Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 92: Chương 92




CHƯƠNG 92 – TRƯỞNG THÀNH (SỬA CHỮA)

“Quản, quản lí Cao! Anh mau nhìn xem, đây, đây là ——” Trợ thủ kích động nói không ra lời, hai tay run rẩy, trực tiếp đưa kết quả giám định cho quản lí Cao.

Người đàn ông cao gầy bên cạnh cũng nóng ruột nhoài người qua xem, phút chốc nhìn thấy nó, cả quản lí Cao lẫn người đó đều trợn trừng mắt thành chữ A.

Trợ thủ kích động nói: “Anh thấy không, đây, đây gần như là linh kiện cơ giáp cao cấp nhất của sở bán đấu giá Thiên Đông chúng ta! Đây nhất định là bút tích của một đại sư!”

Quản lí Cao và người đàn ông lấy lại tinh thần từ nỗi kinh hãi, liếc nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương là sự không thể tin nổi.

Trợ thủ vẫn còn lải nhải thêm: “Trời ạ, cấp tám, em còn chưa bao giờ nhìn thấy cơ giáp với linh kiện nào cấp tám nào ở sở bán đấu giá này cả! Nhất định phải ra giá trên trời!”

Tại Thiên Đông, cơ giáp cao cấp nhất để bán đấu giá là cơ giáp cấp bốn, còn linh kiện cơ giáp cao cấp nhất là cấp năm. Mà cấp tám, chưa bao giờ xuất hiện.

Rốt cục người đàn ông cao gầy kia cũng lấy lại tinh thần, bèn liếc mắt nhìn trợ thủ, mở miệng: “Đây là linh kiện tôi đặt làm, tôi nghĩ, mình sẽ không có ý định bán nó.”

Trợ thủ đang nhiệt tình sôi trào đột nhiên nghẹn lại, mặt đỏ tưng bừng, há miệng to hơn cái bát nhìn người đàn ông khí thế khác thường trước mặt, lại không nỡ mà nhìn ấn không gian đã giao cho người đó, đến khi quản lý Cao có ý tốt nhắc nhở mới đi khỏi.

Một lúc lâu sau, quản lí Cao mới thở ra một hơi, nói: “Tôi cũng thật không ngờ cậu ấy lại có thể làm đến trình độ này.” Không sai, nguyên liệu cấp bảy mà người đàn ông kia cung cấp đích thị là loại hiếm có, nhưng không phải chế tạo sư cơ giáp nào cũng đều có thể dùng nguyên liệu cấp bảy để chế tạo ra linh kiện cơ giáp cấp bảy.

Giống như Ngọc thạch cấp bảy, chế tạo sư với trình độ thông thường có thể chế tác ra linh kiện cấp ba hoặc cấp bốn còn chế tạo sư cao cấp mới có thể làm ra linh kiện cấp năm, thậm chí là cấp sáu, rất ít người có thể đạt đến đẳng cấp cấp bảy của bản thân nguyên liệu.

Còn nếu vượt cấp, thì chỉ có trình độ và năng lực cấp đại sư mới đạt được cấp tám, cấp chín.

“Đây thực sự là do chính cậu ta hoàn thành?” Người đàn ông kia không dám tin hỏi lại, cơ giáp của người đó là cơ giáp cấp bảy ở tinh cầu cấp A, đối với Liên bang thì đã có thể coi là cơ giáp cực kỳ cao cấp rồi. Thế nhưng hiện tại, người đó có thể sở hữu một linh kiện cấp tám cho riêng mình! Thêm linh kiện này vào vũ khí, vậy thì chắc chắn sẽ tăng năng lực chiến đấu cho người đó lên rất nhiều, mà năng lực chiến đấu thăng cấp chính là kết quả mà tất cả các chiến binh cơ giáp đều theo đuổi.

Quản lí Cao mỉm cười, “Ai biết, nếu linh kiện này thực sự được làm từ tay đại sư, vậy là ngài đã kiếm lời rồi, nhưng có tiền cũng chưa chắc mời được đại sư ra tay. Có điều, nếu cậu ấy đã nói là do mình chế tác, vậy thì tôi tin rằng cậu ấy sẽ không nói dối. Hơn nữa, Nghiêm đại sư mà ra tay thì tuyệt đối có thể đạt đến cấp chín.”

Người đàn ông đó nói như vậy là bởi không thể áp chế nổi nỗi kinh ngạc của mình, người đó nhắm mắt, nói: “Cái này hôm nay tôi sẽ mang đi, anh nói với cậu ta, tôi trả 20 triệu.”

Nghe xong câu này, quản lí Cao luôn luôn bình tĩnh giờ cũng phải thay đổi sắc mặt. Không phải là một chiếc cơ giáp mà chỉ là một linh kiện, còn không kể chi phí nguyên liệu, chỉ là chi phí chế tác, 20 triệu thực sự được coi là giá trên trời.

