CHƯƠNG 216
La Thiểu Thiên nhanh chóng hoàn thành bữa tối, đứng lên, nói lời xin phép cha rồi đi ra ngoài.
La Thiếu Quân nhìn sắc mặt lãnh đạm của cha rồi liếc mắt đến người sĩ quan phụ tá bên cạnh ông một cái, mỉm cười nói:“Ba, con cũng dùng xong rồi, con đi xuống phòng huấn luyện đây”
La Thành Vận chỉ gật gật đầu. Trái lại, sĩ quan phụ tá bên cạnh hắn lại cười nói: “Tướng quân, nghe nói mấy vị công tử của ngài đều là‘nhân trung long phượng’, hôm nay thấy được, quả thật không hề nói sai”
La Thành Vân mặt không đổi sắc, ngẩng đầu nhìn bóng dáng đã đi xa của hai đứa con trai, thản nhiên mà nói:“Bọn chúng còn kém xa lắm”. Nói xong, tựa như bỗng nhớ đến cái gì đó, ánh mắt hơi nheo lại.
ooooooooooo
La Thiếu Quân nhanh chóng đuổi kịp La Thiếu Thiên ở phía trước. Nhìn đến nút không gian màu xanh trắng trong tay La Thiếu Thiên, không khỏi hỏi: “Em lại mua cơ giáp?”
Tay đang cầm nút không gian của La Thiếu Thiên hơi chặt lại, khóe miệng hơi hơi đẩy lên, cũng không giải thích, chỉ nói nhấn mạnh: “Đây không phải là em mua”. Nghĩ nghĩ, lại thêm một câu: “Em thích màu này”
La Thiếu Quân kinh ngạc: “Vui như vậy sao? Nhưng mà, anh vẫn muốn cho em biết một tin tức tốt nữa đấy. Mấy ngày nữa cơ giáp chế tạo sư của cha – Dạ đại sư – sẽ đến. Ông ấy hứa sẽ tự mình chế tác cho em một cơ giáp đấy”
“Đây thật là một cơ hội khó được, mẹ đã dặn đi dặn lại rất nhiều lần, tài liệu để chế tạo cơ giáp anh đã đều chuẩn bị tốt. Đều là tài liệu cấp 8, còn có cả cấp 9. Lần này có khi sẽ chế tác được một cơ giáp cấp 7. Đến lúc đó, ngươi cũng đừng quên cảm ơn người ta. Cơ giáp Dạ đại sư chế tạo, cũng không phải là thứ mà cái loại cơ giáp em mua lúc nào cũng được này…”La Thiểu Quân hơi lo lắng dặn dò. Nhà bọn họ đối với cơ giáp chế tạo sư rất coi trọng. Tài liệu cung cấp chế tạo cơ giáp cũng như phí dụng sinh hoạt của cơ giáp chế tạo sư hằng năm bọn họ đều chi không ít. Đương nhiên, hiệu quả đạt lại được cũng phi thường khách quan. La Thiểu Thiên hoàn toàn không cần thiết phải đi mua cơ giáp ở bên ngoài.
La Thiểu Thiên nhíu nhíu mày, ừ một tiếng, cũng vẫn không rời mắt khỏi không gian nút màu xanh trắng trong tay.
Biết tính tình của La Thiểu Thiên, La Thiểu Quân cũng không nói nhiều thêm nữa… Hai người cùng nhau vào phòng huấn luyện. Chẳng qua La Thiếu Quân là vào phòng mô phỏng phòng chỉ huy, mà La Thiểu Thiên thìđi hướng sân huấn luyện cơ giáp.
Sờ sờ không gian nút trong tay, ấn mở ra, một cơ giáp màu xanh trắng lẳng lặng màđứng, sừng sững ở trước mặt La Thiểu Thiên. Mặt ngoài của cơ giáp tựa hồ có một vầng sáng thản nhiên.
Uy vũ mà khí phách, không hề cồng kềnh chút nào, từng chỗ đều được thiết kế không chê vào đâu được. Một cơ giáp gần như hoàn mỹ… Cơ giáp hùng vĩ giống như một con dã thú hãy còn ngủ say, thu lại hết những nanh vuốt sắc bén, chờ đợi người đánh thức.
