CHƯƠNG 209
La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích mang theo Ngải Phàm về đến hoàng cung, đương nhiên, còn có cả một đống nguyên tài liệu chế tạo cơ giáp của La Tiểu Lâu. Ngải Phàm chỉ mang theo một phần nhỏ, số còn lại Arthur sẽ phái người đưa tới sau.
Nguyên Tích mặt lạnh đi phía trước, mấy người bọn họ vừa mới tiến vào phòng khách, quản gia đã tới nghênh đón, truyền đạt rằng hai vị bệ hạ cùng với Nguyên Triệt điện hạ đang ở chờ bọn họ cùng đi ăn tối.
Nguyên Tích ban đầu hơi chút chần chừ, nhưng rất nhanh đã đáp lại: “Được rồi, ngươi cứ đi trước đi thôi, chúng ta rất nhanh sẽ tới”
Ngài Phàm bị quản gia mang đi rửa mặt mũi, Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu thì về phòng thay quần áo.
La Tiểu Lâu ở phía sau Nguyên Tích nhỏ giọng nói: “Ngươi không thể trách ta, lúc ấy thực sự ta không thể nghĩ được cái biện pháp nào tốt hơn cả…”
Nguyên Tích lạnh lùng trừng mắt liếc hắn một cái, châm chọc nói: “Ta nào dám trông mong vào việc ngươi nghĩ được biện pháp tốt? Đúng thế, anh hùng La Tiểu Lâu của chúng ta, trước khi đi cho ta biết một tiếng, ta đã cảm thấy phi thường vinh hạnh. Ngươi giúp chúng ta tranh thủ được năm phút đồng hồ vô cùng quý báu!”
La Tiểu Lâu đỏ mặt, hắn biết Nguyên Tích đang nói xéo hắn.
Lúc hai người đi ra cửa, Nguyên Tích hiển nhiên còn tức giận, trừng mắt liếc La Tiểu Lâu một cái, nói : “Đừng để bại lộ thân phận của ngươi.”
La Tiểu Lâu gật gật đầu, hắn nếu dám lái 125 đi cứu người, đã nghĩ sẵn phương pháp ứng đối tốt rồi, chẳng qua là nói ra cái kế hoạch của hắn mấy ngày hôm trước.
Hai người vào nhà ăn,vừa mới ngồi xuống, Nguyên Nặc đã nhịn không được hỏi: “Ca, vì sao “chị dâu” có thể lái cơ giáp? Nếu ta nhớ không sai, gen của hắn là bậc D đúng không?” Nói tới đây, Nguyên Nặc nhăn mặt lại. Hắn nhớ tới lần trước ở tòa thành của Lewis, La Tiểu Lâu còn cường điệu bản thân là một cái cơ giáp chế tạo sư yếu ớt, cần hắn bảo vệ, chẳng lẽ tất cả chỉ là giả vờ?!
Trên bàn mọi người đều nhìn hướng về phía La Tiểu Lâu, tuy rằng mặt ngoài biểu tình đều thản nhiên nhưng một chuyện lớn như vậy, không có khả năng không ai biết.
La Tiểu Lâu ho khan một tiếng, lấy giọng: “Uhm, Nguyên Nặc nhớ không sai, gen của ta là cấp D. Nhưng mà mọi người cũng biết đấy, gần đây ta luôn làm nghiên cứu cải tạo cơ giáp. Chủ yếu ta nghiên cứu về sinh vật cơ giáp, dĩ nhiên, cái kĩ thuật này không phải ta tự làm ra, mà là ngẫu nhiên có được, cũng không được hoàn chỉnh lắm. Tuy nhiên cũng không thể nói là không có thành tựu gì. Ngoài việc cơ giáp có dung hợp gen của sinh vật cũng vô cùng cường hãn, số liệu của một sinh vật cơ giáp cấp dưới lại đạt tới số liệu của một cơ giáp bình thường có cấp cao hơn một bậc thì Sinh vật cơ giáp có một ưu điểm đặc biệt, chính là không hạn chế cấp bậc gen. Gen cấp C, thậm chí cấp D cũng đều có thể lái được” . Thực tế, nếu sinh vật cơ giáp đạt đến một cái cấp độ cao cấp nhất, dạng như dị thú cơ giáp, thì hoàn toàn không cần xét tới vấn đề gen của người lái.
