Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 1: Chương 1




CHƯƠNG 1 – MỘT BƯỚC ĐI

La Tiểu Lâu lau trán, trong đầu giống như bị kim đâm, thân thể kêu gào thống khổ. Qua thật lâu, bệnh trạng đều không hề giảm bớt, cậu giãy dụa ngồi dậy.

Đập vào mắt là một mảnh màu trắng, trong phòng đơn điệu đến mức quá đáng, rõ ràng đây là một gian phòng tắm. Hơn nữa, tuyệt đối không phải là phòng tắm của cậu.

Vì cái gì cậu lại ở chỗ này? Ấn tượng cuối cùng trong đầu cậu là cậu xuống lầu chuẩn bị tham gia lễ đính hôn của chính mình, sau khi bước ra một bước, thì hôn mê.

La Tiểu Lâu rùng mình một cái, vội vàng cúi đầu nhìn, cơ thể trống trơn, trong nháy mắt cảm thấy da đầu run lên, hôm nay là ngày kết hôn của cậu, cậu tuyệt đối không có ý định, mà cũng không dám có ý định bất trung với vị hôn thê! Cho dù bị người nói tiểu bạch kiểm cậu cũng chưa từng có suy nghĩ khác trong đầu —— việc này không thể trách cậu, Kiều Toa là thiên kim tiểu thư của lão đại xã hội đen, cậu rất khó có cơ hội thể hiện chủ nghĩa đàn ông….

La Tiểu Lâu chột dạ mà lấy tay che phía dưới, tay phải vừa cử động, lập tức cảm giác đau đớn kịch liệt. Cúi đầu nhìn khiến La Tiểu Lâu vô cùng hoảng sợ, trong bồn tắm là một màu đỏ.

Mà ngọn nguồn, chính là cổ tay phải của cậu.

Ông trời, đây là có chuyện gì, cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc tự sát!

La Tiểu Lâu luống cuống đứng lên, một tay nhẹ nhàng đè lại miệng vết thương, trước mắt cậu cần phải cầm máu, còn tiếp tục như vậy cậu sẽ chết.

Thời điểm lướt qua mặt gương, La Tiểu Lâu lại lần nữa kinh ngạc mà trừng lớn mắt, người ở bên trong cũng trả lại ánh mắt hoảng sợ tương tự.

Người trẻ tuổi trong gương đại khái là mười bảy mười tám tuổi, bởi vì mất máu quá nhiều, sắc mặt có chút tái nhợt, lại phi thường tuấn mỹ, mái tóc đen hỗn độn xõa trên vai —— diện mạo không tồi, nhưng một đôi mắt hồng hồng, rõ ràng đã khóc, lại mang theo cảm giác khiến kẻ khác muốn chà đạp.

Đối với La Tiểu Lâu luôn luôn bị mọi người nói là yếu thế, dung mạo như vậy khẳng định lại là một hồi bi kịch khác.

La Tiểu Lâu bất giác ngẩn người đối diện với mặt gương, cho tới bây giờ, cậu đại khái biết cậu trọng sinh, là cái loại trọng sinh hi hữu mà mọi người vẫn nói đến. Nhưng là —— ông trời phải chăng muốn chơi cậu, cậu hôm nay sẽ đính hôn! Cậu rất thích cô gái năng động vui vẻ kia, không ai lại thích phải trọng sinh vào ngày tốt nhất đời cơ chứ.

La Tiểu Lâu cảm thấy cả người bắt đầu rét run, cậu không màng soi gương, chạy đến cửa phòng tắm muốn đi ra ngoài, cậu cảm thấy phải gọi xe cứu thương lại đây. Trước khi nghĩ ra biện pháp trở về, việc quan trọng trước mắt là cậu phải sống sót.

Dùng chân đá đá cánh cửa, cánh cửa không chút sứt mẻ, La Tiểu Lâu lại dùng thêm tay trái, vẫn không mở ra.

Chết tiệt, nhất định là cánh cửa đã bị khóa ngoài, thân thể này rốt cuộc có bao nhiêu quyết tâm tự sát a.

La Tiểu Lâu nóng nảy, lấy tay đập cửa, tận lực đề cao âm thanh: “Hắc, tôi nói, bên ngoài có ai không, mau hỗ trợ mở cửa – ta kháo[1]….muốn chết người…”

La Tiểu Lâu bị ngã sấp trên sàn nhà, nhãn mạo kim tinh [2] một hồi lâu mới cố gắng đứng lên. Quay đầu lại nhìn cửa phòng tắm tự động mở ra. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?

