CHƯƠNG 246
Khi Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu trở về đến đế đô, Phượng Già Lăng bệ hạ cùng Nguyên Liệt bệ hạ đều bớt chút thời gian (dù hiện tại họ rất bận) để đợi bọn họ ở vương cung. Nguyên Triệt đại ca thì vẫn còn đang ở tiền tuyến, nghe nói một thời gian sau sẽ trở về một chuyến.
Phượng Già Lăng mỉm cười nhìn về phía bọn họ “An toàn trở về là tốt rồi”
Nguyên Liệt trước gật đầu với Nguyên Tích, nói một câu “Chuyện về nhị cấp văn minh con xử lý rất khá, thời gian tới hợp tác cùng Ethedis, cha sẽ phái Bộ ngoại giao đi sang bên đó” sau đó lại quay sang nhìn La Tiểu Lâu, ghét bỏ mà nói hai câu “Con cũng chẳng phải chiến sĩ, học đòi tỷ thí cái nỗi gì… chịu thua còn nói là vì thế này thế kia được, thua thật sẽ càng làm mất mặt Nguyên gia”.
La Tiểu Lâu mặt đỏ lên. Phượng Già Lăng thì lườm Nguyên Liệt một cái, cầm bình hồng trà trong tay rót vào chén cho ‘đức ông chồng’ sau đó quay đầu nói với La Tiểu Lâu“Ông ấy chỉ là lo lắng cho con thôi, hơn nữa, chúng ta cũng rất nhớ bọn con, nhất là khi trong nhàđã thật lâu không có ai làm cơm rồi”. Câu nói cuối cùng, thanh âm của Phượng Già Lăng bệ hạ dẫn theo một tia phiền muộn.
Trà của Nguyên Liệt chưa đưa đến được bên mép, nghe vậy vội lộ ra một nụ cười hiếm thấy “Không, darling, canh em làm hai ngày trước ăn rất ngon mà, chờ lúc nào bọn nó không có nhà, chúng ta lại làm ăn nhé”.
La Tiểu Lâu cúi đầu, nhịn cười. Ở thế giới này, sau khi ‘lấy chồng’,cậu lần đầu tiên được trưởng bối quan ái. Hơn nữa, cậuđã sớm phát hiện, cậu rất thích cha mẹ của Nguyên Tích. Bọn họ không như 125 luôn tưởng tượng về đôi bố mẹ chồng luôn khi dễ ‘nàng dâu’ mà thực ra còn rất chiếu cố cậu.
Về phần Nguyên Tích, sau khi nghe đoạn đối thoại của cha mẹ, khóe miệng y khẽ run rẩy. Từ khi được ăn đồ ăn La Tiểu Lâu nấu, yđã chẳng dám tiếp thụ ý tốt của mẹ. Một điều làm mọi người đều kinh ngạc đó là, dù mùi vị có như thế nào, cha cũng đều bình tĩnh màăn hết, đồng thời còn cực lực tán thưởng, thuận tiện cổ vũmẹ làm nhiều lần nữa, đại khái đây cũng là nguyên nhân màmẹ nấu ăn tiến bộ hơn trước rất nhiều…
“Các conđi đường xa mỏi mệt, trước dùng bữa rồi đi xuống nghỉ ngơi đi, công việc để ngài mai, sẽ bề bộn nhiều việc lắm đấy” Phượng Già Lăng nói.
La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích trở về phòng mình. Trên đường về, hai người hầu mặc chế phục màu lam ngăn cản bọn họ, hướng Nguyên Tích nói gìđó, Nguyên Tích nhíu mày, nói một câu với La Tiểu Lâu rồicùng họ rời đi.
La Tiểu Lâu gật gật đầu, một mình đi về, lúc cậu không chúý, trên cổ chợt lóe, một thân ảnh lục sắc lưu loát mà rơi trên mặt đất, cái chân ngắn cũn cỡn chạy đuổi theo hướng mà Nguyên Tích rời đi.
Nguyên Tích tiến vào một tầng ngầm của vương cung. Ở đây tuy không hoa lệ trang trọng như hoàng cung bên trên nhưng có một cỗ khí thế uy áp lành lạnh. Yđi đằng trước, đằng sau là hai gã quan hầu. Mà 125 thì sau khi qua cửa liền bị thủ vệ phát hiện, đành phải làm bộ dáng cứng ngắc màđi theo Nguyên Tích, nỗ lực làm ra vẻ ta đây chỉ là một con người máy gia dụng tầm thường mà thôi.