Lần nào quản lí Cao cũng đều tận lực tranh thủ một chút tiền cho người gửi bán từ chỗ khách hàng, nhưng lần này anh ta không nói gì thêm, nếu đã lành nghề mà nói thì đây tuyệt nhiên là giá cao. Vị khách hàng tôn quý này lần nào cũng đều rất rộng rãi, sau khi phát hiện hộp năng lượng nâng cao, cho dù đã giao giá đúng nhưng người này vẫn chủ động tăng thêm.

“Được, tôi sẽ báo cho cậu ấy ngay lập tức, tôi nghĩ cậu em đó nhất định sẽ rất vui mừng.” Quản lí Cao vừa cười vừa nói, “Với lại xin chúc mừng ngài đã nhận được linh kiện cao cấp như thế.”

“Nếu cậu ta bằng lòng chịu làm chế tạo sư cơ giáp cho tôi thì tốt hơn.” Người đàn ông trẻ tuổi hai mắt tỏa sáng mà nói. Một thanh niên thông minh như vậy lại có thể làm ra thứ kinh ngạc như thế, nếu cậu ta đồng ý theo người đó, người đó nhất định sẽ không bạc đãi.

Lần này quản lí Cao nở nụ cười, “Rất tiếc phải nói cho ngài biết, cậu ấy đã có chiến binh cơ giáp của mình rồi. Hơn nữa, tình cảm của bọn họ có vẻ rất tốt, trong khoảng thời gian ngắn có lẽ sẽ không có ý định giải trừ Hiệp Nghị Tương Trợ Lệ Thuộc đâu. Phải biết rằng, vàng có thể tỏa sáng, không phải chỉ có chúng ta mới có thể phát hiện ra tiền đồ của cậu ấy.”

Tức thì, người đàn ông kia hiện lên vẻ thất vọng, vuốt ve linh kiện cơ giáp trong tay, nói: “Vậy à, âu cũng là duyên phận, sau này sẽ gặp… Được rồi, linh kiện còn lại để lại chỗ anh gửi bán.”

Quản lí Cao gật đầu, những chế tạo sư cơ giáp kia, một chế tạo sư có kỹ thuật cao nhất làm được linh kiện cấp sáu, dù như vậy mà người này cũng kích động tỏ ý muốn tăng thêm chi phí chế tác, hắn chắc chắn là người lợi hại nhất.

Nếu bọn họ biết mình đã chế tạo ra thứ gì, chủ nhân ngay cả nhìn cũng không muốn, vậy thì không biết sẽ có ý kiến nào đây.

La Tiểu Lâu đang ăn cơm với Nguyên Tích thì nhận được tin tốt này, cậu lập tức cười híp mắt lại, bày tỏ tình cảm biết ơn với quản lí Cao. Sau đó liếc nhìn Nguyên Tích, tiếp tục gửi tin, cậu muốn trả số tiền 11 triệu lần trước đã vay của quản lí Cao.

Quản lí Cao lại nói không cần, số tiền này hoàn toàn có thể lấy khoản trả của hộp năng lượng sau này, dựa theo trình độ hiện tại của La Tiểu Lâu thì 3, 4 tháng sau là có thể trả hết nợ. La Tiểu Lâu suy nghĩ một chút, rồi đồng ý, ngộ nhỡ mấy ngày sau quản lí Cao có thuốc cường hóa, cậu sẽ phải dùng tiền thôi.

Cơm nước xong, La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích đi huấn luyện. Cậu vẫn luôn quan sát mọi động tác và chỉ lệnh của Nguyên Tích khi lái cơ giáp.

Cứ như vậy, ngày nào La Tiểu Lâu cũng rất bận bận bịu bịu, đi học, đến câu lạc bộ huấn luyện, thứ Bảy hàng tuần theo Nghiêm đại sư học linh kiện cơ giáp. Mỗi tối, Nguyên Tích còn lôi kéo La Tiểu Lâu cùng đi huấn luyện nửa tiếng, chuyện này đã trở thành một thói quen của hai người rồi.

Ba tháng hai tuần sau, tốc độ của La Tiểu Lâu đã nhanh hơn rất nhiều so với hồi cậu đánh thắng Lucca, hiện tại cậu đã có thể khiêu chiến với 23 điểm sáng xuất hiện trên không trung. Thế nhưng khi đạt đến đấy rồi, dù có như thế nào thì tốc độ cũng không thể tăng lên được nữa.

La Tiểu Lâu có chút uể oải, 125 lúc nào cũng bắt bẻ, hiện giờ lại nói là vẫn có thể lên nữa.

“Giờ ngoại trừ những cao thủ đỉnh nhất, chí ít cậu cũng có thể chọn cách chạy trốn, bảo toàn sinh mạng không thành vấn đề.”

