Nha Trang thành đang trong những ngày sôi động, đến từ sức sống và sự cuồng nhiệt sống của những người trẻ.
Nó được thể hiện rất rõ ở cả bên trong và ngoài thành, và càng rõ hơn nhiều ở những cuộc vui nơi trung tâm, nơi sự cao trào đang kéo đến những nấc thang cuối cùng của sự kiện thành hội.
Nói về bên ngoài thành, chủ yếu ở cổng phía bắc, đây là nơi những khách du lịch người bình thường đang tạm nghỉ chân giữa mỗi chuyến tham quan.
Có người, có tiền, và sự rồ dại tạm thời của việc sài tiền, dãy lều tạm là nơi sôi động tạm thời của người bình thường trong những thứ ít bình thường hơn, trong cuộc sống bình thường của họ.
Một thứ hàng hóa đặc biệt rất thịnh hành trong mấy ngày này, bỏ qua thứ vô cùng đặc biệt là xu chiêng, chính là đang nói đến những con vật cưng, hay còn gọi là thú sủng. Những con thú vốn đã dễ thương, nay lại càng đặc biệt với màu xanh lá bao phủ, thứ mà hiện giờ đang được biết đến là chỉ độc nhất có ở Nha Trang thành.
Những con thú cưng hiền lành và ngủ gật, với màu xanh toàn thân, là một mốt mới và thịnh hành trong trào lưu văn hóa lễ hội.
Ta dễ dàng bắt gặp một cô bé với chú thỏ xanh trên tay, hay một cậu bé ôm cún con xanh, hay dắt chú voi nhỏ màu xanh, ở bất cứ đâu.
Hình ảnh đó ngày một nhiều hơn, mặc cho giá cả tăng tự do.
Ủy viên hội đồng Thục Sinh và trợ lý chủ tịch Laurie, từ nhiệm vụ ban đầu, thu thập thông tin về tình hình dịch bệnh, theo sự thay đổi của tình huống, nay đã trở thành giám sát viên kiêm thu thuế của thị trường kinh doanh thú và tinh thú xanh lá.
Việc đó khiến cho họ có cơ hội ở gần nhau nhiều hơn, họ đều đã chính muồi ở tuổi trưởng thành. Nó gây ra sự xao nhãn, và những tay buôn thú xanh mới nổi rất mong muốn có sự xao nhãn đó ở họ.
Và một việc nữa khiến những tay buôn, mà sẽ không sai khi thêm chữ “lậu” vào phía sau, vui hơn nữa là. Khi nguồn cung của nội thành đã dần cạn, thì lại nhận được nguồn tin không chính thống, có rất nhiều đàn tinh thú cấp thấp đang ở gần xung quanh Nha Trang thành, chúng có màu xanh, mệt mỏi, và dễ bị bắt.
Nếu Thục Sinh và Laurie cứ tiếp tục xao nhãn như vậy, có vẻ Nha Trang thành sẽ mất rất nhiều tiền thuế.
Đó là vấn đề đã xuất hiện từ nhiều ngày trước. Còn vấn đề mới gần đây, cụ thể là ngay sáng nay, chính xác hơn là từ khi trời còn chưa sáng, ngoài kế hoạch thành hội vẫn đang diễn ra, thì hiệu lệnh “tinh thành “ cũng đã được khởi động.
Lệnh “ tinh thành “ là dành cho những người tinh anh ở cấp trung và thấp hiện đang có mặt ở Nha Trang thành, mà tạm thời chủ yếu được truyền đạt đến lớp người tinh anh trẻ tuổi.
Về cơ bản,đơn giản là đội bảo vệ được thành lập tạm thời mà thành viên chủ yếu là các học viên của học viện cơ giới sĩ Bạch Hổ,đội trưởng là JJ David bị giải tán.
Thay vào đó, nội vi Nha Trang thành sẽ chia thành 10 khu vực bao quanh quảng trường chính, mỗi khu vực sẽ có một khu trưởng lâm thời được chỉ định. Bất kì người tinh anh nào từ cấp bạch ngân trở xuống có mặt trong khu vực, đều phải chủ động cung cấp thông tin và luôn sẵn sàng tuân theo lệnh điều động của khu trưởng.
Mệnh lệnh không có tính ước thúc về địa lý rõ ràng, có thể hiểu là nếu bạn đi đến khu vực nào, thì phải nghe lời khu trưởng của khu vực đó. Khu trưởng chỉ có một khu vực, nhưng một người tinh anh thích đi dạo thì sẽ có nhiều khu trưởng luân phiên.
Hiện kế hoạch “tinh thành “ về cơ bản chỉ mang tính thống kê, chưa gây ra biến hóa gì lớn cho bầu không khí sôi động của Nha Trang thành.
Vấn đề phát sinh ở tầng và lớp của Nha Trang thành, tạm dừng lại ở đây.
Bây giờ nói về một sự thay đổi và biến hóa lớn hơn - theo một góc nhìn vĩ mô, nó là bức tranh thu nhỏ của toàn cảnh về sự suy đồi của chế độ lao động cũng như phân biệt giới tính, một cái kết buồn mà một nửa thế giới không muốn thấy.
Buổi sáng, khu phố nhỏ, tại quầy hàng bán đồ lưu niệm nổi tiếng đã được in vào sách du lịch.
Có một sự phân chia sức lao động rất rõ ràng trong gia đình tám chị em nhà Aurora.
Bốn nàng công chúa nhỏ Phoebe Jena Dalida và Celia được giao cho A Phóng.
Còn bốn cô chị Aurora Donna Emily Orla thì chia nhau giám sát A Lang. Phải giám sát là đúng, vì A Lang đã có vết nhơ trốn việc đi chơi.
