_ Thật sự đến lúc này, tôi bắt đầu cho rằng mình không thể hiểu nổi hai người đang đứng trong sân kia muốn làm gì. Thưa tiên sinh vô khiêm tốn, xin ngài làm ơn,.. làm ơn cho tôi và các khán giả được biết. Họ đang muốn làm cái quái gì vậy.
Đáp lại gương mặt nhăn nhó mù tịt của bình luận viên Tô Ba Phải. Tiên sinh Vô Khiêm Tốn từ từ liếc mình trong tấm gương soi mặt thêm lần nữa, cùng với lược ông chậm rãi đặt xuống:
_ Anh Tô Ba Phải này, trong thế giới thật, anh đang ở đẳng cấp nào nhỉ, lĩnh vực nào cũng được..?
_ À, về chuyện đó, tiên sinh biết đấy, là.. vì.. - Bình luận viên Tô Ba Phải tỏ vẻ không tự nhiên lắm khi nói về vấn đề này. - Tôi đã có chức nghiệp của mình, và tôi muốn là một người chuyên nghiệp, vậy nên..tôi chỉ tập trung vào công việc của mình thôi, những cái khác tôi không mấy quan tâm. Chính xác là... sau khi tốt nghiệp, tôi chưa sát hạch đẳng cấp lần nào.
Cảm nhận được sự khó khăn trong câu trả lời của bình luận viên Tô Ba Phải, tiên sinh Vô Khiêm Tốn không muốn xoáy vào nó nữa. Ông đi thẳng vào chủ đề chính:
_ Bọn họ đang tự tạo ra thử thách cho bản thân mình, cụ thể là làm giống với một bài kiểm tra đẳng cấp của cơ giới sĩ, mà ở đây, như ta đang thấy, là bài kiểm tra về.. hiệu xuất nội tại.
_ Ồ, tôi hiểu, tôi hiểu rồi. Cám ơn tiên sinh đã nhắc nhở. - Bình luận viên Tô Ba Phải giống như vừa được khai sáng, bắt đầu quá trình luyên thuyên không ngừng nghỉ của mình.
_ Thưa quí vị khán giả, như vậy là hai đấu thủ của chúng ta Trương Bạo và Bắc Đẩu, một lần nữa không theo qui trình thường thấy trong sàn đấu.
Nếu lần trước họ so đấu bằng năng lực chiến đấu thuần cơ thể, thì lần này đã chuyển qua một lĩnh vực khác, chính là so hiệu xuất năng lượng nội tại.
Dành cho những người chưa hiểu rõ, hiệu xuất năng lượng nội tại được tính bằng mức năng lượng có thể điều động trong vùng chứa tại một khoảng thời gian cố định. Mà theo quy chuẩn thường thấy, đó là số vòng sáng sử dụng trung bình trong một phút.
Nắm được thông tin đó ta sẽ có cái nhìn rõ hơn về mục đích và hành động của hai đấu sĩ.
Về cơ bản là họ đang tiêu hao không giữ lại năng lượng cơ bản của mình.
Cả hai đều trang bị 4 thiết bị năng lượng tinh thần, mức cho phép tối đa của sàn đấu ảo bậc trung. Ngay từ lúc bắt đầu họ đã kích hoạt và sử dụng các thiết bị đó ở mức cao nhất.
Để dể hiểu hơn, các bạn hãy chuyển chế độ quan sát từ mặc định sang chế độ mô phỏng năng lượng. Bạn sẽ thấy cả sàn đấu được bao trùm bởi năng lượng cơ bản liên tục phát ra từ hai đấu thủ.
Gần như họ đang sử dụng năng lượng tinh thuần ở mọi hình thái và chức năng có thể. Tạm thời ở đây tôi có thể liệt kê đến con số hàng chục các cách thức khác nhau: Phi hành, nội kích, kích hoạt thiết bị, giáp năng lượng, vòng bảo vệ, vùng khống chế, quyền khí kiếm khí năng lượng, tia năng lượng...
Vấn đề là họ tự phân ra không gian phát động của riêng mình, tập trung hoàn toàn vào việc hao phí, không hề có đòn tấn công có chủ đích nào về phía đối thủ.
Nói sao nhỉ? Đây, hoàn toàn, là một tiết mục trình diễn.