Còn lúc đối chiến với Nguyên Tích, La Tiểu Lâu đã có thể trốn khỏi tay Nguyên Tích được 10 phút. 10 phút này đối với Nguyên Tích chẳng là gì, nhưng đối với người khác mà nói, chỉ cần cho cậu cơ hội xạ kích viễn trình là có thể chiến thắng.

Huấn luyện xạ kích viễn trình, trình độ nâng cao thậm chí còn nhanh hơn tốc độ. Giờ cậu đã có thể giết chết 100 con quái vật trong thời gian quy định. Vì 100 là hạn mức cao nhất, sau mấy tháng rèn luyện, La Tiểu Lâu muốn huấn luyện cấp độ khó cao nhất hơn, từ 85 điểm đến 100 điểm.

Khi không có cách nâng cao nào nữa, 125 chỉ cho cậu một chú ý, mỗi con quái vật dùng hai hoặc ba súng, tăng thêm điểm bắn trên người mỗi con. Cuối cùng, sau khi La Tiểu Lâu từ phòng huấn luyện đi ra, trên người mỗi một con quái ảo đáng thương đằng sau cậu đều có một số vị trí chí mạng bị bắn trúng, quả thật là, đã chết rồi lại chết tiếp.

Ba, bốn tháng cứ khổ luyện như vậy, không chỉ kỹ thuật điều khiển cơ giáp tiến bộ, mà cả thể lực của La Tiểu Lâu cũng khá hơn trước rất nhiều. Rõ rệt nhất chính là cậu đã cao lớn thêm một chút, điều này làm cho La Tiểu Lâu cực kỳ mừng rỡ, chứng tỏ thân thể của cậu hiện tại vẫn có thể phát triển thêm.

Về phần tốc độ nâng cao của Nguyên Tích, La Tiểu Lâu chả vờ không chú ý, cậu tuyệt đối không muốn chăm chú nghiên cứu rồi sau đó lại tự đả kích mình.

Có điều, La Tiểu lâu cảm thấy chương trình huấn luyện tốc độ của 125 vô cùng hoàn mỹ, tuy vẫn hâm mộ ghen tị căm thù đủ kiểu với tốc độ tiến bộ của thiên tài cấp SSS kia, cậu vẫn muốn hỏi Nguyên Tích có cần dùng đến hay không, nhưng lại sợ Nguyên Tích chế giễu mình.

Cuối cùng, vào một hôm nào đó, hai người La Tiểu Lâu và Nguyên Tích cùng vào thư phòng đọc sách, cậu cố ý chiếu chương trình kia trên máy vi tính. Thấy lúc bắt đầu Nguyên Tích không chú ý, La Tiểu Lâu vẫn kiên trì xin chỉ giáo hai vấn đề về huấn luyện tốc độ.

Nguyên Tích lập tức nhìn ra có sự bất đồng giữa chương trình huấn luyện bọn họ sử dụng và chương trình kia, ngay ngày hôm ấy mang 125 đến phòng huấn luyện riêng ở Hào Quang, sửa lại chương trình. 125 còn nịnh nọt mà đặt ra quyền hạn sử dụng chương trình huấn luyện cho Nguyên Tích, ngoại trừ Nguyên Tích, người khác không thể mở chương trình huấn luyện này ra được. Khi khởi động chương trình, camera trong phòng sẽ tự động tắt.

Sau đó, Nguyên Tích tràn trề thích thú nhìn con vật béo tốt luôn luôn hết ăn lại nằm, nói với La Tiểu Lâu: “Lần đầu anh phát hiện nó cũng hữu dụng như thế đấy.”

Mặt 125 nở ra đến mức đỏ lựng, cuối cùng không dám nói gì, tự an ủi mình là chí ít Nguyên Tích còn chưa từng đánh giá La Tiểu Lâu như vậy.

Tối đó, Nguyên Tích có việc bận, La Tiểu Lâu liền lên mạng. Thừa dịp Nguyên Tích không có mặt, La Tiểu Lâu chuẩn bị tìm người khác đối chiến thử, xem trình độ thực sự hiện tại của cậu như thế nào. La Tiểu Lâu bắt đầu chần chừ, giờ có nên đến khu thi đấu của lính mới hay không. Đang không biết tìm ai thích hợp để đối hiến thì La Tiểu Lâu bỗng nhiên phát hiện mình có thư.

La Tiểu Lâu mở ra xem, người gửi thư ngoại trừ Nguyên Tích và Bless ra, thì chỉ có người bạn tốt GD duy nhất trên mạng của cậu thôi, “Người anh em, gần đây thế nào rồi?”

La Tiểu Lâu vui mừng một trận, lập tức reply, “Vẫn ổn, đã lâu không gặp.”

“Vất vả lắm mới gặp được, nào, chúng ta đối chiến một trận.” GD cảm thán, “Muốn hẹn cậu đối chiến chả dễ dàng gì cả, cậu không biết bây giờ mình đã kích thích sự phẫn nộ của dân chúng như thế nào đâu.”

