Nghe Hạ Hùng nói, Hạ Nhạc Phong vỗ ót một cái, chỉ cố nói chuyện phiếm với chị Yên, suýt nữa quên kiểm tra tình trạng của xe.
“Chị Yên, chiếc xe đua màu bạc này chính là chiếc em lái.” Hạ Nhạc Phong đứng bên cạnh xe đua màu bạc, cười nói với Lâm Yên.
Lâm Yên: “...” Vì sao vẻ ngoài của chiếc xe này, cũng giống Tinh Không Màu Bạc của mình như vậy.
“Tiểu Phong, bọn em không có người chuyên nghiệp kiểm tra tình trạng xe?” Lâm Yên nhìn về phía Hạ Nhạc Phong, rất ít khi gặp tay đua xe tự mình tiến hành kiểm tra xe trước khi thi, cho dù là có, cũng là sau khi người chuyên nghiệp kiểm tra đo lường, tay đua xe theo thói quen kiểm tra một lần nữa.
“Trước kia có, bất quá, hiện tại tài chính của đội xe Hạ gia có chút vấn đề, ông nội nói, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, ngược lại cũng không có vấn đề gì, bọn em mặc dù không chuyên nghiệp, nhưng nếu có vấn đề, cũng có thể nhìn ra.” Hạ Nhạc Phong nói.
Lâm Yên nhẹ gật đầu, bây giờ, đội xe Hạ gia hoàn toàn chính xác rất nghèo.
“Chị Yên, chị nhìn chiếc xe đua cũng cảm thấy quen mắt chứ... Thực ra, ông nội là Fan hâm mộ trung thành của đại thần Lãng Mãng và ông hoàng xe đua Tử Vong Đồ Tể, nhất là đối với Tử Thần Đường Đua Yeva, càng là có một loại cuồng nhiệt sùng bái, cho nên xe đua hay trang phục của đội xe Hạ gia chúng ta, đều rất giống Tử Thần Đường Đua Yeva.” Hạ Nhạc Phong cười nói.
“Có đúng không...” Lâm Yên nhéo nhéo cằm, lực ảnh hưởng của cô lớn như vậy?
Ngay cả ông ngoại cũng là fan cuồng trung thành của mình?
Mà Lâm Yên cũng không nghĩ tới, mấy đứa trẻ trâu Lãng Mãng cùng Đồ Tể kia, lực ảnh hưởng bây giờ sẽ khổng lồ như vậy, nhất là đứa trẻ trâu Lãng Mãng kia, nước ngoài thế mà cũng bắt đầu dùng hắn làm nguyên mẫu, bắt đầu chế tác điện ảnh.
“Chị Yên, chị xem xe em đây, thế nào.” Hạ Nhạc Phong xoa xoa mồ hôi trên mặt, hướng phía Lâm Yên cười nói.
Nghe thấy, Lâm Yên vô thức dò xét xe màu bạc của Hạ Nhạc Phong.
“Nói thật hay là nói dối.” Lâm Yên hỏi Hạ Nhạc Phong.
“Ây...” Hạ Nhạc Phong sững sờ, rõ ràng không nghĩ tới Lâm Yên sẽ nói như vậy, liền nói ngay: “Nếu không trước tiên nói dối một chút coi?”
“Lời nói dối?” Lâm Yên nhẹ giọng cười một tiếng, lượn quanh xe màu bạc của Hạ Nhạc Phong một vòng: “Xe của em, là tốt nhất bên trong đội xe Hạ gia, nhất là động cơ này, gần như hoàn mỹ.”
Hạ Nhạc Phong: “...”
“Vậy nói thật?” Hạ Nhạc Phong tiếp tục nói.
“Chính là xe nát.” Lâm Yên thản nhiên nói.
“Chị Yên, thực ra cũng tạm được?” Hạ Nhạc Phong tựa hồ có chút không quá phục.
“Bên trong đội xe Hạ gia, xe Hạ Minh Khải tốt nhất, ngoài ra mấy chiếc còn lại chỉ hơi không bằng, xe của em là kém nhất.” Lâm Yên nói.
“Anh Minh Khải có kỹ thuật tốt nhất, thực lực tổng hợp cũng mạnh nhất, đây cũng không gì đáng trách.” Hạ Nhạc Phong cười nói.
“Đúng rồi, chị Yên, chị có muốn cân nhắc gia nhập đội xe Hạ gia hay không, em thấy chị Yên cũng cảm thấy hứng thú với xe đua... Chị nếu có suy nghĩ về phương diện này, em có thể nhận chị làm đồ đệ, dạy chị kiến thức căn bản cùng kỹ thuật.” Không cho Lâm Yên cơ hội mở miệng, Hạ Nhạc Phong tiếp tục cười nói.
Nghe Hạ Nhạc Phong nói, Lâm Yên thở dài: “Có thể suy nghĩ một chút.”
“Đáng tiếc, anh Minh Khải có thành kiến rất sâu với chị, bằng không, để cho anh Minh Khải dạy chị, hiệu quả khẳng định là tốt nhất.” Hạ Nhạc Phong suy nghĩ một chút nói.
Lâm Yên: “...” Chị mịa nó cám ơn em!
“Đúng rồi, chị Yên, trang phục của ngươi.” Đang nói chuyện, Hạ Nhạc Phong mở cửa xe, đưa một bộ trang phục đua xe màu bạc cho Lâm Yên.
Lúc này, Lâm Yên nhận trang phục đua xe màu bạc, nói một tiếng cám ơn với Hạ Nhạc Phong.
Không đợi Lâm Yên mặc trang phục đua xe lên, lão gia tử Hạ Định Khôn lại gọi Lâm Yên cùng Hạ Nhạc Phong tới.