Cô Gái Của Sự Hận Thù

Chương 1: Chương 1




Tại nhà họ Lương:lúc nó được 12t

Nó đứng đó chứng kiến cuộc cải nhau giữa mẹ nó và bà ta con đàn bà độc ác

-Mày,mau mà dắt con mày biến khỏi nhà tao đi _bàta

-Tại sau tôi phải làm như vậy_mẹ nó

-Vì đây là nhà của tao mẹ con mày làm tao chướng mắt thật_bà ta

-tôi ko đi vì đây là nhà của tôi_mẹ nó

-Vậy thì mày cũng phải đi thôi,để xem tao diễn nhé_bà ta

Vừa lúc đó có chiếc xe chạy vào sân trên xe có một bé và người đàn ông thì nghe có tiếng cải vả nên chạy vào nhà thì thấy

Bà ta nằm dưới sàn đất ới những mảnh thủy tinh còn mẹ nó thì đứng đó,ba nó lên tiếng:

-Tại sao bà làm vậy với cô ấy cô ấy có lỗi gì

-Các người thật tàn nhẫn dám đánh mẹ tôi_con bà ta lên tiếng khi thấy bà ta nằm đó

-Em ,em ....không có_mẹ nó chạy lại chỗ ba nó cầu xin nhưng ba nó nhẫn tâm vì người đàn bà ác độc đó xô mẹ nó ra xa và bà đã dập đầu vào cạnh bàn .Máu máu ra rất nhiều và bà đã ra đi ,lúc này nó mới tỉnh ra và lại ôm lấy mẹ mà khóc ,nó hét lên

-TÔI HẬN CÁC NGƯỜI

Bà ta thấy vậy nhếch mép rồi giả vờ đau khổ ba nó chạy lại bên bà ta giổ dành ,tim nó chợt đau nó lý trí nó chỉ tồn tại từ trả thù

đám tang mẹ nó là một ngày đau buồn ,ngày mưa rất lớn sau đám tang bà ta kêu ba nó đuổi nó ra khỏi nhà vì nó chỉ đem lại đau khổ ,nó tưởng ba nó sẽ ko tin bà ta mà đuổi nó nào ngờ sự hật đâu như nó tưởng ông đã nhẫn tâm đuổi nó đi



Nó đang đi bơ vơ trên đường thì có một mình thì có một cô bé đáng iu chạy lại chỗ nó hỏi:

-Bạn là ai bạn dễ thương quá

Nó chỉ nhìn cô bé rồi ko nói j,đột nhiên ở đằng xa có người đàn ông chạy đến ôm cô bé vào lòng nói:

-Con đi đâu vậy papa tìm con nãy giờ_papa cô bé

-Dạ con đ chơi mà con thấy bạn này dễ thương quá papa à, mà sao bạn ấy lại đi ngoài đường chứ_cô bé nói chỉ vào nó

-Con bị lạc à _papa cô bé hỏi nó

-dạ ko_nó nói rồi lắc đầu

-Vậy ba mẹ bạn đâu _cô bé hỏi

-Mẹ tôi chết ba tôi đuổi tôi ra khỏi nhà rồi_nó trả lời nhưng giọng đã run lên

Ba cô bé thấy nó thế thì lên tiếng:

-vậy con về ở với ta nhé ,con bé có vẻ thích con rồi

Nó nhìn họ chốc lát rồi suy nghĩ cô bé cứ nhìn nó đắm đuối ,nó đành gật đầu.Khi trên xe về nhà họ cô bé hỏi nó tên gì và nó nói là Lương Băng Băng,ba cô bé nhìn nó rồi mỉm cưởi

-Vậy từ bây giờ con sẽ tên là Lý Băng Băng

Nó chỉ im lặng gật đầu cô bé hỏi về quá khứ của nó nó trả lời.Cô bé thấy đau xót cho nó va quyết giúp nó trả thù.Cô bé xin ba mình dạy võ cho nó cho nó đi học

Vâng cô gái đó và người đàn ông chính là em gái và papa nuôi của nó


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.