Có Thể Quay Lại Nhìn Em Không?

Chương 39: Chương 39: Lucas tiên sinh




Một tuần kể từ Hạ Dương sang Lourmarin sinh sống, cậu bị sụt đi 3 ký, người vốn dĩ gầy nay lại càng thấy ốm hơn. Hạ Dương cảm thấy không quá để tâm, bởi vì thay đổi môi trường sinh sống, từ giờ giấc, thức ăn hàng ngày đến phong cách sống cho nên việc sụt cân này là không có gì lạ. Hạ Dương sau khi liên lạc với Tiểu Tư đã gặp bạn của Tiểu Tư là giảng viên ở một trường đại học cách nhà cậu hơn nửa tiếng đi xe buýt, người này còn mở thêm lớp dạy cuối tuần tại nhà.

Sáng hôm nay Hạ Dương ăn mặc gọn gàng sạch sẽ để đi gặp giảng viên kia, cậu muốn có cơ hội học thêm một chút về hội họa. Sở dĩ Hạ Dương chọn con đường diễn xuất trước đây và học đại học diễn xuất là vì Vũ Quân Thành, còn hiện tại cậu muốn thử thách bản thân ở một lĩnh vực khác mà trước đây còn dang dở khi còn học sơ trung. Hạ Dương lần này muốn có thể tham gia học và kiếm một công việc làm thêm trước mắt. Hạ Dương trước khi sang Lourmarin đã thống kê và tính toán một lượt cẩn thận về tài chính của mình, vừa có tiền để riêng, trước đó cũng gửi ba một khoản, và một khoản để dùng hiện tại. Tiền để riêng của Hạ Dương do cậu tiết kiệm được từ lúc bắt đầu làm thêm ở The moon and stars của Nhâm Kiều, sau đó là tiền đi làm người mẫu quảng cáo nhỏ. Đến khi gia nhập giới giải trí, Hạ Dương cũng tiết kiệm được một khoản lớn, hơn nữa mỗi tháng, Vũ Quân Thành lại chuyển cố định một số tiền vào tài khoản của Hạ Dương. Tóm lại chỗ tiền này Hạ Dương sẽ tạm để ra và không động đến trừ khi có việc đột xuất cần thiết.

Lần gặp gỡ lần này không quá khó khăn như Hạ Dương đã nghĩ, người bạn này của Tiểu Tư cũng là người nước C như cậu, khá thân thiện, vì được Tiểu Tư nói trước cho nên việc Hạ Dương xin đăng ký học không thành vấn đề

-Đây là danh thiếp của tôi, cậu nếu có vấn đề gì khó khăn đều có thể gọi cho tôi, nếu trong khả năng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ. Tiểu Tư đã nói rõ ràng rồi, cậu là bạn của Tiểu Tư cũng là bạn của tôi, hơn nữa đều là người C quốc, chúng ta không cần câu nệ

Hạ Dương cảm động thực sự. Ở nơi xa xứ như vậy, gặp được người đồng hương tốt bụng như vậy khiến cậu được an tâm phần nào.

-Thật sự cảm ơn anh, Lucas tiên sinh. Tôi nhất định sẽ chăm chỉ học...

Lucas bật cười nhìn Hạ Dương rồi gật đầu

-Nghe Tiểu Tư nói cậu đang tìm việc làm thêm?

-A...vâng.-Hạ Dương cười đáp lại

Lucas ngẫm nghĩ một chút rồi nói

-Ở thư viện trường học đang có một vị trí trống cho nhân viên thư viện. Công việc cũng không quá vất vả, ngoài ra nếu cậu muốn tôi có thể tìm giúp cậu một vài gia đình là người C quốc cần gia sư...

Hạ Dương cũng không nghĩ đến sẽ làm thêm liên quan đến giáo dục bởi lẽ tiếng Anh cậu ổn, nhưng tiếng Pháp thì không chắc. Dường như hiểu được điều mà cậu đang phân vân, Lucas bật cười nhìn cậu rồi nói với giọng hào sảng

-Yên tâm, tôi thấy tiếng Anh cậu ổn, Tiểu Tư cũng nói cậu đạt bằng tiếng Anh khá, cho nên cũng không cần lo lắng. Về vấn đề này cậu cứ trở về suy nghĩ, có gì thì gọi điện cho tôi.

-Cảm ơn Lucas tiên sinh, tôi rất biết ơn anh về điều này. Tôi sẽ trở về xem xét thêm rồi sẽ nói lại cho anh...