Vừa nghe La Tiểu Lâu nói xong, trên bàn ăn tất mọi người cả đều sửng sốt.
Nguyên Liệt kích động đứng bật dậy, ánh mắt tỏa sáng mà nhìn chằm chằm La Tiểu Lâu: “Ngươi nói là ngươi đã làm được loại cơ giáp đó?”
Ngoài Phượng Già Lăng bệ hạ khá bình tĩnh mà nheo mị mắt lại, những người khác đều là bộ dạng vừa mừng vừa sợ. Thậm chí Nguyên Nặc còn làm tuột cái dĩa xiên khỏi tay, rơi xuống bàn tạo thành một tiếng vang khe khẽ.
“Đúng vậy, đã làm ra, nhưng vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm”. La Tiểu Lâu gãi gãi đầu nói.
“Đúng rồi, người đầu tiên thử nghiệm chính là Điền Lực, hắn vẫn muốn làm một chiến sĩ cơ giáp, vừa lúc có một cơ hội”.
Nguyên Liệt cười ha hả: “Nếu sinh vật cơ giáp thực sự thành công thì đó quả thực là một phát kiến vĩ đại. Quân bộ vẫn luôn nghiên cứu phương diện này nhưng mãi chẳng thấy có tiến triển gì. Thật không ngờ ngươi có thể làm được, đám nghiên cứu sư của quân bộ mà biết chắc đều muốn đi tự sát hết”.
Nguyên Nặc thì nói: “May cho đám người bên liên minh kia đã đi sớm, bọn họ lúc trước còn đòi tỉ với chả thí, thật nực cười, La Tiểu Lâu cùng với bọn họ căn bản không hề cùng một đẳng cấp”
Nguyên Tích cười lạnh một tiếng: “Không chạy nhanh, đến lúc muốn cũng chẳng thể đi được”. Việc hắn cùng với La Tiểu Lâu rơi vào bụi động sau đó đã cho người điều tra, rõ ràng có kẻ nhúng tay vào. Nghĩ tới đây, Nguyên Tích hung hăng mà nắm chặt tay La Tiểu Lâu, tuy rằng hắn có phòng bị, nhưng vẫn không nhịn được mà nhẹ tay. Hắn với Nguyệt Thượng trước đây quả thực là nơi nơi chiếu cố, nhưng hiện tại, nếu lần nữa gặp mặt…
Lúc này, La Tiểu Lâu một cước giẫm thẳng lên chân của Nguyên Tích – cái chân tự dưng tự lành lại dính sát vào hắn. Nguyên Tích ngẩng đầu nhìn hai mắt của La Tiểu Lâu – đôi mắt mang theo vô tội mà nhìn hắn, một chút ý tứ xin lỗi cũng không có.
Nguyên Tích hơi hởi nở nụ cười, thật may mắn, may mắn người hắn thích là La Tiểu Lâu, may mắn lần đầu tiên gặp mặt hắn đã trực tiếp buộc chặt La Tiểu Lâu bên mình không cho ‘em ấy’ có cơ hội chạy trốn…
“Ngươi chuẩn bị lúc nào sẽ đưa cơ giáp tới quân bộ?” Nguyên Liệt lại hỏi. “Loại cơ giáp này có thể sản xuất với số lượng lớn không?”
“Cấp 3, cấp 4 chắc là có thể được”. La Tiểu Lâu nói. Điều này thì sinh vật cơ giáp cũng giống những cơ giáp thường, cấp 3 cấp 4 đều có thể đại trà sản xuất. Cơ giáp sinh vật cấp cao hơn thì gặp phải một vấn đề lớn là khó sản xuất nhiều, cũng khó có thể dung hợp gen sinh vật.
“Được rồi, ngươi tận lực đẩy nhanh tiến độ đi. Hy vọng trước khi đại chiến nổ ra, chúng ta có thể có được một thế hệ sinh vật cơ giáp”. Nguyên Liệt vừa lòng điểm điểm (gật gật) đầu.