Bờ vai của A Phóng đủ rộng, để Phoebe và Jena thoải mái ngồi bên trên, khi hắn cõng Dalida,đẩy xe nôi của Celia đi dạo.
Người khổng lồ và bốn nàng công chúa nhỏ, một cái tựa tuyệt vời cho bất kỳ câu chuyện cổ tích nào.
Thích nhất đương nhiên là Phoebe và Jena, đâu phải lúc nào cũng được ngồi cao đến như vậy để nhìn rõ các món ăn vặt từ xa.
Chỉ tiếc là chị Aurora không mấy tin tưởng vào khả năng giữ mình của A Phóng, chỉ giao cho hắn vừa đủ tiền để mua đồ ăn sáng. Vậy nên hôm nay hai cô bé đó ăn sáng bằng nhiều món vặt.
Dalida còn ngủ, nó gà gật trên lưng A Phóng theo từng bước chân. Còn Celia, bé làm việc mà mình giỏi nhất, cười mọi lúc mọi nơi.
Dắt trẻ đi dạo là một công việc khó phổ cập về cái nhìn chung, nó có thể bắt đầu và kết thúc trên một con phố nhỏ. Hoặc không kết thúc khi đã hơn 40 vòng quanh con phố nhỏ.
Cho đến khi Dalida tỉnh ngủ hoàn toàn, vòng xoay dừng lại ở cửa tiệm, khi bọn họ lên kế hoạch xin thêm tiền chị Aurora và đã thành công, việc đi dạo được khởi động lại hoàn toàn.
Trong tiệm. Là một hồi cấp bách về mặt thời gian.
Orla ngồi đọc tạp chí, Emily ngồi hối Orla đọc tạp chí nhanh hơn, lâu lâu Emily nhìn ra sân tay vẫy vẫy với mấy đứa em đang đi dạo, góc phố nhỏ này, không biết đã là vòng thứ mấy của A Phóng kia.
Donna ngồi háo hức với xấp giấy trắng và cây viết trong tay, luôn miệng hối A Lang nhanh lên.
Chị cả Aurora cũng ngồi, đang làm hai việc, xem sổ sách và chỉ đạo A Lang dọn hàng. Rất cẩn thận và tập trung, không hạt bụi nào có thể qua được ánh mắt của Aurora.
A Lang trong bộ tạp dề, găng tay khẩu trang và cái chổi, cây lau nhà và khăn. Một hình ảnh ưa chuộng trong con mắt của mọi nữ giới.
Rồi A Lang với thau đồ giặt,
A Lang với cây phủi bụi ga giường,
A Lang với bảy tấm nệm cùng miếng lót nôi.
A Lang với việc vệ sinh đường ống,
...
Khi sắp đến phần A Lang với cái giỏ đi chợ thì kịch bản có chút thay đổi.
Chị cả Aurora quyết định hôm nay cả nhà sẽ đi ăn trưa ngoài tiệm.
Là ăn trưa, còn bây giờ chỉ mới vừa ăn sáng.
Nên quay lại với việc, A Lang và việc dọn dẹp phần mái.
A Lang với cây cọ nhỏ và những món đồ chưng bày.
A Lang..
A Lang..
A Lang...
Phụ nữ luôn biết cách để tìm việc cho đàn ông làm, đó là lý do nếu không có phụ nữ, đàn ông sẽ không cần phải lao động.
Và lao động bào mòn đầu óc thế hệ trẻ.
Khi công việc trở nên nhiều với một danh sách kéo dài vô tận, thì sự cấp bách về mặt thời gian giao theo đó trở nên lớn hơn.
_ Chị Aurora, cho A Lang nghỉ chút đi, để bày em vẽ.
Sự háo hức của Donna có vẻ đã không giữ được.
_ Một chút nữa, một chút nữa, còn kệ bếp chưa lau.
Aurora nói mà mắt vẫn dính vào đống sổ sách.
Cả hai câu nói đến khiến cho A Lang rùng mình. Nhưng dù sao, việc dọn dẹp vẫn dễ chịu hơn là trả lời 1001 câu hỏi của Donna, nên việc dọn dẹp trở nên chậm hơn.
Nhưng vô ích.
_ Thật mà, tôi chỉ biết vẽ nhiêu đó thôi, không thêm được nữa đâu.
_ Nói dối, tôi không tin.
_ Thiệt, nhớ có nhiêu đó à.
_ Vậy nhớ gì thì vẽ cái đó.
_ Tay rung quá vẽ không được.
_ Chị Aurora...
_ À hết rung rồi.
....
_ Đẹp nhỉ, vẽ thêm cái khác đi.
_ Biết gì đâu mà vẽ.
_ Chị Aurora...
_ Không biết thiệt mà, cho tôi lau bếp đi.
_ Chị Aurora...
_ Không biết mà, á, đừng nhéo, có gì từ từ nói.
_ Vẽ lại bằng bút mực đi.
_ Không biết vẽ bút mực, vẽ bút màu quen rồi.
...
_ Á,đã nói là không nhéo nữa rồi mà.
....
_ Từ từ, vẽ chậm lại. Tại sao chỗ này lại vẽ như vậy, tại sao...
_ Xong,bản cuối rồi đó nha.
_ Ừ, bây giờ cầm tay bày tôi vẽ.
_ Không.
_ Chị Aurora...
Aurora: “ Bày Donna đi, sắp tới giờ đi ăn rồi. “
_ Biết rồi, một lần thôi nghe chưa.
_ Ừ.
_ Xong, đi lau bếp đây.
_ Thêm lần nữa, chưa kịp nhớ.
A Lang thở dài.