Và tôi tin là họ sẽ tiếp tục cho đến hết thời gian của trận đấu.
Vậy chỉ còn một vấn đề duy nhất,đó là cách tính điểm của tổ trọng tài.
Thưa tiên sinh Vô Khiêm Tốn, ông có gì muốn nói thêm về hiệp đấu tẻ nhạt này.
À vâng. Xin lỗi mọi người vì tôi dùng từ “tẻ nhạt“.Nhưng một trận so đấu mà không có công kích hay phòng thủ, ngoài từ đó tôi thật không biết nói gì thêm.
Tiên sinh Vô Khiêm Tốn rất bình tĩnh, để mặc cho bình luận viên Tô Ba Phải nói, từ nãy đến giờ ông vẫn lặng im chăm chú quan sát màn trình diễn của của hai đối thủ Trương Bạo và Bắc Đẩu.
Giống như mọi lần, ông thích bắt đầu sự phân tích của mình bằng một câu hỏi ngỏ hướng về người đang ngồi chung với ông:
_ Anh Tô Ba Phải này, anh có còn nhớ tình trạng của mình khi trong quá trình khai mở hay không?
_ Wow, làm sao quên được chứ? Tôi tin là không chỉ tôi mà là với bất kỳ người tinh anh nào, kí ức về quá trình đó là không thể phai nhòa. Phải nói sao nhỉ, đó là một sự đau đớn, lớn.. đến kinh hoàng. Việc nhớ lại nó làm từng lỗ chân lông của tôi rung bần bật.
Bình luận viên Tô Ba Phải kết thúc câu nói bằng một tràn cười gượng, là người làm trong lĩnh vực giải trí, trong trường hợp nào cũng phải giữ được không khí chung.
Câu hỏi kế tiếp của tiên sinh Vô Khiêm Tốn lại đến:
_ Vậy đã bao giờ anh rơi vào trạng thái suy kiệt vùng chứa hay chưa, là suy kiệt ở mức chỉ còn một hay hai vòng sáng đó?
_ Thật sự là chưa. - Nụ cười của bình luận viên Tô Ba Phải dừng lại với cái miệng méo. - Tiên sinh biết đó, trong học viện, tôi cũng như các bạn của mình được dạy rất kỹ và nghiêm khắc... Trong việc bảo vệ năng lượng của vùng chứa, sự suy kiệt vùng chứa là lưỡi hái tử thần của người tinh anh chúng ta.Tôi nghĩ là không ai lại muốn đem tính mạng của mình để đùa giỡn hay mạo hiểm đâu. Vậy...( thở ra) tại sao tiên sinh lại hỏi điều đó?
_ Không có gì, chỉ là... anh biết đó. Không có ai chết khi khai mở, cảm giác lúc đó chỉ là rất thật mà thôi. Còn suy kiệt vùng chứa, nó là cơn đau thật, cơn đau ở cả tinh thần và thể xác, và quan trọng hơn hết.
Mỗi khoảng khắc chúng ta chịu đựng cơn đau đó, là một bước rất gần để đi đến cái chết.
Nói như anh đó, nó là lưỡi hái thần chết.
Trong học viện anh được dạy để tránh xa nó, còn trong diễn võ trường hay thao trường của quân đội liên minh. Anh phải học cách để đối mặt với nó, mỗi ngày, mọi lúc, mọi thời điểm.
Đối mặt với suy kiệt là cách nền tảng nhất để tăng hiệu xuất nội tại. Đó là một sự mạo hiểm, mà nếu anh đi con đường của một cơ giới sĩ chân chính, anh buộc phải đối mặt với nó.
Và anh Tô Ba Phải, nếu anh đã từng học rồi và còn nhớ, anh có thể cho mọi người biết về cái tỉ lệ tử vong đó hay không.
_ Tất nhiên thưa tiên sinh.- Bình luận viên Tô Ba Phải suy nghĩ rất nhanh. - Tôi nhớ là với số vòng sáng còn lại theo tỉ lệ 3, 2,1 thì có các con số tương ứng 20, 40,60 % bị tử vong, lý do là năng lượng bị rối loạn tự thoát khỏi vùng chứa và thâm nhập tác động vào cơ thể. Tỉ lệ đó là dành cho các người tinh anh bình thường, còn với các đặc thù sư thì các con số kinh khủng hơn nữa.