La Tiểu Lâu bất ngờ, hậu tri hậu giác mà hỏi: “Là sao?”

“Cậu còn dám hỏi? Từ ngày cậu cố định chiếm lấy Vân Thiên trong nửa tiếng, bao nhiêu bài post đòi trừng phạt cậu trong forum thi đấu cơ giáp chỉ có tăng chứ không giảm, lúc thấy tôi còn tưởng mình bị hoa mắt. Anh bạn, cậu pờ rồ quá nha.” GD cảm khái, ai biết cái tên lính mới lơ ngơ này ngày xưa đến đứng còn không vững giờ lại có thể đối chiến với Đại Thần chứ.

“…” La Tiểu Lâu ngẩn ngơ, hóa ra trên mạng cũng có forum, xem ra ở thời đại nào mọi người cũng đều thích buôn dưa lê.

Giục La Tiểu Lâu nhanh lên một chút, GD nóng lòng muốn xem trình độ của Sơ Thủy rốt cuộc tới mức nào mà có thể khiến cho cao thủ top 3 của mạng lưới internet ưu ái.

Hai người cùng mở phòng V cao, GD sợ La Tiểu Lâu bị người khác nhận ra sẽ quây đánh hội đồng.

GD lúc trước là đối thủ đầu tiên của La Tiểu Lâu, hồi đó trong mắt cậu, GD là cao thủ hùng mạnh không gì sánh được. Bởi vậy, lần thứ hai gặp lại GD, cậu vẫn còn giữ lại một chút tâm lí ám ảnh. Khi bắt đầu, đầu tiên La Tiểu Lâu cẩn trọng kéo dài khoảng cách.

Sau đó cả hai người đều đổ mồ hôi mà nhận ra, có lẽ kỹ thuật cận chiến của GD nhỉnh hơn La Tiểu Lâu một chút, nhưng tốc độ của cậu ta lại không thể theo kịp La Tiểu Lâu. La Tiểu Lâu lập tức trở nên kích động, quả nhiên không giống với lời so sánh của cái đồ Nguyên Tích biến thái kia, cậu đã tiến bộ lên rất nhiều. Bay trònhai vòng, La Tiểu Lâu bắt đầu dùng súng hạt nhân tấn công GD.

Xét thấy cơ hội thắng của La Tiểu Lâu không nhiều lắm, chủ yếu là bởi cậu luôn đối chiến với Nguyên Tích mà vẫn chưa thu được một đồng tiền ảo nào, bởi vậy cậu hãy còn dùng Đa Phổ 01 bình thường nhất.

Đến khi La Tiểu Lâu dùng súng hạt nhân bình thường nhất xóa sạch toàn bộ hệ thống hình ảnh thông tin của GD, thì GD mới đành chào thua, dừng lại.

Giờ cậu ta chẳng nhìn thấy cái gì cả, có đánh tiếp thì La Tiểu Lâu cũng thắng thôi.

Chui ra khỏi cơ giáp, GD vỗ mạnh lên vai La Tiểu Lâu: “Được lắm, cái tên này, thảo nào có thể đối chiến với Vân Thiên, quả thực tiến bộ nhiều lắm. Nói chút, làm sao mà biết được vị Đại Thần kia? Hơn nữa anh ấy đối xử không tệ với cậu, trình độ bây giờ của cậu không tồi, thật ra ngày nào cũng được anh ấy huấn luyện cho đúng không.”

La Tiểu Lâu nhớ lại hoàn cảnh mình quen biết Nguyên Tích mà rùng mình, nói: “Quá trình quen biết quả thực có thể nói là một tai nạn, nhưng anh ấy cũng không tệ lắm, đây là chuyện may mắn duy nhất.” Thấy ánh mắt mê mẩn của GD, La Tiểu Lâu liền đổi chủ đề: “Lại nói tiếp, đúng là đối chiến với Vân Thiên tiến bộ rất nhanh.”

Hai mắt GD tức khắc liền tỏa sáng, bắt đầu nhao nhao: “Có thể huấn luyện ra một tên ngâu ngô như cậu thế này, đấy không phải là hình dung nhanh nhất sao! Ôi chao, giá mà tôi có tư cách khiêu chiến Vân Thiên thì sướng rồi. Đáng tiếc là trình độ này của tôi, có lẽ anh ấy cũng chẳng thèm nhìn.”

Đang nói thì GD bỗng nhiên cứng đờ, cậu ta phát hiện mình vừa nhận được một thư khiêu chiến, đến từ: Vân Thiên.