Mấy người một con robot đi qua một gian phòng thí nghiệm, sau khi thấy bên trong chứa đầy người máy, thân thể 125 cứng đờ, tại một góc tối trực tiếp nhảy vào túi của Nguyên Tích.
Cước bộ Nguyên Tích khựng lại trong nháy mắt, hơi hơi cúi đầu nhìn thoáng qua cái vòng cổ màu lam nằm im bất động trong túi mình, nhíu mày, xong vẫn tiếp tục đi tiếp. Hai người đi theo đằng sau y có chút nghi hoặc mà nhìn nhau, không phát hiện được điều gì dị thường, cũng tiếp tục theo bước Nguyên Tích.
Hai phút sau, Nguyên Tích đã đi tới trước một cánh cửa bạch sắc, trên cửa vẽ một ký hiệu cong lưu đối xứng hình hai con rồng quấn vào nhau. Khẽ đưa tay ấn vào ký hiệu đó theo một cách thức đặc biệt, đại môn màu trắng không tiếng động mở ra.
Hai người hầu đằng sau không đi theo, đứng tại hai bên cửa canh chừng.
Trong phòng, mọi người ở đó thấy Nguyên Tích bước vào đều đứng lên, hơi hạ thấp người. Một người khá lớn tuổi tiến tới nói “Vương tử điện hạ, lần này thỉnh ngài lại đây là muốn hỏi ngài một chút, về chuyện kéo dài hậu đại của vương tộc … Ngài đã suy nghĩ chưa? Viện chúng tôi đã hỏi qua ý kiến của hai vị bệ hạ, bọn họ tuy nghĩ rằng hơi sớm, nhưng bây giờ là thời kìđặc thù, thấy cũng có thể được, muốn chúng tôi đi hỏi ý kiến của điện hạ cùng vương tử phi điện hạ. Tuy rằng ngài vẫn luôn cự tuyệt chúng tôi, nhưng mà, dù chỉ là làm công tác chuẩn bị thì cũng cần rất nhiều thời gian…”
Nguyên Tích tập trung tinh thần lắng nghe, nghe xong, nhướng mày, chẫm rãi nói “Được, có thể bắt đầu nuôi cấy hậu đại của bọn tôi”.
Mười người trong phòng hiển nhiên đã làm tốt công tác chuẩn bị tinh thần để thuyết phục khuyên bảo Nguyên Tích điện hạ, bởi mấy lần trước, đề nghị này vừa đưa ra đã bị vị vương tử tính tình táo bạo này một ngụm phủ quyết. Hiện tại, Nguyên Tích điện hạ lại thống khoái đáp ứng làm mọi người đều sửng sốt. Vị lão nhân kia thật sự kích động “Điện hạ! Ngài cuối cùng cũng đồng ý!! Ngài yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tuyển trạch những gen truyền thừa ưu tú nhất của ngài cùng vương tử phi…”
Nguyên Tích không quá hứng thú mà ngắt lời lão nhân “Cái đó không cần … chỉ là trong quá trình cấy ghép dựng dục, vô luận phát sinh chuyện gì cũng đều phải báo cho ta trước tiên”. Nếu như … nếu như có cái tiểu oa nhi nhu thuận giống La Tiểu Lâu, cha mẹ nhất định sẽ phi thường thương nó, đến lúc đó, không chừng bọn họ sẽ tiếp nhận thân phận dị thú của La Tiểu Lâu.
“Đương nhiên, không có sự đồng ý của ngài cùng vương tử phi, chúng tôi sẽ không đem tư liệu cấp cho bất luận kẻ nào” Lão nhân lập tức cam đoan, bởi vì quá kích động, trên khuôn mặt nhăn nheo vẫn còn mang theo màu hồng nhạt.
Nhưng mà, đâu phải chỉ mình ông ta kích động, bao người trong phòng, bao gồm cả 125 vẫn đang nằm trong túi Nguyên Tích. Lúc Nguyên Tích xoay người ly khai gian phòng, 125 thật hận không thể nhảy ra đàm đạo cùng ông già kia một phen, đồng thời chia sẻ những hiểu biết của nóvề kỹ thuật sinh sản của dị thú. Muốn là muốn thế, nhưng nó vẫn phải nhịn xuống. Vì một tương lai tốt đẹp hơn, nó quyết định về lập một kế hoạch cụ thể.
Nguyên Tích trở lại phòng mình, đã cóLa Tiểu Lâu ở đấy, đem chuyện này nói với La Tiểu Lâu. La Tiểu Lâu ngẩn ra. Cậu, cậu, cậu phải làm cha rồi?
Nguyên Tích thấu hiểu mà ngồi sát cạnh cậu, ôm ngang người La Tiểu Lâu“Em yên tâm, đứa nhỏ sẽ không chiếm nhiều thời gian của chúng ta đâu, sẽ có người trông nó mà”.