Quan vài giây, La Thiểu Thiên mới thu hồi tầm mắt đánh giá, một đạo bóng đen lướt qua, anh đã nhanh chóng vào trong khoang điều khiển. Trên bàn điều khiển, sáng lên bảy ngôi sao màu bạc.
La Thiểu Thiên kinh ngạc mà nói nhỏ: “Cấp 7?”
Anh cảm thấy cái loại xúc động cùng nhiệt huyết khi mới nhìn thấy cơ giáp ban nãy lại bùng thêm không ít. Ngón tay vừa động, cơ giáp màu xanh trắng lập tức di chuyển.
Gần như ở trong nháy mắt, khi cơ giáp bay lên, mắt La Thiểu Thiên hiện lên một tia kinh ngạc. Lập tức, các ngón tay nhanh hơn động tác, chỉ có thể nhìn thấy các tàn ảnh, một đạo chỉ lệnh mới lại được đưa ra.
0000000
La Thiếu Quân vừa theo phòng huấn luyện của mình đi ra. Hắn vừa mới phát hiện một loại phương pháp chiến lược mới, muốn lấy bảng điện tử ghi chép lại một chút.
Hắn tùy ý nhìn một chút sân huấn luyện cơ giáp ở phía đối diện, không khỏi sửng sốt một chút. sao La Thiểu Thiên không thấy ở đấy? Theo lý thường, cái tên cuồng huấn luyện này không thể nhanh như vậy màđã rời sân huấn luyện.
Không đi được hai bước, La Thiểu Quân bỗng nhiên đứng lại, nhìn kĩ. Không phải sân huấn luyện cơ giáp không có ai… sau một đạo bóng dáng xanh trắng cố định lại, La Thiểu Quân mới phát hiện, không phải La Thiểu Thiên đi khỏi, mà là tốc độ của cậu em trai quá nhanh, hắn không thể phát hiện được.
“Này cũng khá lắm …”. La Thiếu Quân kinh ngạc mà nói.
Hắn không cảm thán xong, bộ phận viễn trình vũ khí ở đầu vai cơ giáp bắn ra hạt pháo. Ba đạo ánh sáng lập lòe gần như đúng là cùng lúc mà bắn ra, hướng về phía tường chướng ngại vật mà đi.
“Ba phát liên tiếp!” La Thiểu Quân lại càng cả kinh. Kĩ thuật của Thiểu Thiên hắn biết. Thế nhưng để thực hiện được thao tác bắn liên tiếp như vừa rồi, không chỉ cần trình độ của chiến sĩ cơ giáp, mà còn cần độ cường hãn của viễn trình vũ khí. Mà vừa rồi, bắn ra ba đạo hạt pháo sau, cơ giáp màu xanh trắng gần như không chịu chút ảnh hưởng. Này đủ để thuyết minh, khả năng kháng lại lực phản chấn của cơ giáp cũng không thua kém gìđộ cường hãn của viễn trình vũ khí.
La Thiểu Quân mỉm cười, đang định bước lại gần, sân huấn luyện cơ giáp bỗng xảy ra biến cố.
Một tiếng vang thật lớn… bụi vàng mù mịt bay khắp phòng huấn luyện, La Thiểu Quân ở xa bên ngoài mà vẫn có thể cảm nhận được sàn nhà chấn động. Hắn biến sắc, nhanh chóng đi tới trước, bảng thông tin trên cửa chợt lóe, cửa sân huấn luyện mở ra.
Bụi, khói và khí nóng sộc tới, La Thiểu Quân che lại miệng và mũi, cố chịu đựng, chạy vào bên trong, vừa đi vừa lo lắng mà hô: “Thiểu Thiên!”
“Ca, em không sao” – một đạo âm thanh trấn tĩnh vang lên cách đó không xa. Ngay sau đó, lại là một trận thanh âm của phím ấn … Bụi mù màu vàng bị bộ phận lọc không khí hấp thu không còn một hạt.
Mà xa xa, chướng ngại vật ban nãy hoàn toàn bị phá hủy, từng mảng kim loại nát bấy rơi rụng.
Nhìn đến La Thiểu Thiên đứng ở bên tường bình an vô sự, La Thiểu Quân mới nhẹ nhàng mà thở ra: “Sao lại thế này?”
