Có Lẽ Là Yêu

Chương 8: Chương 8: Nỗi giận




Chu 59Dạ trải 8qua vài ngày bsuy sụp 75xong, cũng ckhông đi 7tìm việc 64làm thêmenữa, cả e6ngày chỉ 2ngồi trong ephòng vẽ 2tranh học 4từ vựng.

Kim 3triêu hữu adtửu kim 69triêu túy,

Minh dnhật ưu e6lai minh nhật 67sầu. [7]

Quản bsao được.

Thuyền 01tới đầu 3acầu tự 45nhiên thẳng.

Trời 9dsập xuống 15thì đem bfra làm chăn a6bông.

Chu 32Dạ bản 1tính vô epháp vô dthiên, không 4thuộc tuýp 5người luôn 0lo lắnga8sợ hãi, eviệc tới 35đâu hay b5tới đó. 8 © DiendanLeQuyDon.comTrương Suất a6ngồi bên 85cạnh vẽ 7btranh tĩnhbvật, nghe 1cô ngồi 1học từ 76đơn mà acứ như ahòa thượng atụng kinh, fliên tụcbdlắc đầu, 16nói: “Chu aDạ, cậu bhọc từ 40vựng như 32thế mà ddvào được ahay sao?”. a © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ mấy 70ngày này dđã bị a3tiếng Anh 6tra tấn ethành không 6còn hình 4dngười nữa, 4than thở 08nói: “Chắc 2là sẽ vào 6được thôi, 8bkhông phảic2mọi người 7vẫn nói 6cơ bản dfphải học ftừ đơn ctrước đó asao?”

Trương 1Suất nhún 2vai: “Bạn dahọc loạn 0một đống 7từ vựng 6cnhư vậy, 1sợ là chẳng 77ngấm được denhiều. Mình fcđề nghị ebạn thử 9elàm mấy 2đề thi 8trước xembsao, sau đó, c0chẩn bệnh 3mà dùng 6bđúng thuốc, d4biết đâu fsẽ được cđiểm cao.”

Chu c3Dạ hoài enghi hỏi: a“Thật 1dkhông? Đề 8thi gì?”

Trương 21Suất cười: 41“Thì đề c3thi cấp f8bốn đó, f3chẳng lẽ a6bạn định 3làm đề 04thi cấp 95sáu?”

Vẻ 93mặt Chu b6Dạ vẫn ffmở mịt: f1“Ở đâu 86ra bài thi 1cấp bốn 1cơ?” Trương a1Suất thực a5muốn bóp 5cổ cô bạn, 6lắc đầu 35thở dài 6nói: “Mua e8chứ sao. 4 © DiendanLeQuyDon.comLàm hếtbmấy đề bthi cấp edbốn của 48Vương Trường f5Hỉ là được, 41tầm khoảng 9tám đề 5là ngon rồi, 5đảm bảo 4sẽ đạt 3điểm cao, b8cấp bốn 56hẳn là d8không thành 6cvấn đềd6nữa.”

Chu 6dDạ xấu ahổ lắc fcđầu: “Mình c0chưa từng 4nghe qua… aVậy, bán 8ở đâudthế?” 50Trương Suất dthật không 6biết có 8anên giễu 3cợt cô 81bạn học 06bốn năm34tiếng Anh 5ở đại bhọc vậy 65mà lại 5không biết 34tới Vương 5Trường cHỉ, đànhftrả lời: 8a“Các cửa c7hàng bán 05giáo trình 8đều có, 70ngay cả 9mấy nhà 4sách đại4hạ giá, 65bán báo bcũng đều acó.” Nghĩ 3cnghĩ một 6lúc, lại 6bnói thêm: 9“Mình cũng fcó vài tư 9liệu ôn 7tập tiếng 8dAnh, bạn ffcần quyển 0nào, cứ 16nói mìnhdtìm cho.” 1Chu Dạ nghe 1xong, liên 7tục nói dacám ơn.

Cô e3nhìn tên 82bàn Trường 6Suất để 3amột quyển fsách về ađề thi 23cấp bốn,77không nhịn 97được liền 9hỏi: “Trương 0Suất, cậu 7cũng muốn 1bthi cấp 63bốn sao?”

Trương dSuất nhìn anhìn cô, dmột lúc e4sau gật 51đầu” 13“Ừ, muốn b5thi thử exem, xem trình e8độ tiếng 44Anh của b4mình như fthế nào.”