Căn phòng bên ngoài rất đơn giản, ngoại trừ một chiếc giưởng sạch sẽ, một cái tủ đầu giường cùng một bộ ghế sô pha, cậu nhìn không thấy thứ gì khác.

La Tiểu Lâu tùy tay kéo khăn trải giường xuống quấn quanh lưng, sau đó tự cổ vũ tinh thần, xoay quanh tìm điện thoại.

Khi cậu vượt qua tủ đầu giường nhìn ra ngoài cửa sổ bên kia, chiếc tủ đầu giường màu trắng bỗng nhiên di chuyển. Nó dạo qua một vòng, mặt trên hiện lên một khối cầu, bốn phía mọc ra tay chân bằng kim loại, nháy mắt biến thành một người máy thông minh, sau đó di động lên phía trước cậu, phát ra âm thanh: “Nhĩ hảo, La tiên sinh, xin hỏi ngài có gì muốn phân phó sao?”

La Tiểu Lâu cố gắng khống chế không cho bản thân thét lên, dưới chân lại hấp tấp lui về sau mấy bước. Cuối cùng, La Tiểu Lâu bị chính mình ngáng chân mà ngã ngồi ở trên giường.

Trong tay cậu không có gì có thể dùng để phòng thân, thay đổi thân thể, khẩu súng mà Kiều Toa đưa cho cậu cũng không có khả năng tồn tại. Hiện tại, vật duy nhất trên tay chính là chiếc khăn trải giường đang quấn quanh lưng, nhưng cậu tuyệt không muốn buông tay ra.

Trừng mắt nhìn người máy kia trong chốc lát, xác định đây không phải là ảo giác, La Tiểu Lâu khẩn trương hỏi han: “Ngươi là cái gì —— cái gì đó?” Cậu không chắc hỏi như vậy có phải không lễ phép hay không.

“Tôi là A1, là loại người máy gia dụng chiếu cố cuộc sống hàng ngày của ngài.”

Người máy? Hơn nữa còn có thể nói, trời ạ, cậu rốt cuộc đang ở thời đại nào?

“Như vậy, ngài có gì muốn phân phó sao?”

La Tiểu Lâu lấy lại tinh thần, thì thào nói: “Phân phó? Nga, tôi bị thương, cần cấp cứu, mau gọi 120, hoặc là ngươi có thể đem điện thoại đưa cho tôi —— ”

Trên đầu người máy phát ra ánh sang màu xanh, sau đó đến bức tường màu trắng, nâng tay ấn xuống một cái, vách tường chuyển động sang hai bên. Bên trong tương đối rộng rãi, hiện ra tủ quần áo, cùng khoảng trống để đặt một số vật nhỏ khác.

Người máy A1 từ bên trong ôm ra một chiếc thùng kim loại, sau đó di chuyển đến bên giường, đối với La Tiểu Lâu còn chưa hoàn hồn nói: “La tiên sinh, nếu là tổn thưởng mức độ thấp, A1 có thể giúp ngài trị liệu.”

Mở thùng, lấy ra một cụng cụ hình vuông, cẩn thận đặt lên cổ tay phải của cậu. Vết thương dữ khép lại với tốc độ mà mắt thường có thể quan sát được.

La Tiểu Lâu há to mồm, cẩn thận mà chạm vào dấu vết sắp sửa hoàn toàn biến mất trên cổ tay phải, cảm giác đau đớn cũng không còn. Cậu hiện giờ ngoại trừ còn chút choáng đầu hoa mắt, hoàn toàn nhìn không ra đó là một người vừa mới tự sát.

Vậy, vậy là xong việc? Đây rốt cuộc là loại dụng cụ gì?

“Đã chữa trị xong, xin hỏi ngài còn phân phó gì khác sao?”

Xem ra trọng sinh cũng không hẳn đều là chuyện xấu, nhìn công nghệ cao tiên tiến thế này, thật sự là rất tiện lợi.

“Trước mắt, tìm cho ta một bộ quần áo.” La Tiểu Lâu quan sát người máy A1 trong chốc lát, thử nói ra yêu cầu của mình.

A1 thân thiện mà hữu dụng cũng không làm cho cậu thất vọng, đảo mắt đã từ trong tủ quần áo trên tường chọn giúp La Tiểu Lâu một bộ quần áo màu vàng nhạt. Xét về hình thức, ánh mắt của người máy xem như khá tốt.