La Thiểu Thiên hơi hơi nhăn lại lông mày, nghi hoặc nói: “Không rõ lắm, em rõ ràng mở chướng ngại tường cấp 7 mà, hay là chướng ngại tường có vấn đề?”
“Khả năng này hầu như bằng không. Mỗi ngày đều có người kiểm tra mà… từ từ, đây là cơ giáp cấp 7?”La Thiếu Quân kinh ngạc hỏi.
Lời nói của La Thiếu Quân hình như nhắc nhở La Thiếu Thiên gì đó, hắn đem cơ giáp bỏ vào máy đo lường, bắt đầu kiểm tra số liệu.
Vài phút sau, một màn hình điện tử di động đến trước mặt hai anh em, bên trên đúng là một dãy các số liệu.
La Thiểu Quân cùng La Thiểu Thiên nhìn màn hình điện tử, nửa ngày không nói được câu nào.
Rốt cục, La Thiểu Quân run rẩy khóe miệng, nói: “Ngươi bảo đây là cơ giáp cấp 7 sao? Chẳng lẽ máy đo hôm nay cũng bị hỏng?”
La Thiểu Thiên hơi hé miệng, không nhịn được, lộ ra một cái tươi cười đầy kiêu ngạo và kinh hỉ:“Không, ca, có lẽ đây là sự thật…là của em sai, em không nên dùng chướng ngại tường cấp 7″. Chướng ngại tường cấp 7 bị cơ giáp cấp 9 cao cấp oanh tạc, có thể đứng vững mới là kì quái.
La Thiểu Quân ngơ ngác nhìn La Thiểu Thiên, một lúc lâu sau mới nói: “Em là bảo, có người tặng em một cơ giáp cấp 9 cao cấp?”
La Thiểu Thiên mê muội nhìn cơ giáp trước mặt, trong mắt mang theo nóng bỏng mãnh liệt cùng kích động, thấp giọng thì thào: “Em thật không ngờ, thật là một cái kinh hỉ lớn như vậy”.
La Thiểu Quân đang muốn hỏi cơ giáp là ai đưa, nhìn thấy em trai đang muốn lên cơ giáp, vội vã theo vào “Anh cùng em”,vừa nói vừa ngồi vào ghế phụ bên cạnh.
La Thiểu Quân nhìn thấy đầu tiên chính là 7 ngôi sao màu bạc trên bàn điều khiển, mà nhìn kĩ hơn, phía dưới còn khắc chữ L
Ánh mắt La Thiểu Quân nhất thời nhíu lại, lời khen ngợi đang định nói ra nhất thời không biết nói thế nào…
La Thiểu Thiên rõ ràng kích động đến mức không hề chú ý được những cái đó, ngón tay vừa động, trường đao dài đến tám thước bên phải cơ giáp duỗi ra. Thân đao có độ cung cực kì duyên dáng, mang theo thản nhiên lam quang.
Lúc này, anh trực tiếp dùng tường chướng ngại vật cấp 9. Màu xanh trắng cơ giáp chợt lóe liền xuất hiện ở phía trước vách tường, một màu lam nhạt hiện lên, vách tường bỗng xuất hiện thật sâu đường khắc.
“Cái lực độ này …” La Thiểu Quân thì thảo nói.
Mà La Thiếu Thiên nhìn phần nút điều khiển của bên ‘cận trình vũ khí’, hơi hơi nhíu mày, đưa tay ấn cái nút khởi động.
Nhất thời, một ngọn lửa màu lam thật lớn bùng lên từ trường đao, bao vây lấy lưỡi đao. Ở ánh mắt kinh ngạc đến ngây người của La Thiểu Quân, La Thiểu Thiên nở nụ cười. Sau đó, một đạo lửa khói màu lam lại nháy lên, bức tường trước mặt lặp lại số phận của bức tường ban nãy.
Nhìn bức tường hoàn toàn bị chém rời nằm ngổn ngang bên ngoài, La Thiểu Quân nửa ngày mới nói một câu: “Anh nghĩ, sân huấn luyện cơ giáp của em cần phải sửa chữa…”
“Không vấn đề gì” La Thiểu Thiên nói, mi mắt rũ xuống vuốt ve bàn điều khiển, ngón tay không tự chủ được mà dừng ở cái chữ cái kia.
