Cổ Quốc Ái Kinh

Chương 6: Chương 6




CHƯƠNG 6

Từ khi biết Ái Nhĩ là điểu nhân, à không, là Vũ nhân, Á Tư Đặc liền quyết định tận lực sử dụng tốt người này

“ A, quả dừa kia nhìn qua rất ngon a….”

“ Không thành vấn đề, anh lập tứ lấy cho em, bà xã”

“ Đột nhiên ta muốn ăn chút mật ong”

“Không thành vấn đề, cứ để anh lo, bà xã”

Hai người đi dã ngoại ngao du thế nhưng lại thấy một kẻ luôn đứng trên muôn người, là chúa tể tối cao của Thiên Vũ tinh cầu nghiễm nhiên trở thành người hầu miễn phí, mặc cho người ta sai khiến đi qua đi lại lúc lấy trái dừa lúc chọc tổ ong.

“Em thấy ngon miệng chứ bà xã”

“ Ừm, ngon”

Quốc vương Á Đặc Tư đang ăn ngon miệng, đột nhiên nhìn thấy một con chim lớn có lớp lông vũ màu lam lóe sáng và cái đuôi thật dài đang bay qua rừng cây.

“A, là Lam Phượng Hoàng!”

Quốc vương Á Đặc Tư kêu lên đầy hưng phấn

“ Ngươi mau theo dõi nó bay đi đâu xem có thể tìm được trứng của nó hay không, lấy về đây cho bổn vương!”

“ Em muốn trứng chim làm gì?”

“Lam Phượng Hoàng là một loài chim rất hiếm, cả đời chỉ sinh một quả trứng, rất khó lấy được, truyền thuyết nói rằng ai có thể có được trứng Lam Phượng Hoàng thì nguyện vọng của kẻ đó rất có thể sẽ thành hiện thực!”

“Em cái gì cũng có, còn muốn thực hiện nguyện vọng gì chứ?”

“Sao ngươi nhiều chuyện quá vậy, ngươi chỉ cần lấy về đây cho bổn vương là được!”

“Không được, anh không thể đi lấy về cho em được!”

“Ngươi dám không lấy về cho ta?”

Luôn luôn muốn gió được gió, muốn mua được mưa như Quốc vương Á Tư Đặc nghe vậy thì giận tím mặt

“ Chính em cũng đã nói, Lam Phượng Hoàng cả đời chỉ sinh một quả trứng, nếu em đoạt mất hài tử của nó, nó không phải sẽ rất thương tâm sao?”

Á Tư Đặc nghe vậy sửng sốt, từ trước đến giờ hắn chưa từng nghĩ tới điều đó. Nga6y từ nhỏ, hắn muốn cái gì là có cái đó, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, kỳ trân dị bảo đều tự động được đưa tới trước mặt. Hắn chưa bao giờ tự hỏi là thứ đó được đem đến như thế nào, phía sau nó có bao nhiêu kẻ  phải đổ máu rơi lệ xót xa.

Nhìn đến bảo bối mình yêu thương trầm mặc không nói gì, Ái Nhĩ điện hạ chạy nhanh tới ôm hắn ôn tồn nói:

“ Trứng của Lam Phượng Hoàng quả thực hiếm có nhưng trứng của Thiên Vũ hoàng thất ta lại là hi thế trân bảo. Bà xã tốt, anh thấy hay là chúng mình sinh một quả đi.”

“Bệnh thần kinh! Muốn sinh ngươi trở về điểu tinh cầu của ngươi tìm một con chim cái mà sinh! Bổn vương đường đường là vua một nước, nam tử hán đại trượng phu mà ngươi bảo ta đẻ trứng? Ngươi nằm mơ đi!”

“ Không kịp nữa rồi, em chắc đã có rồi…”

Ái Nhĩ điện hạ nhỏ giọng lầm bầm trong miệng

“ Ngươi nói cái gì?”

“ Không có gì, không có gì, anh chưa nói gì hết!”

“Ngươi không phải là có chuyện gì lừa dối bổn vương đấy chứ?”

“ Không có, anh đâu có chuyện gì lừa dối em.”

“ Hừ, thách ngươi cũng không dám. Lại đây, nên thay thuốc rồi.”

