Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp

Chương 326: Chương 326: Tầm quan trọng của trợ công đáng tin cậy




Một lát sau, Lâm Yên cùng Bùi Nam Nhứ cuối cùng cũng thuận lợi tiến vào phòng khách.

Mặc dù không phải cùng đi vào, thế nhưng, ba người Thẩm Triều Mộ, Bùi Nam Nhứ, Lâm Yên tuần tự tiến vào, vẫn là khiến cho mọi người có chút liếc mắt.

Càng tạo nghiệp chướng chính là, Thẩm Triều Mộ ngồi ở bên cạnh Bùi Nam Nhứ vừa nhìn thấy Lâm Yên tiến đến, lập tức đứng lên, mở miệng nói với Lâm Yên, “Ai nha Lâm Yên, vị trí này của cô dường như tương đối thoáng khí, tới tới tới, đổi chỗ với tôi đi!”

Nói xong liền đi tới trước mặt Lâm Yên, cưỡng ép muốn đổi chỗ ngồi với cô.

Một bên vừa nói còn vừa nháy mắt với cô, một bộ biều hiện “Tôi rất thức thời“.

Lâm Yên: “...???”

Lâm Yên quả thực cũng không còn gì để nói, nhìn Bùi Nam Nhứ một chút, nhìn lại Thẩm Triều Mộ một chút, đem so sánh, thật sự là khắc sâu cảm giác tầm quan trọng của một trợ công đáng tin cậy. (ý nói Bùi Nam Nhứ giúp đỡ giỏi, còn người kia giúp đỡ thành nát)

Cuối cùng, Lâm Yên cứ như vậy bị Thẩm Triều Mộ cưỡng ép đổi đến chỗ bên cạnh Bùi Nam Nhứ.

Thảm hại hơn chính là, vị trí này của cô, bên trái là Bùi Nam Nhứ, bên phải là... Hàn Dật Hiên, bên phải của bên phải là Tưởng Tư Phi...

Thật sự là đủ...

Trước đó cô thật vất vả mới tránh khỏi tất cả mìn, tìm một vị trí an toàn, hiện tại đều bị con hàng Thẩm Triều Mộ này làm hỏng.

Thấy Lâm Yên thế mà bị Thẩm Triều Mộ đổi đến chỗ bên cạnh Bùi Nam Nhứ, mấy sắc mặt nữ diễn viên trên bàn đều trở nên không tốt lắm, nhất là nữ chính Tưởng Tư Phi này.

“Chị Tư Phi, chỗ bên cạnh Bùi Ảnh Đế hẳn là nữ chính như chị mới đúng chứ, Thẩm Triều Mộ còn chưa tính, Lâm Yên dựa vào cái gì liếm láp ngồi đó!” Hạ San San bên cạnh Tưởng Tư Phi mặt mũi tràn đầy ghen ghét, bênh vực kẻ yếu.

Vốn là dùng phần diễn của Hạ San San thì không có tư cách tới liên hoan, chỉ là, bởi vì tầng quan hệ của Hàn Dật Hiên cùng Lâm Thư Nhã này, Phùng An Hoa vẫn mời cô ta.

Ỷ vào chỗ dựa của anh rể họ Hàn Dật Hiên này, tiếng nói của Hạ San San mảy may không biến mất, người trên bàn đều nghe được câu này.

Mọi người chẳng qua là ghen ghét Lâm Yên, cũng mặc kệ là Thẩm Triều Mộ tự mình yêu cầu đổi vị trí, làm không tốt còn cảm thấy Lâm Yên trêu hoa ghẹo nguyệt, một bên ôm lấy Thẩm Triều Mộ, một bên lại câu Bùi Nam Nhứ...

Lâm Yên cắn răng trừng mắt liếc Thẩm Triều Mộ đối diện, người sau thế mà còn một mặt vô tội.

Được rồi, lấy thanh danh hiện tại của cô, xem như không hề làm gì, hô hấp cũng là sai.

Tùy ý đi...

Các người vui vẻ là được rồi ~

Phùng An Hoa dàn xếp, “Quá tốt rồi, cuối cùng cũng tới đông đủ! Tới tới tới! Mọi người nâng chén! Tất cả chúng ta cạn một chén!”

Phùng An Hoa vừa dứt lời, mọi người dồn dập nể tình giơ lên chén.

Tiến trình quay bộ phim này rất nhanh, hôm nay không chỉ có Lâm Yên xong việc, mấy vị diễn viên khác bao gồm Tưởng Tư Phi cũng xong việc, chỉ có Bùi Nam Nhứ cùng Thẩm Triều Mộ có phần diễn hơi nhiều còn phải tiếp tục quay chụp.

“Hôm nay cũng là ngày Tư Phi xong việc, chúng ta kính Tư Phi một chén!” Phùng An Hoa ân cần nhìn về phía Tưởng Tư Phi, cố ý mở miệng nói.

Mặc dù hôm nay Lâm Yên cũng xong việc, chỉ là cô là một vai phụ nho nhỏ, tự nhiên là không quan trọng.

“Cảm ơn nhà sản xuất Phùng, cảm ơn đạo diễn Khương, cảm tạ mọi người mấy ngày nay chiếu cố!” Tưởng Tư Phi thoải mái hào phóng đứng lên, đáp lễ mọi người.

“Ha ha ha ha, Tư Phi quá khách khí rồi, là chúng tôi cảm tạ cô mới đúng, có Tưởng Ảnh Hậu chống đỡ, bộ phim này của chúng ta nhất định sẽ siêu hot!” Mặt mũi Phùng An Hoa tràn đầy lòng tin mở miệng xu nịnh nói.

Vẻ mặt Tưởng Tư Phi ngượng ngùng nhìn thoáng qua phương hướng của Bùi Nam Nhứ, “Tôi làm sao so được với Bùi Ảnh Đế, coi như là siêu hot, cũng nên là công lao của Bùi Ảnh Đế.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.