Chờ La Tiểu Lâu ăn mặc chỉnh tề, khăn trải giường đã hoàn thành chức trách bảo vệ thể diện của chủ nhân bị ném tới một bên.

La Tiểu Lâu quan sát qua lại, cuối cùng một lần nữa nhìn về phía vật duy nhất có thể cùng cậu trao đổi, người máy, ra vẻ bình tĩnh hỏi han: “Đây là nơi nào? Tôi là ai?”

“Nơi này là biệt thự của La thiếu tướng, ngài là La Tiểu Lâu.” A1 quy củ trả lời, đồng thời nhìn ra La Tiểu Lâu sắc mặt tái nhợt, còn săn sóc mà bưng tới một chén nước.

Cám ơn trời đất, cậu rõ ràng không có đổi tên. Xem ra phụ thân là một vị thiếu tướng, chẳng lẽ cậu chính là thế hệ quân nhân thứ hai trong truyền thuyết? Người máy vạn năng này là của cậu! Dược phẩm công nghệ cao này là của cậu!

Cậu thật cẩn thận xác nhận lại lần nữa: “La thiếu tướng kia đúng là phụ thân ta?”

“Chặt chẽ mà nói, đúng vậy, nghe A2 nói ngài là con riêng của La thiếu tướng ở bên ngoài, gần đây được mẫu thân của ngài đưa đến đây để nhận người thân, phu nhân còn chưa đồng ý, cho nên hai người tạm thời ở tại La phủ.”

Toàn bộ nước uống trong miệng La Tiểu Lâu văng ra ngoài, thân phận này thật là làm cho người ta đau lòng a….

Chủ nhân thân thể này thậm chí còn không có điều kiện tốt như cậu, trước khi trọng sinh cậu có cha mẹ, có huynh đệ, có vị hôn thê. Tuy rằng nhà cậu không có quyền thế lớn như vậy, công ty của gia tộc cũng không thể coi là nhỏ. Được rồi, cho dù kế thừa gia nghiệp chính là đệ đệ, bọn họ cũng tuyệt đối không có bạc đãi cậu.

Người khác trọng sinh đều là hãnh diện có tình yêu mới, bỏ tình yêu cũ hoặc là thống nhất thiên thu muôn đời… Mà cậu trọng sinh, hoàn toàn là để chứng minh hai chữ bi kịch.

Mang theo vạn phần buồn bực, La Tiểu Lâu lại cùng người máy hỏi thăm nửa ngày, rốt cục nắm được thân phận của chủ nhân thân thể mới, là con riêng của La thiếu tướng, chính là đạo cụ quan trọng trong truyền thuyết được vợ bé mang tới tìm chính thê.

Đáng nói ở chỗ, người máy kiên quyết khẳng định là phu nhân cùng các thiếu gia, các tiểu thư, đều thực sự chán ghét mẫu tử La Tiểu Lâu, nhưng mẫu tử bọn cậu vẫn mặt dày mà tìm cách đi vào La gia.

La Tiểu Lâu nhìn cổ tay, cân nhắc, nếu cắt cổ tay lần nữa không biết có thể trọng sinh trở về thế giới cũ hay không. Nghĩ thế nào, cậu cũng không thể ở lại La phủ, ngay từ đầu đã không có ai hoan nghênh bọn họ.

La Tiểu Lâu là một người thật sự thức thời, lại dễ dàng khuất phục trước nguy hiểm, nói không chừng Kiều Toa thích cậu nhất ở điểm ấy.

Hạ quyết tâm, La Tiểu Lâu lại hỏi: “Như vậy, bây giờ là năm nào?”

“Vũ trụ lịch 4019.”

La Tiểu Lâu há miệng thở dốc, cảm thấy miệng khô khốc, cậu gian nan hỏi: “Nếu tính theo lịch địa cầu thì sao?”

A1 kỳ quái mà quay đầu nhìn nhìn cậu, còn thật sự nói: “Ngài đang nói đến hành tinh cổ xưa kia? Nhưng mà từ Bối Luân công ước[3] đến nay, nhân loại đã có bốn ngàn năm không sống trên đó, lúc ấy địa cầu lịch là năm 2012.”

La Tiểu Lâu lắc đầu, cậu thật có thể quay về tham dự hôn lễ của mình sao…

Kháo, bước chân kia của cậu, rõ ràng chỉ là một bước nhỏ, kết quả lại biến thành một bước dài vượt qua cả thời gian cùng không gian.

