Nghe lời ấy, Z Thần suy nghĩ một chút, chợt nói, “Tôi cũng thế...”
“Khó trách biểu hiện hôm nay của Kỳ thiếu khác thường như vậy, hắn có lẽ đã sớm biết thân phận của Lâm Yên tiểu thư chính là Tử Thần Đường Đua Yeva.” Mộc Mộc như có điều suy nghĩ.
Nhưng mà, còn không đợi Z Thần tiếp tục mở miệng, một bóng đen lại bao phủ hai người.
Z Thần ngẩng đầu, lại phát hiện, Lâm Yên thế mà khom người đang quan sát bọn họ.
Mộc Mộc: “...”
Z Thần: “...”
“Z Thần, Mộc Mộc, hai người ngồi xổm ở nơi này làm gì vậy?” Lâm Yên nhìn hai người, vẻ mặt tò mò.
Hơn nửa đêm lén lén lút lút, quả thực làm người khó hiểu.
“Tôi... Lâm Yên tiểu thư... Tôi thật không nghĩ tới... Cô thế mà...” Z Thần nói đến bên miệng, đột nhiên cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Nếu như bây giờ nói ra, đó không phải là gián tiếp cho thấy, mình cùng Mộc Mộc đã nghe lén hai người bên trong sao?!
“Ừm?” Lâm Yên cau mày.
“Há, tôi thật sự không nghĩ tới, Lâm Yên tiểu thư thế mà quen biết Tôn Thước Nhiên tiên sinh.” Z Thần có chút chột dạ cười nói.
Lâm Yên nhẹ gật đầu, “Đúng vậy, trước đó có quen biết, đúng không, Tôn Thước Nhiên.”
Nghe thấy, Tôn Thước Nhiên bên cạnh vội vàng nói, “Đúng, tôi và Lâm Yên tiểu thư là bạn tốt.”
Lúc này, Mộc Mộc cùng Z Thần liếc nhau.
Không thể không nói, hai người kia diễn thật sự đúng là giống, nhất là Lâm Yên, không hổ là diễn viên, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều là diễn.
Rõ ràng chính là Yeva, Tôn Thước Nhiên căn bản chính là đồ đệ của cô... Còn bạn bè cái gì.
“Hai người tới đây lúc nào thế?” Rất nhanh, Lâm Yên nhìn về phía Z Thần.
“Chúng tôi, chúng tôi vừa mới tới, muốn biết một chút có chuyện gì xảy ra, không thì hai người nhanh ra ngoài đi.” Z Thần cố giả bộ trấn định.
Trong quá khứ nói chuyện với Lâm Yên như bạn bè, hết sức tự nhiên, thế nhưng bây giờ thì khác...
Bọn họ trước đó không biết thân phận Tử Thần Đường Đua Yeva của Lâm Yên a!
Hiện tại, lại cảm thấy có chút áp lực.
“Đi thôi, Tôn Thước Nhiên sẽ chứng minh, nữ hài kia là tên giả mạo.” Lâm Yên nói.
“A, thật sự là tên giả mạo à!” Mặt mũi Mộc Mộc tràn đầy “Kinh ngạc“.
Tôn Thước Nhiên nhẹ gật đầu, “Đúng vậy, đích thật là tên giả mạo, tôi lúc đầu cũng chưa nhận ra... Lớn lên rất giống, cộng thêm trời tương đối tối...”
Mộc Mộc nín cười, cũng không dám cười.
Lừa gạt quỷ gì chứ, rõ ràng chính là thích cái tên lừa gạt kia, giúp tên lừa gạt kia che giấu, không nghĩ tới sư phụ của mình thế mà ở ngay chỗ này, bị chọc thủng tại chỗ, nói cái gì mà trời tối không nhận ra được...
“Có thể hiểu được, không nhận ra sư phụ của mình cũng rất bình thường.” Mộc Mộc cũng không suy nghĩ nhiều.
Mộc Mộc vừa dứt lời, vẻ mặt Tôn Thước Nhiên có chút xấu hổ.
“Không đúng, ý của tôi là, trời tương đối tối, không nhận ra được rất bình thường, lớn lên lại giống nhau... Ngay cả thanh âm cũng rất giống!” Mộc Mộc cười nói.
Hoàn toàn chính xác, giọng của nữ nhân kia, thật sự vô cùng giống Lâm Yên, chỉ là căn bản không ai nghĩ đến phương diện này.
...
Rất nhanh, Lâm Yên cùng Tôn Thước Nhiên về tới trang viên.
Giờ phút này, mọi người còn ở phía xa, cơ hồ đều không động đậy.
Mộc Mộc nhìn về phía chiến đội K1, không khỏi âm thầm cười lạnh, nhất là nữ đội trưởng K1 kia.
Nữ nhân kia nếu như biết Lâm Yên chính là Yeva, không biết giờ phút này sẽ có biểu lộ gì.
Lâm Thư Nhã nhìn thoáng qua Lâm Yên cùng Tôn Thước Nhiên, nhíu chặt lông mày, Lâm Yên cùng Tôn Thước Nhiên có quen biết? Cái này sao có thể!
Năm đó khi Lâm Yên ở nước ngoài, chẳng qua cũng chỉ là một tay đua xe bất nhập lưu mà thôi, làm sao lại quen biết dạng người như Tôn Thước Nhiên này!
Mà nữ nhân kia, trước đó không phải Tôn Thước Nhiên thừa nhận đó là Yeva à... Hiện tại đến cùng là có chuyện gì xảy ra?