Á Tư Đặc quốc vương đem Tử hằng Thảo đã nghiền thành nước đổ ở miệng vết thương trên cánh của Ái Nhĩ

“ A, đau quá!” Ái Nhĩ điện hạ cố ý run lên, đôi cánh rủ xuống.

“ Ngươi đau sao?” Á Tư Đặc quốc vương khẩn trương nói. “ Được rồi, ta sẽ làm nhẹ nhàng hơn, còn đau không?”

“ Ưm, không đau nữa, bà xã đối với anh thật tốt!”

Ái Nhĩ điện hạ ở trong lòng hắn cọ cọ làm nũng.

“ Thật không chịu nổi ngươi. Con chim nhà ngươi, đã lớn như vậy  mà còn có thể làm nũng hơn chó con nữa!”

Á Tư Đặc cười cười sờ sờ bộ lông vũ xinh đẹp của Ái Nhĩ

“ Tốt rồi, không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi!”

“ Đi đâu vậy?”

“ Tới nhà của Mặc Ưng. Từ khi bổn vương đem công chúa ban cho hắn, không thấy có tin tức gì. Chúng ta tới nhà hắn nhàn thử, xem hắn rốt cuộc có bị cây ớt nhỏ kia hành chết hay không, ha ha ha…”

“ Oa, Cây ớt ở Địa cầu lợi hại vậy sao? Còn có thể hành chết người?” Ái Nhĩ điện hạ vẻ mặt ngạc nhiên hỏi.

“Ha ha ha… ngươi này con chim thối….” Á Tư Đặc cười nghiêng ngả.

Quốc vương bệ hạ mang theo một vị mỹ nhân xinh đẹp tựa tiên nữ giáng trần đi tới khiến cho cả phủ đệ của Mặc Ưng tù trưởng lập tức trwor nên rối loạn.

“ Cng nghênh quốc vương bệ hạ!”

Mọi người đều quỳ phục xuống nhưng lại không nhin được khóe mắt nhếch lên nhìn trộm  vị đại mỹ nhân mà họ cả đời khó thấy được kia.

“ Đứng lên đi, chủa nhân của các ngươi đâu?”

“Chủ nhân ở phía sau viện, đã có người tới thông tri, xin quốc vương chờ cho một lát.”

Một lát sau đã thấy Mặc Ưng vội vàng chạy tới.

“ Đại ca, sao ngươi lại tới đây?”

“ Đến xem gần đây ngươi thế nào a. Ừm, khí sắc vẫn rất tốt.

Á Tư Đặc quốc vương căn bản là nói dối không chớp mắt. Tiểu đệ của hắn quả thực mặt còn đen hơn đáy nồi.

“ Đại ca đừng có ở đó vui sướng khi nhìn người khác gặp họa!”

Mặc Ưng trừng mắt nhìn hắn

“ Nhờ phúc của ngươi, ta đã bị Cây ớt nhỏ nhà ta chỉnh tới vài ngày không thấy được giấc ngủ ngon rồi.”

“ Ai da, thảm như vậy sao?”

Quốc vương Á Tư Đặc lắc đầu ra vẻ oán giận nói

“ Vị thư ký kia của ngươi cũng thực quá phận! Dù có thế nào thì ngươi cũng là tù trưởng của Mã Thái cổ quốc ta, có thể nói dưới một người mà trên vạn người, hắn sao có thể làm vậy với ngươi? Không được, bổn vương phải hảo hảo trừng phạt hắn.”

“ Không được.” Mặc Ưng nghe vậy lập tức bị dọa tới mức mồ hôi lạnh toát ra đầy người.

“ Đại ca hiểu lầm rồi. Kỳ thật là vì ta cùng thư kí nhỏ của ta ân ái, mỗi ngày đều làm tới hừng đông mới nghỉ nên mới không thể ngủ ngon thôi.”

“ Ồ, vậy giống với chúng ta rồi.” Ái Nhĩ điện hạ thình lình chen vào một câu.

“ Nói bậy!” Á Tư Đặc quốc vương nhất thời xấu hổ quát.

Ái Nhĩ điện hạ thì lại mang vẻ mặt vô tội”

“Ta có nói bậy đâu? Rõ ràng là thật mà!”

“ Đừng có dông dài! Không phải ngươi nói muốn tìm thuộc hạ của ngươi sao? Còn không mau đi gặp hắn?