Ooooo
Sáng sớm ngày hôm sau, Nguyên Tích tỉnh dậy nhưng cũng không vội vã đi làm mà cùng La Tiểu Lâu đi tới phòng làm việc .
Trên mặt bàn đặt ba cái không gian nút, ở giữa phòng thì đặt một trận cơ giáp bán thành phẩm.
Nguyên Tích bắt chéo tay, đi ngó nghiêng quanh phòng, bình thường nếu không có La Tiểu Lâu cho phép, hắn cũng không chủ động xuất hiện ở nơi này.
“Đây là sinh vật cơ giáp?” Nguyên Tích nhìn trận cơ giáp bán thành phẩm ở giữa phòng hỏi.
“Thực ra đó là một trận cơ giáp dung hợp gen sinh vật thất bại. Bên này mới là những trận cơ giáp đã hoàn thành. À, ngươi chờ một chút để ta đo đạc số liệu…” La Tiểu Lâu nói xong, đi đến bên người Nguyên Tích.
La Tiểu Lâu đeo cái bao tay vào rồi cầm lấy không gian nút màu trắng để trên bàn, ấn nút mở. Một cơ giáp màu xám bạc hiện ra. Hắn đi lên đài quan sát, đến trước bàn điều khiển rồi ấn một vài cái nút, một cái sàn nhỏ bằng kim loại di động xuống dưới, bên trên có một cái ghế dựa cùng một cái bàn phím điều khiển. La Tiểu Lâu đợi nó xuống và dừng lại cố định mới đi tới.
Nguyên Tích nhìn không chuyển mắt vào bóng dáng đang bận rộn kia. Đây là lần đầu tiên hắn thấy một vẻ mặt khác, một con người khác của La Tiểu Lâu – đầy chuyên chú và tận tâm. Cái con người nhỏ bé yếu đuối mà ngày ngày cần hắn bảo vệ chở che tựa hồ nháy mắt mà cao lớn lên, thần thái khác hẳn vẻ đáng yêu thường ngày.
Nghĩ đến việc Tiểu Lâu có thể càng ngày càng vĩ đại, như để chứng minh điều gì đó, Nguyên Tích bước nhanh tới trước, đem La Tiểu Lâu thả lên cái sàn kim loại kia, vì cái sàn vẫn còn khá cao và La Tiểu Lâu phải khá chật vật để với tới. (chứng minh là dù thế nào thì e Lâu cũng vẫn còn cần a chiếu cố nhiều)
La Tiểu Lâu bỗng dưng bị người ôm giật mình một cái, rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, hướng Nguyên Tích nở nụ cười, lại điều khiển cho cái sàn kim loại lần nữa bay lên.
Không lâu sau, La Tiểu Lâu hưng phấn mà đứng lên, quay đầu nhìn Nguyên Tích “Darling!!! Quả thực là không thể tưởng tượng được, ngươi có biết không, cái cơ giáp cấp 6 này có tính năng số liệu đạt tới”
La Tiểu Lâu cố ý không nói hết, nhìn Nguyên Tích trực tiếp nhảy lên cái sàn kim loại cao đến hai thước mình đang đứng, đến trước mặt hắn rồi nhẹ hôn hắn và hỏi : “Đạt tới cái gì?” (Sắc dụ)
“Cấp 8 trung giai…” La Tiểu Lâu nhìn gương mặt anh tuấn hoàn mĩ của Nguyên Tích, thì thào trả lời (bị dụ)
Trên mặt Nguyên Tích lập tức lộ ra kinh hỉ, nhanh chóng tuyên bố : “ta muốn cái cơ giáp này”
Nguyên Tích đến gần nhìn cái cơ giáp to lớn trước mặt, quay đầu lại nhéo nhéo mặt La Tiểu Lâu: “Ngươi nhanh như vậy đã làm ra được rồi? cưng à, ngươi đáng lẽ cứ chậm rãi mà làm, dù sao ngươi cũng dốt nát mà, ta không ngại đâu, ta đã quen rồi”.