_ Trí nhớ của anh rất tốt, tôi có lời khen đó. -Tiên sinh Vô Khiêm Tốn gật nhẹ.
Để tôi nói vào điểm mấu chốt của trận đấu thứ hai này luôn nhé, thật sự theo nhìn nhận của tôi, tính khốc liệt của trận đấu này còn lớn hơn gấp nhiều lần so với trận đầu tiên. Sự mạo hiểm của hai đấu thủ trong trận đấu này, nói theo nghĩa đen thực tế, lớn vô cùng.
_ Ồ, tiên sinh lại bắt đầu rồi, thêm lần nữa tôi cảm thấy khó hiểu, cho tới lúc này chẳng phải họ chỉ đang trình diễn thôi sao. Tôi không cảm thấy mối nguy hiểm mà tiên sinh nói nằm ở đâu cả.
_ Vậy anh có biết mục đích ban đầu của các nhà sáng lập khi tạo ra miền ảo ảnh ( zone s) là gì không?
_ Ừm, tôi nghĩ rằng... Nó là như là một nơi, một cộng đồng để những người tinh anh chúng ta tương tác với nhau.? Trong phần giới thiệu có viết như vậy mà.
_ Không sai. - Tiên sinh Vô Khiêm Tốn nghiêm túc. - Đó là cách nhìn nhận của chúng ta bây giờ, khi zone s đã phát triển như hôm nay.
Còn ban đầu, khi zone s được tạo ra, mục đích ban đầu của nó. Là để bảo vệ sự tồn tại của người tinh anh.
_ Bảo vệ sự tồn tại của người tinh anh? Wow, tôi thật sự rối trí rồi đó. Tôi biết zone s rất vĩ đại, nhưng đến mức như tiên sinh nói, liệu có quá..cảm tính khi cường điệu hay không?
Ngay lúc này, sự chú ý của các khán giả dành cho lời phân tích của tiên sinh Vô Khiêm Tốn còn lớn hơn màn trình diễn của hai đấu thủ trên sân.
Ông nói với giọng hồi tưởng nhẹ nhàng:
_ Các thế hệ người tinh anh trẻ tuổi, là tài sản quý giá nhất của nhân loại. Bảo vệ họ đến khi trưởng thành, không chỉ là nhiệm vụ, nó là sứ mệnh.
Nhưng chúng ta chỉ có thể bảo vệ họ trước những thế lực bên ngoài, không thể thay họ mạo hiểm trên con đường phát triển của mình.
Trước đây, nấc thang thăng cấp của một cơ giới sĩ, là thập tử nhất sinh. ( thở ra).
Tôi nói vậy vẫn còn là nhẹ, khi đó, con số thực tế tử vong trong quá trình thăng lên 1 đẳng cấp lớn, mà thường là cấp hoàng kim, còn lớn hơn rất nhiều.
Trước khi có zone s, một cơ giới sĩ, khi tất cả sự chuẩn bị đã chín muồi, họ thường chọn cách bế quan trong mật thất để đột phá đẳng cấp.
Mỗi lần cánh cửa mật thất đóng lại, là một canh bạc với rất ít phần thắng mở ra.
Rất nhiều người không vượt qua được, họ thất bại và chết, hoặc tệ hơn, họ trở thành tàn phế.
Dù thế nào đi chăng nữa, thất bại là một cách đau đớn để tự sát.
Chúng tôi gọi những lần thất bại đó những cánh cửa mật thất không thể tự mở ra đó, là cánh cổng hoàng hôn.
Những năm đó. Có những tờ báo với trang nhất dành riêng cho cánh cổng hoàng hôn như một cách để tưởng niệm.
Dần dần khi có nhiều cánh cổng hoàng hôn hơn, chữ in của trang báo nhỏ hơn, và nhiều hơn. Và rồi người ta không đủ tàn nhẫn để in nó nữa.
Lịch sử gọi thời gian đó là khoảng thời gian tối sau ngày khải hoàn. Khi những tinh tú rơi xuống như mưa sao băng.
Tất cả mọi người im lặng lắng nghe, chỉ có hai đối thủ trong sân là vẫn đang tiếp tục màn trình diễn của mình.