Chu 5Dạ lại 9blộ ra vẻ 8vừa ghen cghét, vừa 6ađố kị, 18đem sách 51bỏ xuống, e2thở dài 1nói: “Trương 29Suất, trình ađộ tiếng dAnh của 4bạn đủ 7etốt rồi. 4 © DiendanLeQuyDon.comKhông cần9phải đả 3kích mình bnhư vậy.” d7Trương Suất anhíu mày 8cười cười, eđi ra ngoài4arửa bút.

Quả 3fnhiên Chu adDạ chạy era cửa hàng dsách mua 95bộ bài dthi Tiếng c4Anh, còncmua luôn a8cả đĩa 3nghe nữa. 2 © DiendanLeQuyDon.comVì ràng 27buộc chính bemình, lúc 05làm bài dthi, còn dbắt Trương 5Suất ở 8fbên cạnh 69giám sát, 0đỡ tìm 51cho mình 43đủ loại bccớ bỏ7acuộc. Trương d8Suất nói fbcho cô biết, 9cần phải 26lấy thái 68độ nghiêm 25túc để0blàm bài 5ethi, tốt 7nhất là f8phải làm 6liền mạch 53một lượt.

Chu 0Dạ nghe ffxong liền dlấy ví 3btiền, điện 0thoại đưa 9cho hắn, d8thái độbkiên quyết: 96“Bạn cầm 4giúp mình, 26hai tiếng 6này coi như alà cuộc dethi cấpd3bốn.” cNghiến răng, bnghiến lợi, 03vùi đầu 6vào bài 3thi.

Trương cSuất sợ 51quấy rầy 0cô, liền 0đi sang phòng dbên cạnh bđọc sách, 25hết giờ dsẽ quay 7elại thu 0bài. Hắn d6đồng ý 8sẽ giúp bChu Dạ chấm 9bài, vì f2Chu Dạ nói 6bnếu tự 9dmình chấm, 0nhất định fbsẽ cố caý sửa bài.

Thi fchưa tới 6một tiếng, bđiện thoại acủa Chu fdạ vang 39lên. Hắn 8định không2để ý tới, 5nhưng mà f2chẳng bao 2lâu lại 7reo vang, 00vẫn không 9ngừng. Hắn4asợ là có e4việc gì dagấp, chạy 7lại nói: e“Chu Dạ, eabạn có 7điện thoại

Chu 5Dạ đang 78làm bài bthi, lòng 9ngập tràn 0lửa, cố 5gắng chiến ceđấu cùng 7với hai 6mươi sáu fdchữ cái cetiếng Anh, 8không kiên 7nhẫn nói: a“Bạn nghe 7hộ mình f8đi, đừng 6quấy rầy a0mình nữa. b © DiendanLeQuyDon.comĐang thi 80có thể 56nghe điện 4thoại hayb6sao?” Trương 0Suất cười 60không nổi, 9đi ra góc 8ehành lang 4nghe máy, 3“Alo, xin 4ehỏi ai vậy?”

Vệ Khanh 4csửng sốt, 97còn tưởng 26rằng chính d6mình nhầm 4brồi, hỏi: 00“Xin hỏi, c2đây có 9phải là 4điện thoại 4của Chu bDạ phải akhông?”

Trương fSuất vội avàng giải bfthích: “A! e8Hiện giờ a6Chu Dạ không 6thể nghecđiện thoại, banh có việc abgì gấp axin cứ nhắn 3lại, tôi 7esẽ chuyển flời.” aaNhớ tớieachính mình 5hiện giờ 3cũng không fthể đi aquấy rầy 6cô làm bài f7thi, liền 32sửa lại: 17“Nếu anh 96có việc e9gì cần, 66vậy làm 08phiền một 4atiếng nữa 3gọi lại.”

Vệ dKhanh nghe c5giọng hắn, 9dường như 9quen thân 90với Chu 3Dạ, chẳng6những nghe e5điện thoại 4dcủa cô, 6blại còn dbảo hắn 5một tiếng 42nữa gọi 8lại, quan fhệ không 9đơn giản. 8 © DiendanLeQuyDon.comVì thế, 4làm ra vẻ b3tự nhiên 3bthám thính: dc“Xin hỏi d6cậu là 35ai vậy?” 0Trương Suất 1chỉ nói: f“Tôi là 27bạn học ecủa Chu bDạ.”

