Cỏ Lau Mùa Hè

Chương 9: Chương 9: Hạ Thiên Nói : Em Mưu Sát Chồng.




Như thường lệ cứ sáng thứ hai Tô Lô sẽ trở lại trường học, nhưng là Lâm Hạ Thiên lại dùng yêu cầu lần thứ 56 của hắn, bắt cô mỗi tối chủ nhật trước khi đi ngủ phải cho hắn một nụ hôn chúc ngủ ngon.Tô Lô không có biện pháp, chỉ có thể đối với người trong Tô gia lấy cớ nói trong trường còn có việc, buổi tối chủ nhật ăn cơm xong liền rời khỏi Tô gia.

Trước lúc ra khỏi cửa nhận được điện thoại của Lâm Hạ Thiên, hắn nói đã gọi hộ xe taxi chờ ở cửa, Tô Lô ừ một tiếng liền cúp điện thoại.

Thời điểm đi qua đại sảnh, Tô Đông Tài nhìn cô một cái.

Tô Lô đè nén cảm xúc ngọt ngào, bình tĩnh hướng ông nói tạm biệt, sau đó đi ra cửa chính .

Sau khi rời khỏi Tô gia, tức khắc liền xuất hiện một chiếc xe taxi, Tô Lô vội vàng lên xe.Lái xe không cần hỏi Tô Lô địa chỉ, đạp chân ga bắt đầu xuất phát, càng lúc càng cách xa Tô gia.

Tô Lô ngồi ở phía sau, lặng yên nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ, trong nội tâm giống như nghĩ đến rất nhiều chuyện, lại phảng phất như một mực dừng tại trên bộ mặt cau có của Lâm Hạ Thiên.

Trên đời ào ào phiền phiền, lại thủy chung chỉ có một người có thể làm cho lòng ta yên bình.

Xe taxi chạy thêm một lúc, Tô Lô dần dần hoàn hồn, cảm thấy đường đi không đúng:’’Chú, không phải trường đại học S nằm trên đường lớn sao?’’

Lái xe không quay đầu lại, như cũ chuyên chú lái xe, chỉ đè nặng thanh âm trả lời một tiếng:’’Ừm’’

Tô Lô sắc mặt không đổi quan sát một chút gương mặt lái xe dưới chiếc mũ lưỡi trai, âm thầm nhớ kỹ dãy số chứng nhận tư cách kinh doanh ở bên cạnh đồng hồ đếm giây, đem dãy số gửi cho Lâm Hạ Thiên, rồi sau đó lại thêm biển số xe gửi cho hắn.

Qua 5 phút đồng hồ, Tô Lô nói:’’Chú, phiền toái chú dừng xe, tôi có việc xuống ở chỗ này’’

Nhưng mà lái xe không nói chuyện.

Tô Lô phát hiện tốc độ xe trở nên nhanh hơn, trong bụng cả kinh.

Tâm lý rối rắm, lại gửi cho Lâm Hạ Thiên một chuỗi tin nhắn ngắn gọn.

Sau khi nhắn xong Tô Lô chuẩn bị nhảy khỏi xe.Muốn mở cửa xe, nhưng là cửa xe đã khóa lại!

Có mồ hôi lạnh chảy ra trong lòng bàn tay.

Tô Lô lạnh lùng nói:’’ Này chú, nếu chú không dừng xe, đừng trách tôi báo cảnh sát!’’

Trong xe im lặng đến đáng sợ.Lúc này bên ngoài cửa sổ Tô Lô đã không thể nhận biết được cảnh vật, rừng rậm sâu hút, không một bóng người

Tô Lô vừa bấm số điện thoại của cảnh sát, còn chưa kịp ấn gọi, xe taxi liền K-Í-T..T…T rồi ngừng lại.Tô Lô không nghĩ được cái gì khác, trước tiến kéo cửa xe, nhưng là tài xế kia đã nhanh hơn cô một bước xuống xe ngăn ở ngoài cửa.

Cảm giác máu trong cơ thể như ngừng chảy, tâm lý khẩn trương không thể dấu diếm.

Lái xe mở cửa xe, thò người tiến vào, mũ lưỡi trai đem khuôn mặt hắn giấu rất khá.

Tô Lô thấy không rõ bộ dạng của hắn, trong lúc bối rối muốn ấn xuống nút gọi, nhưng là tài xế kia một phen chiếm điện thoại di động của cô.

Lúc này Tô Lô lại lần nữa không giữ nổi bình tĩnh, mở miệng hét lên:’’ Ngươi muốn làm gì! Cứu mạng! Cứu mạng ——!”

