Hạ Hùng nói xong, nhìn về phía Hạ Minh Khải bên cạnh.
Hạ Minh Khải ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt ngạo nghễ mở miệng nói, “Có thể cho nó thử xem.”
Hạ Nhạc Phong bên cạnh nghe đến đó, lông mày nhíu chặt, Yên tỷ làm hoa tiêu, năng lực chuyên nghiệp, có lẽ không bằng những vị hoa tiêu của chiến đội quyền thế top đầu trong nước kia, nhưng cho dù kém cũng sẽ không kém hơn bao nhiêu, thế nhưng hai người này vẫn còn ra vẻ, được tiện nghi còn khoe mẽ.
Hạ Định Khôn nghe vậy, trầm ngâm mở miệng: “Trình độ hoa tiêu của Tiểu Yên, nên tính là đạt cấp chuyên nghiệp, nếu như phối hợp với Minh Khải, thực ra cũng coi như không tệ.”
“Đúng vậy!” Một vị đội viên của đội xe Hạ gia gật đầu cười nói: “Thực lực hoa tiêu của Lâm Yên tiểu thư, tuyệt đối xem như mạnh nhất trong đội xe Hạ gia chúng ta, để Lâm Yên làm hoa tiêu của Minh Khải, cũng không khiến cô ta thua thiệt!”
“Mấy người hoa tiêu các người, cảm thấy Lâm Yên thế nào?” Đội viên nào đó của đội xe Hạ gia, nhìn về phía vài vị hoa tiêu ở một bên.
“Tạm được, không thể nói là hàng đầu, nhưng cũng không có trở ngại.”
“Thực ra, thắng lợi lần này của chúng ta, Lâm Yên hoàn toàn có công lao rất lớn... Nhưng Lâm Yên cũng có đầu cơ trục lợi bên trong, muốn nói là hoa tiêu hàng đầu, vậy khẳng định không tính, nhưng nếu như làm hoa tiêu cho Minh Khải, cũng không có vấn đề lớn.”
“Thanh Lễ, cậu cảm thấy thế nào?” Ánh mắt Hạ Minh Khải rơi vào trên người một vị thanh niên: “Cậu là hoa tiêu chuyên nghiệp nhất của Hạ gia chúng ta, cậu đánh giá xem.”
Nghe thấy, Thanh Lễ cười cười: “Còn tạm được, xuất kỳ bất ý*, đầu óc hết sức linh hoạt, chỉ là, mặc dù chỉ dẫn trên đường đua hết sức chuyên nghiệp, nhưng cũng là sớm học bằng cách ghi nhớ lại, không thể dùng từ hàng đầu để hình dung, nhưng cũng tính là sức chiến đấu không tệ.”
*Xuất kỳ bất ý: chỉ hành động bất ngờ ngoài ý liệu của người khác.
“Như vậy, Thanh Lễ, mấy ngày tới con mang theo Lâm Yên, để nó học tập cùng cậu một chút.” Hạ Hùng nói ra.
“Thế nhưng con không có thói quen nhận đồ đệ...” Thanh Lễ sững sờ, chỉ là chợt lại nói: “Chỉ là, nếu bác Hạ Hùng đã mở miệng, nếu con không đồng ý, thì cũng không thể nào nói nổi, chỉ là con hết sức nghiêm khắc.”
“Cái kia, con cảm thấy, vẫn là hỏi qua ý kiến của chị Yên trước thì tốt hơn?” Hạ Nhạc Phong cau mày nói.
Mặc dù những người này nói giống như đúng rồi, nhưng toàn bộ hành trình cậu đều ở trên xe, chị Yên đến cùng lợi hại như thế nào, cậu rõ ràng nhất!
Thanh Lễ kia, miễn cưỡng có thể xem như một hoa tiêu trung cấp, thế mà giả bộ khó sử muốn thu chị Yên làm đồ đệ?!
Trên mặt Hạ Hùng một bộ biểu lộ Lâm Yên chiếm được tiện nghi lớn, khinh thường mở miệng nói, “Nó có thể có ý kiến gì? Minh Khải là tay đua xe giỏi nhất của Hạ gia chúng ta, gánh vác tất cả hi vọng của Hạ gia, có thể làm hoa tiêu cho Minh Khải, đó là vinh hạnh của nó! Mà Thanh Lễ là hoa tiêu có thực lực nhất Hạ gia chúng ta, để Thanh Lễ làm sư phụ của nó, dạy nó một chút kinh nghiệm miễn phí, nó còn nên mang ơn?!”
“Chính là vậy, ngay cả đội trưởng Z Thần của ZH1 cũng coi trọng Minh Khải như vậy, để Lâm Yên làm hoa tiêu của Minh Khải, đã biểu thị chúng ta rất xem trọng Lâm Yên!”
Cuối cùng, Hạ Định Khôn trầm ngâm một lát, ngắt lời đám người Hạ Hùng, mở miệng nói, “Lát nữa tôi tìm thời gian, thương lượng với Tiểu Yên một chút.”
...
Cùng lúc đó, biệt thư cao cấp nào đó ở vùng ngoại ô đế đô.
Vệ Từ Phong đang hẹn một đám bạn bè ăn cơm uống rượu trong nhà, Kỳ Thiệu Nguyên cũng ở đây.
Bạn bè Vệ Từ Phong quen biết rất nhiều người đều giống hắn ta, là kẻ yêu thích xe đua.
Trong phòng khách biệt thự rộng rãi xa hoa, có màn hình tinh thể lỏng to lớn, giờ phút này, trên màn hình lớn, đang chiếu tin tức thi đấu, vừa vặn là trận đấu kia của Hạ gia xế chiều hôm nay.