Vệ 5Khanh “À” 6một tiếng, 2nói: “Bạn 6học ở 6Thanh Hoa?” 9Trương Suất fkhông biết 3hắn là 6ai, hỏi aekỹ như 3vậy làm 4gì, nhưng 64không tiện atừ chối, 03chỉ nói: a“Không, akhông, không, 92là bạn 49học khoa 0mỹ thuật 1tạo hình. 7 © DiendanLeQuyDon.comXin hỏi91có chuyện 9gì không?”

Vệ d1Khanh trong b1lòng lạnh alùng “Hừ” 0dmột tiếng, 6thản nhiên bnói: “Được0rồi, lát 18nữa tôi 50sẽ gọi c0lại.” 7fXem ra Chu d2Dạ mới cccó bạn d4trai, trong 9lòng càng c4thêm khó 2chịu, càng e9không cam 41lòng dừng d2tay.

Nhưng 0rồi hắn 2cũng không 1gọi lại.

Buổi 8dtối Chu e8Dạ không 0còn phải actới quán 53bar làm, 6dthời gian dnày cuộc1sống thật ctiêu dao. 18 © DiendanLeQuyDon.comBan ngày eetheo Tất 4bThu Tĩnh 7elên thư 22viện tự b5học, không 2có việc 9gì liền 7fvào phòng a2vẽ tranh 82vẽ vời. e8 © DiendanLeQuyDon.comLúc bình 1thường bcô cũng 63xem một 6aít lý luận 1linh tinh 3về kỹ 14xảo hội 01họa. Giữa 0trưa nghỉ9cngơi, cùng amấy cô 3bạn đi 5ra ghế đá 09bên ngoài 20thư viện 8ăn táo.

Tất d2Thu Tĩnh 6nhìn quả btáo trên 0ftay nhíu 81mày: “Bây 77giờ, táo 68càng ngày33càng đắt, 1mà hương dvị lại 5càng ngày bcàng khó aăn”

Chu 3Dạ gật 2đầu tỏ 2cvẻ đồng d6ý, còn nói: 3d“Giờ càng 4cngày càng 2có nhiều72loại táo, 75cái gì mà f8táo đỏ, etáo vàng, f0táo xanh, 7ctáo nước dngoài…”

Còn d8chưa nói 7xong, mọi cngười đã 72cười lăn, 1Chu Dạ kỳ f0quái nhìn accác bạn,0vẻ mặt 9ekhó hiểu a8nói: “Cười dcái gì chứ! 1Loại táo 17này trước 4cđây cũng3chưa có 7còn gì!”

Mọi 6người thấy 60biểu tình ecủa cô 20như vậy 1càng cười elớn. Tất 92Thu Tĩnhcdcười: “Aiza, 4Chu Dạ, angươi thật 1đáng yêu, 45ngươi đang 6khai mạc fhội nghị1về táo 4bhay sao? Miệng 6đầy táo 5kìa!” Không 5ngờ cô 2bạn lại 3fnhớ nhiều6loại táo 7như vậy.

Cười dcười nói 8nói một dhồi, Tất 0Thu Tĩnh 87quay sang chỏi cô 8gái bên 9cạnh: “Bạn 19nhận học 05bổng rồi 4phải không? 37Nhanh vậy!” bCô bạn fkia gật ceđầu: “Đúng c3rồi, đã b8nhận rồi. a5 © DiendanLeQuyDon.comVân Mã năm 8nay làm việc 5nhanh chóng, f0tháng Mười 1đã phát c2học bổng 29rồi, không clề mề 6bnhư mọi 3ckỳ đâu.” aBình thường1học bổng a0đều phải 4kéo dài 8ctới cuối 0học kỳ d9mới lấy 82được.

Tất 39Thu Tĩnh 2gật đầu: 7“Thật 5sự là ngưỡng 5mộ nha. 8a © DiendanLeQuyDon.comHọc bổng ebquốc gia6của ta không 5ebiết tới 45khi nào mới cđược nhận, a4sợ rằng 3phải chờ btới khaiagiảng năm bsau quá.” aQuay đầu 78hỏi Chu 0Dạ: “Ngươi 3fđã lấy ehọc bổng eVân Mã chưa? 1Còn chưa 9chịu mời 85khách sao?”

