Cơ Giới Khách

Chương 152: Chương 152: Gặp Tần Phí




Khó khăn, phải cực kỳ khó khăn Vương Lang mới thoát khỏi nanh vuốt của cô nàng mũi chẹt Aurora. Có lẽ do tâm trạng không tốt, nên khi vừa nghe thấy Vương Lang muốn xin nghỉ phép buổi tối, cô nàng bạo nộ ngay.

Vương Lang đổ liều, quay đầu bỏ chạy mà bên tai vẫn còn ong ỏng tiếng mắng của cô chủ nhỏ kia.

Dừng lại ở một góc đường, khi đã chắc là thoát, Vương Lang thở ra một hơi, nghĩ lại cho số phận càng lúc càng đi xuống của mình, từ cu li không công, trở thành cu li không công bỏ trốn. Vương Lang cất những bước chân nặng nề vào dòng người đông đúc.

Hắn ngẩn đầu lên, hít mạnh một hơi, việc từ trên trời rơi xuống coi như xong rồi, bây giờ hắn phải làm việc chính của mình. Đó là kiếm tiền.

Đích đến đã có, chính là sàn giao dịch tinh anh, từ lúc biết về nó, hắn đã coi đó là kho tiền của mình.

Khác với lần trước, lần này hắn đã hỏi han kỹ hơn, nơi hắn bước vào chính là cổng lớn của trung tâm giao dịch tinh anh. Nơi đây thiết kế hoành tráng, không gian rộng rãi, người qua lại nhộn nhịp, khí thế bừng bừng.

Ở đây, trên vòm mái, không phải một, mà là cả chục bảng nhiệm vụ sáng nhấp nháy, mỗi giây mỗi khắc, liên tục có nhiệm vụ mới được đưa ra.

Bên dưới, sảnh đón tiếp rộng như quảng trường, dễ có đến hơn ngàn người đang qua lại. Cách một khoảng thì lại thấy một hay vài nhân viên mặc đồng phục, bộ dáng niềm nở chuyên nghiệp, ít nhất là chưa thấy ai có gương mặt gian trá như tên Mạc Anh Hùng kia.

Đáng chú ý nhất, là có những nhóm tụ lại với nhau, ngồi bàn ghế như trong văn phòng hoặc đứng bắt loa la hét kêu gọi. Có băng rôn khẩu hiệu tờ rơi, mới nhìn tưởng như đang quảng cáo sản phẩm mới.

Vương Lang đi dạo một vòng, lắng nghe một chút.

_ Đến đây đến đây, chỉ cần đăng ký sẽ được nhận ngay 50 tinh thần tệ, công việc đơn giản, chỉ cần có giọng hét tốt mà thôi, hét theo ta, Tạ Oanh Oanh, chúng ta là fan club trung thành nhất của nàng, chúng ta yêu nàng..

_ Bán như cho không, bán như cho không. Mạch năng lượng các loại giá rẻ nhất thị trường, mua càng nhiều càng rẻ, đảm bảo nguồn gốc xuất xứ, hiệu xuất phù hợp với túi tiền.

_ Đi đâu mà vội mà vàng, mà vấp phải đá mà quàng phải chân. Đã bao giờ thấy ai bán sỉ lẻ phôi năng lượng chưa, đến đây đi, muốn phôi nào có phôi đó, nếu không có chúng tôi cũng có cách làm cho có. Đảm bảo hài lòng quý khách.

_ Việc nhẹ lương cao, tuyển cơ giới sĩ thanh đồng trở lên, công việc chỉ có một, đánh hội đồng băng nhóm Mạc rùa đen.

_ Tổ chức Mạc Đương Quy tuyển thành viên, cấp càng cao càng tốt, lương bổng hấp dẫn, đặc biệt tuyển người có thù hằn với nhóm gà con nhà họ Tần.

_ Giấc mơ thành hiện thực, một bước lên trời, hãy đến với chúng tôi, dịch vụ mạ thiết bị uy tín nhất địa cầu, thanh đồng thành bạc ngân, bạch ngân lên hoàng kim. Còn chờ gì nữa, chỉ 200 tinh thần tệ, bạn sẽ được ngắm nhìn mình trong tương lai.

_ Bạn cần tiền, bạn hết tiền, bạn muốn được giàu sang, hãy đến với chúng tôi, dịch vụ cầm đồ cấp tốc, uy tín, nhanh chóng, bảo mật thông tin khách hàng.