Cửa xe PHANH một tiếng đóng lại, Tô Lô dù thanh âm có lớn thế nào cũng chỉ có thể quanh quẩn trong xe.Lái xe không có hai lời, nhào lên trên người Tô Lô, thuần thục mạnh mẽ bắt lấy hai tay trái phải của Tô Lô cho đến khi không thể dãy dụa

Tô Lô lập tức dùng chân đạp.

Đối phương sớm có chuẩn bị, kẹp chặt hai chân cô, sau đó thuận thế ép thân xuống.

Tô Lô không thể động đậy, đàn ông cùng phụ nữ trời sinh đã chênh lệch sức lực, cô không có cách nào giãy giụa. Thân thể lập tức lạnh thấu, khuôn mặt Lâm Hạ Thiên trong đầu nháy mắt hiện qua.

Trong tuyệt vọng Tô Lô đã chuẩn bị làm cá chết lưới rách, trong tay rất nhanh là cái chìa khóa.

Cô không biết dùng kim loại để làm thương đối phương cần dùng bao nhiêu lực, cũng không biết mình trong lúc nguy cấp có thể bộc phát bao nhiêu sức.Cô chỉ biết rõ trước khi đối mặt với cái chết, điều làm cô luyến tiếc nhất, là cái người đang ở nhà đợi cô trở về – Lâm Hạ Thiên!

Đang muốn đem chiếc chìa khóa dùng sức đâm xuống, thanh âm của đối phương quát cô:’’Em không thể mưu sát chồng!’’

Tô Lô cả kinh giật mình, lập tức hướng mắt nhìn về phía khuôn mặt đối phương, nhưng trong xe thật sự quá tối, còn có mũ lưỡi trai làm vật che chắn, cô căn bản không cách nào thấy rõ.Nhưng là thanh âm kia, Tô Lô sợ rằng chính mình cả đời này cũng không thể quên.

‘’Lâm Hạ Thiên!’’ Tô Lô thét lên

‘’Hì hì!’’ Lâm Hạ Thiên nở nụ cười hai cái.

Sau khi tìm được đường sống trong chỗ chết, Tô Lô lập tức nổi trận lôi đình:’’ Anh có phải điên rồi hay không! Có thể đem việc này ra chơi sao! Vừa rồi thật sự hù chết em!’’

Ai ngờ Lâm Hạ Thiên nghe xong sắc mặt tối sầm:’’Ai bảo em lúc nguy hiểm người đầu tiên nghĩ đến không phải là anh?! nếu như em gọi điện cho anh, em nhất định sẽ phát hiện điện thoại di dộng anh vang lên! Cũng không cần sợ bóng sợ gió một hồi!’’

Tô Lô giật cái mũ lưỡi trai chết tiệt kia xuống, cầm mũ trực tiếp đập đầu hắn:’’ Em ngay cả cảnh sát cũng không có thời gian gọi, lại còn lo lắng gọi điện thoại cho anh sao?!’’

Lâm Hạ Thiên thanh âm từ hàm răng rít ra:’’Em cho rằng cảnh sát so với anh càng có thể bảo vệ em?’’

Người Tô Lô co rúm lại.Chẳng lẽ không phải…sao?

Nhìn ra tâm tư của Tô Lô, Lâm Hạ Thiên lập tức lộ ra hàn khí, hướng xuống gương mặt của ai đó gặm một trận mãnh liệt.

Tô Lô kêu to.Sắc ma không có, cho săn cũng chạy tới một con! Lâm Hạ Thiên được thể gặm rất hung ác, cái mũi, tai, cổ dần dần truyền đến cảm giác từng hồi vừa đau lại vừa ngứa, rất khó hình dung, tóm lại không khó chịu.

Tô Lô vội xin tha:’’Đại ca,tha….Buông tha bỏ qua cho em, em có trước tiên gửi cho anh tin nhắn, không tin anh nhìn xem! Đừng, ngứa—— ”

Lâm Hạ Thiên lại gặm xương quai xanh của cô một chút, mới thoáng nâng thân dậy, móc điện thoại di động của mình ra xem.Tổng cộng có 3 tin nhắn chưa đọc.

Nguyên lai hắn để điện thoại ở chế độ im lặng.Tô Lô tức giận đẩy hắn liếc mắt một cái.

Phạm tội mà xuất hiện sơ hở là điều đáng xấu hổ, đương nhiên sẽ phải im lặng.Lâm Hạ Thiên làm bộ như không nhìn thấy ánh mắt của cô, tiếp tục xem tin nhắn.