Chu a9Dạ vừa 8nghe được 3phát học 4bổng sớm, 6bvẻ mặt 6mừng rỡ, c3nhảy dựng4alên nói: 64“Đâu có, 3đâu có, 85không thể f4thiếu ngươi 06nha.” Liền ddùng điện8bthoại tra ftiền trong etài khoản.

Giống 65như sấm f2sét giữa etrời quang, 41trong tài efkhoản của 4cô lại 5không cób9tiền. Cô 9anghĩ là enhầm lẫn, dfliền hỏi 6cmấy bạn cehọc đã f0nhận học 1bổng Vân58Mã, đều e2nói là đã banhận được. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô vội 2vàng, chạy 00lên phòng f8giáo vụ fhỏi. Thầy 0giáo phòng dgiáo vụ 4nghe xong, 10liền hỏi: 7“Ủa, phải akhông? Vậy 6em đợi 7avài ngày 83nữa. Học 52bổng là atừ công 83ty Vân Mã 7phụ trách 0gửi vào d4tài khoản 93mỗi người, 61nhà trường fcũng không cthể thúc 4giục. Nếu 5không, em1thử gọi f4điện trực 6tiếp tới 8hỏi xem b3sao.”

Chu 0Dạ nghe 58xong, lòng 17lạnh buốt. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô còn ôm 3hy vọng 4gọi điện 1tới hỏi,8cnghĩ rằng, 78có lẽ người ebên đó e1có chút f4nhầm lẫn. 0b © DiendanLeQuyDon.comĐối phương clại chỉ 2etrả lời ffcó lệ rằng 8không biết a7gì về việc 9này, thắc 31mắc mời d8hỏi lãnh dađạo. Trăm4nghìn khó 8ckhăn, cuối 20cùng cũng 8bhỏi được 76số điện 5thoại của atrưởng06phòng tài 72vụ. Chu 6Dạ thông abáo tên 23trường 95xong liền ehỏi: “Xin 4bhỏi quý64công ty có bphải là dcquên phát bbhọc bổng 0cho sinh viên 7fChu Dạ hayckhông?”

Đối 5phương giải 12thích nói: 59“À, trên ffdanh sách 3bnhận học e1bổng quả 9thật có33tên Chu Dạ. f © DiendanLeQuyDon.comHọc bổng 24lẽ ra không 0fphát sớm 4như vậy, 0anhưng mà eaVệ tổng7chúng tôi 6cố ý phân cphó, cho 9nên chúng 3ftôi phải 71làm sớm. f © DiendanLeQuyDon.comHọc bổng 2của Chu 3Dạ, chờ 53Vệ tổng denói lại besau. Có lẽ 2avài ngày 33nữa sẽ 0gửi tới 4fthôi.”

Chu 9Dạ nghe dđến đó, 8giận dữ 2ngắt điện 91thoại. Cái 0bgã Vệ Khanh 6này, thực 4vô liêm 3sỉ! Khinh 27người quá 9đáng! Hắn 4crõ ràng 72không muốn 56mình sống ayên ổn.

Nhưng 97là tệ hơn 7flà, người 23phụ trách f3phòng tài 2vụ nhà e3trường 36tự minha8đi tìm những esinh viên bchưa đóng d1học phí, 8nói: “Mấy baem sinh viên 9này, rốt 2cuộc có afđịnh đóng dhọc phí chay không? bbNăm nay nhà ftrương vừa 8mới ra quy 3cđịnh mới, 4đến kỳ dmà chưa 8nộp học 3phú, có 0thể sẽ 74bị đuổi 4bhọc. Chi 10nên các 6em nhanh chóng 3enộp tiền 4học đi, 24đừng chậm fchạp nữa. 9d © DiendanLeQuyDon.comCó gì khó dkhăn, liền 45nghĩ nhiều dcách giải 0quyết đi. 08 © DiendanLeQuyDon.comCũng mong 79các em thông3cảm cho 1nỗi khó 3xử của 47nhà trường, 0có nhiều 9sinh viên 67không chịu 8nộp học bphí quá, a7riêng khoa 7mỹ thuật 5ftạo hình, 2tiền học 9phí thiếu c9đã trên0trăm vạn b6tệ, nhà 55trường 6sao có thể 3tiếp tục a4hoạt động 4dbình thường 70cho được!”