Tiên sinh Vô Khiêm Tốn với đôi mắt nhắm hờ, ông đang kể lại đoạn lịch sử mà mình đã từng là người trong cuộc:
_ Và rồi thật may mắn cho tất cả chúng ta, những ngày đen tối đó kết thúc, đó là nhờ sự xuất hiện của zone s.
Hãy hiểu rằng, zone s là căn mật thất mới, mà người bế quan trong đó, có thêm cơ hội, để mở ra cửa động.
Nó cho các tinh anh trẻ tuổi thêm cơ hội, cũng như cho địa cầu thêm cơ hội.
Có zone s, trang báo hoàng hôn không cần nữa, nó trở thành tờ chiếu rọi hoàng kim.
Số người chết vì thăng cấp giảm đi, số chiến sĩ hoàng kim sinh ra tăng lên. Tôi không ngại khi khẳng định, “zone s, là một điều vĩ đại, đã bảo vệ được sự tồn tại của người tinh anh, cũng như của nhân loại “.
Tiên sinh Vô Khiêm Tốn kết thúc câu nói với giọng hùng hồn. Ông đúng là một người truyền lửa thật sự.
Khán giả trong sàn đấu bậc trung lúc này, đa phần là ở đẳng cấp trung bình hoặc thấp hơn. Có rất nhiều kiến thức họ chưa đủ trình độ để tiếp xúc.
Nhưng qua lời kể ngắn gọn vừa rồi của tiên sinh Vô Khiêm Tốn, họ hiểu rõ thêm một điều. Đó là bản thân họ rất may mắn, đã nhận được rất nhiều. Và nếu đó là quyền lợi, thì gánh nặng của trách nhiệm, càng to lớn hơn.
Không khí của sàn đấu trở nên trầm trọng, bình luận viên Tô Ba Phải có trách nhiệm phải rót thêm hứng khởi:
_ Cảm ơn tiên sinh Vô Khiêm Tốn, chân thành cảm ơn tiên sinh. Mong tiên sinh có thể giúp tôi cũng như mọi người hiểu rõ thêm một chút nữa, về trận đấu của hai đối thủ. Nhất là ở phần họ “ đang mạo hiểm rất lớn, theo nghĩa đen “ mà tiên sinh đã nói lúc trước.
Có vẻ hài lòng với câu hỏi đúng trọng tâm, tiên sinh Vô Khiêm Tốn tặng cho bình luận viên Tô Ba Phải cái gật đầu tán thưởng.
_ Sự mạo hiểm ở đây tôi muốn nói, là ở việc họ đang mạo hiểm tương lai của mình.
_ Tương lai?
_ Phải, là tương lai.
_ Xin tiên hãy nói rõ hơn, và.. và tôi xin lỗi vì đã làm tiên sinh phải ngắt quãng.
_ Không sao, ai rồi cũng sẽ tốt hơn, tin là anh cũng vậy.
Hôm nay tiên sinh Vô Khiêm Tốn có vẻ dễ chịu hơn bình thường:
_ Zone s cho các cơ giới sĩ không gian an toàn để luyện tập, nhưng trong việc tăng lên đại cấp bậc, nó chỉ có thể hỗ trợ được một phần.
Chính là thay vì một, zone s cho phép cơ giới sĩ có 3 lần thực hiện việc đột phá. Sau giới hạn đó, nếu không thành, mọi nỗ lực đột phá về sau đều vô ích.
Vấn đề không phải ở zone s, mà là ở giới hạn tự nhiên của cơ giới sĩ hay tố chất bẩm sinh của người tinh anh. Đây là vấn đề rất cao thâm, khi nào có dịp ta sẽ nói rõ hơn.
Anh Tô Ba Phải, vậy đến lúc này, anh đã hiểu những gì tôi muốn truyền đạt chưa, về sự mạo hiểm của hai đấu thủ trên sân?
Bình luận viên Tô Ba Phải như bừng tỉnh:
_Ý của tiên sinh là... hai người kia, họ đang thực hiện việc đột phá!
_ Ta nghĩ là như vậy, ít nhất theo những gì ta biết về Trương Bạo, hắn đã đã có đủ sự chuẩn bị của mình.
_ Vậy, không phải là họ quá mạo hiểm sao, 1 /3 cơ hội của cuộc đời, tại sao không chờ đến một dịp chuẩn bị tốt hơn. Như thế này, thật thiếu..sự kiểm soát.
