Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương

Chương 189: Chương 189: Lòng Tốt Của Quỷ Mị




Vân Phi Tuyết cùng Tiêu Nam Hiên chỉ sợ nằm mơ đều không nghĩ đến bọn họ đã cùng hai đứa trẻ gặp thoáng qua.

“Điệp Nhi, Bình Nhi, nói cho ta biết mẹ các ngươi ở nơi nào? Thúc thúc đi tìm giúp các ngươi.” Quỷ Mị nhìn các nàng, lần này hắn thật đúng là quá thiện tâm rồi.

Các nàng nhìn thoáng qua nhau mới nói: “Thiên Sơn, mẹ đi Thiên Sơn.”

“Thiên Sơn?” Quỷ Mị hơi hơi sửng sốt hỏi lại: “Mẹ đi Thiên Sơn làm cái gì?” Chẳng lẽ các nàng là người của Vô Tình cốc?

“Luận võ, mẹ ta đi Thiên Sơn luận võ.” Bình Nhi giành đáp.

“Luận võ?” Quỷ Mị ở trong lòng đã xác định, không thể nghi ngờ các nàng là từ Vô Tình cốc đến, trong chốn giang hồ ai ai cũng đều biết phái Thiên Sơn và Vô Tình cốc hàng năm đều ở Thiên Sơn luận võ, mà hiện tại đúng là thời gian luận võ.

“Thúc thúc, ngươi dẫn chúng ta cùng đi Thiên Sơn tìm mẹ được không?” Điệp Nhi ngửa đầu nhìn hắn, hắn hẳn là có năng lực mang các nàng rời đi nơi này.

Quỷ Mị vừa định cự tuyệt nhưng là nhìn đến các nàng đương chờ mong càng cực kỳ giống gương mặt của Vân Phi Tuyết cho nên hắn cũng không đành lòng, muốn dẫn các nàng đi với hắn mà nói quả thực là chuyện nhỏ, suy nghĩ một chút rồi nói: “Được rồi.” Quỷ Mị hắn bình sinh âu đây cũng là lần đầu tiên làm việc tốt đi.

Quay đầu nhìn Thương Nhi đến: “Ngươi đi cho người gọi Uyên Ương mẹ vào.”

“Được.” Thương Nhi gật gật đầu, trong lòng có vô vàn cảm khái, nàng thực hâm mộ các nàng, nếu lúc trước có người cứu mình rời đi như vậy thì hôm nay mọi sự hết thảy đều đã thay đổi rồi.

“Đa tạ thúc thúc, chúng ta thực yêu ngươi.” Điệp Nhi cùng Bình Nhi cao hứng ôm cánh tay hắn.

Quỷ Mị lấy tay quát quát cái mũi nhỏ của các nàng, nhìn đến bộ dáng vui vẻ của các nàng tâm tình của hắn không hiểu sao cũng tốt lên.

“Quỷ Mị, quen ngươi nhiều năm như vậy, ngươi khi nào thì cũng khởi xướng thiện tâm rồi nghĩ như thế nào mang các nàng đi?” Uyên Ương mẹ vừa vào cửa ngữ khí liền không tốt, người hắn muốn dẫn đi chính là các nàng đây, tương lai đều là cây hái ra tiền.

“Cho nên khó được phát thiện tâm một lần, ngươi có thể thành toàn ta.” Quỷ Mị tà khí cười, biết nàng trong lòng không muốn.

Một bên Thương Nhi mang theo Điệp Nhi cùng Bình Nhi ly gián, nàng cũng không nghĩ làm cho các nàng ô nhiễm tâm linh khi các nàng còn nhỏ như thế.

“Mụ mụ ta thật ra rất muốn thành toàn ngươi, bất quá ngươi bồi thường ta thế nào đây?” Uyên Ương mụ mụ ngồi xuống nhìn hắn, đến mang bạc đi thì có thể nói chuyện , ở thanh lâu lâu như vậy, tình ý thì cũng không bằng bạc.

“Mẹ muốn ta bồi thường như thế nào?” Quỷ Mị nhìn nàng, biết gặp được bạc chuyện tình gì nàng cũng sẽ trở mặt.

“Quỷ Mị, nhiều năm giao tình phân thượng nên ta cũng không đòi hỏi nhiều, bất quá mười vạn lượng ngươi được toàn quyền mang các nàng đi.” Nàng ra giá, kỳ thật nàng muốn đánh mất ý niệm dẫn các nàng đi trong đầu hắn.

“Mười vạn lượng? ngươi cũng thật dám mở miệng.” Quỷ Mị mâu trung hẹp dài mang theo tà khí.

