Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp

Chương 480: Chương 480: Là kẻ hung hãn




Lâm Yên vừa dứt lời, ông chủ tiệm đồng hồ một mặt mộng bức nhìn chằm chằm Lâm Yên.

Chẳng lẽ ông ấy nghe lầm, mua chuông tặng người?

Đó không phải là đưa cho người ta... Đưa chuông, hài âm chính là tống chung sao (?)?

“Ây... Tiểu thư, chờ một chút, tôi xác định một chút, ngài là mua đồng hồ tặng người, hay là mua chuông tặng người?” Ông chủ tiệm đồng hồ có chút không xác định.

Hắn làm tiệm đồng hồ nhiều năm như vậy, còn chưa từng có nghe qua, cũng chưa bao giờ thấy qua, có người tặng lễ đưa chuông.

“Chuông, ông chủ không nghe lầm, tôi đưa chuông.” Lâm Yên nói.

Lúc này, ông chủ tiệm đồng hồ dùng một loại ánh mắt hết sức quỷ dị nhìn phía Lâm Yên.

Tiểu cô nương này, có chút lợi hại, là kẻ hung hãn.

“Vậy, mỹ nữ, cô có yêu cầu gì?” Ông chủ tiệm đồng hồ tiếp tục hỏi.

“Thứ nhất, phải tiện nghi... Thứ hai, phải lớn, phải dày nặng.” Lâm Yên nói.

“Vậy liền mua chuông mới đi, chuông cũ thuộc về đồ chơi, cũng rất có giá trị cất giữ, cho nên, giá cả sẽ không rất thấp, mà chuông mới sẽ khá là rẻ, giá cả cách xa rất lớn.” Ông chủ tiệm đồng hồ giải thích nói.

“Vậy tôi liền mua chuông mới, rẻ nhất là được.” Lâm Yên cười nói.

Chọn lựa xong đồng hồ, đồng thời giao xong tiền, ông chủ tiệm đồng hồ nhìn Lâm Yên hỏi, “Mỹ nữ, cần ship không.”

Lâm Yên trầm tư một lát sau, nhẹ gật đầu, nói, “Ông chủ, chúng ta trao đổi phương thức liên lạc một chút, khi đưa tôi sớm nói cho ông.”

“Được.” Ông chủ tiệm đồng hồ thuận miệng đáp ứng, “Nói cho tôi biết địa chỉ, thời gian sớm, tôi sẽ cho người đúng giờ đưa qua.”

...

Trở lại Vân Gian thuỷ trang, Bùi Vũ Đường đã sớm chờ đợi lâu nay.

Thấy Lâm Yên trở về, Bùi Vũ Đường hấp tấp đi theo.

Trong phòng, Bùi Vũ Đường ngồi ở trên ghế sa lon, “Chị dâu, thế nào thế nào, lễ vật làm xong chưa?!”

Nhìn Bùi Vũ Đường mặt mũi tràn đầy chờ mong, Lâm Yên nhẹ gật đầu, “Tôi làm việc, cậu yên tâm, đã chuẩn bị xong.”

“Đủ lớn không?” Bùi Vũ Đường hưng phấn nói.

“Yên tâm, tuyệt đối đủ lớn.” Lâm Yên gật đầu.

“Có đủ dày nặng hay không?” Bùi Vũ Đường lại hỏi.

“Vô cùng dày nặng.” Lâm Yên đáp lại.

“Có nội hàm hay không, có đủ đặc biệt hay không!”

“Chủ yếu chính là rất được, đặc biệt đặc biệt, hơn nữa còn có khí tức nghệ thuật, cậu đưa ra ngoài, ánh mắt người khác nhìn cậu tuyệt đối kim quang lấp lánh, không giống bình thường.” Mặt mũi Lâm Yên tràn đầy nghiêm túc.

Vẻ mặt Bùi Vũ Đường hơi nghi hoặc một chút, “Chị dâu... Tại sao em cảm thấy, chị nói có chút không đáng tin cậy vậy.”

“Làm sao, cậu còn chưa tin tôi?” Lâm Yên nhắn mày lại.

“Không không không, em đối với chị dâu là trăm ngàn vạn cái yên tâm, chị dâu nói như vậy, trong lòng em đã có tính toán, lần này nhờ có chị dâu.” Trên mặt Bùi Vũ Đường chất đống ý cười.

“Vậy còn giống tiếng người, vì lễ vật của cậu, tôi chạy bao nhiêu đường.” Lâm Yên liếc mắt trợn trắng với Bùi Vũ Đường.

“Hắc hắc, chị dâu khổ cực rồi... Vậy, lễ vật đâu, lấy ra cho em xem một chút.” Bùi Vũ Đường nhìn chằm chằm Lâm Yên nói.

“Gấp cái gì, giống như lời nói, muốn lớn, lại phải dày nặng, tôi chẳng lẽ mang theo trong người?” Lâm Yên nói.

“Được thôi, chị dâu, chị đến cùng mua lễ vật gì, trước nói với em thôi, để em có chuẩn bị tâm lý thật tốt.”

“Gấp cái gì, chờ đến lúc đó đưa qua cậu sẽ biết, hiện tại nói cho cậu, sao còn có cảm giác kinh hỉ.” Lâm Yên mỉm cười.

Nghe Lâm Yên nói, Bùi Vũ Đường nhẹ gật đầu, “Được thôi, lễ vật bao nhiêu tiền, em cho chị.”

Lâm Yên trầm tư một lát sau, cười nói, “Không cần nóng nảy, đồ vật còn chưa đưa đến, mà chờ sau khi tư yến kết thúc, cậu lại đưa tiền cho tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.