cũng biết là chú ta giở trò quỷ, Lãnh An Thần âm thầm nắm chặt quả đấm, “Tô Hoa Nam đừng tưởng rằng chú đùa bỡn chút ít tâm tư như vậy, là có thể phá hư tình cảm của chúng tôi, đừng mơ tưởng!”

Tô Hoa Nam xoay cái bút trong tay, cười, “Nếu như thật sự có tình cảm, người khác chính là không thể phá hư, e rằng chỉ sợ…”

“Chú câm miệng cho tôi” Bây giờ Lãnh An Thần không phải nhìn sắc mặt tiểu nhân đắc chí, “Tương đương với việc con của tôi nảy mầm, tôi là người đầu tiên đuổi chú ra khỏi cái nhà này.”

“Ha ha” Tô Hoa Nam cười khẽ, trong mắt thoáng qua gian trá, “Vậy sao? Vậy tôi đây rất chờ mong!”

Nói xong, anh ta đem thư mời của Italy vung ra trên bàn Lãnh An Thần, “Làm phiền thư ký Lãnh đặt hai vé máy bay đi nước Úc.”

Tâm của Lãnh An Thần hơi hồi hộp một chút, chẳng lẽ Đoan Mộc Mộc đồng ý cùng Tô Hoa Nam cùng đi xa nhà rồi hả?

“Có thể đặt vé máy bay, chỉ tiếc tôi không phải là thư ký của Phó tổng Tô, chuyện này ngài giao cho thư ký của mình đi làm đi!” Lãnh An Thần cũng sẽ không chịu để Tô Hoa Nam sai khiến.

“Đây là tổng tài bố trí, không tin cậu có thể đi hỏi cô ấy một chút” Nói qua đến gần ấn điện thoại, Lãnh An Thần lại nhanh một bước ngăn cản, phải biết hiện tại đang Đoan Mộc Mộc nổi nóng, gọi điện thoại qua thuần túy là tìm mắng, mà anh không sợ bị mắng, chỉ không muốn ở trước mặt Tô Hoa Nam, như vậy cũng quá mất mặt.

“Cô ấy thật đồng ý đi Australia?” Lãnh An Thần không tin hỏi lại.

“Dĩ nhiên, thư ký Lãnh cũng không biết? Khi còn học đại học Mộc Mộc có nằm mơ nghĩ, chính là đi Thảo Nguyên ở Australia nhìn trời xanh một chút, uống một ly trà sữa…” Tô Hoa Nam nói giống như cái gai ghim vào buồng tim của Lãnh An Thần, quá khứ của cô cho tới bây giờ anh đều chưa từng tham dự.

Giấc mộng của cô nhất định không phải một mình đi xem Thảo Nguyên, có phải còn bao gồm người đàn ông cô yêu thích hay không?

Nghĩ đến đây, Lãnh An Thần lại càng lo lắng, càng không muốn để cho cô và Tô Hoa Nam đơn độc đi công tác, cho nên anh len lén làm quyết định.

Phi trường.

Đoan Mộc Mộc cùng Tô Hoa Nam một thân ăn mặc hưu nhàn, bộ dáng như vậy căn bản không giống như là đi công tác, càng giống như là đi du lịch, xa xa, Lãnh An Thần nhìn đã cảm thấy phát hỏa, Tô Hoa Nam này cư nhiên cho đến bây giờ vẫn không chết tâm đối với bà xã của anh?

Không được, anh nhất định phải nghĩ biện pháp cho chú ta không thể không chết tâm!

Đoan Mộc Mộc ngồi chờ lên máy bay, nhưng cứ có cảm giác sau lưng có luồng ánh mắt nhìn mình chằm chằm, cảm giác này rất kỳ quái, cô không khỏi nhìn khắp mọi nơi.

“Thế nào?” Tô Hoa Nam thấy cô nhìn loạn chung quanh, không nhịn được hỏi.

Bên trong phòng chờ lên máy bay đều là người, đều có khuôn mặt xa lạ, có phải mình đa nghi, Đoan Mộc Mộc thu hồi ánh mắt hướng về phía Tô Hoa Nam lắc đầu, “Không có việc gì, tôi chỉ nhìn xem một chút.”

“Mộc Mộc, nếu như em không thoải mái liền nói cho anh biết!” Tô Hoa Nam cầm tay của cô.