Sau khi ăn sáng, La Tiểu Lâu trong tình trạng thấp thỏm lo lắng bị A1 đưa tới phòng khách.

La Tiểu Lâu cúi đầu đứng bên dưới, bởi vì cậu thật sự chưa bao giờ trải qua tình cảnh xấu hổ như thế này, La Tiểu Lâu cảm thấy rất không được tự nhiên. Mẫu thân của cậu đứng ở bên cạnh, mà vị thượng tá phu nhân kia, thì cao ngạo ngồi trên ghế.

Thật ra, mẫu thân của thi thể này có thể nói là rất đẹp, nhìn hơn ba mươi tuổi, nhưng đuôi mày khóe mắt đều mang theo phong tình, tướng mạo tốt của La Tiểu Lâu chắc hẳn là di truyền từ người này.

Mà cô rõ ràng là loại người đầu óc hạn hẹp, căn bản không thể so sánh với người vợ lớn ung dung hoa lệ.

Bên cạnh La phu nhân là một thanh niên anh tuấn, nhàn nhã mà ngồi ở chỗ kia, nhận lấy tách trà mà nữ người hầu xinh đẹp đưa đến, nhất cử nhất động đều mang theo quý khí thiên bẩm.

Hai người đó ngay cả nhìn mẫu tử La Tiểu Lâu một cái cũng không có, phu nhân khoát tay với một nam nhân khác trong phòng đang mặc đồng phục quản gia.

Quản gia ho khan một tiếng, ánh mắt rõ ràng hàm chứa khinh thường cùng chán ghét nhìn về phía mẫu tử La Tiểu Lâu, nghiêm túc mà nói: “Ý của phu nhân là La Tiểu Lâu lưu lại, còn bà Kim, hiện tại bà có hai lựa chọn: một là cầm tiền đi khỏi đây, không bao giờ tái xuất hiện trước cửa La gia, La gia không phải nơi miêu cẩu có thể muốn đến thì đến, nếu tái xuất hiện hoặc là cùng bất luận kẻ nào khác đề cập tới, sẽ tự gánh lấy hậu quả đương nhiên, bà cũng có thể lựa chọn lưu lại, về sau hai người các người bất cứ chuyện gì đều phải nghe phu nhân chúng ta an bài.”

La Tiểu Lâu vừa muốn lên tiếng, mẫu thân của cậu đã kích động mà nói: “Đương nhiên, phu nhân tôn kính, chúng tôi đợi đã lâu rồi, chúng tôi sẽ lưu lại. Tiểu Lâu thực sự vâng lời, nó có thể trợ giúp đại thiếu gia làm việc, đến lúc đó còn cần đại thiếu gia đề bạt nó —— ”

La Tiểu Lâu âm thầm thở dài, vị mẫu thân này của cậu rốt cuộc là đơn thuần đến mức nào a.

La phu nhân như trước ngồi ở chỗ kia uống trà, nhìn không ra hỉ nộ mà đại thiếu gia nghiêm nghị của La gia, cuối cùng cũng ngẩng đầu, bâng quơ nhìn sang đây, ánh mắt lại vô cùng sắc bén.

Dưới ánh mắt kia, La Tiểu Lâu không kiềm nổi mà rùng mình, hơn nữa chân cũng như nhũn ra, đương nhiên điều này cũng có thể là do mất máu vì cố tự sát.

Tiểu Lâu nhanh chóng phân tích hoàn cảnh trước mắt, vị phụ thân kia ngay cả mặt mũi đều không thấy, hiển nhiên căn bản không thèm để ý đến đứa con trai là cậu vị La phu nhân này chính mình sinh hai người con trai, còn có một người con nuôi cũng do một tay cô nuôi lớn, địa vị vững chắc. Hơn nữa, nghe A1 nói thế lực nhà cô so với La gia cũng khó có thể phân cao thấp, đều là gia đình quân nhân.

La Tiểu Lâu hiểu rõ, một nữ nhân tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ trượng phu của mình ngoại tình…lại càng không thể để hai kẻ khiến cô mất mặt lựợn lờ trước mặt cô.

Cho nên, tư thái hiện tại của cậu càng hèn mọn, an toàn của cậu cùng mẫu thân lại càng được đảm bảo.