Năm phút đồng hồ sau, cuối cùng La Tiểu Lâu ù ù cạc cạc bị bỏ lại một mình trong phòng thi đấu V cao cũng nhận được cuộc gọi từ Nguyên Tích. Sau khi ấn đồng ý, La Tiểu Lâu xuất hiện bên cạnh Nguyên Tích. Nguyên Tích dương dương tự đắc nhìn La Tiểu Lâu, nói: “Tên kia vừa nãy đã bị anh thay em chỉnh đốn rồi, thực sự chưa đến 2 phút, nếu không phải nó còn lảm nhảm thì anh đã xách em sang từ lâu rồi.”

La Tiểu Lâu đổ mồ hôi, “Thực ra em cũng đã chỉnh đốn, cậu ta là người bạn em quen biết trên mạng. Tưởng anh không có ở đây nên em mới tìm người khác để thử nghiệm trình độ của mình.”

Đúng lúc này, tin nhắn của La Tiểu Lâu vang lên, vừa mở ra thì GD ở bên kia đã kích động mà nói: “Đại Thần! Tôi tôi tôi vừa mới đối chiến cùng Vân Thiên!!! Tuy trên cơ bản toàn bị K.O, nhưng —— cũng coi như là tôi được Vân Thiên chỉ bảo. Tôi còn đặc biệt thu lại toàn bộ quá trình đối chiến nữa! Tôi phải giữ lại, sau đó quan sát dần dần!”

La Tiểu Lâu lau mồ hôi, đại ca ơi, nếu thời gian đối chiến của anh không vượt quá 2 phút, thế thì rốt cục anh thu cái gì đấy…

Từ khi Nguyên Tích dùng phương pháp huấn luyện của 125, La Tiểu Lâu phát hiện ban đầu thời gian sinh tồn của mình tăng lên, giờ lại có xu thế giảm xuống. Nhưng gần đây Nguyên Tích hình như cũng có chút chiếu cố tới tâm trạng của La Tiểu Lâu, hiện tại không vội vã kết thúc trận đấu nữa, mà còn thực lòng dạy cho La Tiểu Lâu kỹ năng cận chiến.

Sau khi log out, La Tiểu Lâu gõ cửa phòng nhỏ của 125, nó đang ngồi xem TV, bảo nó mở nhỏ tiếng lại, rồi nằm bò ra giường, mai là thứ Bảy, phải đến chỗ của Nghiêm đại sư, cậu phải đi ngủ sớm.

Có lẽ là chưa được nửa tháng nữa Giải thi đấu Cơ giáp sẽ diễn ra, nên Nguyên Tích càng luyện tập căng thẳng hơn. Sự thăng cấp của Nguyên Tích, ngoại trừ La Tiểu Lâu biết thực tình, còn đâu người khác không dám tưởng tượng, hơn nữa, La Tiểu Lâu chỉ có tốc độ và viễn trình tăng nhanh, còn Nguyên Tích là toàn diện. Vân Thiên trên mạng cũng chưa xuẩt ra 100% thực lực chiến đấu. Ngược lại, khi chơi đùa với La Tiểu Lâu thì lại xuất chiêu.

Nửa tiếng sau Nguyên Tích cũng log out, thấy La Tiểu Lâu đã ngủ bèn tiến đến gần cọ cọ vài cái, sau đó ôm cậu ngủ.

Hôm sau, La Tiểu Lâu đến Khải Ân. Vừa mới ra thang máy thì đúng lúc Thẩm Nguyên cũng đi tới. Thấy La Tiểu Lâu, Thẩm Nguyên liền dừng lại chờ cậu, La Tiểu Lâu bèn nhanh chân chạy đến.

Mấy tháng nay học được không ít linh kiện cấp ba, hiện tại La Tiểu Lâu đã có thể chế tác ra cơ giáp cấp ba. Nhưng muốn làm ra lại linh kiện cơ giáp cấp tám lần trước rất khó, La Tiểu Lâu ở nhà thử vài lần, gắng lắm mới làm ra cấp bậc cao nhất là bảy. Hơn nữa, La Tiểu Lâu cũng không có bao nhiêu nguyên liệu cấp bảy để mà phung phí, với cậu mà nói, nguyên liệu cấp bảy được xem như là giá trên trời.

Chuyện làm ra linh kiện cơ giáp cấp tám cho Thiên Đông La Tiểu Lâu cũng không nói cho Nghiêm đại sư biết, Nghiêm đại sư quá lợi hai, có lẽ vừa thấy linh kiện kia là đã biết tinh thần lực biểu hiện ra ngoài của La Tiểu Lâu hiện tại không thể làm được.

Cho dù La Tiểu Lâu có ý định khống chế, chỉ phát huy một chút ý thức nguyên lực của mình, Nghiêm đại sư và người của Khải Ân cũng cho rằng: sự tiến triển tinh thần lực của La Tiểu Lâu có thể nói là thần tốc. Người có thể làm thành công 100% linh kiện cơ giáp cấp ba trước đây chưa từng có. Hơn nữa không chỉ có như vậy, người của Khải Ân kinh ngạc phát hiện, tỉ suất ứng dụng hiệu quả của cơ giáp do La Tiểu Lâu chế tạo cũng bằng với tỉ suất ứng dụng của linh kiện cơ giáp trước đây cậu từng cải tạo, gần như cái nào cũng đạt từ 90% trở lên.