Xúc cảm nóng bỏng khiến Đoan Mộc Mộc run lên, cô chợt rút tay trở về, “Tôi…tôi thật không có việc gì.”

Mắt của cô rũ xuống, không nhìn thấy nét mặt mất mác của Tô Hoa Nam, tâm tư của Tô Hoa Nam vẫn luôn rất rõ, nhưng Đoan Mộc Mộc biết bọn họ đã không trở về được.

Rốt cuộc leo lên máy bay, chỉ rất là kỳ quái, Đoan Mộc Mộc thế nhưng không cùng Tô Hoa Nam ngồi ghế cạnh nhau, Tô Hoa Nam biết nhất định là Lãnh An Thần giở trò quỷ, chỉ là tuy vậy anh cũng có biện pháp, đợi lát nữa những người bên cạnh Đoan Mộc Mộc lên máy bay xong, anh vác mặt đi cầu người đổi chỗ ngồi cho là được rồi.

Mãi cho đến khi máy bay sắp bay, những người bên cạnh Đoan Mộc Mộc mới lên, chỉ là mang mũ lưỡi trai thật to, che hơn phân nửa gương mặt, Tô Hoa Nam đã sớm chờ không nhịn được, cũng không có suy nghĩ nhiều, đi tới vỗ vỗ bả vai của người đó, “Anh em, có thể phiền anh đổi chỗ ngồi cho tôi được không?”

Người đàn ông mang mũ lưỡi trai không ngẩng đầu, chỉ lắc đầu một cái, Tô Hoa Nam dĩ nhiên sẽ không buông tha, phải biết coi như không thể làm gì, chỉ ngồi ở bên cạnh Đoan Mộc Mộc cũng là tốt lắm rồi, anh cũng không muốn bỏ qua cơ hội này.

“Anh em, làm ơn đi, đây là bạn gái tôi, cô ấy say máy bay tôi muốn chăm sóc cô ấy” Tô Hoa Nam vì có thể đổi được chỗ ngồi cũng không tiếc nói láo, mà Đoan Mộc Mộc nghe nói như thế khuôn mặt nhỏ liền đỏ.

“Tô Hoa Nam, anh chém gió cái gì thế hả?”

Tô Hoa Nam hướng cô nháy nháy mắt, ý bảo cô đừng nói chuyện, lại tiếp tục vỗ bả vai người đàn ông đội mũ lưỡi trai, “Anh em, giúp một chuyến đi, anh xem bạn gái của tôi bởi vì tôi không mua chỗ ngồi bên cạnh nên tức giận.”

“Vậy sao?” Người đàn ông mũ lưỡi trai cuối cùng cũng mở miệng, thế nhưng âm thanh thế nào có chút quen tai?

Thời điểm Đoan Mộc Mộc cùng Tô Hoa Nam cũng cảm giác buồn bực, người đàn ông mũ lưỡi trai tháo cái mũ xuống, lộ ra khuôn mặt mê chết người không cần đền mạng, “Chú hai thật không biết xấu hổ, bà xã của cháu khi nào thành bạn gái của chú?”

Nhất thời, Đoan Mộc Mộc cùng Tô Hoa Nam đều cứng đơ ngay tại chỗ!

“Cậu…” Mặt của Tô Hoa Nam xanh mét, phải biết anh quậy một phát như vậy, tất cả người của cabin đều nhìn anh?

“Cháu thế nào?” Lãnh An Thần cười âm lãnh, sau đó cánh tay dài duỗi một cái, đem Đoan Mộc Mộc kéo vào trong lòng mình, “Bà xã cháu đi công tác, cháu không thể đi theo sao?”

“Lãnh An Thần làm sao anh cũng tới, chuyện của công ty mặc kệ sao?” Đối với Tô Hoa Nam khiếp sợ, Đoan Mộc Mộc càng không yên lòng chuyện công ty.

“Công ty còn có Phó tổng” Lãnh An Thần cười, một mổ ở trên mặt Đoan Mộc Mộc, “Hơn nữa, so với tổn thất chút lợi ích, anh cảm thấy được việc bảo vệ bà xã quan trọng hơn! Có đúng không, chú hai?”

