Lần này dĩ nhiên là bát quái scandal của chị dâu và nhị ca!!!
Bùi Vũ Đường bị dọa đến trực tiếp xù lông.
Lâm Yên cùng Bùi Nam Nhứ thì là đồng thời đưa ánh mắt về phía đầu nguồn tội ác Bùi Vũ Đường.
Bùi Vũ Đường vẫn còn ngơ ngác ngẩn người tiếp thu được ánh mắt của hai người, vội vàng tắt radio.
Sau khi thanh âm bị tắt đi, trong xe liền lâm vào yên tĩnh giống như chết.
Đại ca của cậu ta khiến toàn ngành giải trí bị đội nón xanh (cắm sừng), thế mà cũng sẽ có một ngày bị xanh?
Bùi Vũ Đường run lẩy bẩy co quắp ở đằng trước, yên tĩnh như gà, thở mạnh cũng không dám.
Oa oa oa, tại sao cậu ta phải ở trong xe, còn không bằng chui gầm xe!
Khổ nhất vẫn là Lâm Yên, giờ phút này cô thật sự là muốn tự tử.
Chỉ là, đúng vào lúc này, trong đầu cô đột nhiên toát ra một ý nghĩ điên cuồng!
Hoặc là... Cô dứt khoát mượn cơ hội này cùng tính toán trở mặt chia tay với Bùi Duật Thành?
Lâm Yên dán vào một bên, bí ẩn tiến đến ghế trước, hạ giọng hỏi Bùi Vũ Đường: “Tam thiếu Tam thiếu, nếu anh của cậu phát hiện bạn gái đội nón xanh cho mình thì sẽ như thế nào?”
Bùi Vũ Đường mang theo tiếng khóc, “Em làm sao biết, anh em lại chưa từng bị đội nón xanh, bình thường đều là anh ấy khiến người khác bị đội nón xanh!”
Lâm Yên: “Cậu phỏng đoán xem...”
Bùi Vũ Đường: “Em phỏng đoán một chút? Cái kia, đại khái là thế giới hủy diệt đi...”
Lâm Yên: “Cái này... Đáng sợ như vậy?”
Bùi Vũ Đường: “Cho nên em đã nói chị thật không có hiểu rõ anh em chút nào, chị nếu là biết anh em trước kia là cái dạng gì, lúc này chị đại khái đã chạy trốn tới ngoài ngàn dặm!”
Lâm Yên: “...”
Cuối cùng, Lâm Yên quả quyết bóp tắt suy nghĩ vừa rồi.
Cô vẫn là chọn phương thức chia tay an toàn chút đi, hà tất nghĩ cực đoan như vậy.
Lại nói tình huống thân thể hiện tại của cô cũng không xác định, lúc nào cũng có thể mất khống chế làm ra chút gì đó với Bùi Duật Thành, còn cần cái thân phận “Bạn gái” này bảo mệnh.
Lâm Yên lần nữa triển khai suy nghĩ kịch liệt như gió lốc, sau đó cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía Bùi Duật Thành, nhanh chóng mở miệng giải thích, “Cái kia, Bùi tiên sinh, khả năng ngài không hiểu rõ lắm ngành giải trí, thực ra chút tin tức giải trí này luôn luôn đều là nói lung tung, Bùi Ảnh Đế này cũng không cần tôu nói, dù sao là cũng là em ruột ngài, nhân phẩm của Bùi Ảnh Đế giống như Bùi tổng ngài, là người hào hiệp, lấy giúp người làm niềm vui, đều là những người kia dùng tâm tư bẩn thỉu ngông cuồng ước đoán...”
“Đến mức mấy người còn lại bên ngoài kia, càng là nói hươu nói vượn, hoàn toàn là chuyện không thể nào!”
Lâm Yên mặt mũi tràn đầy ngôn từ nghĩa chính, ăn nói mạnh mẽ mở miệng, “Tôi lại không mù, làm sao lại coi trọng bọn họ chứ! Ánh mắt của tôi thế nhưng rất cao được không?”
“Còn có Hàn Dật Hiên kia, cũng thực sự là bạn trai cũ của tôi, bất quá chỉ là một tên cặn bã, tôi càng không khả năng cùng hắn có cái gì, người ta nói, không thể quên được người cũ, chỉ là bởi vì người mới không đủ tốt, tôi đây khẳng định là không tồn tại chuyện đó! Bạn trai tôi trực tiếp miểu sát* hắn mười mấy dải Ngân Hà!”
*Miểu sát (seckill): giết chết địch thủ trong nháy mắt chỉ với một chiêu
Bùi Nam Nhứ: “...”
Bùi Vũ Đường: “...”
Lợi hại, ba ba!
Không chỉ giải thích hiểu lầm, còn mỗi câu mỗi lời đều thuận tiện cầm lấy chỗ chết của đại ca khen một lần.
Bùi Vũ Đường có thể nói là tương đối khâm phục.
“Chị dâu, kỹ thuật vuốt mông ngựa này của ngài, đến cùng là học ở đâu? Có thể dạy em một chút hay không?” Bùi Vũ Đường hỏi thăm từ tận đáy lòng.
Lâm Yên trừng mắt liếc cậu ta một cái: “Nói bậy, cái gì vuốt mông ngựa, những lời của tôi chính là phát ra từ tâm can từ đáy lòng!”
Bùi Vũ Đường: “Vâng vâng vâng...”
Ba ba ngài nói gì cũng đúng!
Lâm Yên bên này nói hồi lâu, nhưng Bùi Duật Thành lại vẫn không có mở miệng nói chuyện, dưới bóng mờ nhìn không rõ biểu lộ.
Cô cũng không biết Bùi Duật Thành đến cùng là thái độ gì, chỉ có thể nuốt nước bọt, không ngừng cố gắng tiếp tục nói, “Tóm lại, Bùi tiên sinh, đây đều là tin đồn, tôi cùng bọn họ thật sự không có bất cứ quan hệ nào...
Tôi biết Bùi tổng ngài trăm công nghìn việc lòng mang thiên hạ khẳng định là sẽ không để ý loại chuyện nhỏ nhặt này...
Chỉ là... Để tránh dẫn tới một chút hiểu lầm không cần thiết... Tôi cảm thấy vẫn là giải thích một chút thì tốt hơn...”
Bùi Duật Thành nghe vậy, buông văn kiện trong tay xuống, duỗi ngón tay thon dài ra, tùy ý giật cà vạt ở cổ áo, trong chốc lát, vốn là người đầy cấm dục liền nhiều hơn mấy phần tùy tính cùng không bị trói buộc.
Sau đó, nam nhân nghiêng đầu chống trán, nhìn lại về phía nữ hãi bên cạnh: “Lâm tiểu thư quá khen rồi, chút lời ca tụng này, Bùi mỗ không dám nhận.”
Lâm Yên: “A...?”
Lâm Yên có chút đoán không được câu này của Bùi Duật Thành là có ý gì.
Bùi Duật Thành nhìn nữ hài trước mắt thấp thỏm lại mờ mịt, thanh âm lành lạnh mà khàn khàn mở miệng nói: “Tôi cũng sẽ ăn dấm (ghen tuông).”