Nếu như nói linh kiện cấp một cấp hai trước đây tương đối đơn giản, còn trên cấp ba, nó là một trình độ khác. Cơ giáp trên cấp ba, tất cả đều phải dùng đến tinh thần lực, xác suất thành công, tỉ suất ứng dụng hiệu quả và tinh thần lực đều có liên quan đến trình độ nắm trong tay. La Tiểu Lâu có thể trong thời gian ngắn như vậy mà đạt thành công 100%, chỉ có thể sáng tỏ bằng hai việc: thứ nhất là do phương pháp dạy Nghiêm đại sư, thứ hai là tinh thần lực của La Tiểu Lâu trời sinh dồi dào, tốc độ tăng trưởng cũng cực nhanh.

Hiện tại, thời gian cố định La Tiểu Lâu sẽ cùng Thẩm Nguyên đến bộ phận chế tạo cơ giáp của Khải Ân để chế tạo cơ giáp cấp ba. Sau khi thành phẩm được Nghiêm đại sư xem qua là có thể chuyển đến cửa hàng cấp dưới của Khải Ân để bán.

Đối với sự sắp xếp như vậy, La Tiểu Lâu cực kỳ thỏa mãn, vừa được rèn luyện lắp ráp cơ giáp miễn phí, lại vừa có thể thu được một khoản. Bởi vì đây đã được coi là làm việc cho tập đoàn Khải Ân, hơn nữa chất lượng cơ giáp La Tiểu Lâu chế tác thượng thừa, giá cả so với cơ giáp cấp ba phổ thông luôn cao hơn.

Bởi vậy, hiện tại La Tiểu Lâu mỗi ngày lắp ráp một chiếc cơ giáp, Khải Ân sẽ trích phần trăm cho cậu. Sau khi khấu trừ nguyên vật liệu, trong tay La Tiểu Lâu đã có 180 vạn.

Giờ La Tiểu Lâu đã trả hết khoản nợ với Thiên Đông, hơn nữa điều làm cho cậu thỏa mãn hơn là, tiền tiết kiệm của cậu đã có gần 50 triệu rồi.

Có điều, hôm qua quản lí Cao thông báo cho cậu một tin, anh ta đã góp nhặt được 5 lọ thuốc cường hóa tinh thần lực. Hơn ba tháng rồi mà chưa nhận được tin tức của quản lí Cao, La Tiểu Lâu vốn đã bắt đầu nản lòng. Thế nên khi nhận được tin của quản lí Cao, La Tiểu Lâu lập tức đặt hết mọi chuyện sang một bên, sáng ngày mai sẽ tự mình tới lấy. Nghĩ tới đây, khóe miệng La Tiểu Lâu không tự giác mà kéo lên.

“Sao vậy? Có chuyện gì vui mà mặt mày rạng rỡ thế kia?” Thẩm Nguyên cười hỏi.

“Vâng, hôm nay có thể lắp ráp xong ba chiếc cơ giáp là em có thể đi lĩnh tiền.” La Tiểu Lâu hưng phấn nói, tính tính toán toán, hôm nay lĩnh tiền thì số tiền cho thuốc cường hóa ngày mai sẽ đủ. Thực ra, dựa theo quan hệ hiện tại của cậu và quản lí Cao, kém mấy triệu chắc là cũng không thành vấn đề.

Thẩm Nguyên nhấp môi, quay đầu nhìn La Tiểu Lâu đang hoàn toàn chìm trong trạng thái thỏa mãn. Quần áo của cậu vẫn rất bình thường, thoải mái là được, dù là sợi cotton thuần chất thì rõ ràng cũng không phải là của hàng hiệu, đắt vừa phải. Nếu trước đây điều kiện của La Tiểu Lâu không tốt, phải tiết kiệm vì học phí và sinh hoạt. Thế nhưng hiện tại, La Tiểu Lâu đã có khả năng kiếm tiền, cậu hoàn toàn có thể trải qua cuộc sống tốt hơn.

Thẩm Nguyên nhíu mày, anh tiếp xúc với La Tiểu Lâu đã được hơn một năm, anh thích tính cách điềm đạm của cậu, bất cứ khi nào khuôn mặt cậu cũng mang theo nụ cười, khiến lòng người khác cũng thoải mái theo. Hơn nữa, thường ngày ở chung với nhau, có thể nhận ra La Tiểu Lâu không phải loại người keo kiệt bủn xỉn. Như vậy, rốt cuộc là vì cái gì mà có thể khiến La Tiểu Lâu đến bây gờ vẫn còn phải tiết kiệm, vẫn còn phải mong mỏi nỗ lực kiếm tiền như thế.

