Vũ Quân Việt luôn tự hào và tâm đắc về đứa con trai của mình. Chuyện giao lại Khải Uy Vũ cho Vũ Quân Thành cũng vốn nằm trong dự tính của ông. Từ khi còn nhỏ Vũ Quân Thành đã được dạy dỗ và giáo dục có phần khắt khe hơn những đứa trẻ cùng tuổi, sau này cũng học đại học sớm hơn 2 tuổi, du học ở Mỹ, lấy được bằng đại học rồi anh học tiếp các bằng kinh tế khác, cho nên ông đã không do dự mà giao lại quyền quản lý của Khải Uy Vũ cho Vũ Quân Thành. Vũ Quân Việt còn một người con gái nữa là Vũ Thiên Kỳ hiện tại đang sống và làm việc ở Pháp. Bởi vì tính cách khá đặc biệt cho nên từ nhỏ đã không thích ngồi yên một chỗ, công việc hiện tại cũng là đi nhiều. Lần này Vũ Quân Thành trở về Mỹ, Vũ Thiên Kỳ đã được thông báo trước nên đang từ Pháp trở về Mỹ gặp anh trai mình.
Cả buổi tối hôm đó, Vũ Quân Thành ngồi ngoài sân vườn nói chuyện cùng mẹ của mình, hai người cũng đã lâu không gặp, tuy Yến Nhi có chút khó khăn về cơ thể nhưng anh thấy trong mắt bà đều là niềm vui.
-Con có người yêu chưa...còn nhớ Lục Nhiên hay không?
-Mẹ, có thể đừng nhắc đến Lục Nhiên được không?-Vũ Quân Thành nói
Anh khoác cho bà một chiếc áo choàng mỏng, vừa bóp vai cho bà vừa hướng ánh mắt ra xa. Trong đầu anh hiện tại có duy nhất nụ cười của Hạ Dương
-Được được...mẹ không nhắc đến cậu ấy nữa. Tiểu Thành, mẹ không muốn con cô độc một mình. Tiểu Thành, đừng quá kén chọn, nếu con cứ mãi cố chấp, mẹ sẽ rất buồn đó.
Vũ Quân Thành bật cười gật đầu nhìn mẹ mình
-Chuyện đó con sẽ có quyết định riêng của mình, mẹ không cần phải lo lắng, quan trọng nhất là sức khỏe của mình. Lúc nãy con có hỏi bác sĩ Dan, ông ấy nói sức khỏe của mẹ dạo này lại không được tốt.
-Tiểu Thành a, Dan nói vậy thôi, mẹ rất khỏe, con xem, chẳng phải rất tốt hay sao...
Điện thoại của anh bỗng sáng lên, trên màn hình hiện lên ảnh của Hạ Dương, Yến Nhi nhìn thấy, có chút ngạc nhiên.
-Mẹ đợi con một chút.
Vũ Quân Thành đứng dậy tại chỗ, trượt sang nút nghe.
-”Vũ tiên sinh, em có làm phiền anh không?”
-Ừm, không sao.
-”Bên này đang là buổi chiều, còn có mưa, em đang ở nhà...em có thể gọi điện cho anh như này được không?”
Tưởng tượng ra gương mặt vui vẻ hồng hào của Hạ Dương, Vũ Quân Thành theo thói quen mà mỉm cười, Yến Nhi chăm chú nhìn con trai mình
-Rảnh thì em có thể tùy thời gọi đến.
Hai người nói chuyện thêm một chút, đa phần là Hạ Dương hỏi thăm Vũ Quân Thành, sau đó thì tắt máy. Vũ Quân Thành cười ngồi xuống bên cạnh mẹ mình. Yến Nhi nắm lấy tay con trai rồi nói
-Vừa rồi ai gọi con vậy?
-Cậu ấy là nghệ sĩ của công ty.
-Mẹ thấy Tiểu Thành cười rất nhiều, nói chuyện với người đó mà cười nhiều như vậy hay sao.
Vũ Quân Thành bật cười
-Con có sao?
-Đương nhiên rồi....mà, mẹ nhìn ảnh cậu ấy rất quen...hình như đã gặp qua rồi, nhưng không thể nhớ được...
Vũ Quân Thành lắc đầu cười nhìn mẹ
-Có thể mẹ nhớ nhầm...hoặc xem trên ti vi thấy cậu ấy...được rồi, trời đã có gió lạnh, để con đưa mẹ vào trong...
Ngày hôm sau, Vũ Quân Thành ở nhà cùng mẹ, sau đó cùng bà đi dạo phố, đi mua sắm, ra siêu thị, hết thảy dùng thời gian của mình quan tâm đến bà. Vũ Quân Thành nhìn trúng một chiếc áo hàng hiệu khá đẹp, mang phong cách unisex, anh lập tức mua lại, chính là muốn đem nó tặng cho Hạ Dương. Tưởng tượng cậu mặc chiếc áo này, ôm sát cơ thể hơi gầy một chút, eo nhỏ thực vừa vặn, Vũ Quân Thành mỉm cười, khóe môi câu lên một đường.