Tiên sinh Vô Khiêm Tốn đáp với nụ cười để khép:
_ Ta đã nói rồi, từ lúc đầu đây đã không phải là trận đấu phân định thắng thua bình thường. Đây là trận đấu của những chiến binh chân chính.
_ Là gì, thưa tiên sinh.?
_ Chiến thắng chính mình.
_ Chiến thắng.. chính mình?
_ Phải.
Bình luận viên Tô Ba Phải cũng như các khán giả hướng mắt về sàn đấu, họ đã có cái nhìn mới về những gì hai đối thủ đang thể hiện. Không còn lời xì xào bàn tán thắng thua, tất cả đều một lòng cỗ vũ, đón chờ sự chiến thắng của cả hai người Trương Bạo và Bắc Đẩu
Bình luận viên Tô Ba Phải là người chuyên nghiệp, sau khi được khai mở khúc mắc, anh nhanh chóng sắp xếp những gì mình cần truyền đạt. Kiến thức có sẵn, quan trọng là dùng nó như thế nào thôi.
_ Thưa quý vị và các bạn, tôi xin phép được diễn đạt về trận đấu thứ hai này.
Lý do gọi đấu trường này là sàn đấu ảo bậc trung,là do quy định ban đầu đặt ra của nó.
Mỗi đấu thủ được mặc định cấp cho 12 vòng sáng trong trận đấu kéo dài 4 phút.
Tính với giới hạn hiệu xuất nội tại cao nhất, ta sẽ có trung bình hao hụt là 3 vòng sáng trên một phút. Tức là mức hiệu xuất 3 0 1, mức chuẩn của cấp hoàng kim.
Hai đấu thủ kia đã được đánh giá chắc chắn là vẫn đang nằm trong cấp bạch ngân, tức họ không thể nào đạt được mốc 3 0 1 đó. Hay nói cách khác, cho đến khi thời gian 4 phút của trận đấu kết thúc, họ sẽ không thể nào sài hết số vòng sáng trong vùng chứa mô phỏng của mình.
Đó là kiến thức thường thức.
Nhưng nếu đây là một nỗ lực đột phá bản thân, một lần mạo hiểm để thăng cấp, thì ta vẫn chưa nói trước được.
Nếu họ thành công, tức là chúng ta lúc này đang chứng kiến sự ra đời của hai chiến sĩ chuẩn hoàng kim mới, là niềm tự hào và lực lượng bảo vệ quý giá nhất của địa cầu.
Tôi mong là họ sẽ thành công.!
..
...
Thưa tiên sinh Vô Khiêm Tốn, ông có nghĩ là họ sẽ thành công hay không?
Như một người dẫn dắt, tiên sinh Vô Khiêm Tốn cảm thấy tự hào vì sự lột xác của bình luận viên Tô Ba Phải:
_ Tôi không biết, anh nói thử coi. Hay,..anh hãy nói những gì mình biết về sự mạo hiểm này. Tôi nghĩ đây là một kiến thức quan trọng mà khán giả cần biết.
Trong lĩnh vực chức nghiệp của mình, bình luận viên Tô Ba Phải cũng đang trong quá trình đột phá:
_ Zone s không gây thương tổn cho cơ thể trong thế giới thật, nhưng về mặt tâm trí thì có. Đây là mối tương tác hai chiều, về cơ bản, chúng ta đang sử dụng tâm trí để tham gia vào zone s.
Để đạt được mốc 3 0 1, tức phải sử dụng hết số vòng sáng của mình. Hay nói cách khác, họ sẽ rơi vào trạng thái suy kiệt tận cùng, suy kiệt mức zero (0).
Sự mô phỏng của zone s là 99 %, tức cơn đau tức mọi cảm giác kinh khủng về sự suy kiệt của họ, cũng được mô phỏng chính xác 99 %.
Nói sao nhỉ, tôi chưa từng trải qua cảm giác đó, kể cả ở mức nhẹ hơn. Chính vì không biết nên đối với tôi nó càng đáng sợ, cánh cửa đó, cánh cửa mà tôi không dám mở. Họ đang ở bên trong.
Bỏ qua điều đáng sợ đó, chúng ta nói về sự khó khăn về mặt lý thuyết mà họ đang thực hiện.