La Tiểu Lâu sắp xếp suy nghĩ hợp lý, đánh gãy lời của mẫu thân, khiêm tốn nói: “La phu nhân, tôi cũng không muốn lưu lại, tôi lựa chọn điều thứ nhất, cho tôi tiền, tôi sẽ đi khỏi. Tôi tự nguyện buông tha cho tất cả mọi thứ trên người có khả năng chứng minh tôi là người của La gia, tuyệt đối sẽ không để bất luận kẻ nào biết được thân phận của tôi.”

Mẫu thân của La Tiểu Lâu không dám tin mà quay đầu nhìn con mình, hơn nữa hận không thể lập tức ngất xỉu đi. Đây là cơ hội thật vất vả mới cầu được, chỉ cần bước vào cửa La gia, thân phận của mẫu tử bọn họ sẽ có thể từ dưới đất bay lên trời, hoàn toàn bất đồng, bà hoàn toàn không muốn quay về với cuộc sống dưới đáy xã hội.

Bà lắp bắp mà nói với người phía trên: “A, phu nhân, phu nhân! Ngài nghe tôi giải thích, hỗn tiểu tử này hôm nay đầu óc không tỉnh táo lắm, xin ngài hãy thu lưu chúng tôi. Chúng tôi không dám cùng ngài đòi hỏi bất cứ danh phận gì, tôi chỉ muốn tôi cùng Tiểu Lâu có thể ở tại chỗ này —— ”

Gương mặt thận trọng mà lãnh đạm của La phu nhân vẫn không có bất cứ biểu tình gì, ngay cả vẻ trầm tĩnh trong ánh mắt cũng không có chút thay đổi.

Nhưng người thanh niên kia ngược lại bắt đầu cảm thấy hứng thú, gã không hề để ý đến mẫu thân của La Tiểu Lâu, mà chính là nhìn La Tiểu Lâu hỏi: “Đây chính là cơ hội một lần duy nhất, bỏ qua lần này, cậu về sau sẽ không bao giờ có thể được ghi vào gia phả của La gia. Chẳng lẽ cậu tới nơi này chỉ là vì tiền? Phải biết rằng, cho dù cậu không bước vào La gia, số tiền mà chúng tôi cho cậu cũng không nhiều như cậu tưởng tượng đâu.”

La Tiểu Lâu không chút do dự bôi đen chính mình, dưới cái nhìn của vị mẫu thân đáng thương đến sắp ngất, nói: “Đúng vậy, tôi đương nhiên sẽ lựa chọn tiền, tiền chính là thứ vật chất tốt nhất. Sau này, tôi sẽ dẫn mẫu thân rời khỏi đây.”

La phu nhân ngồi phía trên nhíu nhíu mày, cuối cùng đặt tách trà xuống, im lặng một hồi lâu rồi mới nói: “Đi, cậu có thể đi khỏi, nhưng ta có một yêu cầu, trước lúc trưởng thành, cậu không thể đi khỏi tinh cầu này, hơn nữa, cậu phải đến trường học mà La gia an bài cho đến khi cậu tốt nghiệp đại học vào năm năm sau đó.”

La Tiểu Lâu sửng sốt, tuy rằng không rõ lắm ý đồ của La phu nhân, nhưng cậu cũng không cho rằng vị La phu nhân này thật sự quan tâm đến huyết mạch của La gia. La Tiểu Lâu lập tức hồi đáp: “Có thể.”

La phu nhân nhìn lướt qua quản gia bên cạnh: “La Bồ, đem đồ vật cho cậu ta. Để trao đổi, mẫu thân của cậu có thể ở tại chỗ này.”

Vị quản gia trung niên cầm một bìa hồ sơ cùng với vài tư liệu nhập học đưa đến trước mặt La Tiểu Lâu, La Tiểu Lâu do dự, cậu nhìn Kim mẫu thân xa lạ kia, nhỏ giọng khuyên bảo: “… Mẹ, người cùng con đi đi.” Cho dù không hề có tình cảm với vị mẫu thân hám lợi này, cậu vẫn cảm thấy chính mình không nên bỏ rơi mẫu thân của thân thể này ở đây.

Bà Kim chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nhìn đứa con, nhưng bà lại không thể mắng cậu trước mặt mẫu tử La phu nhân, cuối cùng chần chờ nói: “Tiểu Lâu, ta nghĩ lưu lại, kỳ thật ta hy vọng ngươi cũng ở lại đây, phải biết rằng, ở độ tuổi của ngươi hiện nay, căn bản không có khả năng tự sinh tồn, chẳng lẽ ngươi còn muốn trải qua những ngày tháng như trước kia?”