Sợ hắn lại nghĩ tới “Ái kinh”, Á Tư Đặc quốc vương vội vàng lảng tránh.

“ Đúng, ta phải tìm Lại Nhi, hắn hiện tại đang ở đâu?”

“ Hắn đang ở sau viện!” Mặc Ưng nói.

“ Tốt, ta đi tìm hắn! Bà xã, ta đi rất nhanh sẽ trở lại, không cần tưởng nhớ ta nga.”

Ái Nhĩ điện hạ nói xong vỗ vỗ mông bước đi để lại quốc vương Á Tư Đặc trên mặt đầy hắc tuyến.

“ Bà xã?” Đôi mắt Mặc Ưng sáng ngời, hề hề cười nói

“ Hắc hắc, đại ca, không phải là ngươi bị hắn áp đấy chứ?”

“ Mắt ngươi mù sao? Bổn vương thoạt nhìn giống như người sẽ bị áp?” Quốc vương Á Tư Đặc mạnh miệng nói

“ Nếu ngươi còn bịa chuyện nói năng linh tinh, bổn vương liền không ngại đưa thêm vài mỹ nữ nữa tới đây!”

“ A a a! Không cần, xin đại ca giơ cao đánh khẽ!”

Ô… Ta Mặc Ưng  mắt làm sao bị mù được chứ, đại ca gần đây thật sự là thoạt nhìn thân hình mượt mà, khóe mắt ngập tràn xuân ý, rất giống là bị áp a….

“ Điện ha! Ngài rốt cục cũng xuất hiện!” Lai Nhi vừa thấy điện hạ Ái Nhĩ mà hắn ngày đêm mong nhớ đi tới lập tức vẻ mặt kinh hỉ chạy ra đón.

“ Lai Nhi, ngươi gần đây vẫn ổn chứ?” Ái Nhĩ điện hạ cười cười hỏi.

“ Thần làm sao mà tốt được? Điện hạ vừa đi liền đi nhiều ngày như vậy, ngay cả mặt mũi cũng không thấy, làm thần lo lắng muốn chết.” Lai Nhi thầm oán nhìn hắn

“ Lo lắng cái gì? Ta hiện tại không phải rất tốt đây sao?

“ Ân, nhìn qua thì quả thật điện hạ vẫn rất tốt. Thực tế thì cho tới bây giờ Lai Nhi cũng chưa từng nhìn thấy điện hạ vui vẻ như vậy. Xem ra quyết định tới địa cầu học tập cổ quốc Ái kinh là lựa chọn chính xác a.” Lai Nhi vui vẻ nói. Điện hạ khẳng định là ở hậu cung tìm được rất nhiều mỹ nữ.

“ Đúng vậy, đó là quyết định hoàn mỹ nhất cuộc đời ta!”

Ánh mắt của Ái Nhĩ điện hạ đột nhiên trở nên vô cùng nhu hòa.

“ Nói như vậy thì điện hạ, người đã đem tinh hoa trong Ái Kinh học được hết rồi?”

“ Không sai, bổn vương đẩy nhanh tốc độ luyện tập ngày đêm, chăm chỉ ọc tập, đã đem 108 tư thế trong Ái Kinh luyện tập hết một lần.” Ái Nhĩ điện hạ thập phần đắc ý nói.

“ Điện hạ, nếu người đã học tập hết tinh túy của cổ quốc Ái kinh vậy thì chúng ta nên nhanh nhanh rời khỏi Địa cầu thôi. Nơi này không khí thật sự là quá bẩn, ta rất nhanh sẽ không thể thở được a.” Lai Nhi oán hận nói.

“ Không được, bây giờ đúng là lúc quan trọng nhất, bổn vương không thể rời đi lúc này được.”

“ Cái gì quan trọng nhất?”

“ Đẻ trứng a!”

“Đẻ trứng? Ai muốn đẻ trứng?”

“ Đương nhiên là lão bà của ta, vương hậu của ngươi rồi!”

“ Bà xã? Vương hậu?” Lai Nhi thật sự không hiểu đang xảy ra chuyện gì

“ Điện hạ, hai vị phi tử của ngài đều ở Thiên Vũ tinh, hơn nữa ngài tới giờ xung chưa phong Vương hậu. Thần thật sự không biết điện hạ đang nói đến ai?”