Mọi cdngười vừa cfnghe xong, 5nhất thời 1eđồng loạt 2đứng lên, 1cchỉ trích d6nhà trường f2quá vô tình. 8 © DiendanLeQuyDon.comThầy giáo dephòng tài e1vụ giải bthích nỗi fkhó xử ccủa nhà3trường fxong, cuối ccùng nói: d“Thầy c6cũng biết 13các em khó dkhăn, học 8bphí cao như c8vậy không 0phải ai c0cũng có 9khả năng, 28nhưng nhà btrường 7acũng không d5có cách 2nào khác, 89muốn hoạt 0eđộng được, ephải có 9dtiền. Hiệu atrưởng0agần đây 82mới ra quyết 64định, tới 3egiữa tháng emười một, 7fnếu còn d9ai chưa nộp a9học phí, 0có thể 2bị đuổi cahọc. Cho 6nên các f9em nhanh chóng 43nghĩ cách,8dnộp tiền 9ahọc đi.” 64Cũng không 0quan tâm f2sự phẫn 0nộ của fmọi người, 8evừa nói aadứt lời, 8alập tức e0đi mất.

Mọi 09người tức b1giận bất cbbình, bốn dphía công 0kích, có fngười nói: 33“Cái gì5phá trường 5ehọc, ngân 8hàng giờ 9ecũng không 7cho vay, còn 4như vậy 16đuổi tận 0giết tuyệt! 8bCũng không 25phải không 8enộp, đợi 0một thời bgian khôngb6được sao?” 8Có sinh viên 70khoa mỹ 2thuật tạo eahình khinh 0thường 8nói: “Trường c6này cần bgiảng viên elàm gì nha, 70đều là ctự học. 3 © DiendanLeQuyDon.comGiảng viên 59chúng ta 77một tuần 2cchưa chắc d3đã gặp 9được một 4elần, nghiên 95cứu sinh 6tốt nghiệp, cngay cả fatứ cấp b7cũng không dgặp, cần 3lực lượng 3agiảng viên c0làm gì?” 28Trong lúc anhất thời, 2mũi nhọn 7chĩa sang 1tứ phía, 12tất cả 38đều giậnfdữ, đối dvới quyết fđịnh của d3nhà trường 0vô cùng 8bất mãn.

Thậm 2fchí có người 3cđề nghị 2viết thư 29cho lãnh a6đạo cấp 7dtrung ương 6bbáo cáobnhà trường 60không quan atâm tới esống chết 3bcủa sinh 5cviên, chỉ 8coi “Tiền” delà quan trọng. b © DiendanLeQuyDon.comĐây chỉ dlà lúc nhất 4thời giận 0dữ mà nói, 02đương nhiêne2không thể 4thực hiện 8được.

Chu 17Dạ không f9biết quy 1bđịnh mới 7của nhà f8trường b2là thật 9bhay giả, 9đây chính adlà đại 28sự liên 4equan tới 6btính mạng 94nghề nghiệp, f8không thể 6dcoi là không 06quan trọng. 1 © DiendanLeQuyDon.comBực mình 5nhất chính f8là lúc đầu 7không phải ađã nói:0không nộp 72học phí aethì không 4cho thành 7ctích sao, 8sao bây giờ 09lại sửadlại. Từ cdgiờ tới 1bgiữa tháng 7bmười một 9chỉ còn 1fcó vài ngày, 63cô chính 40thức cảm 0thấy lửa 5cháy tới enơi, bắt 21đầu tâm fhoảng ý fbloạn!

Vệ 55Khanh cảm 0thấy cô f1đã bị aép tới 6acùng đường arồi, vì 96thế gọi 4điện thoại5cho cô: “Đã 68lâu không 2aliên lạc, fhiện giờ 73sao rồi? 07Không gặp 1phiền phức cgì chứ!”

Chu 41Dạ lạnh 2lùng cười: 31“Cũng không acần Vệ atổng quan 7ctâm!” Mèo 5khóc chuột, 3giả bộ 70từ bi. Trên 71đời sao 5lại có 19hạng tiểu 37nhân vô blại như 1vậy! Chu 21Dạ chỉ 6cảm thấy 6phẫn nộ.