Tin thứ nhất, dãy số chứng nhận tư cách kinh doanh.Tin thứ hai, biển số xe. Tin thứ ba, tài khoản của em là 4400, mật mã***, còn có hai mươi lẻ ba vạn, em muốn anh hảo hảo cất giữ.

Không nhìn còn đỡ, thời điểm Lâm Hạ Thiên đọc xong tin cuối cùng trên người phát ra hàn khí đồng thời cũng phát ra sát khí:’’ Em ngay cả di chúc đều viết cho anh?’’

Tô Lô nhịn không được run rẩy.Hắn như thế nào không có đến nửa điểm cảm động…?

Lâm Hạ Thiên cắn răng, phảng phất như muốn đem Tô Lô cắn nhỏ:’’Em vậy mà từ đầu tới cuối đều không có nghĩ qua hướng anh xin giúp đỡ!’’

‘’…’’Nếu lúc ấy thật sự phát sinh ra chuyện gì, cô thật sự không có biện pháp ngây thơ nghĩ hắn cùng Batman giống nhau kịp thời xuất hiện…

‘’Tô Lô, anh trong lòng của em rốt cuộc là cái gì ——!” Rống xong, Lâm Hạ Thiên lại hướng khuôn mặt cô gặm một trận mãnh liệt không dứt, tại trên người cô lưu lại một vết cắn, tỏ vẻ chính mình vô cùng khó chịu.

Tô Lô nha nha thét lên, hô cứu.

Lâm Hạ Thiên lại đem lời của cô nuốt vào trong miệng, hung hăng mút, trừng phạt tựa như muốn hút hết toàn bộ dưỡng khí của cô.

Hắn có thể bảo vệ cô! Hắn đã đủ cứng rắn! Nhưng là cô căn bản không tin, nguyên lai cô vẫn không muốn núp ở sau hắn, hắn lại một lòng vì cô mà khiến bản thân mạnh mẽ, hy vọng cô lớn lên trong đôi cánh của hắn!

Đang lúc Tô Lô cho là mình sẽ hôn mê vì thiếu dưỡng khí, đột nhiên một đạo ngoại lực giật cửa xe ra:’’Dừng tay!’’ Đồng thời có hai cánh tay đem Lâm Hạ Thiên kéo ra ngoài xe.

Đối phương vốn là người lực lưỡng, Tô Lô thậm chí nghe được thanh âm Lâm Hạ Thiên bị kéo, khi thấy hắn bị đập vào đầu xe.Cơ thể Tô Lô không tự chủ liền cảm thấy đau nhức.

Lâm Hạ Thiên bị kéo ra ngoài xe, vốn trong lòng đã không thoải mái, hơn nữa đột nhiên lại bị vô duyên vô cớ như vậy, tức giận trong lòng lập tức như núi lửa bộc phát, một cước nhắm ngay bụng đối phương mà thụi.Lâm Hạ Thiên đánh nhau cho tới bây giờ đều lợi hại, một cước kia đem đối phương phải quỳ rạp trên mặt đất.

Tô Lô từ trong xe đi xe, chứng kiến một nam nhân xa lạ ngã xuống đất ôm lấy bụng, tựa hồ đau đến trực tiếp không dậy nổi.Lúc này sau lưng có một người phụ nữ chạy đến bên người vị nam nhân kia, hoảng hốt nghẹn ngào hô:’’ Ông xã! Anh như thế nào rồi!’’

Tô Lô một hồi đổ mồ hôi, có lẽ tiếng kêu cứu trong xe của cô lọt vào tai đối phương nên mới cho là mình…, mà người hành hung Lâm Hạ Thiên lúc này đầu đang bốc khói.Thấy Lâm Hạ Thiên vừa muốn tiến lên định thêm một quyền, Tô lô vội vàng lôi kéo nàng.

Người phụ nữ kia đã vô ý thức lấy thân mình ngăn giữa Lâm Hạ Thiên cùng chồng mình:’’Đừng đánh anh ấy!’’

Lâm Hạ Thiên còn chưa có hạ hỏa:’’ DM! Tên này kéo ta ra ngoài làm cái gì! Ta cùng lão bà nói chuyện liên quan gì tới hắn!’’

Nữ nhân bên cạnh nâng chồng mình dậy phẫn nộ trừng mắt Lâm Hạ Thiên:’’ Chúng tôi vừa rồi đi qua nơi này, nghe được vị tiểu thư này đúng lúc kêu cứu, nghĩ đến anh đang khi dễ cô ấy, chồng tôi chỉ muốn cứu cô ấy mà thôi!’’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.