La Tiểu Lâu đỏ mặt, Nguyên Tích vẫn cứ nói hắn dốt, kỳ thật là không muốn để hắn gặp áp lực lớn. Gen của hắn chỉ là cấp D, thời điểm bọn họ kết hôn, giới truyền thông lấy đó làm điểm vịn để thêu dệt không biết bao chuyện, hắn biết đều là nhờ Nguyên Tích chèn ép giải quyết hết.
Đến khi Nguyên Tích đem cơ giáp thu hồi vào trong túi của bản thân, La Tiểu Lâu mới từ trong niềm xúc động hạnh phúc mà lấy lại tinh thần, bắt đầu tiếp tục đo đạc kiểm tra mấy trận cơ giáp còn lại, cũng đạt tới bát cấp trung giai nhưng số liệu không được cao như cái cho Nguyên Tích.
Nguyên Tích lấy một trận cơ giáp, lại mang một trận đi tới quân bộ, hỏi La Tiểu Lâu bản thiết kế hai cái cơ giáp này, sau đó đòi hỏi Tiểu Lâu một cái hôn tạm biệt mới vừa lòng mà ly khai phòng làm việc.
La Tiểu Lâu thừ người nhìn cánh cửa một lát rồi sau đó bắt đầu tập trung tinh thần tiếp tục hoàn thành cái cơ giáp còn dang dở. Cái cơ giáp này có năm phần thì bốn phần đã dung hợp gen sinh vật thành công, phần cuối cùng đang dung hợp thì do nghe tin Ngải Phàm gặp chuyện mà thất bại trong gang tấc, nên không thể xem nó là sinh vật cơ giáp.
Tiếc là cái cơ giáp này là vừa lắp đến đâu dung hợp gen sinh vật đến đấy luôn nên không thể đổi linh kiện mới vào được.
La Tiểu Lâu tuy rằng tiếc nuối, nhưng vẫn đem tất cả linh kiện còn thiếu lắp vào tiếp. Dù sao một trận sinh vật cơ giáp như vậy, tuy chỉ là bán thành phẩm, nhưng cũng sẽ cường hãn hơn những cơ giáp cấp 6 bình thường nhiều.
Đến giữa trưa, La Tiểu Lâu rốt cuộc cũng lắp giáp xong. Lúc này, cửa phòng nghiên cứu của hắn có tiếng gõ cửa, hắn đứng lên mở cửa “Ngài quản gia à, ta lập tức …. A, Ngải Phàm? Sao lại là ngươi?”
Ngải Phàm hai mắt sáng ngời vừa tò mò nhìn vào phía trong phòng vừa nói : “Ta vừa dậy, quản gia bảo ta tới gọi ngươi nghỉ tay đi dùng bữa trưa”
“Được rồi, ngươi chờ ít phút, ta sửa sang lại một chút là có thể đi”
La Tiểu Lâu đang định đi vào, cuối hành lang lại tới ba người, gọi với hắn lại : “La Tiểu Lâu , từ từ đã”
La Tiểu Lâu vừa nhìn lại, thấy được mấy người bạn đã lâu không gặp : Lý Kiệt, Tiểu Kiều cùng D Tư. Ba người bọn họ rất nhanh đã đi tới trước mặt hắn.
La Tiểu Lâu kinh hỉ chào hỏi: “Đã lâu không gặp, các ngươi khỏe chứ?”