“ Vương hậu của ta chính là quốc vương Á Tư Đặc đó.”

“ Cái gì?” Lai Nhi suýt nữa thì té xỉu trước lời tuyên bố hùng hồn của hắn.

“ Điện hạ. Chuyện này tuyệt đối không được đâu. Không nói đến chuyện hắn là một nhân loại thấp hèn thì hắn chính là một nam nhân! Làm sao có thể trở thành Vương hậu?”

“ Ai nói không được? Vương hậu của bổn vương, đương nhiên là do bổn vương đích thân tuyển chọn. Huống hồ Vương hậu ta yêu thương đã mang thai bảo bảo của ta, không tới vài ngày sẽ đẻ trứng!” Ái Nhĩ điện hạ kiêu ngạo nói.

“ Cái gì? Đẻ trứng? Thật sao điện hạ?” Tin này khiến cho người đang không ngừng phản đối là Lai Nhi đều phải mừng rỡ như điên.

Cũng không thể trách hắn sao lại kích động tới vậy, Thiên Vũ hoàng thất thật sự rất hiếm người. Điện hạ cưới hai vị phi tử nhiều năm nhưng tới bây giờ mới chỉ sinh hạ một cái trứng, nhưng lại nở ra một vị công chúa, thật sựu khiến cho người người đền lo lắng.

Thật không nghĩ tới rằng điện hạ tới Địa cầu mới mấy ngày đã có thể có thêm một trái trứng nữa.

Xem ra cổ quốc ái kinh thật sự có tác dụng thật to lớn.

“ Thật tốt quá, chúc mừng điện hạ, chúc mừng điện hạ!”

Lai Nhi vui vẻ bắt đầu thăm hỏi

“ Điện hạ, không biết trứng trong bụng Vương Hậu dự tính ngày nào sẽ sinh ra?”

“ Xem ra chắc chỉ vài ngày nữa thôi sẽ sinh ra!”

“ Thần xin nhắc nhở điện hạ điều này, chúng ta chỉ có thể ở lại Địa cầu 30 ngày, hiện giờ chỉ còn mười ngày mà thôi. Hay là chúng ta mang Vương hậu trở lại Thiên Vũ tinh để đẻ trứng?”

“ Không được, hắn giờ đang ở thời kỳ mấu chốt của thai kỳ, không thích hợp du hành vũ trụ. Vẫn nên để tới khi hắn đẻ trứng xong, chúng ta liền cùng nhau rời đi.”

“ Vậy được, thần lập tức tiến cung để bảo vệ Vương hậu cùng bảo bảo…”

“ Bổn vương cũng đang có ý này. Ngươi lập tức theo ta tiến cung đi.”

“ A a a…”

Trong phòng thay quần áo của Á Tư Đặc quốc vương ngập tràn tiếng rên rỉ khoái hoạt, không gian to lớn tràn đầy mùi vị *** mĩ cùng tiếng va chạm thân thể không ngừng vang lên.

“ Nga nga… thích… thích quá đi…. Nộn huyệt của bà xã làm ta thích muốn chết….”

Dương vật to lớn như “ thần điểu” ở trong cúc huyệt đang tràn trề *** thủy mà điên cuồng ra vào…

“ a a… Không được… Yến hội sắp bắt đầu… Ngươi… hại ta đến muộn mất….”

“ Ngươi vội vã muốn đi gặp đám phi tần của ngươi? Hừ, bổn vương muốn làm ngươi đi muộn!”

Điện hạ Ái Nhĩ vốn luôn ôn nhu săn sóc, một khi cơn ghen nổi lên lại phi thường phi thường đáng sợ…

Ái Nhĩ đem nam nhân phong lưu ép xuống mặt đất đầy quần áo, mân mê cặp mông vểnh cao rắn chắc, phân thân thô to bị hắn đẩy thật sâu vào *** huyệt mê người của Á Tư Đặc, liên tục đâm chọc…

“ a a … thật sâu a… thao chết ta rồi!” Đế vương tôn quý dũng mãnh của sa mạc giờ đây bị nam nhân thao tới *** ngữ không thể khống chế liên  tiếp tuôn trào, sướng tới chết đi sống lại.