La Thiểu Quân trong lòng vô cùng chấn động. Nhưng hắn lại không muốn khen cái gì cả. Cuối cùng chỉ có thể khô khan mà nói: “Viễn trình vũ khí và cận trình vũ khí uy lực mạnh như vậy, mức độ tiêu hao năng lượng chỉ sợ càng nhiều, hộp năng lượng là một cái vấn đề lớn …độ thực dụng của cơ giáp này chỉ sợ thực sự là…”
Nghe nói như vậy, La Thiểu Thiên bỗng nhiên mở ngăn chứa của khoang điều khiến. Một loạt hộp năng lượng chỉnh tề xuất hiện trước mặt hai người, chừng hơn mấy trăm cái. Mà gần bọn họ nhất, ở trên cùng, có một cái hộp năng lượng được đóng gói cẩn thận khác với các hộp khác.
La Thiểu Thiên tùy tay cầm một cái hộp năng lượng, mặt trên biểu hiện ra lượng năng lượng là tám vạn gauss (8.0000 gauss – 4 số 0). La Thiểu Quân nhịn không được hít sâu một hơi. Hộp năng lượng cấp 6. Hơn nữa lại có mấy trăm cái.
La Thiểu Thiên mở tiếp cái hộp năng lượng được đóng gói đặc biệt, sau đó tay của hắn thậm chí run lên nhè nhẹ.
Đó là rung động chỉ có ở khi cực độ kinh hỉ cùng kích động. Ánh mắt phức tạp của La Thiểu Quân cũng dừng ở hộp năng lượng trên tay La Thiểu Thiên, sau đó hoàn toàn ngây dại.
Chín trăm sáu mươi vạn gauss (960.0000), siêu cấp năng lượng hộp, trên thị trường không hề có xuất hiện qua.
Đúng lúc này, La Thiểu Thiên bỗng cất cái hộp năng lượng kia đi, quay đầu lại nhìn về phía La Thiểu Quân, kích động trên nét mặt nháy mắt biến mất, trịnh trọng nói: “Ca, anh hứa với em, chuyện cơ giáp cùng hộp năng lượng hôm nay, không nói với bất luận kẻ nào khác”.
La Thiểu Quân sắc mặt đổi đổi, cuối cùng thở dài, bình tĩnh mà nói: “Em yên tâm, anh tuy rằng đối với người kia không thể nói là thích, nhưng cũng không phải là ghét. Hắn đưa cho em cái gì, anh tuyệt đối sẽ không nói với ai, nhưng chính em cũng phải chú ý một chút. Nhưng mà, Thiểu Thiên, em đối với người đó …”
La Thiểu Thiên cong khóe miệng, lấy tay sờ sờ trước ngực, quay đầu với La Thiếu Quân nghiêm túc mà nói: “Ca, em sẽ không để bất cứ ai đụng tới người đó, cho dù là cha, cũng không được”.
Không để ý tới ánh mắt phức tạp của La Thiểu Quân, La Thiểu Thiên lại vô ý thức vuốt ve cái chữ cái kia, lạnh lùng nhìn màn hình, không quay đầu lại mà bỏ thêm một câu: “Cho dù người đó không tặng cho em cơ giáp, em cũng sẽ làm thế”. Anh chưa từng nghĩ tới sẽ nhận lại được từ La Tiểu Lâu cái gì, huống hồ lại còn là một cái lễ vật lớn như thế.
0000000000
Màn đêm buông xuống, người vừa bị vô số người nhắc tới hiện tại đang ngủ phi thường ngon, trừ bỏ có đôi khi bị chèn lên không thở được.
Ngày hôm sau, Nguyên Tích liếc liếc màu đỏ dấu hôn trước ngực La Tiểu Lâu, tâm tình sung sướng mà đem La Tiểu Lâu xách dậy. La Tiểu Lâu, hoàn toàn không chú ý tới thân thể của chính mình, ở trước ánh mắt săm soi trắng trợn của Nguyên Tích mà thay quần áo, lại đem một bộ lấy ra ném cho y. Phía đằng sau, 125 ló đầu hỏi: “Bộ quần áo màu vàng cổ đứng có viền của tôi, cậu để đâu vậy?”