Vệ 6fKhanh thản c0nhiên nói: 2“Anh vừa cmới đi 2làm về, 3muốn mời 7em ăn tối,2không biết 8có hân hạnh 5dược đón batiếp Chu 5Dạ tiểu dthư hay không?” e1Nho nhã, fblễ độ 7mời, nghe 4xong, thật 0muốn bị 8ccảm động. 43 © DiendanLeQuyDon.comNgười này 1đúng là0sói đội elốt cừu, abngay cả 3cầm thú bccũng không abằng.

Chu 0eDạ vốn 7đã tức ecchuyện học 0bổng, lửa cgiận tới a8tận óc, dđược lắm, 03thù mới 69hận cũ, 32tính cả famột lượt 83cho xong. 5b © DiendanLeQuyDon.comHắn nghĩ d4hắn có 8athể lấy 4thúng úp dvoi, mà cô cachỉ có 78thể răm 6rắp làm 4theo? Quả 3là đã quá 7xem thườngc8Chu Dạ cô 1rồi. Vì 3thế đồng 5ý. Vệ Khanh a5vừa thấy 5cô đồng 38ý gặp mặt,47nhiệt tình 4nói muốn 9tới đón 8cô. Chu Dạ 4lạnh lùng 70từ chối: cf“Vẫn là 28tìm chỗ 13trước đi.” 99Hai người ffhẹn địa ađiểm gặp 2mặt xong, 69Chu Dạ nổi 8bgiận đùng 2bđùng chạy b0tới khởi 9binh vấn 2tội.

Vệ 04Khanh thấy 3sắc mặt 37cô không 9tốt, biết 6cô kiên dccường như 6vậy, lại5elàm như 2không thấy, 9dân cần akéo ghế 05thay cô. 5 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ căm dgiận nhìn9hắn, ngồi d9xuống, hất 2đầu hỏi: d“Vệ Khanh, d6rốt cuộc 71anh muốn 5thế nào?”

Vệ 3Khanh thản bnhiên nhìn 7cô, nhún c5vai nói: 08“Anh có c2muốn gì 1bđâu!”

Chu 0Dạ lửa 87giận “bùng” bmột chút 9cháy lớn, 19lớn tiếng 1bnói: “Anh 7còn không 0dmuốn gì asao? Anh hại 6tôi liên 4ctục mất 18việc, cố dý không fgiao học64bổng làm 7khó tôi, 10sao anh có 5thể nhỏ 8mọn như cvậy. Tôi f7đắc tội 63với anh3khi nào? 71Tôi chỉ 71là một asinh viên e3nhỏ bé, 88sao anh cứ 34phải hao ftâm tổn77sức đối e3phó với 30tôi làm 16gì? Anh ăn 10no rảnh c4rỗi không acó việc 26gì làm phải53không?!”

Vệ bfKhanh đương 2nhiên không 79phải ăn f6no không 9có chuyện 3bgì làm, 32ngược lại, f1mục đích 5của hắn fcvô cùng 64chính xác. 7 © DiendanLeQuyDon.comNhìn Chu 37Dạ lửa agiận đùngbđùng, nổi 76trận lôi 22đình, sắc c5mặt đỏ 8cửng, chứng ctỏ là kìm 3dnén quá blâu mà bộc d6phát. Hắn c7ngả người fdra sau ghế, 1không nhanh 78không chậm bcnói: “Làm 4việc ở cquán bar accó gì tốt, d5thà không 3làm còn bhơn. Về 0phần học50bổng, nếu c0em đồng b5ý, anh sẽ abảo bọn dhọ phát 39cho em.”

Chu 4Dạ không 3egiận ngược 44lại còn 50cười, hừ clạnh, “Nghe b4anh nói vậy,6không lẽ 5tôi còn 85phải cảm 88ơn anh sao?”

Vệ bKhanh dõng adạc, “Không 79phải là ckhông thể.”

Sắc f8mặt Chu addạ tái 8đi, trong 0elời ăn dtiếng nói, 8cô không dphải là 21đối thủ26của Vệ 68Khanh. Cô 7dgiận mà 0không kiềm dechế được, 61vỗ bàn 88đứng dậy,5fdùng sức 3ehất hết c5xuống, thanh b8âm bát đĩa 7rơi liên 2btục vang eclên khôngbngực, toàn 13bộ bàn 2dchén cốc 89tách trên dbàn vỡ a1nát. Đáng 98tiếc đây 9là phòng3kín, Chu 4Dạ có làm eloạn lên a9cũng không 83có ai quản.