Đến ngày hôm sau, Vũ Quân Thành có hẹn cùng với người bạn của ba mình, là người mà hôm trước ông giới thiệu cho anh.
Thảo luận cả một buổi sáng, buổi chiều anh và ba mình cùng người bạn này đi chơi golf và cùng nhau tham quan nhiều nơi trong thành phố, xem ra bước đầu khá thuận lợi đối với sự hợp tác này. Buổi chiều hôm đó cũng là lúc Hạ Dương ở C quốc xảy ra scandal.
Hạ Dương đang đóng phim thì ngay lập tức khắp trên các mặt báo, hàng loạt ảnh chụp của Hạ Dương và Hà Hiên thân thiết với nhau. Những tấm ảnh chụp từ thời gian trước kia nay đột nhiên đồng loạt công khai, góc chụp khiến người ta không thể không hiểu lầm.
Nhân viên hậu trường xôn xao nhìn Hạ Dương, đến mức đạo diễn phải cho ngừng quay.
-Rốt cuộc các cô cậu đang làm cái gì vậy?
-Hahaa không có gì đâu...
-Đúng vậy đạo diễn Bảo, không có gì đâu ạ.
-Thôi được rồi, hiện tại nghỉ ngơi một chút.-Đạo diễn Bảo thở dài, vừa quay đã nghỉ rồi
Hạ Dương cười hì hì với đạo diễn rồi ra ngồi ghế uống nước. Mọi người vẫn đang bàn tán về cậu, Đồng Kỳ nhíu mày nói thầm với Hạ Dương. Cậu ngạc nhiên vô cùng, vội tìm điện thoại trong túi xách. Đồng Kỳ thấy được thì vội vàng đưa điện thoại của mình cho Hạ Dương.
“Nghi án hẹn hò giữa hai diễn viên Hạ Dương và Hà Hiên”
“Hạ Dương và Hà Hiên có nhiều hành động thân mật riêng tư”
“Bắt gặp Hạ Dương và Hà Hiên thân thiết ở nhà hàng”
.........
Hàng loạt báo chí kèm theo ảnh đăng trên các trang báo mạng, Hạ Dương không dám tin nổi, cậu càng đọc càng lướt càng thấy đau đầu. Hạ Dương nhận ra có cả ảnh chụp khi còn đi ăn mừng phim Dạ Phong Hiên trước kia của mình, có ảnh chụp Hà Hiên đi vào viện thăm Hạ Dương lúc cậu tai nạn khi quay phim, ảnh chụp hai người đi cùng nhau,... Hạ Dương thầm than, lần này đúng là không xong rồi.
Ngay lúc đó Tiêu Tuyết gọi điện cho Hạ Dương, nói qua về sự việc lần này, còn nói cậu không cần quá lo lắng, mọi chuyện hiện tại cứ im lặng để phía cô và công ty sẽ an bài. Hạ Dương cả sáng không có tâm trạng quay phim chút nào, đạo diễn Bảo cũng biết chuyện của Hạ Dương, cho nên cũng không cố tình làm khó cậu. Hà Hiên là một nhân vật phụ trong phim, chưa đến cảnh quay của cô nhưng Hạ Dương lại thực đau đầu.
Tiêu Tuyết lập tức liên hệ với phía truyền thông của Khải Uy Vũ để tìm hướng giải quyết tốt nhất.
Từ khi scandal nổ ra, nhiều người còn tìm lại cảnh hậu trường hay cảnh quay của hai người từng đóng chung, kể cả những quảng cáo mà cả hai đã từng hợp tác, liền cắt ghép hình ảnh rồi nhiều video, hiện tại hai người trở thành đôi được quan tâm cũng như bị công kích nhiều nhất.
Trên trang cá nhân của Hạ Dương, hàng loạt tin nhắn cùng bình luận tích cực cũng có mà tiêu cực cũng có
“Không dám tin Hạ Dương đang yêu Hà Hiên, ai đánh thức tôi đi”
“Đau lòng n lần”
“Ôi Tiểu Dương của mị, có ai nói cho tôi biết đây là thật hay giả vậy, có ảnh kiss nữa kìa *icon khóc*”
“Tránh xa Hà Hiên nữ thần của chúng tôi ra”
“Hạ Dương đâu cần Hà Hiên của các người, lầu trên xóa bình luận đi”
“Dù thế nào vẫn ủng hộ Hạ Dương”
“Tôi thấy hai người đẹp đôi mà”
..................
Hạ Dương vừa đọc bình luận vừa thở dài, rốt cuộc là lý do tại sao trong một ngày thôi mà lại có thể nổi cả chục tít báo, đâu đâu cũng thấy bàn tán thế này. Tiêu Tuyết đưa cho Hạ Dương một ly nước ấm, vỗ vỗ vai cậu
-Cái đó, chị gọi cho Vũ chủ tịch không thấy anh ấy nghe máy.
-Em...vậy để em thử gọi.