Năng lượng càng ít trong vùng chứa, thì ta càng khó điều động, sử dụng nó hơn. Cái kết thường thấy của một người tinh anh trong trạng thái suy kiệt mất kiểm soát, là năng lượng tinh thuần mất khống chế và tàn phá cơ thể của họ.
Điểm bắt đầu của việc suy kiệt năng lượng là khi chỉ còn 3 vòng sáng, là số lượng ở mốc an toàn. Thậm chí ở mốc an toàn đó, các chỉ số sự sống của người tinh anh cũng đã bắt đầu suy giảm. Và nếu người tinh anh đó là đặc thù sư, thì coi như đã kí tên vào án tử.
Trong trận đấu chúng ta đang chứng kiến, chỉ còn hơn 1 phút nữa sẽ kết thúc. Tức ngay lúc này hai người bọn họ, Trương Bạo và Bắc Đẩu. Trong trong những bước đầu tiên tiếp cận với sự hành hạ, mất kiểm soát, đau đớn, suy sụp tinh thần.. Của việc suy kiệt.
Và tiên sinh Vô Khiêm Tốn,tiên sinh có thể cho chúng tôi một chút khai sáng, về kiến thức. Ngài có thể cho mọi người biết thông tin về những nhà sáng lập của miền ảo ảnh (zone s),những người đã tặng cho nhân loại món quà lớn đến vô cùng này.
_ Anh muốn biết gì? (Tiên sinh Vô Khiêm Tốn cười cười) chẳng phải đã quá rõ rồi sao, thông tin này xuất hiện mỗi lần chúng ta đăng nhập, “zone s,là một thành quả của liên minh “
_ Đúng là như vậy, nhưng.. liệu có thêm thông tin nào cụ thể hơn không ạ,vì như vậy, ý tôi là như tiên sinh vừa nói, nó quá chung chung, tiên sinh có thể..
_ Ý anh là những cái tên cụ thể?
_ Đúng vậy, nếu được vậy thì quá tốt, chính là những cái tên cụ thể.
Dựa sát lưng vào ghế, tiên sinh Vô Khiêm Tốn nói ra điều mà có vài người đã biết, nhưng không muốn nghe lại, cũng như càng không muốn người khác nghe được:
_ Từ rất lâu, đã có rất nhiều người nghiên cứu và muốn tạo ra zone s, hay bất kỳ thứ gì khác tương tự như nó. Nhưng họ đều không thể thành công, không phải vì họ cố gắng không đủ, mà chỉ đơn giản là vì họ không thể.
Tất cả, cho đến một ngày, khi một người xuất hiện, một người có thể tạo ra xương sống tồn tại cho zone s bằng năng lực của bản thân mình.
Chính là năng lượng đặc thù huyền thoại hệ không gian.
_ Ý của tiên sinh là ( hai mắt của bình luận viên Tô Ba Phải mở to hết cỡ, và miệng cũng vậy), là người đó.
_ Phải, ( tiên sinh Vô Khiêm Tốn đáp bằng cái gật đầu dứt khoát) chính là con người vĩ đại đó. Đặc thù giả mang năng lượng hệ huyền thoại tồn tại duy nhất của nhân loại, hệ không gian, Đại Ca Vương Nhất, người anh cả của mọi thế hệ. Người mang giấc mơ và niềm tin của cả nhân loại.
Khi bốn chữ Đại Ca Vương Nhất được nói ra, mọi thứ khác đều trở nên dư thừa và nhỏ bé.
Rất khó để nói hết cảm xúc của mọi người ngay lúc này, bởi vì mọi ngôn từ đều là dư thừa.
Tiên sinh Vô Khiêm Tốn có trách nhiệm phải cân bằng những cảm xúc đó.
_ Sự cống hiến của con người vĩ đại đó, đã dẫn dắt, tôi,anh, cũng như tất cả chúng ta và cả nhân loại đến được ngày hôm nay.
Vậy tất cả chúng ta hãy tự tìm ra câu trả lời cho mình.
Còn lúc này, hãy hướng mắt vào sàn đấu, để xem hai đấu thủ kia tận hưởng món quà này như thế nào. Đó là cách tốt nhất để vinh danh một con người vĩ đại.