-Không cần khách sáo...cũng đã đến giờ ăn tối rồi, tiện ở gần đây có một nhà hàng nước C khá ngon, cậu có muốn thử không?

Hạ Dương hơi bối rối một chút nhưng lập tức lấy lại tinh thần

-Vậy hôm nay để tôi mời anh, Lucas tiên sinh.

Trong bữa ăn, Lucas cũng tránh hỏi mấy vấn đề trước đó của Hạ Dương vì đã được Tiểu Tư dặn dò kỹ lưỡng cho nên cũng không đề cập đến. Hạ Dương ngay lần đầu gặp đã làm cho Lucas có ấn tượng rất tốt. Ngoại hình tuy có gầy ốm một chút nhưng gương mặt của Hạ Dương và nhất là khi cậu cười lên rất đẹp, Lucas ấn tượng với ánh mắt sáng ngời của Hạ Dương, cũng biết được cậu là người biết chừng mực, có quy tắc, cho nên không ngại đề nghị giúp đỡ Hạ Dương.

Vốn định đưa cậu về nhà nhưng Hạ Dương một mực từ chối, nói không thể làm phiền hơn được nữa, rốt cuộc Lucas cũng đồng ý tiễn Hạ Dương đến trạm xe buýt, đợi cậu lên xe rồi mới quay lại trở về nhà. Hạ Dương hôm nay đặc biệt cao hứng vì cuối cùng việc lo lắng nhất cũng từ từ được giải quyết ban đầu, trước mắt cứ như vậy đã, điều gì cũng cần có thời gian để quen thuộc và thích nghi.

Trở về nhà đã là hơn 9 giờ tối, Hạ Dương tắm rửa một lúc rồi quyết định gọi điện cho Nhâm Kiều. Từ hôm sang đây, Hạ Dương chỉ nhắn vài tin cho Nhâm Kiều mà vẫn chưa gọi được, bởi vì cậu còn bận rộn hơn nữa cũng chưa biết nên nói thế nào với ông. Hôm nay gặp được Lucas, công việc và việc học cũng đã bước đầu được mở rộng cho nên cậu mới gọi điện cho ông.

Rất nhanh đầu dây bên kia đã bắt máy, Hạ Dương chưa kịp nói lời nào đã bị Nhâm Kiều mắng một trận đến mức cậu chỉ cười trừ im lặng một lát. Kỳ thực Nhâm Kiều vì lo lắng cho Hạ Dương hai người nói chuyện gần nửa tiếng, Hạ Dương chủ động tắt máy. Nhâm Kiều đối với việc Hạ Dương rời đi này không hoàn toàn đồng ý nhưng chung quy lại ông vẫn ủng hộ Hạ Dương, còn nói sẽ chủ động liên lạc với bạn bè bên đó để có thể giúp cậu nhiều hơn. Lúc tắt máy vẫn còn không quên mắng thêm vài câu khiến Hạ Dương chỉ biết cười rồi gật đầu không ngừng.

Hạ Dương vẫn giữ nguyên những tấm ảnh của Vũ Quân Thành trong máy, vài lần có ý định xóa nảy ra trong tâm trí nhưng lúc mở điện thoại lên xem thì lại không có cách nào xóa được, vẫn là không đành lòng, vẫn là nhớ thương không dừng được. Trong điện thoại của Hạ Dương hầu như là ảnh Hạ Dương chụp lén Vũ Quân Thành lúc anh đang ngủ, đang ăn, đang ngồi xem ti vi hay ở trong phòng đọc sách làm việc. Dáng vẻ nào của anh Hạ Dương đều yêu thích, cậu thỉnh thoảng còn chụp những ngón tay của anh, cả xương quai xanh quyến rũ lộ ra lúc để ngủ trần. Mặc dù không nói ra nhưng trong suy nghĩ của Hạ Dương, những tấm ảnh này là sự an ủi tinh thần lớn nhất của cậu...

Từ ngày Hạ Dương đi, Vũ Quân Thành lại trở về con người cuồng công việc như trước kia cho nên hầu như hôm nào trở về nhà cũng là 11 giờ đêm. Bác quản gia luôn luôn phải hâm nóng thức ăn lại vài lần, cũng đã nhiều lần nhắc nhở anh chú ý giờ giấc và đặc biệt là sức khỏe của mình. Vẫn biết là hiện tại là tuổi trẻ dồi dào nhưng làm việc quá sức như vậy sớm muộn sẽ đổ bệnh. Vũ Quân Thành mỗi lần như vậy sẽ đều cười trừ đồng ý rồi sau đó tắm rửa một chút rồi mới ăn qua loa. Có vài đêm bác quản gia thấy đèn trong phòng đọc sách vẫn còn sáng, lúc đi lên mới giật mình thấy anh vẫn chưa ngủ, cho nên mới cố gắng bắt ép anh đi ngủ.