Lý Kiệt nở nụ cười nói : “Sáng Thế Thần, không, là Nguyên Triệt điện hạ. Ngài ấy đưa chúng ta đến chỗ quân thị vệ hoàng cung để tiến hành huấn luyện. Nhưng chúng ta lại không thấy các ngươi, biết được tin tức về ngươi bọn ta đã chạy vội đến đây. Nhưng mà này, thật sự là quá sướng, ta cực kì thích phương thức chiến đấu ở nơi này”
Tiểu Kiều cũng mỉm cười, khuôn mặt đỏ bừng bừng hưng phấn “Thật không nghĩ tới, Sáng Thế Thần của chúng ta lại là vương tử của các ngươi. Hơn nữa, ngươi cùng Nguyên Tích cũng có thân phận cao như vậy đấy”
La Tiểu Lâu vui mừng phát hiện Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều vẫn như trước, đối đãi thân mật với hắn “Mỗi người trong thế giới của bản thân đều là độc nhất vô nhị mà. Tuy vậy khi tới Bụi động, ai ai cũng đều có xuất phát điểm giống nhau”
D Tư lúc ở Bụi động cũng đã tiếp xúc với không ít người của tầng lớp thượng lưu, nên việc biết thân phận của bọn La Tiểu Lâu cũng không làm hắn mất bình tĩnh như Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều. Hắn nhìn về phía La Tiểu Lâu : “Thật tốt khi gặp được ngươi, chúng ta đến đây hôm nay là có việc muốn nhờ. Nguyên Triệt điện hạ đã an bài phương pháp huấn luyện cho chúng ta. Hơn hai mươi người khác cùng với Lý Kiệt đều có thể làm cơ giáp chiến sĩ, đang trong tiến trình huấn luyện rồi. Nhưng Tiểu Kiều thì không làm cơ giáp chiến sĩ được, gen của cô ấy là cấp C dù rất mong muốn. Còn ta, tuy có gen cấp B, nhưng ta lại hy vọng làm cơ giáp chế tạo sư, cho nên ta cùng với Tiểu Kiều đến tìm ngươi nhờ giúp đỡ”.
“Ta nhất định có thể chế tạo được cơ giáp!” D Tư kiêu ngạo mà nói.
La Tiểu Lâu nhìn nhìn D Tư đang dâng trào cảm xúc, lại nhìn sang vẻ mặt có chút thất lạc của Tiểu Kiều, cười hỏi “Sao vậy? Ngươi thích làm cơ giáp chiến sĩ sao?”
Ánh mắt Tiểu Kiều tối sầm lại “Ta phát hiện ra ta thích làm một người chiến sĩ điều khiển cơ giáp còn hơn cả học cổ võ, thế nhưng mà….”
“Không phải lo, ngươi vẫn có cơ hội mà, nếu ngươi thực sự cực kì muốn làm cơ giáp chiến sĩ” La Tiểu Lâu liếc mắt cái cơ giáp bán thành phẩm trên bàn một cái, tủm tỉm cười nói.
“Ngươi, ngươi nói ta vẫn còn có cơ hội sao?” Tiểu Kiều kinh hỉ mà kêu lên.
La Tiểu Lâu lấy cái không gian nút ở cuối cùng trên bàn ném tới trên tay Tiểu Kiều “Này, cầm đi, vận khí của ngươi thật là tốt, thứ này bên ngoài không có đâu. Tuy nó cũng là cơ giáp, nhưng khác biệt là Tiểu Kiều ngươi có thể lái nó đấy”.
Tiểu Kiều sững sờ mà nhìn đồ vật ở trong tay mình, sau đó kích động mà nhảy lên : “Kiệt ca! ta có thể rồi! Ta không cần phải tách khỏi ngươi nữa” Nàng đối với trình độ chế tạo của La Tiểu Lâu thật sự tin tưởng mười phần, tựa như khi ở Bụi động, La Tiểu Lâu cũng tạo cho họ rất nhiều kinh hỉ.
Thế nhưng Tiểu Kiều cũng không biết, cái kinh hỉ này, đối với thế giới ngoài Bụi động này mà nói, thực sự là vô cùng lớn.
Ngải Phàm thì liếm liếm môi, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm cái không gian nút kia, người khác không biết chứ cậu biết rõ, cơ giáp của La Tiểu Lâu chẳng phải vật tầm thường, thế mà hắn ta cứ tùy tay là đưa cho người khác.
Lý Kiệt vui mừng vỗ đầu Tiểu Kiều “nha đầu ngốc này, ngươi vốn không cần phải tách khỏi chúng ta”
La Tiểu Lâu quay lại thu dọn phòng làm việc “Các ngươi đã tới tìm ta thì chúng ta cùng nhau đi ăn cơm đi, thật khó có cơ hội tụ tập”
Mấy người cùng đi tới nhà ăn. Có thể cùng bạn bè từ Bụi động tụ hội, La Tiểu Lâu cũng thật rất vui.