Lẽ nào…

Thẩm Nguyên hít một hơi, hỏi: “Tiểu Lâu, anh muốn hỏi em một việc. Tuy nó liên quan đến chuyện cá nhân, rất không thích hợp, nhưng là bạn bè kiêm đại ca của em, anh vẫn muốn hỏi một chút.”

La Tiểu Lâu ngẩn người, vội nói: “Chuyện gì ạ, anh Thẩm?”

“Ừm, có phải —— Có phải Nguyên Tích thường xuyên lấy tiền của em không?” Thẩm Nguyên ngập ngừng một hồi, cuối cùng vẫn hỏi. Tuy La Tiểu Lâu là chế tạo sư cơ giáp, bản thân nghề nghiệp cũng có nhu cầu thường xuyên dùng đến tiền, nhưng vì ở Khải Ân có Nghiêm đại sư bao che khuyết điểm, trên cơ bản La Tiểu Lâu không cần tự mua nguyên liệu luyện tập.

Dù cậu ấm Lăng Tự dẫn Dương Kha kia tới đây, tuy có thể dùng nguyên liệu không hạn chế, nhưng trình độ của cậu ta có thể dùng bao nhiêu, cấp hai cấp ba không nói, dù là linh kiện cơ giáp cấp một cậu ta cũng còn chưa học xong.

Như vậy, La Tiểu Lâu gần như không cần dùng nhiều tiền, rổt cuộc vì sao vẫn phải vất vả như vậy?

Dưới chân La Tiểu Lâu run lên, suýt chút nữa thì khuỵu xuống, Thẩm Nguyên vội đưa tay đỡ cậu.

La Tiểu Lâu đỏ bừng mặt nhìn Thẩm Nguyên, lắp bắp: “Không phải anh ấy chủ động lấy tiền của em đâu.” Vừa nghĩ như thế, tất cả đều là tự cậu bỏ tiền vì Nguyên Tích. Rốt cuộc bắt đầu từ lúc nào mà cậu đã muốn tự mình mua những nguyên liệu quý trọng cho Nguyên Tích, dành cho hắn những hộp năng lượng tốt nhất cậu có thể làm được, còn bỏ tiền mua thuốc cường hóa mà giá mỗi lọ hơn 10 triệu — cậu thậm chí còn chưa đặc biệt bỏ nhiều tiền như vậy vì mình —— là đương nhiên đúng không?

“Tự em cho cậu ta? Vậy mà cậu ta vẫn lấy?” Sắc mặt Thẩm Nguyên đen hơn, cái loại này mà gọi là đàn ông?!

“Không ạ, thực ra, em bỏ tiền, Nguyên Tích cũng không biết.” La Tiểu Lâu có chút không nỡ thầm nghĩ, dựa vào sở thích dự trữ tất cả mọi thứ giống loài sóc và tính yêu tiền của mình, vậy mà vẫn thiếu ơi là thiếu.

Thẩm Nguyên im lặng nhìn La Tiểu Lâu một hồi, thở phào một cái: “Nguyên Tích có một chế tạo sư như em, cậu ta không biết mình hạnh phúc bao nhiêu đâu.”

La Tiểu Lâu đỏ mặt, thẻ của Nguyên Tích vẫn luôn do cậu cầm, có lẽ Nguyên Tích cũng không biết mình kiếm được bao nhiêu tiền. Chiếc thẻ này đã trở thành tấm thẻ chuyên dụng cho La Tiểu Lâu mua thức ăn, sắm sửa những thứ cần thiết cho gia đình. Bởi chi phí trong nhà chủ yếu đều là dùng để mua thức ăn tự nhiên, tuy mỗi tháng cũng có 30,000 đồng Liên bang, nhưng so với khoản tiền La Tiểu Lâu dành dụm, có lẽ nó không còn là một khái niệm nữa rồi.

Bởi vậy, tiền trong tấm thẻ ngày càng tăng. Lần trước khi La Tiểu Lâu mở thẻ ra, đếm mấy con số 0 phía sau mà muốn hoa cả mắt. Hơn 3 tỷ, toàn bộ đều là tiền riêng của Nguyên Tích.

Lấy tư cách là một người nhỏ hơn 4 tháng so với Nguyên Tích mà nói, mỗi lần La Tiểu Lâu kiểm tra số dư là lại cảm thấy bất công cùng cực. Tối nào Nguyên Tích cũng lên mạng chơi đùa một hồi, thế mà cũng được ối tiền!

Tuy rằng như vậy, La Tiểu Lâu cũng không cảm thấy tiền mua thuốc cường hóa nên lấy từ chỗ Nguyên Tích, đó là quà tặng và cũng là điều ngạc nhiên mà cậu muốn dành cho Nguyên Tích. Coi như dù sao thẻ của Nguyên Tích do mình giữ, đó cũng là tiền của mình, La Tiểu Lâu tự an ủi mình như vậy.

