Cứ khi tôi định từ bỏ thì em lại xuất hiện, lòng tôi thì rối bời không biết nên làm sao cảm xúc của tôi thật sự rất mông lung tôi không biêt tôi còn yêu em nữa không hay chỉ còn là qúa khứ, em bắt đầu quan tâm, lo lắng cho tôi làm tôi thấy mình mơ hồ trong cảm xúc của mình hỗn độn vô cùng tôi không hiểu nổi trái tim của mình nữa có lẽ.......
*************
**********
******
Từ sáng mới vào trường đã nghe mọi người bàn tán về cô học sinh mới, mọi lầm có học sinh mới đều không ai quan tâm vậy mà hôm.nay cô gái đó lại nhận được rất nhiều sự quan tâm của mọi người trong trường.
***
Trên lớp.
Tiếng chuông đã reo nhưng lớp 11a1 vẫn chưa ổn định chỗ ngồi những cái túm tụm nói chuyện xì xào.
Khi cô giáo bước vào lớp các bà tám bắt đầu tản ra về chỗ ngôi.
- hôm nay chúng ta sẽ chào đón một bạn nữ xinh đẹp
Cô gíao nói xong mỉm cười thâm thiên mọi người trong lớp ai cũng tò mò hướng đầu ra ngoài cửa.
Cô bước vào cả lớp ai cũng Nhạc nhiên, hắn là người Nhạc nhiên nhật nhỏ thì vẫn nai tơ không biết gì.
- xin chào các bạn mình là lữ thiên di là học sinh mới mong các bạn giúp đỡ
Nố xong cô mỉm cừơi tươi rơi trong lớp tiêng vỗ tay không ngớt có ai cũng vui vẻ trào đón cô.
- em có thể ngồi chỗ bạn minh huy không
Cô vừa nói vừa nhìn về chỗ hắn, hắn cũng nhìn cô ánh mắt hiện liên tia hỗn loạn không biết phải làm gì khi cô đang ở trước mặt hắn.
- được không cô
Thiên di quay mặt lên nhìn cô, thì đứng trước cửa lớp một thân ảnh lạnh lùng đi từ cửa vào chả quan tâm có học sinh mới chỉ đi tới chỗ ngồi của mình. Là nó do nó cảm thấy hôm nay thấy mệt nên đã lên sân thượng ngồi hóng mát. Khi thấy nó về chỗ ngồi hắn quay qua nhìn nó nhưng nó vẫn lạnh lùng trả có vẻ gì là quan tâm những người xung quanh.
Còn phong khi nhìn thấy người con gái anh yêu thầm bao nhiêu năm cũng trở về lòng vui khôn siết nhưng trong ánh mắt đó không hề có bóng dáng của phong nên chỉ biết im lặng nhìn cô, bây giờ chông cô xinh hơn ngày trước rất nhiều.
- em ngồi sau bàn bạn minh huy nhá
Cô giáo nói giọng nói dè chừng nói với thiên di cô sao có thể đắc tội với cô tiểu thư thiên băng kia được chứ. Thiên di có vẻ không khuất phục đi tới bàn hắn.
- bạn nữ gì ơi bạn có thể nhường cho tớ ngồi chỗ này không
Giọng nói thân thiện của thiên di cùng với nụ cười tuyệt đẹp, trước tình thế này hắn thật sự rất khó sử khi không biết làm sao, tại sao hắn lại vô dụng tới vậy.
- anh đã thay đổi
Nó chỉ ngước mắt lên nhìn thiên di mà khong nói gì.
- được chứ
Thiên di hết sức nài nỉ nó. Nó đưa tay chỉ vào hắn với thiên di rồi chỉ xuống bàn dưới ý bảo hai người xuống đây là chỗ của tôi.
Thiên di thấy vậy cũng lôi hắn xuống mặc kệ cho hắn có đồng ý hay không, hắn không phản ứng gì mà cứ nhìn vào nó tự dưng Hắn muốn nó giữ hắn lại nhưng đôi mắt lạnh lùng kia chỉ nhìn hắn rồi lại quay về vị trí cũ của nó, lại ánh mắt quen thuộc đôi mắt buồn thăm thẳm nhìn ra cửa sổ.
- em nhớ anh lắm
Thiên di thủ thỉ vào tai hắn, hắn vẫn nhìn chằm chằm vào nó và uk nhẹ với thiên di, sao vậy người con gái hắn yêu đã trở về rồi hắn phải vui lên chứ sao lại buồn thế kia, không phải người mày muốn gặp bằng xương bằng thịt đang ở trước mặt đây sao. Hắn tự suy nghĩ trong đầu.
- chào em thiên di
Phong quay xuông niềm nở nói với thiên di mà không Hề biêt cô gái cạnh mình đang vui tự nhiên buồn.
- chào anh phong lâu rồi không gặp nhìn anh trưởng thàng hơn rồi đó nhá
Thiên di vui vẻ trả lời phong như thế là hai người cứ ngồi nói chuyện hàn huyên tâm sự đôi lúc cười đùa vui vẻ.
- quỳnh chi mày ốm àk
Nhỏ thấy cô nằm gục xuống bàn như hoa héo úa bị thiếu nước
- không sao tao buồn ngủ thôi
Nghe cô nói vậy nhỏ cũng trả hỏi gì nữa chỉ ngồi ăn bim bim.