“ Ta muốn thao chết ngươi đồ tiểu *** phụ, xem ngươi còn dám động dục bừa bãi. Nói, sau này ngươi còn dám ôm nữ nhân khác nữa không?”

“ a a… không dám… không dám nữa….”

“ Ngươi về sau có phải chỉ cho ông xã thao ngươi hay không? Nói?”

“ a a… Đúng… sau này chỉ cho ông xã thao… chỉ cho đại thần điểu của ông xã thao ta…”

“ Tốt, bổn vương sau này cũng chỉ thao tiểu huyệt *** đãng của bà xã… nga nga… thực sâu… thực nhanh….”

“a a… Thích quá… thích chết ta rồi! Ông xã dùng sức thao ta!”

“ Nga nga… bảo bối… ngươi chặt quá a…. ta yêu chết tiểu huyệt *** đãng của ngươi…”

“ a a … thích quá… ông xã… tiểu huyệt *** đãng cũng bị thần điêu to lớn thao bắn… a a… bắn…”

Á Tư Đặc quốc vương trân mình, thét lên chói tai phi thường mãnh liệt bắn ra luồng dịch thể trắng bong…

“ nga nga… hút ra rồi… đại thần điêu bị cái mông *** đãng hút ra…a a …bắn….”

“ a a a …. Cho ta… cho ta….”

Á Tư Đặc quốc vương say mê cong mông lên, cố gắng ép khô từng giọt tinh hoa của nam nhân…

Đêm nay là yến tiệc hàng tháng của Mã Thái hoàng cung. Các phi tần cùng các hoàng tử của quốc vương đều đã tụ tập đông đủ. Sảnh đường tổ chức yến tiệc đã đông nghìn nghịt người.

Tính toán cẩn thận lại thì Á Tư Đặc quốc vương có hai mươi mốt phi tử, vì hắn sinh ra tổng cộng hai mươi bốn hài tử. Mà hai mươi bốn hài tử này toàn bộ đề là nam hài, nói cách khác Á Tư Đặc quốc vương có hai mươi bốn vị tiểu vương tử mà không có lấy một vị công chúa. Tình hình này cùng với Ái Nhĩ điện hạ là hoàn toàn trái ngược.

“ Quốc vương bệ hạ giá lâm!”

“ Tham kiến bệ hạ!”

“ Tham kiến phụ vương!”

Toàn thể phi tử mang theo các vuwownbg tử cung kính thi hành đại lễ.

“Đứng lên đi.” Quốc vương Á Tư Đặc vừa bị hung hăng yêu thương đến nỗi xương sống, thắt lưng đến chân đều nhũn cả ra, miễn cưỡng mỉm cười nói.

“ Bà xã, em còn đi được không? Có muốn anh ôm em không?” Ái Nhĩ điện hạ hảo tâm nói.

“ Cút cho ta” Quốc vương Á Tư Đặc hung hăng trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.

Đồ đại sắc điểu chết tiệt. Rõ ràng biết ta buổi tối có yến tiệc, còn cố ý nói phải giúp ta chọn quần áo. Kết quả liền chọn tới bò ra sàn luôn.

Cũng không đếm được hai người làm trên mặt đất mấy lần, hại thắt lưng hắn thiếu chút nữa không đứng dậy được.

Thật vất vả duy trì tư thế bình thường ngồi xuống thảm. Á Tư Đặc quốc vương trên mặt đã đầy mồ hôi.

“ Bà xã đáng thương, anh giúp em lau mồ hồi!”

“ Không cần ngươi giả vờ tốt bụng!”

“ Ngoan nào, đừng lộn xộn!”

“ Hừ, muốn lau thì lau, sờ cái gì a.”

“ Mặt bà xã non mềm thật đáng yêu.”

“ Người ngoài hành tinh chết tiệt, cấm ngươi nói nam nhân ở Địa cầu đáng yêu bao lần, ngươi nghe không hiểu sao?”

Hai người liếc mắt đưa tình, hành động thân mật, lập tức trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn.

Một vài phi tần có quan hệ tốt với nhau bắt đầu khe khẽ bàn luận.

“Oa, người kia đẹp quá, rốt cuộc là nam hay nữ vậy?”

“ Chắc là nữ, làm gì có nam nhân nào xinh đẹp như vậy chứ?”

