Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp

Chương 134: Chương 134: Chị lại không có tiền




Người kia nói đến đây, dừng một chút, lộ ra vẻ mặt mập mờ, hạ giọng nói, “Mà người nào không biết Vệ Từ Phong có ý với Lâm Thư Nhã? Nữ thần bị khi dễ tới như vậy, hắn còn có thể không giúp đánh lại sao?”

“Chậc chậc, cũng chỉ có loại người như Lâm Yên này mới có thể không biết xấu hổ đến tranh nam nhân với Lâm Thư Nhã? Cô ta chẳng lẽ không biết, hiện tại cô ta chính là người bị toàn bộ giới chê cười sao?”

“Cô ta ngay cả Lâm Phiên Nhược cũng dám diễn, còn có cái gì không dám? Cũng không biết, chọc cho Vệ thiên vương nổi trận lôi đình, hôm nay cô ta còn dám tới hay không?”

...

Ngay trong nháy mắt khi vị công nhân viên kia vừa dứt tiếng, bên trong phòng chụp ảnh đột nhiên an tĩnh phút chốc.

Chỉ thấy ở cửa, Lâm Yên giống như lần trước ăn mặc quần áo bình thường, mang theo mũ lưỡi trai, sải bước đi đến, đi theo phía sau là phụ tá Tiền Đa Đa của cô.

Cơ hồ là trong nháy mắt hai người đi tới, lập tức có vô số ánh mắt khác thường nhìn tới.

“Mau nhìn mau nhìn! Là Lâm Yên! Trời ạ! Da mặt của cô ta cũng thật sự là đủ dày! Thế mà thật sự dám đến!”

“Đây chính là cơ hội diễn tình lữ với Vệ Từ Phong, cô ta làm sao có thể bỏ qua, coi như là quỳ liếm cũng nhất định sẽ tới!”

“Chậc chậc chậc, Vệ thiên vương lúc nào tới? Thật muốn nhìn một chút khi đó Vệ thiên vương sẽ làm sao xé mặt cô ta! Khẳng định là một hồi vở kịch lớn! Tôi cũng đã không thể chờ đợi!”

...

Đa Đa trước đó vẫn đi theo Tưởng Tư Phi, sớm đã thành thói quen mọi người đều khách khí lễ độ.

Thế nhưng đi theo Lâm Yên không tới hai ngày, đã nhanh chóng nghe hết tất cả lời nói lạnh nhạt.

Đa Đa mặt đen lên, “Nói thật, tôi ở đoàn làm phim làm việc lặt vặt nhiều năm như vậy, lần đầu tiên gặp được dạng diễn viên như chị, có thể đen đến triệt để như thế...”

Hiện tại toàn bộ internet, chỉ cần là mắng Lâm Yên, như vậy, rất tốt, mọi người chúng ta liền là bạn bè.

Lâm Yên cười híp mắt nhìn tiểu nha đầu, “Ai? Chị lợi hại như vậy sao? Thế mà thống nhất thẩm mỹ của tất cả mọi người!”

Khoé miệng Đa Đa hơi rút, “Thật không biết sao chị có thể không tim không phổi đến như thế, chị biết lần này đắc tội ai không? Cũng sắp chết đến nơi, còn ở chỗ này nói lời châm chọc!”

“Vệ Từ Phong kia, đáng sợ như vậy sao?” Lâm Yên nhíu mày.

Đa Đa lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, “Dĩ nhiên! Chị hoàn toàn chưa nghe nói qua hắn sao? Liền chỉ xem gia thế bối cảnh của Vệ Từ Phong, trước kia hắn còn không có vào giới cũng đã là nổi danh đệ nhất hoàn khố của đế đô!

Sau khi vào giới càng là hoành hành bá đạo, không ai dám trêu chọc, chỉ cần có một chút khiến cho hắn không thuận ý, liền có thể huyên náo long trời lở đất!

Chị lần trước cọ độ hot của hắn, hắn không có truy cứu, đã là thiên đại vận khí, lần này thế mà tạo ra loại scandal này, hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ!”

Đa Đa càng nói càng tức, “Cho nên chị đến cùng vì cái gì lại muốn làm loạn cho Lăng tỷ, loại scandal kia cũng dám tạo, chị không muốn sống nữa sao?”

Lâm Yên nháy nháy mắt, “Ai nói những cái scandal kia là chị tạo?”

Đa Đa: “Không phải chị còn có thể là ai?”

Lâm Yên: “Chị lại không có tiền, lấy cái gì mua chuộc bản thảo?”

Đa Đa vậy mà trực tiếp bị hỏi lại cho nghẹn lời: “...”

Trong khoảng thời gian này, có một chút việc cô ấy hết sức khẳng định, Lâm Yên là thật sự vô cùng nghèo.

Quần áo trên người đều là nhãn hiệu ổn định giá, lưng đeo chính là túi vải buồm, phía trên in lóe mù mắt người hai chữ “Phất nhanh“.

Ở dưới tình huống nguy hiểm như vậy, hôm nay ra cửa cô thế mà còn ngồi tàu điện ngầm, quả thực là muốn tiền không muốn mạng...

Còn có nội dung microblogging cô đăng mỗi ngày, cô đều bỏ mặc phần chửi mắng.

Lâm Yên thấy Đa Đa bị nghẹn lại, cười vỗ vỗ bờ vai của cô ấy mở miệng nói: “Lại nói, dùng thực lực của chị, còn không có cần xài tiền uổng phí như thế.”

Đa Đa: “...” Ha ha, chị vui vẻ là được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.