Mặt Tô Hoa Nam thúi giống như là ăn sầu riêng, anh ta không ngờ Lãnh An Thần cư nhiên bày ra một màn như vậy, chỉ là tình cảnh này, anh ta dù có bao nhiêu không cam, cũng chỉ có thể trở về vị trí cũ của mình.

“Lãnh An Thần, anh đủ rồi” Đoan Mộc Mộc rống anh, “Anh luôn có lý do trách người khác, làm sao anh không nói mình vô sỉ! Cô gái đó nhào tới anh đúng không? Vậy sao anh không đẩy cô ta ra?”

Lãnh An Thần liếm khóe môi bản thân một cái, anh không thể phủ nhận khi cô gái ngoại quốc đó nhào tới mình, khi thấy thân thể phụ nữ trắng non mềm, khi bị cô gái đó vuốt ve. Trêu chọc thì anh thật động tình.

“Không phản đối đúng chứ?” Đoan Mộc Mộc thất vọng lắc đầu, “Lãnh An Thần, anh căn bản chính là ăn vào trong xương, còn nghĩ người khác quyến rũ? Chỉ sợ sẽ là một đầu heo mẹ nhào tới anh…anh cũng sẽ không đẩy ra.”

Bản tính của người đàn ông này cô đã sớm thấy, cho nên cô sẽ không bao giờ tin tưởng nữa.

“Không phải vậy, bà xã…” Lãnh An Thần thấy cô không chịu tin tưởng mình, càng gấp gáp, đúng lúc này ngoài phòng vệ sinh vang lên tiếng gõ cửa “cốc cốc”.

“Mộc Mộc, em ở bên trong sao?” Lại là âm thanh của Tô Hoa Nam.

“Tên lưu manh này” Lãnh An Thần nắm quả đấm lên vừa muốn đi ra đánh người, lại bị Đoan Mộc Mộc níu lại.

“Anh muốn làm gì?” Cô gầm nhẹ.

“Anh muốn để cho chính miệng chú ta thừa nhận đây là âm mưu” Hiện tại lời nói của Tô Hoa Nam là chứng cứ xác thực nhất rồi.

Giờ phút này Đoan Mộc Mộc thật muốn cho người đàn ông này một cái tát, bây giờ cô còn ngồi ở trên bồn cầu, quần cũng không kéo lên, anh để cho Tô Hoa Nam đi vào, là muốn làm cô mất mặt hơn sao?

“Anh dám cho anh ấy đi vào, tôi liền vĩnh viễn không tha thứ cho anh” Đoan Mộc Mộc nóng nảy.

Lãnh An Thần sững sờ, liền nghe thấy Đoan Mộc Mộc nói, “Đi ra ngoài, anh cũng đi ra ngoài!”

Lúc này, Lãnh An Thần cũng phát hiện chuyện Đoan Mộc Mộc ngồi ở trên bồn cầu, anh chợt cười giảo hoạt một tiếng, “Anh đi ra ngoài cũng được, nhưng anh muốn em tha thứ!”

“Đừng mơ tưởng!” Đoan Mộc Mộc cắn răng.

“Vậy anh cũng không đi ra ngoài, vẫn cùng ngồi với em, hay anh giúp em lau cái mông?” Lãnh An Thần bắt đầu trổ tài vô lại.

“Cái người này, tên lưu manh…” Đoan Mộc Mộc tìm kiếm thứ đồ bên cạnh có thể đập người, thật muốn đập bể đầu người này.

“Bà xã, tha thứ cho anh đi, thân thể và tim của anh đều trung thành với em, tuyệt đối không phản bội em” Lãnh An Thần lại dùng lời thề son sắt.

Mặt Đoan Mộc Mộc quay ngoắt về một phía, bộ dáng tuyệt đối không thể nào, vào lúc này Tô Hoa Nam phía ngoài không nghe được đáp lại nên vẫn còn gọi, “Mộc Mộc, em ở bên trong à? Em nói câu gì đi!”

“Bà xã, anh trả lời hộ em, bằng không sẽ có khả năng chú ta phá cửa mà vào đó” Nói xong, Lãnh An Thần chuẩn bị há mồm, “Cô…”

Miệng Lãnh An Thần bị che, Đoan Mộc Mộc tức giận nhìn anh chằm chằm, “Anh không cần mặt nhưng tôi vẫn cần!”