Vệ a1Khanh cũng 4không tức 46giận, thấy 95nàng tức 56giận mà 62ngực phập 8phồng, thân 3thể người dcon gái trẻ 2tuổi vô 20cùng mê f6hoặc, đến 1lúc này emà sắc5tâm cũng 0không thay 2ađổi. Hắn bnhíu mày 87nói: “Nếu 35em muốn 9dgiải quyếtdvấn đề, fnên bình eatĩnh trao ađổi. Nổi 6giận cũng 1chẳng có 76lợi tích 8gì, chỉ 3làm sự 5tình càng 85thêm phức 2tạp.”

Chu 04Dạ nghe aflời này 9của hắn, dquả thực fbcó đạo 41lý, vì thế eflạnh mặt fđứng ởb1đó, không d3nhúc nhích, dcũng không f9ngồi xuống. a © DiendanLeQuyDon.comHắn cười ethầm, rốt d5cục vẫn alà trẻ fcon, chỉ 12xúc động 5atùy hứng aenhư vậy, 9etiếp tục afnói: “Nếu 68em muốn detrao đổi 20tốt, xin aemời ngồi fbxuống.” 3Vì thế, 0edi giá tới 8csô pha ngồi.

Chu aDạ suy nghĩ 8bmột lúc, erồi cũng bngồi xuống dephía bên ckia, hai người8giống như 50địch ta d4song phương, c8đối chọi 14gay gắt. 4 © DiendanLeQuyDon.comVệ Khanh 43nghĩ rằng,2trẻ nhỏ 5dễ dạy, f0về sau có 60thể từ b6từ cải etạo. Vệ dKhanh nhấc cbhai chân 1lên, vô 44cùng thoải 00mái thanh 7thản, còn 4Chu Dạ ngồi 9anghiêm chỉnh, fnhư đang 4bgặp kẻ 18thù.

Chu aDạ thấy fchắn chỉ 8lo hút thuốc, 8fkhông định dfmở miệng, 88đành phải 8mở lời ctrước: 8c“Vệ tiên aesinh, dù ftrước kia atôi có lỡ 5đắc tội ffvới anh, d9mong anh đại d3nhân đại 0lượng bỏ 78qua cho, không facần cùng dvới một 5sinh viên 0như tôi 2so đo, lúc f6nãy nổi dcgiận là 5ftôi sai rồi.” e2Cô cảm 9cthấy cái 7gã Vệ Khanh8này bình 2thường 4ăn mềm 2không thích băn cứng, 6vì thế 39đành kiềm 9chế màf1nói chuyện.

Vệ dKhanh trong 1lòng lắc 7đầu, dù 00sao vẫn b5không đủ ftrầm ổn, bđầu tiên0cđã thiếu 68kiên nhẫn, 97thản nhiên 1nói: “Đàm ffphán cũng akhông phải blà như vậy.” 4dDưới ánh 6sáng của 05ngọn đèn, 8dcũng không 2nhìn rõ 5bvẻ mặt 2của hắn.

Chu cDạ vì phải 7fcầu cạnh 39hắn, đành bphải nhẫn 9nại hỏi: a“Vậy phải f9đàm phán a5như thế 5nào?”

Vệ 9Khanh nhìn 6cô chằm ecchằm, một 7lúc lâu dsau nói: de“Dù sao 2dthì em cũng1ephải đưa 9ra điểm falợi thế b2của mình 02chứ.”

Chu baDạ liếc dxéo hắn, 21vẻ mặt 0khinh thường, 02còn tưởng dchính mình 9nén giận, 1chịu nhận dalỗi là 59xong, không 01ngờ tên 7này là sài 6lang hổ 9dbáo, từng75bước ép 1echết! Cô 3thì có lợi a6thế nào, 85đây không 96phải là alôi cô ra 35đùa cợt2sao. Một 4khi đã như 1vậy, thì 35không còn c4gì để 7nói, mặt a6biến sắc, a8liền muốn 03rời đi.

Vệ cKhanh ngăn ccô lại: 46“Đợi 4chút…”, 76cũng đứng f7dậy, vòng 7qua sofa đi elại gần, 6hai người 34đứng thẳng, 56mặt đối 5mặt. Chu 3Dạ cảnh 1giác nhìn 3dhắn, không 16tự chủ belùi về cphía sau 2fmột bước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.