Vũ Quân Thành vẫn ngấm ngầm cho xóa hết các bình luận tiêu cực, chỉ trích Hạ Dương trên trang cá nhân và trên mạng, thậm chí có nhiều người bắt đầu nghi ngờ nhưng anh vẫn im lặng như vậy. Hơn nữa vụ việc scandal vừa rồi, Vũ Quân Thành thực sự đã giải quyết mạnh tay. Hà Hiên thì bị cảnh cáo ra mặt để cô nhận ra phía sau Hạ Dương không hề đơn giản như cô nghĩ, nặng nề hơn là Lăng Triệt Úy, tất cả scandal từ trước đến giờ của hắn đều bị đưa ra, lần này cố tình làm liên lụy đến Hạ Dương, Lăng Triệt Úy rốt cuộc cũng gặp kết cục không tốt đẹp gì, còn về việc lý do tại sao Lăng Triệt Úy cố tình làm như vậy thì Vũ Quân Thành thực sự muốn biết nhưng vẫn đang cho người điều tra. Lăng Triệt Úy khốn đốn vì lần này cho nên dân cư mạng và truyền thông cũng đều sốt sắng một trận. Người hâm mộ của Lăng Triệt Úy một bên thì bỏ đi, số còn lại vẫn cố chấp bảo vệ thần tượng của mình, công khai nói xấu Khải Uy Vũ và cả Hạ Dương. Dù sao thì Lăng Triệt Úy vẫn bị dư luận ném đá nhiều hơn, sự nghiệp hiện tại đang xuống dốc trầm trọng. Đương nhiên vẫn có nhiều người lời ra tiếng vào nói chủ tịch Khải Uy Vũ, Vũ Quân Thành xuống tay ác liệt, nhưng anh từ đầu đến cuối vẫn im lặng không lên tiếng, tất cả để mọi người suy diễn sao cũng được, anh đều không quan tâm, mọi kế hoạch đặt ra đều lần lượt thực hiện tốt đẹp.

Con gấu nhỏ của Hạ Dương bỏ quên trong ngăn tủ bây giờ được anh để trên giường chỗ Hạ Dương trước kia nằm. Mỗi ngày đều nhìn chằm chằm vào nó mà chẳng nói gì, có vài lần bác quản gia để ý anh như vậy thì ban đầu là sửng sốt, sau đó thở dài lắc đầu. Dù không nói ra nhưng mối quan hệ giữa Vũ Quân Thành và Hạ Dương đương nhiên bác quản gia nhận ra được phần nào. Trước kia khi còn yêu Lục Nhiên, hay trở thành kim chủ bí mật của Bạch Nhất Thiên, cách cư xử của Vũ Quân Thành không phải thế này. Anh vẫn có vài tin đồn bao dưỡng, là một kim chủ hào phóng, biết săn sóc, nhưng với Hạ Dương lại khác, cách anh để ý, quan tâm Hạ Dương tuyệt nhiên không hề giống trước đó. Ông đương nhiên không có quyền xen vào chuyện của anh và Hạ Dương, chỉ biết đứng phía sau lo lắng cho anh, và ủng hộ anh.

Hạ Dương đối với việc Hà Hiên và nhất là Lăng Triệt Úy bị “trả đũa” lần này không khỏi bất ngờ. Cậu dù không ở C quốc nhưng cũng đoán được phần nào bên đó truyền thông và mọi người đã dữ dội ra sao, và cậu cũng biết, người làm được những chuyện này không ai khác ngoài Vũ Quân Thành. Hạ Dương không hiểu lần này đến lần khác anh cố tình giúp đỡ cậu như vậy là có ý gì, hay chỉ muốn bù đắp cho Hạ Dương những gì cậu đã chịu thiệt thòi, bởi vì luôn có suy nghĩ mà Bạch Nhất Thiên đã đem đến, là bản thân Hạ Dương chỉ là thay thế của Lục Nhiên cho nên Hạ Dương đương nhiên không nghĩ nhiều về việc Vũ Quân Thành có hay không đối với cậu có tình cảm. Chua xót nhiều hơn là vui vẻ, Hạ Dương thở dài vùi đầu xuống gối...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.