Hạ Dương từ lúc có scandal xảy ra, cậu vẫn là không dám gọi hay nhắn tin cho Vũ Quân Thành. Lúc này Tiêu Tuyết nói, rốt cuộc cậu mới có động lực gọi cho anh. Hạ Dương lo sợ anh sẽ giận, Hạ Dương tưởng tượng gương mặt âm trầm của anh, nếu như anh giận, nếu như anh mắng, Hạ Dương thở dài không dám nghĩ tiếp. Vũ Quân Thành không bắt máy, Hạ Dương như người mất hồn.
Lịch trình quay quảng cáo của Hạ Dương ngày hôm nay đã được hủy, Tiêu Tuyết đứng ra thương lượng với bên quảng cáo, Hạ Dương ở công ty cả ngày. Phía bên Hà Hiên cũng không thấy có động tĩnh gì, Hạ Dương nói với Tiêu Tuyết để cậu trở về nhà nghỉ ngơi.
Hạ Dương vừa ra khỏi công ty ngồi vào xe đi ra đến cổng thì có vài người từ đâu đi tới ném trứng và chửi rủa cậu, đại loại là tránh xa Hà Hiên của họ ra. Hạ Dương ngồi trong xe ngẩn người nhìn đám người không ngừng nói bên ngoài đang bị bảo vệ giữ lại. Bác tài xế cũng an ủi Hạ Dương vài câu, cậu chỉ cười cảm ơn.
Bác tài xế lúc đưa Hạ Dương về đến nhà còn đưa cậu vào tận thang máy sau đó mới quay lại xe đi về.
Hạ Dương ngã xuống giường, cậu nhắm mắt lại, không nghĩ một ngày sẽ đối mặt với loại scandal thế này. Nhưng điều Hạ Dương quan tâm nhất, điều làm Hạ Dương đau đầu nhất là Vũ Quân Thành cư nhiên lại không nghe máy, từ lúc scandal xảy ra, lại không gọi cho cậu hay Tiêu Tuyết một cuộc nào. Liệu anh đã biết chưa, hay đã biết rồi, vì giận nên mới không lên tiếng?
Hạ Dương cả đêm trằn trọc, cậu tắt luôn điện thoại để không mở ra xem tin trên mạng nữa. Hôm sau Hạ Dương có lịch quay phim, Tiêu Tuyết cùng tài xế đến đón Hạ Dương trước nhà cậu. Trên đường, Tiêu Tuyết cũng chỉ nói qua về tình hình hiện tại, công ty đang giải quyết, nói Hạ Dương không cần suy nghĩ nhiều. Hạ Dương cười gật đầu không nói gì.
Vừa đến cửa công ty, một đám nhà báo lập tức chạy lên chỗ Hạ Dương. Tiêu Tuyết và bảo vệ đứng bên ngoài vây lấy cậu.
“Xin hỏi, Hạ Dương, cậu nói gì về chuyện tình cảm của cậu và Hà Hiên”
“Phía bên Hà Hiên dường như im lặng, Hạ Dương, cậu có lời gì muốn nói không”
“Tấm ảnh này là hai người đứng trước cửa hàng thân mật, đây có phải là sự thật không?”
...................
Hạ Dương hít một hơi sâu, gương mặt cậu lạnh lùng, ánh mắt sắc lẻm ngước lên nhìn đám phóng viên
-Mối quan hệ của tôi và Hà Hiên chỉ dừng lại ở quan hệ đồng nghiệp đơn thuần.
Tiêu Tuyết ngạc nhiên, sau đó cũng nhanh chóng cùng bảo vệ lui đám phóng viên ra để Hạ Dương đi vào trong công ty. Hạ Dương đang chuẩn bị đồ đạc đến trường quay thì phó trưởng phòng truyền thông đến tìm gặp cậu. Ông đẩy đẩy gọng kính, giọng nói mang chút tức giận
-Tại sao chưa cho phép của công ty mà cậu dám lên tiếng?
-Tôi chỉ nói sự thật. Chẳng phải công ty đang an bài giúp tôi hay sao?-Hạ Dương vừa ngạc nhiên vừa giận.
Ông ta hừ một tiếng, sau đó trả lời
-Chúng tôi cũng chưa có phương án chắc chắn, cũng có thể đây là một cách PR cho cậu và bộ phim sắp tới của cậu, cậu đừng có
-Tôi không cần kiểu PR thế này. Khải Uy Vũ trước giờ chẳng phải đều đặt danh dự của nghệ sĩ lên hàng đầu hay sao, ông đây là có ý gì. Tôi vốn không có bất cứ điều gì với Hà Hiên, tôi nói để bảo vệ chính mình, các ông
-Cậu...được rồi. Không biết lượng sức mình!
Nói đoạn,ông ta tức giận đi ra ngoài thì Tiêu Tuyết đi vào.
-Xảy ra chuyện gì vậy?
Hạ Dương đại khái kể qua cho Tiêu Tuyết về chuyện vừa rồi, cô ngạc nhiên.
-Rõ ràng không lấy lý do này, tại sao ông ta còn cố tình nói cho em... được rồi, không cần lo lắng, xe chuẩn bị rồi, Đồng Kỳ đang đợi em, em ra xe đi.