Cố Tổng Chúng Ta Ly Hôn Đi

Chương 167: Chương 167: Bá Đạo Yêu Cầu




Trên xe của Mạc Cẩn Vũ khuôn mặt anh đang rất khó coi,thật ra anh nhận ra việc vừa nãy anh bị mọi người cố tình chọc tức,nhưng không biểu sao dù biết trước mọi việc rồi nhưng khi nghe mọi người nói muốn làm mai cho cô gái nhỏ bên cạnh mình cho tên đàn ông khác Mạc Cẩn Vũ vẫn không che dấu được sự khó chịu và tức giận của mình.

Chính Mạc Cẩn Vũ còn đang bị cảm xúc của mình làm cho bối rối bởi lẽ Mạc Cẩn Vũ lo sợ cảm xúc của anh giành cho Âu Tử Đan là cảm xúc nhất thời,anh cần chút thời gian để xác nhận lại mớ cảm xúc hỗn độn của chính mình.có điều sau ngày hôm nay ngoài việc anh có thể yên tâm giao Tiểu Di cho Cố Minh Kiệt sau khi thấy sự chăm sóc của hắn giành cho Tiểu Di vừa nãy thì Mạc Cẩn Vũ gần như xác định được tình cảm của mình rồi.nhìn qua gương xe Mạc Cẩn Vũ thấy Âu Tử Đan đang im lặng ngồi đó trên khuôn mặt còn có chút sợ hãi thoáng qua.

- Đang lo sợ điều gì sao?.

Âu Tử Đan ngồi bên cạnh giật mình khi nghe giọng lạnh lùng của Mạc Cẩn Vũ hỏi mình.

- Chủ tịch có phải tôi đã làm gì sai không?từ lúc ăn trưa ở nhà hàng tới giờ tôi thấy chủ tịch có điều gì đó không hài lòng về tôi thì phải?.nếu tôi lỡ làm gì đó làm chủ tịch không hài lòng anh cứ nói tôi sẽ sửa.

Mạc Cẩn Vũ không trực tiếp trả lời câu hỏi của Âu Tử Đan mà lại hỏi một câu hỏi khác.

- Cuối tuần Tiểu Di mời cô tới nhà con bé chơi sao?cô sẽ tới đó chứ?.

Tử Đan có chút lo lắng gật đầu.

- Đúng vậy Tiểu Di và bạn chị ấy mời tôi cuối tuần tới nhà họ chơi,dĩ nhiên tôi không nỡ từ chối khi họ nhiệt tình mời tôi như vậy.

Mạc Cẩn Vũ có chút cau mày hỏi.

- Chỉ đơn giản đến đó chơi thôi hay còn lý do khác họ mời cô tới đó.

Âu Tử Đan có chút bối rối trước câu hỏi có phần khó hiểu của chủ tịch mình.

- Chủ tịch ý anh là sao ạ?tôi thật sự vẫn chưa hiểu ý của chủ tịch muốn hỏi gì.

Mạc Cẩn Vũ không kiên dè hỏi thẳng.

- Âu Tử Đan cô sẽ đồng ý để mấy cô nhóc kia giới thiệu đối tượng cho cô làm quen sao?.không phải cô yêu thầm tôi rất lâu rồi sao?vậy mà giờ cô định không thích tôi nữa mà để ý tên nào khác sao?.

Âu Tử Đan bất ngờ tới lắp bắp..

- Chủ tịch sao anh biết chuyện tôi.....

Mạc Cẩn Vũ thu biểu cảm ngại ngùng của Tử Đan lúc này vào mắt vẫn lạnh lùng hỏi một câu.

- Tôi muốn biết cô định quen người đàn ông khác sao?...

Suy nghĩ một chút Âu Tử Đan thành thật trả lời.

- Tôi nghĩ là mình sẽ thử làm quen môt trong số những người các chị ấy giới thiệu xem sao,hơn nữa họ đã rất nhiệt tình giới thiệu người cho tôi nên tôi không muốn từ chối ý tốt của họ.

Lời Âu Tử Đan vừa dứt cũng là lúc tiếng phanh xe kít lại và trước sự bàng hoàng của Tử Đan khi xe đột ngột dừng lại thì Mạc Cẩn Vũ lại quay sang dứt khoát đặt lên môi của Tử Đan một nụ hôn chỉ có điều nụ hôn này hơi cuồng bạo quá rồi thì phải?.