Vào ban đêm, La Tiểu Lâu nằm mơ thấy ác mộng.
Cậu mơ thấy mọi chuyện trong nhàđều hỏng bét. Nguyên Tích đang ở trong nhà bếp chờ ăn bữa sáng, mà trong lòng mình còn có một đứa nhỏ đang chờ bón sữa. La Tiểu Lâu vì tiếng khóc lóc ôô mà phiền lòng đứng dậy, nhưng cậu khiếp sợ phát hiện, trong lòng cậu là một tiểu động vật lông trắng.
Nửa đem giật mình tỉnh giấc, Nguyên Tích hờn dỗi mà lầm bầm một tiếng, đưa cậuôm càng chặt mà vùi đầu ngủ tiếp.
La Tiểu Lâu không dám nghĩ nhiều nữa, đến lúc đó hẵng hay. Hài tử và vân vân … thật đáng sợ, cứ nhìn 125 là biết.
Ooooo
Ngày hôm sau, La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích đi đến quân bộ.
Nguyên Tích phái người đưa La Tiểu Lâuđi đến bộ nghiên cứu cơ giáp. Sư phụ của cậu cùng vị Hi Bá Laiđại sư kia vẫn còn ở chỗ này. La Tiểu Lâu thỉnh hai vị đại sư cùng Carlos trung tướng đến một gian phòng, sau đó nói “Thỉnh sư phụ, đại sư, còn có ngài trung tướng lại đây là vì lần này đến Theles, conđã mang về được một thứ đặc biệt” Nói xong, La Tiểu Lâu lấy Siêu cấp Kim dịch mang ra.
Nghiêm đại sư không chút khách khí mà lấy thứ đồ đệ vừa bỏ ra kéo lại gần xem xét, hướng tinh thần lực vào trong tìm kiếm, Hi Bá Laiđại sư thì nhìn La Tiểu Lâu một cái, trên mặt vẫn kiêu ngạo nhưng đãđến gần vài bước.
Carlos trung tướng trực tiếp hỏi La Tiểu Lâu“Nga? Dịch thể mang về từ văn minh cấp 2 này không biết là có tác dụng gì?”
“Tác dụng của nó làđề cao xác suất thành công, đặc biệt làđề cao xác suất thành công của cơ giáp cấp tám, cấp chín vàcấp 10”La Tiểu Lâu nói thẳng.
Thấy ba vị lão nhân đều trợn tròn mắt, La Tiểu Lâu lại bổ sung thêm “Tuy vậy, thứ này ta cũng không có nhiều, chỉ có năm bình, là con mua để làm thập cấp cơ giáp, đại khái chỉ có thể lấy một lọ ra để nghiên cứu thôi”.
Carlos trung tướng vui mừng mà gật đầu “Một lọ là tốt rồi, một lọ nhiều như thế này cơ mà” Nếu thật sự nghiên cứu ra công thức chế tạo, dù công năng thấp hơn một ít nhưng cũng có thể đề cao xác suất thành công của cơ giáp cấp bảy, cấp tám trên diện rộng. Điều này cũng sẽ là một trợ lực lớn lao cho đại chiến sắp tới”.
Nghiêm đại sư nghiêm túc mà nhìn về phía La Tiểu Lâu“Cậu thật sự định làm cơ giáp cấp 10?” Thanh âm bình thường trung khí mười phần nay đã dẫn theo một tia run rẩy.
La Tiểu Lâu nở nụ cười “Đương nhiên rồi, vạn sự sẵn sàng”.
Nghiêm đại sư cố sức vỗ vỗ vai La Tiểu Lâu, chưa nói gì, nhưng vui mừng nở nụ cười.
Hi Bá Lai đại sư chớp lấy cơ hội hiếm có mà làm trò Nghiêm đại sư “Hảo tiểu tử, có chí khí, so với sư phụ của ngươi cũng không … (ý là cũng không kém sư phụ của ngươi)không, ngươi mạnh hơn lão gia hỏa này nhiều”.
La Tiểu Lâuđỏ mặt “Mong Bá Lai đại sư ngàn vạn lần đừng nói như vậy, con còn kém sư phụ của con vạn dặm, bản thiết kế cơ giáp câp 10 còn muốn thỉnh sư phụ giúp đỡ xem xem. Tài liệu một chút cũng chẳng thừa, hơn nữa, siêu cấp kim dịch quáít, con không có cơ hội để sửa sai lầm”.
