"Đúng đúng đúng, chính là muốn Đa Đa!" Lâm Yên liên tục gật đầu.
Đa Đa bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, "Không muốn! Em mới không cần làm trợ lý của chị! Chị khó phục vụ như vậy! Trợ lý Tiểu Lưu trước kia của chị đâu, chị sao không tìm cô ta đi!"
Trợ lý Tiểu Lưu của Lâm Yên trước đó là do Lâm Thư Nhã tìm giúp, hoàn toàn là Lâm Thư Nhã ở phía sau điều khiển, cẩn trọng vì cô tạo thêm nhiều vết nhơ.
Người bên cạnh Lâm Yên không ai nhìn ra, chỉ có Triệu Hồng Lăng phát hiện không đúng đến hỏi cô, Lâm Yên lúc này mới nói cho Triệu Hồng Lăng, là em gái mình giúp cô tìm trợ lý, khẳng định không có vấn đề.
Triệu Hồng Lăng lúc ấy lập tức cảnh cáo cô, nói Lâm Thư Nhã có vấn đề.
Chẳng qua là, Lâm Yên lúc ấy cả ngày ngơ ngơ ngác ngác sống qua ngày, cộng thêm quá tín nhiệm cô em gái này, cho nên hoàn toàn không tin cảnh cáo của Triệu Hồng Lăng.
Mãi đến sau khi biết được hết thảy chân tướng, cô mới sa thải Tiểu Lưu.
Triệu Hồng Lăng suy nghĩ một chút, cuối cùng mở miệng nói, " Đa Đa, vất vả em một chút, liền do em ở cạnh Lâm Yên đi, đem cô ấy giao cho những người khác, chị cũng không yên lòng."
Đa Đa không dám vi phạm mệnh lệnh của Triệu Hồng Lăng, vẻ mặt đau khổ trừng Lâm Yên, "Chị làm sao nhất định phải tuyển em à!"
Lâm Yên cười tủm tỉm nói, "Ai nha, em đáng yêu nha, lại luôn thích nói lời thật lòng, chị chính là cần dạng người chuyên nói lời thật như vậy ở bên cạnh, nhắc nhở chị, mà tên của em cũng rất êm tai!"
Lâm Yên vừa nói chuyện, một bên liếc nhìn tên của Đa Đa trên thẻ công tác: Tiền Đa Đa.
Tên rất hay! May mắn!
Lâm Yên vỗ bả vai Đa Đa an ủi, "Đa Đa, đừng như vậy, vui vẻ một chút, nói không chừng về sau em liền thành trợ lý của đại tỷ số một ngành giải trí nữa nha!"
Đa Đa mặt không thay đổi nhìn chằm chằm cô: "Trước lúc đó, em cũng đã bị anti fan của chị chém chết!"
Bất kể nói thế nào, chuyện trợ lý vẫn là quyết định như vậy.
Triệu Hồng Lăng tìm ra bản hợp đồng của đoàn làm phim《 Kỳ Phùng Địch Thủ 》vừa gửi tới trước đây không lâu, để cho Lâm Yên ký.
Sau đó nói với Lâm Yên một chút công việc tiếp theo.
"Đoàn làm phim bảy ngày sau sẽ thử vai, ngay sau đó liền mở máy, trong khoảng thời gian này chị cũng không hi vọng kỹ xảo của em có thể tiến bộ bao nhiêu, chị chỉ yêu cầu em giữ chặt cái đuôi mà làm người, không muốn đừng tiếp tục làm ra chuyện gì, yên tĩnh chờ đợi dư luận hạ nhiệt. Chị sẽ để Đa Đa giám sát em, em nhất định phải nghe theo hết thảy an bài của con bé." Triệu Hồng Lăng cảnh cáo nói.
Lâm Yên sảng khoái đáp ứng: "Cái này không có vấn đề."
Triệu Hồng Lăng thở dài, đem một cái bảng liệt kê đưa cho cô: "Đây là bảng giờ giấc quay phim của em, phần diễn của em không nhiều, phần lớn thời gian khả năng đều sẽ phải chờ, kiên nhẫn một chút, không nên phàn nàn. Nếu như thực sự nhàm chán, tải mấy trò chơi xuống điện thoại chơi bời, đừng nhàn rỗi không chuyện gì đi gây chuyện."
Triệu Hồng Lăng cũng là đồng tình với cảnh ngộ của Lâm Yên, cho nên chuẩn bị giúp cô một tay.
Thế nhưng, người đại diện cô ấy bây giờ bảo vệ mình còn khó nên cũng không giúp được đại ân gì, cụ thể có thể làm đến mức nào, cuối cùng vẫn phải xem chính bản thân cô.
Lâm Yên nghe lời của Triệu Hồng Lăng, thật sự là có khổ khó nói.
Trước đó cô đều nửa chết nửa sống, nào có tinh lực gây chuyện, cơ bản tất cả đều là Tiểu Lưu "Giả truyền thánh chỉ", tạo một chút yêu cầu khắt khe hiếm thấy như "gọi đồ ăn nhất định phải là ở nhà hàng Michelin ba sao" "Cà phê nhất định phải đủ nóng bằng không thì không uống" "Tuyệt đối không cho phép đụng tới đồ hóa trang của cô".
Cũng không thể trách Đa Đa vừa nghe thấy phải làm trợ lý của cô liền hoảng sợ.
Hết cách rồi, vấn đề còn lại của đoạn lịch sử này, cô cũng chỉ có thể giải quyết từng chút một.
Lâm Yên tiếp nhận bảng giờ giấc nhìn thoáng qua, thi đấu của ông ngoại bên đó vào xế chiều hôm nay, vừa vặn không có phần diễn của cô, đến lúc đó mặc kệ em họ có cần hoa tiêu hay không, cô đều chuẩn bị đi xem một chút, nói không chừng có thể giúp đỡ được gì...