CHƯƠNG 16 : LÀM QUEN
___ Giờ ra chơi ___
– Ê! Emy! Dậy đi! Ra chơi rồi!_Nó đứng dậy lay lay vai Emy những cô nhóc Emy vẫn không chịu thức dậy. Nó tức giận đứng dậy thượng cẳng chân hạ cẳng tay đạp cho cô nhóc 1 phát lăn đùng ra đất
– Emy! Cậu mau thức dậy cho tôi_Nó hét lớn
Emy đang say giấc mộng với hàng ngàn quyển sách tình yêu, chợt có 1 bàn chân thối từ trên trờ gián xuống. Emy vội vội vàng vàng ôm lấy mấy quyển sách, gào khóc thảm thiết. Sau đó, có 1 hố đen xuất hiện hút cô vào. Và hiện giờ, Emy cảm thấy cả người đau ê ẩm, cô xoa xoa cái bàn toạ đáng thương của mình đứng dậy gào to:
– CÁI TÊN CHẤT BẦM NÀO DÁM ĐẠP BỔN CÔ NƯƠNG XUỐNG ĐẤT ZẬY HẢ? CÓ BIẾT NGƯỜI TA ĐANG…._Emy đang hùng hồn mắng xối xả người nào dám đạp cô thì liền bị 1 bị lời nói lạnh băng bẻ gảy 1 cách phủ phàng
– Là tên chết bầm này đây! Có ý kiến gì?_Nó khoanh tay, chân giậm giậm, khuôn mặt hắc ám nói
– Hahaha…… Không có ý kiến gì hết! Tớ chỉ muốn nói cậu xử tớ “mát” tay lắm thôi à! Hihihi…._Emy cười gã lã
-Oh! Zậy sao? Zậy lần sau tớ cứ như thế mà phát huy nhá!_Nó nói mặt gian gian
– Hihihi…. Cũng được. Cũng được. Tuỳ ý cậu_Emy bất đắc dĩ gật đầu
– Okay_Đang nói chuyện với Emy bỗng nhỏ khiều khiều tay nó nói
– Ê! Bạn cậu hả? Giới thiệu đê…._Nói rồi nhỏ nháy mắt 1 cái với nó làm cho tim 1 người trong số bọn hắn chạy lỡ 1 nhịp
-Okay. Emy! Đây là bạn thân mới của tớ tên là Phạm Tuyết Hà, cậu có thể gọi nhỏ là Mary_Nó chỉ tay vào nhỏ nói
– Còn đây là Emy, bạn thân từ nhỏ của tớ. Tên tiếng Việt của cậu ấy là Lâm Nhã Phương_Lần này nó chỉ tay sang Emy nói
– Oh! Rất hân hạnh được làm quen với cậu, chúng ta làm bạn thân nha_Emy nói
– Okay_Nhỏ gật đầu cái rụp
– Hihihi…_Cả bọn cùng cười. Bỗng nhiên, hắn chỏ mỏ vào
– Sao cô không giới thiệu chúng tôi cơ chứ_Hắn bất mãn nói
– Đúng rồi. Đúng rồi_2 thằng bạn đồng thanh. Lúc này nó quay sang hắn, vẻ mặt thờ ơ nếu không muốn nói là “quá” thờ ơ nói
– Tôi với các anh từ khi nào thân nhau đến thế?_Lời nói vừa dứt, bọn hắn đứng hình. Nhưng bọn hắn vẫn không chịu thua, cằn nhằn mãi, thấy zậy, Mary cũng tội nghiệp mà xin giúp bọn hắn
– Thôi mà Anna…! Dù sao cũng là bạn cùng bàn, cùng lớp, để bọn họ giới thiệu 1 chút cũng chẳng mất mát gì_Nghe zậy, Emy cũng hùa zô
– Đúng rồi, tớ cũng muốn biết các bạn hot boy này là ai…?_Nó bó tay với 2 con bạn của mình, đành miễn cưỡng gật đầu đồng ý rồi quay sang bọn hắn
– Giới thiệu đi! Nhanh nhanh để người ta còn đi ăn nữa
– Okay! Okay!_Cả bọn hắn đồng thanh
Hắn lanh chanh lách chách mở miệng giới thiệu trước
– Chào! Tớ là Hoàng Nhật Quân, cậu có thể gọi tớ là Ken
– Chào! Tớ là Triệu Minh Duy, cậu có thể gọi tớ là Bin
– Chào! Tớ là Trịnh Nhất Long, cậu có thể gọi tớ là Jun
– Được rồi, được rồi. Giới thiệu xong rồi thì bye bye_Nói rồi nó quay sang nói với 2 đứa bạn_Mình đi ăn thôi!