“Được!!” Nghiêm đại sư tựa hồ còn sốt ruột hơn cả La Tiểu Lâu, lập tức đã kéo La Tiểu Lâu tìm một gian phòng để nghiên cứu thiết kế cơ giáp, đi hao bước lại quay lại nhìn Hi Bá Laiđại sư “Lão gia hỏa này, lão cũng lại đây đi, nhìn giúp đồ đệ của tôi”.
Hi Bá Lai đại sư cười cười, không chút do dự cũng đi theo. Nghiêm đại sư thấy ông ta lần này không cãi lại mình, hiển nhiên có chút không quen, trừng mắt với Hi Bá Laiđại sư một cái, khóe miệng giật giật.
La Tiểu Lâu bỗng nhớ tới cỏ kim bích vẫn đặt ở trong hộp trữ đồ, vội ngừng lại, từ trong người lấy ra một đám cây nhỏ đãđược 125 chăm sóc bồi dưỡng mấy hôm, một mảnh màu bích lục dị thường khả ái.
“Trung tướng Carlos, đây là cỏ kim bích, là nguyên liệu chủ yếu của siêu cấp kim dịch trong tay ngài. Đây là những cây còn chưa trưởng thành, ngài xem có cách nào giúp nó mau mau trưởng thành, đến lúc đó nghiên cứu siêu cấp kim dịch sẽ có chỗ trọng dụng”La Tiểu Lâu nói, đem bao cỏ xanh bích kia đến cho Carlos trung tướng.
Carlos trung tướng cười đến mức mắt mị thành một đoàn “Vương tử phi điện hạ thế mà lần này lạicóđại ân với chúng ta, không chỉ mang về siêu cấp kim dịch, lại mang được cả nguyên liệu, có vẻ như Theles văn minh cấp 2 kia thật sự hào phóng”.
La Tiểu Lâu cười ngượng, cũng không định nói đây là do cậu và 125 lén mang trộm về.
Đến phòng làm việc, La Tiểu Lâuđem bản thiết kế đã suy nghĩ mấy ngày nay lấy ra. Cậu đã chuẩn bị ba phần, đưa cho Nghiêm đại sư cùng Hi Bá Laiđại sư. Sau đó khẩn trương màđứng ở một bên.
Hai vị đại sư tập trung tinh thần mà nhìn, thỉnh thoảng lại trao đổi một chút.
Cuối cùng, thương lượng xong, hai vị đại sư giúp La Tiểu Lâu sửa chữa. La Tiểu Lâu vừa nhìn qua đã biết sự sửa chữa của hai vị đại sư càng làm cho phương án hoàn thiện hơn, cảm kích mà nói lời cảm tạ thật nhiều lần.
Hi Bá Lai đại sư nhìn thấy trong mắt La Tiểu Lâu là sự kính nể từ đáy lòng, vừa đố kị lão đối thủ cóđồ đệ thật ngoan, vừa cười nói “Cậuđừng so sánh làm gì, mấy lão già chúng ta đã nghiên cứu cái này bao nhiêu năm, kinh nghiệm đương nhiên là hơn bọn trẻ tuổi các cậu rồi. Nhưng mà phải nói thật, rất nhiều quan điểm chúng ta cũng kém bọn thanh niên các người, trong thiết kế của cậu có nhiều chỗ rất linh khí, nhất là phần này”.
Nói xong, Hi Bá Lai đại sư lấy một phần của bản vẽ mang ra.
La Tiểu Lâu cúi đầu nhìn, mặt đỏ lên. Đây là phần thiết kế vì Nguyên Tích. Cậu quen thuộc động tác thói quen của Nguyên Tích nhất, làm ra bản thiết kế này đến chính cậu cũng phải thừa nhận, đó là phần mà cậu tối thỏa mãn.
“Lúc nào thì bắt đầu?” Nghiêm đại sư hỏi.
“Nếu sư phụ cùng đại sư đều đã thống nhất bản thiết kế, tròđịnh ngày mai thì bắt đầu”La Tiểu Lâu nói. Vì cứu Ly mạch, cậuđã chuẩn bị thật lâu, đương nhiên làm càng nhanh càng tốt. Vấn đề về dị thú còn chờ Ly mạch đi giải quyết …Đây đại khái là chuyện duy nhất màcậu có thể làm cho nửa huyết mạch kia của mình.
“Được, tôi sẽ bảo Trầm Nguyên đến giúp cậu xử lý tài liệu” Nghiêm đại sư nói.
“Ngô, tiểu tử Mộ Thần chắc cũng về rồi, tôi lát nữa sẽ liên hệ hắn” Hai Bá Lai đại sư cũng nói.
END CHAPTER 246