Ngay bây giờ, hãy dành 1 phút để quan sát. Cùng với họ, hai đấu thủ Trương Bạo và Bắc Đẩu. Đón nhận sự khai sinh, hay bài học đắt giá mà chúng ta phải sẵn lòng đón nhận, nếu đi trên con đường của một người tinh anh chân chính.
...
...
Một phút im lặng, như là mặc niệm, với vô số cảm xúc đan xen của tất cả mọi người.
Đã qua.
Tại bàn chỉ còn bình luận viên Tô Ba Phải ngồi đó, nhà phân tích- tiên sinh Vô Khiêm Tốn sau khoảng khắc trầm lặng nặng nề, đã rời đi.
Bình luận viên Tô Ba Phải hoàn thành nốt công việc của mình.
_ Trận đấu thứ hai đã kết thúc, đối thủ Bắc Đẩu chiến thắng khi Trương Bạo mất kiểm soát ở những giây cuối cùng và rơi xuống ở bên ngoài vạch đấu.
Tỉ số hiện tại là 1 - 1.
A lô,..a lô,..tôi nghe.
Tôi hiểu, tôi hiểu
Vâng tôi sẽ thông báo....
...
Vâng thưa quý vị khán giả tại sàn đấu cũng như những khán giả đang quan sát trên mạng tinh thần. Tôi vừa nhận được thông báo chính thức từ tổ trọng tài.
Tỉ số 1 - 1 là tỉ số cuối cùng của chúng ta.
Và vì đối thủ Trương Bạo đã không thể tiếp tục trận đấu.
Cho nên.
Theo quyết định của tổ trọng tài, cũng như quy định của sàn đấu bậc trung.
Người chiến thắng cuối cùng....
Chính là đối thủ Bắc Đẩu.
Xin mọi người hãy gửi lời chúc mừng đến anh ấy, cũng như lời cám ơn dành cho hai đối thủ vì sự cống hiến tuyệt vời của mình, đã để lại cho chúng ta những cảm xúc tinh thần đáng quý không thể đo đếm được.
Tôi tin là chúng ta sẽ nhớ và nói rất lâu về trận đấu này, đó là...
Ủa, tiên sinh Vô Khiêm Tốn, tôi tưởng tiên sinh đi rồi. Tiên sinh có thể nói vài lời về những điều quý giá không thể mua được bằng tiền của trận đấu vừa rồi.
_ Tiền?, tiền gì? - Tiên sinh Vô Khiêm Tốn giật nảy. - Đây là tiền tôi mới lượm được, không phải tiền cá cược, tôi không có cá cược, anh không có chứng cứ, anh đừng hòng vu...
_ Tôi nói là giá trị không thể đo đạc được bằng tiền của trận đấu vừa rồi, xin tiên sinh cho ý kiến.
_ À, phù..- Tiên sinh Vô Khiêm Tốn đường hoàng nhét tấm thẻ tiền có in dấu của quầy cá cược vào túi, lấy ra gương với lược, chải chuốt một chút rồi ngồi xuống:
_ Như tôi đã nói, ngay từ đầu đây đã không phải là một trận đấu bình thường, vì vậy chúng ta đừng dùng nhận định thắng thua bình thường để nói về nó.
Ai thắng?
Ai thua?
Chỉ là khái niệm, phụ thuộc vào cách chúng ta nghĩ về nó.
Hãy xem rằng cả hai đều là người chiến thắng.
Tôi tin.
Và tôi biết.
Ngay lúc vừa rồi, một chiến sĩ hoàng kim đã được sinh ra.
Vậy. Hãy xem đây là chiến thắng của tất cả chúng ta.
Vỗ vỗ vào túi áo, nơi chứa tấm thẻ tiền. Tiên sinh Vô Khiêm Tốn nói tiếp:
_ Đã lâu rồi, trong một trận đấu, tôi mới kiếm được nhiều tiền, nhầm, cảm xúc đến như vậy. Một cảm giác, thật tuyệt vời.
....
...
Bình luận viên Tô Ba Phải:
_ Cảm ơn tất cả quý khán giả cũng như các nhà tài trợ đã đồng hành cùng chúng tôi trong suốt thời gian vừa rồi, và đặc biệt cảm ơn khách mời - tiên sinh Vô Khiêm Tốn. Cảm ơn, cảm ơn tất cả. Xin tạm biệt, và hẹn gặp lại.