“Không, ta đoán là nam, người đó căn bản không có ngực.”

“ Nhưng quốc vương không ưa nam sắc a, làm sao lại có thể cùng một nam nhân thân thiết như thế chứ?”

“ Cái này cũng khó nói, người kia xinh đẹp như vậy, nói không chừng quốc vương lại đổi tính”

“ Rất có khả năng, ta tiến cung nhiều năm như vậy nhưng tới bây giờ vẫn chưa thấy quốc vương sóng vai ngồi cùng ai, lại còn thân mật như vậy…”

“ Đúng vậy, quốc vương dạo này vài tuần rồi chưa bước vào hậu cung nửa bước, chỉ chuyên sủng nam nhân đó thôi…”

“ Hazzz, xem ra chúng ta sau này lại càng khó nhìn thấy quốc vương rồi.”

Hậu cung chính là lạnh lung tịch mịch, nếu có con còn tốt một chút, nếu không có con thì so với chết càng khó chịu hơn.

“bà xã, qua vài ngày em liền giải tán hậu cung đi.” Ái Nhĩ điện hạ đột nhiên nói.

“ Ngươi nói cái gì? Phát điên rồi sao?”

“ Anh không điên. Phi tử của em đều còn trẻ, về sau em theo anh về Thiên Vũ tinh thì các nàng phải làm sao? Cho nên em phải đem các nàng ai trí thỏa đáng. Có con thì ở lại chăm sóc, nếu không có con thì cho các nàng chút tiền, một lần nữa đi lấy chồng.”

“ Bệnh thần kinh! Bổn vương ở Địa cầu làm quốc vương có bao nhiêu điều tốt, ai muốn cùng ngươi về cái điểu tinh cầu đó chứ?”

Á Tư Đặc quốc vương khinh thường nói.

“ Nếu trong bụng em mang thai cục cưng của chúng ta, em cũng không theo ta về sao?” Ái Nhĩ khổ sở hỏi.

“ Bệnh thần kinh! Ta là nam nhân, làm sao có khả năng mang thai?”

“ Vạn nhất…”

“ Không có vạn nhất!”

Ngay lúc hai người đang tranh cãi, một tiểu nam hài chừng bảy tám tuổi, dung mạo thập phần đáng yêu chạy tới.

“ Phụ vương!” Tiểu nam hài thân thiết gọi

“ Ngươi là ai?” Á Tư Đặc nghi hoặc liếc mắt nhìn

“ Phụ vương không nhận ra ta?” Tiểu nam hài khổ sở hỏi.

“ Không nhận ra!”

Ái Nhĩ ở một bên thiếu chút nữa thì ngã nhào.

“ Em có lầm không? Đến nhi tử của mình mà cũng không nhận ra?”

“ Nhi tử của bổn vương nhiều như vậy, ta làm sao nhớ kỹ từng đứa được?”

Á Tư Đặc dõng dạc nói, không có lấy một chút áy náy nào.

“Chỉ cần mẫu thân của chúng nhớ kỹ chúng là được, bổn vương không cần lãng phí thời gian!”

“ Em không hiểu thế nào là quý trọng! Từng cái hài tử sinh ra đều là lễ vật của thiên thần, là vô cùng độc đáo trân quý. Em phải hảo hảo quý trọng mới đúng!”

Thiên Vũ tinh tỷ lệ sinh nở cực thấp nên đối với từng sinh mệnh được sinh ra đều là vạn phần cảm kích, hưởng vô hạn yêu thương trân trọng. Ái Nhĩ điện hạ thật sự không thể đồng ý thái độ lạnh lùng mà hắn dùng để đối đãi hài tử được.

“ Nói xong chưa? Bổn vương không cần ngươi thuyết giáo! Mã Thái vương thất chúng ta, tiểu hài tử từ nhỏ đều được mẫu thân nuôi dạy, rất ít gặp phụ vương. Chúng ta không phải vẫn sống tốt hay sao? Các ngươi điểu nhân đừng có tới Địa cầu xen vào việc của người khác.” Á Tư Đặc quốc vương lạnh lung trừng mắt liếc Ái Nhĩ.

“ Chuyện của người khác trên Địa cầu này ta có thể mặc kệ nhưng nếu là chuyện của em ta nhất định phải quản tới cùng bởi vì ta không muốn tương lai sau này em có bất cứ sự tiếc nuối nào.”