...

...

Sảnh chính đã trở thành cái chợ trời tinh anh tự phát, ra nhiệm vụ hay mua bán vật phẩm đều vô cùng nhộn nhịp, lý do là vì người tinh anh tập trung về Nha Trang thành mấy ngày nay quá đông, 10 cái bảng nhiệm vụ kia không đủ để cung ứng. Ban tổ chức cũng linh động, chỉ cần bọn họ đóng tiền thuê mặt bằng là được rồi.

Vương Lang mò mẫm, trong người hắn trừ mấy vỏ kẹo ra, hình như không còn gì khác. Không tiền đi dạo phố đông, trong lòng nặng trĩu.

Bỗng Vương Lang chú ý đến một sạp hàng, chính xác hơn là một người trải chiếu đang ngồi, gương mặt buồn rười rượi. Phía trước là tấm bảng: “ thu mua thanh năng lượng đặc thù hệ sinh mệnh, phẩm chất càng cao càng tốt, dùng đá nguyên liệu để đổi “.

Phải nói đây là một trong những sạp hàng hiếm hoi vắng hoe trong sảnh giao dịch này. Người lạ nào vừa đến, nhìn tấm bảng, chưa đọc hết câu đã quay lưng bỏ đi, gương mặt giễu cợt.

Nói nhanh lý do, thanh năng lượng đặc thù hệ sinh mệnh là hàng hóa do liên minh độc quyền, cấm giao dịch số lượng lớn. Là thứ cung không bao giờ đủ cầu, giá cả trên trời, ai có dù là phẩm chất thấp, cũng giữ lại làm vật bảo mệnh. Càng là không đem đổi đá nguyên liệu, thứ đó cơ giới sĩ không cần, cơ giới sư thì không thiếu, có thiếu thì cũng dễ mua ở bên ngoài.

Người đang ngồi có gương mặt buồn đó họ Tần, tên là Tần Phí. Tần Phí họ Tần nhưng không có nghĩa là người của đại gia tộc Tần gia, y xa xôi cách họ mấy đời, muốn tự nhận là bàn chi cũng không được.

Tần Phí tuổi đời vừa hai mươi, là người tinh anh, vẫn đang nằm trong cấp thanh đồng. Y nhập học ở thành thị cấp hai, nếu so ra mặt bằng chung nơi đây, có thể nói là xa xôi hẻo lánh. Có lẽ do cuộc sống khắc khổ, cũng như tâm trạng buồn bã, râu tia không cạo, nên nhìn Tần Phí già hơn tuổi rất nhiều.

Tần Phí bày hàng ở đây đã mấy ngày, tiền đi đường trong người đều đem đóng mặt bằng hết. Khách đến hỏi thăm còn chưa có, đừng nói là giao dịch thành công. Bây giờ đã cuối chiều, mấy tiếng nữa thôi là phải dọn hàng, nhìn hẳn u buồn thấy rõ, càng khiến người khác ngại ghé vô.

Vương Lang không có thanh năng lượng sinh mệnh, nhưng trong vùng chứa của hắn có một hạt giống của Mỹ Mỹ, đang chuẩn bị nứt ra, mọc chồi non. Hạt giống này trong vùng chứa của hắn giống như cá gặp nước, tha hồ hút năng lượng trong vòng sáng, chỉ mới mấy ngày mà đã to hơn không ít.

Dù sao cũng rảnh rỗi, Vương Lang tiện chân ghé qua sạp hàng vắng hoe kia.

_ Ngươi có thanh năng lượng sinh mệnh?

_ Xin lỗi, ta không có.

Gương mặt Tần Phí vừa vui lên được một chút thì lại xụ xuống, hắn mặc kệ Vương Lang ngồi xuống, không màng hỏi han thêm gì.

_ Mấy viên đá nguyên liệu kia, ta xem qua chút được không?

Tần Phí nhìn nhìn, rồi thở dài kéo cái túi sau lưng ra trước mặt Vương Lang, tiếp tục xụ mặt xuống.

Bên trong chứa đầy đá nguyên liệu, cũng chỉ là loại cơ bản, được cái phẩm chất rất tốt, dao động năng lượng dày đặc nhưng ổn định. Vương Lang cũng coi như là người có thường thức, đá nguyên liệu này bình thường cũng coi là mặt hàng có giá, nhưng đem đi đổi thanh sinh mệnh, có chút khó khăn.

