part 6_Cuộc sống của tôi-là hắn
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-Được chứ, được chứ....ai chứ cháu thì bác hoan nghênh, ở bao lâu cx đc_Mẹ tôi đáp lại, ầy sao bạn tôi toàn những đứa đem xi măng ra đắp mặt thế này?
Phòng tôi lại inh ỏi tiếng cãi vã, là của 3 đứa tôi đấy. Đang học nhóm ấy mà, vậy mới nói: Một cây làm chẳng nên non-ba cây chụm lại hơn đài phát thanh. Tiếng ồn chỉ chấm dứt khi Khả Vũ mở cửa phòng thờ ơ hỏi:
-Ai lên sân thượng ngắm sao ko?
Trời đêm thật đẹp, nó càng khiến tôi buồn ngủ. Ngồi trên ghế đá, hóng mát trên sân thượng, nhìn thành phố lên đèn bên những người mình yêu, thật hạnh phúc biết mấy. Khả Vũ rót cho mỗi ng 1 ly nước me ngâm lạnh, vị mát trôi qua cổ họng khiến tôi tỉnh cả ngủ. Tuyết hoaa dựa vào vai tôi, thủ thỉ:
-Vy, chúng ta sẽ mãi thế này nhé
-Ừ
-Nếu đến năm 30t mà tao chưa lấy ai thì m lấy tao nhé
-nằm mơ, ai cho phép hả_Thiên Huy cướp lời, lấy đá lạnh ném qua Hoa nào ngờ ném nhầm tôi, giật mình tôi hất nguyên cốc me vào người Khả Vũ. Sau đó, còn thế nào nữa, dĩ nhiên là....đánh nhau toán loạn chứ làm j ?
Sáng chủ nhật, tôi từ lớp học thêm về, phải nói đến nền giáo dục Việt Nam thật đáng sợ. Tư tưởng”học, học nữa, học mãi” của M.Lê-nin săp làm tôi hộc máu mà chết rồi. Giá như có 1 quả bom nguyên tử trút xuống nổ tan trường học thì thật tốt. Đây ko phải lần đầu tiên ý tưởng châm một mồi lửa đốt trường của tôi lóe lên. Nhưng thôi, học sinh ngoan như tôi thì ko nên làm vậy
Thiên Huy kéo tôi ra khỏi đám mây lơ đãng, áp ly coca lạnh vào mặt tôi, vui vẻ hỏi:
-Khả Vy, rảnh ko. Đến nhà tớ chơi
-Hửm, cx đc
Tôi đến nhà Thiên Huy rất nhìu lần, đến nỗi quen thuộc như nhà mik. Căn biệt thự rộng rãi thoáng mát, bao trùm bởi màu xanh của hoa cỏ. Cha mẹ của hắn là 1 CEO, vì vậy họ rất hay vắng nhà. từ nhỏ Thiên Huy đã hay sang nhà tôi khi ba mẹ hắn vắng nhà. Cái ngày đầu tiên mà tôi và hắn gặp nhau vào năm 6 tuổi ấy...
-Thế, Vương công tử có việc j cần nhờ bản cung?
Tôi nhàn nhã ngồi xuống ghế, bày ra vẻ mặt vênh váo biết hết tất cả, trưa nắng như vậy tôi còn phải về, mà hắn lại muốn tôi đến nhà hắn có việc mún nói. Hoặc tôi đã quá quen với tình huống này, Hắn lại mún cưa cẩm em nào đây? Huy cười giả lả, vỗ vai tôi thân mật. Sao ghét bộ dạng này thế ko biết?
-Có 1 em mới vào trường, học dưới mik 1 lớp tên Linh Nhi, rất dễ thương, Diệp nương nương giúp thần cưa đổ em gái ấy nhé?
-Cậu đào hoa như vậy, nói 1 câu là gái đổ đầy đường, sao lại nhờ đến tớ?
-Nghe nói con bé rất kĩ tính, là con nhà lành hẳn hoi, khó thuyết phục lắm
Từ năm cấp 2, Huy rất hay hẹn hò. Mối tình của Thiên Huy và Tuyết Hoa so ra ko biết ai dài hơn. Nhưng Huy ko thật lòng với ai, ng nào cx yêu cho vui, vài hôm lại bỏ. vì thế nên tôi cx ko bận lòng. Nhưng thi thoảng Thiên Huy lại kéo tôi vào mấy vụ cưa cẩm của hắn, tôi cx vui vẻ chấp nhận. Tuyết Ha ns tôi ko có tâm cơ, lại thật ngốc nghếch, có ngày Thiên Huy bị cướp ngay trước mắt cx ko biết làm j..Tôi chỉ cười đáp lại. Ko phải tôi ko mún cản, mà là ko thể cản, đây là cái khó của 2 từ”bạn thân”
Thiên Huy và tôi đến khu mua sắm, tìm quán lưu niệm để mua quà. lần nào cx vậy, cái tên đại gia vung tiền như nước, đem quà tặng gái. Hắn nhờ tôi chọn, tôi đủng đỉnh mua theo sở thích của mình, bạn gái hắn thích hay ko tôi chẳng thèm quan tâm. Lần nào đi cùng hắn cx mua cho tôi 1 món đồ, từ nhỏ đến lớn tôi ko biết đã được Thiên Huy tặng cho bao nhiu thứ rồi. Tính ra tôi là cô gái ở bên hắn lâu nhất, cx là cô gái nhận đc sự quan tâm của hắn nhất, tôi còn j ko vừa lòng?
Mái tóc đen nghiêng nghiêng chăm chú, khuôn mặt anh tuấn ưa nhìn, đôi mắt màu nâu sữa ngọt ngào. Có lẽ tôi thích con ng ấy của hắn, trong trẻo, đẹp đẽ, cuốn hút như lần đầu gặp mặt. Hay thích cái cảm giác đc ở bên hắn, khi dc chăm sóc chu đáo như 1 ng anh trai bảo vệ e gái, đôi lúc cãi vã giận hờn lại càng thêm gắn kết. Thiên Huy tựa tay lên đầu tôi, tôi phát cáu đẩy hắn ra.đồng ý là tôi thấp, nhưng sao có thể coi tôi là chỗ để tay cơ chứ?
Ra hỏi khu mua sắm, đi lang thang dưới những tán cây trên đường. Tôi vừa chậm chạp thưởng thức vị chanh chua của kem, vừa miên man suy nghĩ
Tôi năm 6t cho đến lúc 17t vẫn chỉ thích 1 mik Thiên Huy. Tuyết Hoa bảo tôi quá chung tình, nhưng tôi lại ko thấy thế. Khi còn nhỏ,tôi rất ít tiếp xúc với con trai. Huy là ng đầu tiên cx là ng duy nhất. Hơn nữa trẻ con cx biết thích cái đẹp, vì vậy tôi thích Huy. Lớn hơn chút nữa tôi tự nhận ra, tình cảm cho hắn ko đơn thuần là yêu thích, nó là cảm giác j đó khác lạ ko thể diễn tả. Là nhớ nhung, là quan tâm, là ngưỡng mộ đôi khi cả ỷ lại. Có đôi lúc tôi mún nhào vào lòng hắn, với tư cách là 1 cô gái, chứ ko phải là bạn thân từ bé. Lúc mới 7 hay 8t, chơi đùa mệt lại lăn ra ôm nhau ngủ, phải nói là tôi quá quen với hắn rồi, nên ko còn j để tìm hiểu. Mà như tuyết Hoa nói, có tìm hiểu thì tình yêu mới trở nên thú vị dc
Vì sao k nên yêu bạn thân?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~