Vừa dứt lời thì hắn đã chỏ mỏ zô lần nữa
– Cho bọn tui đi chung với_Nghe zậy nó phủ phàng bỏ lại 1 chữ_Dẹp_rồi nắm tay 2 con bạn mê trai của mình đi, làm 2 đứa không kịp ú ớ gì hết
__ Tại căn-tin trường__
Sau khi lấy thức ăn xong nó và 2 con bạn thân cùng nhau tìm 1 cái bàn trống mà khuất mọi ánh nhìn của mọi người ngồi vào. Emy vội vội vàng vàng mở đầu câu chuyện trước
– Anna! Sao cậu lại phải cải trang như zậy?_Nghe Emy nói vậy nó lập tức lấy tay bịt miệng cô lại, lấy ngón trỏ của mình đưa lên gần miệng nói
– “Suỵt” Nói nhỏ thôi! Cậu muốn cho cả thế giới biết tớ đang cải trang luôn hay sao zậy?
– Um….um…_Emy lắc đầu nguầy nguậy, nó bỏ tay mình ra. Nghe nó nói vậy, Emy cũng vặn nhỏ volume của mình lại, chỉ đủ để 3 đứa nghe thôi
– Zậy thì thế nào? Cậu nói đi_Khi vừa nghe Emy nói nó đang cải trang thì nhỏ rất bất ngờ, chẳng lẽ bộ dạng thật của nó không phải như vậy, nhỏ lập tức hỏi nó
– Cậu cải trang sao? Sao không nói cho tớ biết?_Nghe nhỏ nói zậy nó đột nhiên cảm thấy có lỗi với nhỏ, là bạn thân mà nó lại không nói bí mật của mình cho nhỏ biết, thật có lỗi. Nó quay sang nhỏ bày ra khuôn mặt hối lỗi nói
– Xin lỗi Mary! Chỉ tại mình quên nói cho cậu biết thôi chứ không phải là tớ không muốn nói đâu. Cậu tha lỗi cho tớ nha! Nha!
– Được rồi, tớ không trách cậu đâu. Cậu nói đi, sao cậu lại cải trang như zậy?_Nhỏ lập lại lời của Emy. Nó nhìn sang Emy và nhỏ nói
– Thật ra tớ cải trang như vầy chỉ là muốn không có người nào đeo đeo theo tớ thôi à. Tớ thấy, thật sự rất phiền phức a_Nghe nó nói như zậy nhỏ ngạc nhiên hỏi
– Vậy mặt mộc của cậu rất đẹp sao?_Nghe nhỏ hỏi như vậy Emy trả lời thay nó luôn
– Không phải rất đẹp mà là cực kì xinh đẹp. Cậu biết không? Lần đầu tớ gặp cậu ấy cũng bị cậu ấy hớp hồn vì vẻ đẹp ấy đấy_Emy cảm thán, hai tay chắp lại, mắt mơ màng nhìn lên trời
– Thật sao?_Nhỏ hỏi giọng đầy sự ngạc nhiên
– Đúng zậy_Emy gật đầy cái rụp
– Vậy ngày mai cậu để mặt mộc đi học đi Anna! Chắc chắn mọi người ai cũng phải ngạc nhiên và trầm trồ trước vẻ đẹp của cậu hết đó! Tớ cũng muốn xem mặt mộc của cậu, đi mà Anna….! Anna…!_Nhỏ năng nỉ, mỏ chu lên 1 thước ( nói quá. hihi). Emy cũng định mở miệng năng nỉ nó nhưng chưa kịp nói gì hết thì nó đã nói trước
– Không. Tớ không thích. Cấm các cậu nhắc lại_Nói rồi nó quay sang Emy _Mà nè! Emy! Sao cậu zề nước mà không hú cho tớ 1 tiếng gì hết zậy? Bạn bè mà zậy á hả?_Nó hỏi mà mặt đằng đằng sát khí
– Ho..? Anna đừng giận mà! Thật ra tớ cũng mới biết tin tớ phải zề nước hôm qua thôi, vừa nghe tin thì tớ đã bị papa tống cổ vào máy bay trở về Việt Nam rồi. Vừa bước xuống sân bay đã bị papa tớ quẳng cho cái bộ đồng phục này nè *Emy chỉ tay vào bộ đồng phục mình đang mặc*, rồi kêu tớ vào wc thay. Sau đó lôi tớ vào trường chứ tớ có hiểu cái mô tê gì đâu. Lúc zề lớp tớ mới hiểu ra mọi chuyện chứ bộ_Emy kể lại toàn bộ sự việc, mặt mếu máu đáng thương
– À… Thì ta là zậy….