Xoa xoa đầu La Tiểu Lâu, nội tâm của Thẩm Nguyên cũng bắt đầu âm thầm tán thành lời nói của tiền bối Chu Lỵ, thật sự muốn cướp La Tiểu Lâu về nhà nuôi dưỡng…

Nhanh chóng đến trước cửa bộ phận chế tạo cơ giáp, cuối cùng Thẩm Nguyên cũng không kìm được mà nói, “Cậu ta là chiến binh cơ giáp của em, cho em dùng tiền là điều hiển nhiên. Dù em muốn có nguyên liệu để luyện tập thì cậu ta cũng vẫn phải mua cho em, hiện tại em đang giúp cậu ta tiết kiệm tiền đấy. Thế nên, đừng tự làm mình vất vả như vậy nữa.”

La Tiểu Lâu “Vâng” một tiếng, thật sự thì cậu không thấy mình vất vả, bất luận là chế tạo cơ giáp hay hiện tại đang rèn luyện chiến binh cơ giáp, tất cả đều là niềm yêu thích của cậu.

Sau khi hai người vào cửa, Thẩm Nguyên thấy người phía trước liền nhướn mày, vươn tay kéo La Tiểu Lâu đi sang phía bên cạnh.

Người phía trước đang cười nói với các chế tạo sư cao cấp của bộ phân chế tạo cơ giáp nghe nói cũng là sinh viên của khoa chế tạo cơ giáp học viện St. Miro, lại còn là bạn của Dương Kha, tự xin đến Khải Ân thực tập, miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn. Có điều, cái người tên là Hạ Y này khiến ấn tượng của Thẩm Nguyên không được tốt, tên nhóc này cũng từng niềm nở tiếp cận bắt chuyện với anh.

Hạ Y cảm thấy quan hệ qua lại với những người bên trong này còn quan trọng hơn so với việc học hành, hơn nữa trong ánh mắt vụng về của cậu ta ẩn giấu hiện lên một chút thâm trầm và giảo hoạt, quả thực làm Thẩm Nguyên không thích.

Sau lần thiếu gia Lăng Tự kiểm tra, Dương Kha có lẽ đã bị kích thích, thứ Bảy Chủ Nhật nào cũng đi sớm về muộn. Với thầy dạy của Khải Ân cậu ta cũng khách khí hơn, làm trợ thủ giúp việc hằng ngày, thỉnh thoảng còn xin chỉ bảo một vài vấn đề.

Sau khi Hạ Y ở lại, La Tiểu Lâu không quen biết nên không cần đến chào hỏi, kỳ lạ là, Dương Kha thân là bạn tốt mà cũng chưa từng xuống dưới gặp Hạ Y.

Dẫn La Tiểu Lâu vào phòng làm việc chuyên dụng của bọn họ, sau khi sắp xếp ổn thỏa, hai người bắt đầu vùi đầu vào công việc.

Đến trưa, Thẩm Nguyên nhìn hai chiếc cơ giáp đồ sộ, khẽ nở nụ cười.

Ăn xong bữa trưa, Thẩm Nguyên dẫn La Tiểu Lâu đi lĩnh tiền, rồi sau đó hai người trở về tầng 19. Nghiêm đại sư quan sát thành phẩm, chỉ bảo cho hai người hai câu khác nhau. Sau đó hai người đi thay trang phục của trợ lí, hiện tại, hai người không cần xử lí nguyên liệu nữa, mà bắt đầu chuyển sang phụ trợ cho Nghiêm đại sư chế tác linh kiện.

Còn nhanh hơn so với việc xử lí nguyên liệu, nhưng đứng bên cạnh Nghiêm đại sư, quan sát thủ pháp và trình tự chế tác của ông, hiệu quả thu được không thể so sánh với việc tự xử lí nguyên liệu.

Tan tầm, trên đường về nhà, La Tiểu Lâu thuận tiện đến cửa hàng Tam Mộc. Bây giờ các phục vụ sinh ở đó đại khái đã nhận định cậu là một thằng con trai thích đồ ngọt. Mỗi lần đến là lại cười tủm tỉm nhìn cậu, cũng có không ít người thất vọng nhìn ra phía sau cậu, có lẽ là hy vọng được gặp Nguyên Tích.

Mua xong 5 hộp bánh ngọt, nhờ 125 đặt trong không gian của nó, La Tiểu Lâu liền đi ra ngoài.

Tại Tam Mộc cách đó không xa, La Tiểu Lâu bỗng đụng phải hai thanh niên mặc quần áo cũ nát, vừa nhìn là biết sống dưới tầng lớp thấp nhất của xã hội. Hai người đó sững sờ ngây ngốc nhìn cậu, trong đó có một người còn nhỏ tuổi thốt lên đầy kích động: “La Tiểu Lâu?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.