“Mười vạn lượng, ta như thế nào không dám mở miệng, nếu nói trắng ra thì điểm bạc ấy, đối với quỷ gia ngươi mà nói quả thực là một bữa ăn sáng.” Uyên Ương mẹ cũng nhìn hắn không chút nàokhách khí nói, trên đời này đối với nàng mà nói bạc là vật bất ly thân.

“Mẹ à, điểm bạc ấy kỳ thực không nhiều lắm, với ta mà nói quả là một bữa ăn sáng, bất quá ngươi cũng biết ta đây không thích tiêu tiền hoang phí, các nàng hôm nay vừa tới Uyên Ương lâu, nhiều lắm cũng là năm ngàn lượng hoặc nếu thiếu ta đây cho ngươi một vạn lượng để ta mang các nàng đi.” Quỷ Mị nói xong liền đưa qua tờ ngân phiếu một vạn lượng.

Uyên Ương mẹ tiếp, cũng chưa chịu nhận tờ ngân phiếu rơi trên mặt đất, khóe môi mang theo lãnh trào đến: “Quỷ Mị, người khác không biết, chuyện tình nơi này ngươi còn không biết hay sao? Mười vạn lượng, ta quyết không nhiều lời, nếu là người khác ta đã ra giá hai mươi vạn lượng rồi.”

“Mẹ à, ngươi đây là không chịu cho ta mang đi rồi?” Quỷ Mị mâu trung tà mị đã muốn mang theo hàn khí, ngữ khí cũng biến lãnh.

Uyên Ương mẹ đương nhiên cũng thấy được, ngữ khí liền dịu xuống: “Không phải ta để ngươi khó xử, thật sự là ta chống đỡ thanh lâu cũng không dễ dàng, nếu mọi người đều giống ngươi như vậy Uyên Ương lâu này e rằng đã sớm đóng cửa rồi, còn có thể chống đỡ tới ngày hôm nay sao.”

Quỷ Mị mâu trung mang theo cười lạnh, quả nhiên là vô tình, khóe môi đột nhiên tà mị cười: “Quên đi, bất quá mẹ à, ta muốn nhắc nhở ngươi một câu, ngươi có biết các nàng là ai chăng?” Lời nói hắn mang theo thần bí.

Uyên Ương mụ mụ sửng sốt, trong lòng cả kinh: “Các nàng là ai? Chẳng lẽ các nàng có bối cảnh gì?”

“Mụ mụ kiến thức rộng rãi, Vô Tình cốc nhất định nghe nói qua.” Quỷ Mị không nhanh không chậm nhìn nàng tiếp.

Vô Tình cốc? Uyên Ương mẹ ngẩn ra, nàng tuy rằng ở thanh lâu nhưng là trong chốn giang hồ chuyện tình cũng có biết một biết hai, nàng cũng không nghĩ đắc tội giang hồ môn phái gì?

Có chút không xác định hỏi: “Các nàng thật là Vô Tình cốc?”

Quỷ Mị tà mị cười nói: “ Mẹ chẳng lẽ nhìn không ra các nàng không phải đứa trẻ bình thường?” Hắn cũng không tin nàng không hoài nghi quá.

Uyên Ương mẹ thế này mới trầm tư một chút: “Được rồi, một vạn lượng, ngươi có thể mang các nàng đi.” Nàng cũng không muốn gặp phải nhân vật giang hồ nên cũng chỉ có thể nhịn đau bỏ đi những thứ yêu thích.

“Vậy cám ơn mẹ, ta không khách khí rồi.” Quỷ Mị yêu nghiệt cười, nàng quả nhiên vẫn là thông minh.

“Ta cho người đưa các nàng cho ngươi mang đi.” Uyên Ương mẹ có chút đau lòng vì tổn thất vừa rồi nhưng cũng không nề hà.

Cửa Uyên Ương lâu, Thương Nhi có chút lưu luyến không rời cùng các nàng phất tay cáo biệt .

“A di.” Điệp Nhi cùng Bình Nhi cũng giống nàng vẫy tay ý bảo nàng ngồi.

“Làm sao vậy?” Thương Nhi ngồi lấy tay ôm các nàng.

“A di, ngươi rất giống mẹ chúng ta cho nên chúng ta thích ngươi, về sau hội sẽ lại đến gặp ngươi.” Điệp Nhi ôm cổ nàng nói.

Thương Nhi cũng một trận cảm động ôm chặt các nàng: “Ta cũng thích các ngươi.”

“Tốt lắm, bọn nha đầu, đi thôi.” Quỷ Mị ở một bên thúc giục nói , lòng tốt của mình cũng không nên để phí, phải nhanh chóng mang các nàng đi Thiên Sơn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.