La Tiểu Lâu khóe miệng co lại: “Cưng à, đều để ở tủ quần áo của cưng đấy. Tao lại thấy mày cứ mặc màu lam sẽ đẹp hơn”
“… Được rồi” 125 than thở một tiếng, lại rụt trở về.
Nguyên Tích mang theo La Tiểu Lâu và 125 ra hoàng cung, vừa ra đã thấy Road dẫn hai mươi thị vệ chờ sẵn ở bên một phi thuyền hình dáng con thuyền nhỏ.
Nguyên Liệt cùng Phượng Già lăng mang theo Nguyên Triệt, Nguyên Nặc đến tiễn hai người. Nguyên Nặc cuối cùng không nhịn được mà lặng lẽ nói thầm với La Tiểu Lâu: “Tôi đã thấy cái không gian nút kia của La Thiểu Thiên, đừng chối, tôi biết là cậu chế tác, chữ L trên mặt ta cũng xem thấy rồi”. Thằng kia chắc chắn là cố ý mang ra khoe. Dựa vào cái gì mà La Thiểu Thiên có được cơ giáp mới chế tạo của La Tiểu Lâu mà hắn không có. Hắn cũng từng cố sống cố chết chịu đựng sợ sợ hãi mà La Tiểu Lâu gây nên…à nhầm, là vì bảo hộ La Tiểu Lâu mà lo lắng sợ hãi! Chính thế!
La Tiểu Lâu kinh ngạc mà nhìn kẻ cả ngày không được tự nhiên – Nguyên tiểu đệ. Cuối cùng vỗ vỗ bả vai Nguyên Nặc “Cậu cũng sẽ có mà, chờ tôi trở lại, tôi cam đoan. Tôi cũng vốn tính toán sẽ chế tác cho cậu một bộ mà”.
Qua hai giấy, Nguyên Nặc giả bộ nghiêm mặt, nheo con ngươi, thở phì phì tiếp tục nói: “Cậu cũng cứ lo cho thân mình trước đi, dù gì cậu cũng là chị dâu của ta …. vì cơ giáp của tôi, cậu cùng đại ca đi La Phù tinh nhất định phải cẩn thận đấy”.
La Tiểu Lâu cố gắng cam đoan, lúc sau, cùng Nguyên Tích nói lời cáo biệt với mọi người, hai người dẫn đầu đi lên phi thuyền.
000000
Cùng lúc đó, tại một đội phi thuyền bên ngoài tòa nhà liên bang.
Nguyệt Thượng tự mình ra đón một người trẻ tuổi, người kia mỉm cười nói: “Bọn họ đã đồng ý rồi, mười ngày sau, ngài có thể tới xem”.
Nguyệt Thượng lộ ra một nụ cười thỏa mãn, vỗ vỗ người nọ: “Thiều Dung, vất vả cho cậu rồi”.
ooooooo
Mà tại một gian phòng khác trong tòa nhà liên bang, Tô Lan nhíu mày nhìn huynh đệ Kim gia: “Các cậu cam đoan?”
Kim Trạch cùng Kim Khắc liếc nhau, đắc ý cười cười, nói: “Đương nhiên, đường đệ của ta có bộ dáng cùng khí chất hơn hẳn La Tiểu Lâu, chắc chắn Nguyên Tích điện hạ sẽ rất thích hắn”. Kim Trạch suy tính trong lòng:La Tiểu Lâu với bọn họ cũng không thân thuộc nên không thèm đoái hoài đến bọn họ nhưng đường đệ thì khác. Nếu đường đệ có thể trở thành vương tử phi, cuộc sống sau này của bọn họ …
Tô Lan cắn chặt răng, trong mắt mang theo sự phẫn hận: “Ánh mắt của Nguyên ca thật sự là…. kia cũng được, để thử xem, tốt nhất là tên kia nên hữu dụng một chút”.
000000000000000000000000000000000000
END CHAPTER 216
Cuối cùng cũng xong việc. Muộn mất so với dự kiến rồi. Đây, của các bạn đây::D