“Ta bình thường đều ở phòng thí nghiệm, các ngươi có thời gian rảnh thì cứ đến đấy tìm ta” La Tiểu Lâu cười nói.
Tiểu Kiều đảo đảo mắt “Ta cùng Kiệt ca không phải là người từ Bụi động phái ra đi theo Nguyên Triệt điện hạ mà là theo các ngươi tới đây, về sau ta cùng Kiệt ca có thể đi theo ngươi cùng Nguyên Tích xuất chiến không?”
Lý Kiệt nở nụ cười “Chắc chắn là thế rồi, nhưng với trình độ của ngươi mà đòi đi xuất chiến á? Còn phải luyện nhiều nhiều lắm”
“Mấy người sư phụ Ly Tác ở đâu vậy?” La Tiểu Lâu hỏi
Ly Tác : sư phụ dạy cổ võ cho Nguyên Tích khi còn ở trong bụi động.
“Bọn họ lợi hại hơn bọn ta, không cần phải cùng tham gia huấn luyện. Hơn nữa còn được tham gia cái gì mà huấn luyện trên mạng, thật là ghen tị chết đi được” Lý Kiệt than vãn.
D Tư cùng Tiểu Kiều cũng đồng cảm. Ngải Phàm rụt lui cổ, La Tiểu Lâu nở nụ cười, cuối cùng cũng có người có thể cảm nhận được thống khổ trước kia của hắn. La Tiểu Lâu nói với Ngải Phàm cùng D Tư : “Ta nghĩ hai người các ngươi có thể học cùng nhau, Ngải Phàm cũng là vừa mới tiếp xúc với nghiệp chế tạo cơ giáp đấy”
D Tư nhìn tiểu ‘bạn học’ của mình, khóe miệng có chút run rẩy, vẫn gật gật đầu “Hai người chúng ta có thể bắt đầu từ việc làm trợ thủ của ngươi”
Cơm trưa vẫn đang ăn, bên ngoài nhà ăn bỗng ồn ào lên, việc này ở trong cung cũng là phi thường hiếm thấy.
Không lâu sau, quản gia tổng quản mang theo hai người quân sĩ đi tới trước mặt bọn họ.
Quản gia nói : “Điện hạ. Bọn họ được Nguyên Tích điện hạ cho phép nên tới đây”
Một trong hai người quan quân chào La Tiểu Lâu theo cách thức quân đội rồi cung kính nói : “Vương tử phi điện hạ, là Carlos được đến sự chấp thuận của Nguyên Tích điện hạ rồi mới dám phái chúng tôi đến. Carlos trung tướng muốn hỏi xin ngài trận cơ giáp bán thành phẩm. Sợ nếu đợi ngài gửi thì tối mới đến được quân bộ nên phái chúng tôi đến mang về. Quấy rầy ngài dùng bữa, thật ngại quá”
La Tiểu Lâu đứng lên “Không có gì, chúng ta cũng vừa lúc ăn xong. Bây giờ ta mang hai người đi lấy”
Lát sau, La Tiểu Lâu cùng D Tư, Ngải Phàm đi về phòng làm việc, Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều thì hạnh phúc mà vội vã chạy về để dùng thử cơ giáp mới.
Nhưng mà, quân bộ cần một cái cơ giáp hỏng để làm gì? La Tiểu Lâu nghi hoặc hỏi.
Hai người sĩ quan kia sắc mặt đỏ lên, chà chà tay, cuối cùng vẫn trả lời “ Carlos trung tướng muốn chúng ta tháo trận cơ giáp ngài đưa cho để nghiên cứu, nhưng trận sinh vật cơ giáp đó ai cũng không nỡ tháo. Vương tử điện hạ bảo là chỗ của ngài còn có một trận bán thành phẩm nên Carlos trung tướng sai chúng tôi muốn đi tới xin ngài để về dùng luyện tập cùng nghiên cứu”
La Tiểu Lâu nghĩ đến lão nhân râu bạc kia, không khỏi ha ha cười.
END CHAPTER 209