_ Ngươi chỉ có một bao đá nguyên liệu này? Vương Lang hỏi.

_ Còn ngươi thì không có thanh sinh mệnh. Hỏi nhiều làm gì. Giọng của Tần Phí không cảm xúc.

Vương Lang hạ thấp giọng hơn.

_ Ta là sinh mệnh sư, ngươi nói thử xem cần thanh sinh mệnh để làm gì. Xem ta có giúp được không.?

Tần Phí đăm chiêu, hơi lưỡng lự một chút, nhưng vẫn cắn răng nói ra, dù sao nếu thân phận sinh mệnh sư của đối phương là thật, cũng xứng đáng để mọi người tôn trọng.

Tần Phí từ nhỏ may mắn nhặt được một quả trứng chim, sau khi ấp nở ra mới biết đó là trứng của tinh thú song hệ, bộ phi cầm lai thú. Đầu đại bàng nhưng thân hình là của thú ăn thịt, xếp vào bộ sư điểu, nếu trưởng thành bình thường có thể tiến hóa thành tinh thú cấp ba, cấp bốn. Tần Phí đặt tên nó là Tiểu Phí.

Tiểu Phí có trí năng, khi bay được đã quay về sống ở vùng sinh tồn, nhưng lâu lâu vẫn ghé về thăm Tần Phí. Đến khi Tiểu Phí trở thành tinh thú cấp hai, thì bọn họ chỉ có thể gặp ở ngoại thành, vì quy định là cấm tinh thú cấp cao xâm phạm thành thị nhân loại. Mỗi lần gặp như vậy Tiểu Phí lại tặng Tần Phí một số thứ nó tìm được ở vùng sinh tồn, dù giá trị không cao nhưng vẫn giúp Tần Phí trang trải rất nhiều, một người một thú rất thân thiết, tình như huynh đệ.

Lần này Tần Phí có thể đến được Nha Trang thành là nhờ cưỡi Tiểu Phí bay qua vùng sinh tồn. Việc này không bị cấm, vì coi như Tiểu Phí là phi cơ cá nhân, có không ít các tuần thú sư cũng dùng phương pháp này để di chuyển.

Chỉ là không có tuần thú sư nào lại có năng lực chiến đấu thấp như Tần Phí. Trên đường đi bọn họ gặp một đàn tinh thú phi cầm khác loại đuổi giết. Là do Tiểu Phí không ngừng thiêu đốt cơ thể, thậm chí không tiếc cưỡng ép tinh hạch đến mức sắp đỗ vỡ, mới có thể cố lê lết đến được phạm vi Nha Trang thành. Bây giờ tiểu phí, phải nói là chín mạng, còn chưa tới nửa mạng để sống. Sợ là khó cầm cự thêm được nữa.

Nghe qua là đã biết mục đích Tần Phí vì sao phải bằng mọi giá kiếm thanh sinh mệnh, dù biết chỉ là kéo dài hơi tàn, nhưng không cố gắng thì lòng không yên.

Nghe xong chuyện, Vương Lang ra ý muốn giúp chữa trị cho Tiểu Phí kia.

_ Cảm ơn ngươi. Tần Phí chắp tay hướng về phía Vương Lang.

Thân phận sinh mệnh sư cao quý, mỗi người đều là báu vật của nhân loại. Dù ngươi có muốn, ta cũng không thể để ngươi mạo hiểm như vậy được. Với lại ta cũng biết rõ, tình trạng của Tiểu Phí, mười sinh mệnh sư cùng cứu chữa, may ra còn có cơ hội mong manh.

Một người, nếu không cẩn thận bị suy kiệt, được không bù mất.

Túi đá nguyên liệu này ngươi hãy giữ đi. Phần tâm ý này ta xin lĩnh. Có lẽ việc ta ngồi ở đây là sai, lúc này ta nên ở bên cạnh tiểu phí,.. đưa tiễn nó.

Nói xong thì Tần Phí đứng thẳng dậy, không chờ Vương Lang trả lời, nhanh chóng thu dọn, chỉ chừa lại bao đá nguyên liệu, còn bản thân nhanh chóng hướng về cửa ra.

Vương Lang nhìn bóng lưng Tần Phí, đôi mắt suy tư, rồi nhanh chóng bước theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.