“ Ngươi…”

“ Xin chào cả nhà…” ( câu này nghe thật chuối nhưng thật sự không biết dịch “đại gia hảo” là cái gì.)

Ái Nhã điện hạ đột nhiên đứng dậy mỉm cười với mọi người.

Mỹ nhân này cười lên đúng là khuynh quốc khuynh thành. Các phi tần ai nấy đều tim đập chân run, mặt mũi đỏ bừng. Các vương tử thì vẻ mặt si mê không rời.

“ Đêm nay đại gia đình tề tụ tại đây thật vui vẻ, Á Đặc Tư quốc vương đặc biệt nói muốn ta có thể nhìn hắn yêu thương cùng quan tâm các tiểu vương tử như thế nào. Cho nên ta muốn thỉnh các vị tiểu vương tử bỏ chút thời gian tới phía trước tự giới thiệu về mình có được hay không?”

“ Ta! Ta trước!”

“ Ta trước”

Các tiểu vương tử chen nhau đòi lên trước hòng ở trước mặt phụ vương và mỹ nhân mà mình ngưỡng mộ có được biểu hiện tốt.

“ Mọi người không cần gấp, theo trình tự sinh ra mà tiến lên giới thiệu một chút, chúng ta bắt đầu từ người nhỏ nhất đi.” Ái Nhĩ điện hạ nhìn mọi người như thế hào hứng thì thập phần vui vẻ.

“ Hi, ta! Ta nhỏ nhất!” Từ trong đám vương tử bước ra một tiểu nam hài, tươi cười đầy mặt chạy tới, dùng tiếng nói non nớt của mình nói

“ ta gọi là A Lô Đạt, năm nay được ba tuổi. Ta thích nhất là ăn kẹo và dưa hấu! Lớn lên ta muốn được giống như phụ vương, làm một người cưỡi ngựa thật giỏi!”

“ Ngoan lắm!” Ái Nhĩ điện hạ mỉm cười, liếc mắt nhìn người bên cạnh một cách lạnh lùng.

“ Chuyện gì?” Á Tư Đặc quốc vương hỏi đầy khó hiểu.

“ Cho hắn kẹo a!”

“ Nga.” Á Tư Đặc quốc vương lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng phất tay gọi tiểu vương tử

“ Tới đây, A lô đạt, kẹo này cho ngươi.”

“ Tạ ơn phụ vương!” Tiếu nam hài bình thường chỉ có thể nhìn phụ vương từ xa nay được phép tới gần thì nhảy nhót không thôi, chạy lên ôm lấy hắn ở trên mặt hắn dùng sức hôn hôn.

Quốc vương Á Tư Đặc bị nước miếng dính lên mặt, trong lòng cũng không rõ thứ cảm xúc này là gì, chỉ có thể ra vẻ không kiên nhẫn mà ngăn tiểu nam hài lại.

“ Tốt lắm, tốt lắm, mau trở về bên mẫu thân ngươi. Nhớ kỹ sau khi ăn kẹo phải đánh răng đó.”

“ Vâng! Tạ ơn phụ vương!” A Lô Đạt giống như ôm giải thưởng lớn, cẩn thận cầm kẹo phụ vương ban cho trở về chỗ ngồi.

Các tiểu vương tử nhìn thấy có thể cùng phụ vương mà mình ngưỡng mộ thân cận như vậy thì mừng rỡ như điên.

“ Đến lượt ta! Ta tên là…”

Ái Nhĩ điện hạ ngồi một bên, mỉm cười nhìn tiểu vương tử từng người từng người đi lên tự giới thiệu, không một ngoại lệ hài tử nào cũng chạy tới hôn phụ vương. Hắn âm thầm ra một quyết định trọng yếu.

Sau này dù hắn có mang bà xã yêu thương về Thiên Vũ tinh thì cũng sẽ thường xuyên dẫn Á Tư Đặc về địa cầu thăm bọn nhỏ. Hắn không thể ích kỷ mà hoàn toành chiếm lấy phụ vương của bọn nhỏ này được. Chính là không biết khi Á Tư Đặc là mẫu thân, vậy hắn sẽ có bộ dạng gì?

Ái Nhĩ điện hạ bất giác cười gian…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.