La Tiểu Lâu âm thầm thở dài một tiếng, không nói gì thêm, chính là tiến lên một bước, nhịn xuống cảm giác lạ lẫm, ôm lấy bà Kim một cái, sau đó cầm lấy tư liệu, không chút do dự mà xoay người bước ra ngoài.

Khi La Tiểu Lâu đi tới cửa, Kim nữ sĩ bỗng nhiên chạy tới, giữ chặt La Tiểu Lâu, đôi mắt đỏ lên, nói: “Tiểu Lâu —— nếu, nếu con sống không tốt, thì tới tìm mẹ. Cho dù La gia không chấp nhận con, con vẫn là con của mẹ. Vật này, là tổ truyền, nó thuộc về con. Nhĩ hảo cầm lấy, về sau, có thể trao cho con dâu của mẹ.” Nói xong, bà Kim háo chiếc vòng lục bích trên cổ xuống, đeo lên cho La Tiểu Lâu.

La Tiểu Lâu khóe miệng co rúm, con dâu —— người vợ sắp xuất giá của cậu chắc hẳn đang ở bữa tiệc, nổi bão.

Khi trong phòng khách không còn người ngoài, vị thanh niên kia quay đầu nhìn về phía mẫu thân, cười nói: “Mẫu thân, ngài đừng lo lắng, tuy rằng cậu ta không lưu lại như kế hoạch. Nhưng dựa vào tư chất của cậu ta mà nói, tuyệt đối không có khả năng tạo thành sóng gió. Con đã phái người điều tra qua, gen của cậu là cấp D, cố gắng lắm cũng chỉ có thể đến được cấp thấp nhất trong hệ thống giáo dục cao đẳng mà thôi. Ngài an bài cho cậu ta trường học cao cấp nhất, cho dù là vì giám thị, cũng đã rất tiện nghi cậu ta.”

Nhìn đến mẫu thân xinh đẹp vẫn bình tĩnh như mặt nước, thanh niên mỉm cười, nói tiếp: “Hơn nữa, thể chất của cậu ta cũng hoàn toàn vô dụng, căn bản không thể vào cơ giáp hệ, hiện tại xem ra không có tính uy hiếp. Đương nhiên, con sẽ làm theo lời ngài, trong vòng năm năm cẩn thận quan sát cậu ta. Nếu cậu ta có động tĩnh gì, lập tức ——” Thanh niên cong khóe miệng, làm ra động tác loại bỏ.

Lúc này, vị phu nhân kia mới gật đầu, nhẹ nhàng nói: “Con hãy nhớ kỹ, Thiểu Quân, con chỉ có một đệ đệ là Thiểu Thiên. Về phần tên kia, ta tuyệt đối không cho phép cậu ta tiến vào La gia.” Không biết vì cái gì, La phu nhân cũng không nhắc đến con nuôi La Thiểu Phàm.

“Con hiểu, mẫu thân đại nhân.”

La Tiểu Lâu được A1 đưa ra khỏi La phủ, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng hiện tại một mình, nhưng là không ai quen biết cậu mới là chuyện tốt, bởi vì sẽ không ai có thể phát hiện cậu không phải là chủ nhân nguyên bản của thân thể này.

Sau đó, La Tiểu Lâu nhìn những cao ốc cao trăm tầng hai bên đường cùng ô tô di chuyển trên không trung, trong khoảnh khắc nói không nên lời.

Hiện tại cách thế giới mà cậu từng sống đến bốn ngàn năm, con người bên trong của cậu có thể nói là đồ cổ.

La Tiểu Lâu cúi đầu lật xem tài liệu trong tay, chữ viết này rõ ràng không phải chữ Hán, nhưng, không biết có phải là do trí nhớ còn lại của thân thể này hay không, cậu đều biết. Dù vậy, đối với từ ngữ đơn giản thì cậu còn có thể lý giải, còn đối với những thuật ngữ chuyên dụng, cậu hoàn toàn không hiểu…

Tại thế giới tương lai xa lạ này, làm sao cậu có thể sống tiếp?

————————————-

[1] Kháo: là mắng bậy thôi

[2] Nhãn mạo kim tinh: sao bay đầy trời, ý chí là bị chóng mặt choáng váng

[3]Bối Luân công ước: ta đang tìm hiểu, một số nguồn nói là Công ước Belém do Para, về việc ngăn chặn, xử phạt, và loại bỏ bạo hành đối với phụ nữ, nhưng có vẻ không thích hợp với truyện lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.