Giữa trưa, Lâm Yên một thân một mình đi tới tổng bộ đội đua xe quyền thế uy tín lâu năm của Hoa quốc, D1
D1 cũng thuộc về đội đua xe quyền thế uy tín lâu năm của Hoa quốc, càng có danh tiếng hơn ZH1.
Mà Lâm Yên đã hiểu rõ, tay đua xe có tiềm lực của D1 cũng vô cùng nhiều, thậm chí, rất nhiều tuyển thủ đua xe trẻ tuổi sau khi nghỉ thi đấu, đảm nhiệm chức huấn luyện viên ở D1.
Lâm Yên dùng thân phận người tham quan sững sờ nửa ngày ở D1, cũng tìm được cơ hội tiếp xúc với một ít tay đua xe trẻ tuổi của D1, đồng thời lấy phương thức gần như mê hoặc đào góc tường.
Chỉ có điều, góc tường này của Lâm Yên rõ ràng đào không quá thành công, cơ hồ hết thảy chỗ góc tường bị Lâm Yên đào, đều dùng một loại ánh mắt quan tâm kẻ đầu óc đen tối nhìn Lâm Yên.
Cuối cùng, Lâm Yên chỉ có thể xám xịt rời đi, về nhà ăn cơm chiều.
Tuy nói là xuất sư bất lợi, nhưng cũng trong dự liệu của Lâm Yên, nếu là tuỳ tiện liền có thể đào được những tay đua xe có thực lực không tầm thường từ trong tay đội xe quyền thế hàng đầu như thế, vậy cũng quá giật rồi.
Không nói địa vị của đội xe Hạ gia ở trong giới đua xe trong nước như thế nào, quan trọng nhất, Lâm Yên cùng đội xe Hạ gia cũng đều rất nghèo, cái gọi là đào người, thực ra nói trắng ra là Lâm Yên muốn tay không bắt sói, trước tiên vẽ cái bánh nướng bày ở kia, cho nên, Lâm Yên mới sẽ bị người coi như đầu óc đen tối.
Nhưng nếu như, Lâm Yên dùng thân phận Tử Thần Đường Đua Yeva, đừng nói không có tiền lương, chỉ sợ những tay đua xe hàng đầu Hoa quốc kia, nguyện ý đem toàn bộ giá trị bản thân đưa cho Lâm Yên, xin Lâm Yên tiến vào đội xe Hạ gia.
Chiến lần đầu thất bại, Lâm Yên cũng không nhụt chí, ngày thứ hai đi tới một đội xe quyền thế khác, thế nhưng kết quả cũng không có gì khác biệt hôm qua, ngoại trừ nhân số yêu thích đầu óc đen tối lại tăng lên vài vị.
Liên tục hai ngày không thu hoạch được gì, Lâm Yên chỉ có thể bình tĩnh lại, suy nghĩ đối sách thật tốt.
Hoàn toàn chính xác, hiện nay cô không có bất kỳ sức thuyết phục gì có thể nói, chỉ có thể đổi một loại góc độ khác để suy nghĩ.
Có lẽ, cô không nên tới những chiến đội quyền thế hàng đầu kia để đào người, thí dụ như nói, tìm một chút đội xe ngôi sao mới tiềm lực mười phần...
Ngày thứ ba.
Lâm Yên đi vào tổng bộ đội xe Fire.
Lâm Yên vốn định dựa theo kế hoạch hai ngày trước, lấy thân phận khách du lịch tiến vào tổng bộ tham quan, kết quả... Đội xe Fire cũng không mở cửa tham quan, mịa nó, lần này cô ngay cả cửa còn không thể nào vào được!
Khi Lâm Yên đắn đo dự định rời đi, một nam hài trẻ tuổi ăn mặc sạch sẽ, hơi có chút xấu hổ, cũng ngồi ở bên ngoài tổng bộ Fire, thỉnh thoảng vụng trộm dò xét phía Lâm Yên.
Khi nam hài dò xét Lâm Yên, Lâm Yên cũng chú ý tới nam hài tồn tại.
Chưa bao lâu, một đôi mắt của Lâm Yên, rơi vào trên người nam hài, trong nháy mắt, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Lúc này, nam hài nhanh chóng dời ánh mắt đi, đồng thời cúi đầu.
Nam hài này, thoạt nhìn không lớn, nhiều nhất trên dưới hai mươi tuổi, hẳn là mới ra trường.
“Cô... Cô là... Công nhân viên Fire à...” Lúc Lâm Yên chuẩn bị rời đi, nam hài bỗng nhiên mở miệng, hỏi Lâm Yên.
Nghe thấy, ánh mắt Lâm Yên một lần nữa nhìn về phía nam hài, chợt lắc đầu, “Tôi không phải.”
“A... Cái kia, cô cũng là tới nộp đơn sao?” Nam hài tựa hồ có chút hiếu kỳ với Lâm Yên.
“Cũng là tới nộp đơn?”
Lâm Yên đi đến bên cạnh nam hài, cười nói: “Cậu tới Fire nộp đơn?”
“Ừm.” Nam hài nhẹ gật đầu, “Bất quá, vừa mới bị cự tuyệt...”
“Cậu tới Fire nộp đơn chức vị gì?” Lâm Yên hỏi.
“Là... là... Tới nộp đơn làm tay đua xe...” Thanh âm nam hài không lớn.
“Tay đua xe?!” Lâm Yên sững sờ.
Nam hài này chạy tới Fire nộp đơn làm tay đua xe?
Bất quá, xem cái tính cách này của nam hài, tựa hồ cũng không thích hợp tăng tốc độ.
Nam hài này nếu như không nói, Lâm Yên còn tưởng rằng hắn chẳng qua là tới nộp đơn chức vị bình thường.
Mà loại đội đua xe ngôi sao mới giống như là Fire này, mặc dù không phải hào phú hàng đầu trong nước, nhưng yêu cầu đối với tay đua xe cũng hết sức khắc nghiệt, không có danh tiếng hoặc thực lực nhất định, Fire không thể tuyển nhận.