Nếu Lãnh An Thần nói cô ở đây, Tô Hoa Nam sẽ nghĩ sao? Một nam một nữ núp ở trong phòng vệ sinh, chắc chắn sẽ không có chuyện gì tốt!

“Vậy em tha thứ cho anh” Lãnh An Thần mượn cơ hội ăn vạ.

Nghe phía bên ngoài tựa như một trận tiếng gõ cửa, Đoan Mộc Mộc chỉ đành phải thỏa hiệp, cắn răng nói, “Được, tôi tha thứ cho anh!”

“Anh biết ngay bà xã đại nhân là tốt nhất!” Lãnh An Thần đứng dậy, mổ một cái trên môi đỏ mọng của cô, sau đó rất nhanh mở cửa phòng lại nhanh chóng đóng lại.

Tô Hoa Nam bị Lãnh An Thần đột nhiên xuất hiện sợ hết hồn, “Cậu…sao cậu ở bên trong?”

“Nơi này là phòng vệ sinh, tại sao tôi không thể ở bên trong?” Lãnh An Thần cười nham nhở, “Ngược lại chú hai, ngay cả bà xã cháu đi nhà vệ sinh cũng muốn đuổi theo, trình độ không cần mặt của chú thật đúng là khiến người ta khó tưởng tượng đấy.”

Tô Hoa Nam bị nói đỏ mặt, “Tôi không thấy cô ấy, lo lắng cho cô ấy mà thôi.”

“Cô ấy là bà xã tôi, phải lo lắng cũng nên là tôi lo lắng, cũng không đến phiên chú đâu” Lãnh An Thần đẩy Tô Hoa Nam, “Bà xã tôi đang đi tiểu tiện bên trong, không nên quấy rầy, cho nên xin mời chú hai trở về chỗ đi!”

Nhìn nét mặt Lãnh An Thần dương dương hả hê, Tô Hoa Nam chỉ có thể đem tức nghẹn nuốt về trong bụng, nhưng anh vẫn không cam lòng, “Lãnh An Thần, toan tính của cậu không được lâu đâu!”

“Chưa chắc” Lãnh An Thần nhíu mày, “Chú nhất định rất tò mò mới vừa rồi chúng tôi làm gì ở trong phòng vệ sinh đi? Hiện tại tôi có thể nói cho chú biết, chúng tôi tạo người, tạo người là có ý gì, chắc hẳn chú hai nhất định hiểu? Nếu như một khi chúng tôi tạo người thành công, cho dù Tô Hoa Nam chú không cam lòng đến đâu, cũng chỉ có thể cút xa.”

Mặt của Tô Hoa Nam một mảnh tím bầm, anh coi như vẫn có thể nhịn, nhưng nghe lời nói thế cũng không cách nào bình tĩnh xuống, một thanh níu lấy cổ áo của Lãnh An Thần, “Tôi cảnh cáo tiểu tử cậu, chớ hả hê quá sớm, tôi sẽ không để cho các người mang thai đứa bé, tuyệt đối sẽ không!”

Nói xong, anh hất tay đi, Lãnh An Thần nhìn bóng lưng của anh, bên tai quanh quẩn lời nói của Tô Hoa Nam…

Sẽ không để cho bọn họ mang thai đứa bé? Đây là ý gì?

“Làm sao anh còn chưa đi?” Đoan Mộc Mộc từ phòng vệ sinh ra ngoài, liền nhìn thấy Lãnh An Thần đang đứng ngẩn người ở cửa.

“Anh…anh canh cửa giùm em” Lãnh An Thần thu hồi tinh thần.

Đoan Mộc Mộc vẫn cảm giác lúng túng, liếc anh một cái, “Trừ anh ra, sẽ không có ai xấu xa xông vào nhà cầu đâu.”

“Bà xã, Tô Hoa Nam nói không làm chúng ta mang thai đứa bé, đây là ý gì?” Lúc đi hướng chỗ ngồi, Lãnh An Thần không nhịn được hỏi.

Đoan Mộc Mộc sững sờ, trước mắt bỗng dưng thoáng qua lúc Tô Hoa Nam cho mình hộp kẹo cao su, nhưng nghĩ lại lại cảm thấy không thể, vì vậy hừ một tiếng, “Tôi nào biết, anh đi hỏi anh ta á!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.