Vì bất ngờ bị cưỡng hôn nên Tử Đan mắt vẫn trợn tròn vì bất ngờ,thậm chí lúc này Tử Đan còn quên cả thở,cũng một phần vì bất ngờ bị người mình thích hôn nên trái tim nhỏ bé của Tử Đan đang đáng trống bùm bùm trong lồng ngực như muốn bắn ra ngoài.mãi tới khi Tử Đan ý thức được việc mình đang bị Mạc Cẩn Vũ cưỡng hôn cũng là lúc chiếc lưỡi nhỏ của Tử Đan bị người đàn ông mút lấy.mãi một lúc sau khi thấy người con gái đang bị cưỡng hôn liên tục đánh nhẹ vào ngực mình Mạc Cẩn Vũ mới lưu luyến rời đôi môi ngọt như mật của Tử Đan ra.và cũng chưa để Âu Tử Đan hoàn hồn Mạc Cẩn Vũ đã bá đạo tuyên bố.

- Em muốn làm quen tên đàn ông khác sao?tôi nói cho em biết tôi không đồng ý em nghe rõ chưa?đến nghĩ thôi em cũng đừng nghĩ vì tôi sẽ không để những ý nghĩ của em thành sự thật đâu.

Âu Tử Đan vừa hít lấy hít để không khí để thở khi nghe Mạc Cẩn Vũ bá đạo tuyên bố Tử Đan tròn mắt nhìn hắn lắp bắp.

- Chủ tịch anh...anh...

Mạc Cẩn Vũ sờ nhẹ lên khuôn mặt Tử Đan giọng ôn nhu nói.

- Tử Đan cho tôi thêm chút thời gian nhé?tôi muốn cân bằng lại cảm xúc của mình khi chúng ta chính thức bên nhau,em cũng biết tôi vừa bị một cô gái từ chối tình cảm không lâu vậy nên tôi không muốn quá vội vàng tôi cũng không muốn khi chúng ta bên nhau mà em luôn nghĩ mình là người thay thế.vậy nên tôi chỉ xin em thêm chút thời gian nữa thôi sẽ không lâu đâu được chứ Tử Đan.

Âu Tử Đan lúc này đang trong tình trạng chết lâm sàng,đây có được coi là một lời tỏ tình không nhỉ?nhưng điều quan trọng là tại sao anh ấy lại đột nhiên nói những lời này với Tử Đan không lẽ?...vì chuyện Tử Đan yêu thầm anh sao?không thể nào bao nhiêu năm qua Mạc Cẩn Vũ anh không phát hiện ra tình cảm của Tử Đan,đến hôm nay khi biết chuyện anh ấy định làm vậy vì áy náy sao?...đâu không lẽ nào?.....

Thấy Âu Tử Đan đang ngây ra có lẽ là vì cô nàng đang quá bất ngờ với lời tỏ tình của anh cũng nên,nhưng dù Tử Đan có đồng ý hay không Mạc Cẩn Vũ anh cũng sẽ giữ Âu Tử Đan bên cạnh và sớm lấy cô làm vợ anh đã quyết rồi.

- Thật ra tôi quên nói cho em biết điều này Tử Đan dù em có đồng ý lời tôi nói hay không thì em vẫn chỉ có thể làm vợ một mình Mạc Cẩn Vũ tôi mà thôi vậy nên bà Mạc tôi yêu cầu em bỏ suy nghĩ muốn làm quen tên đàn ông khác đi nếu em không bỏ suy nghĩ ấy đi thay vì hôn tôi sẽ chừng phạt em bằng cách khác đấy biết không?.

Lúc này Âu Từ Đan mới có chút bình tĩnh hỏi Mạc Cẩn Vũ.

- Chủ tịch anh đang tỏ tình với tôi đấy à?hay do tôi hiểu nhầm ý anh chủ tịch?.

Mạc Cẩn Vũ lúc này nhìn thẳng vào mắt Âu Tử Đan đầy ôn nhu.

- Hôn thì cũng hôn rồi,nói thì cũng nói rồi em nghĩ xem có khả năng lời tôi nói là giả không Tử Đan?.chúng ta là người trưởng thành nên bản thân chúng ta phải chịu trách nhiệm với lời nói của mình và tôi cũng thế tôi sẽ chịu trách nhiệm với những gì mình nói ra vậy nên em không cần nghi ngờ lời tôi vừa nói Tử Đan,như tôi đã nói em có quyền suy nghĩ về những gì tôi nói nhưng dù em muốn hay không thì em chỉ có thể là của tôi thôi.

Nói xong Mạc Cẩn Vũ tiếp tục cho xe chạy đi trong khi Tử Đan vẫn chưa hết bàng hoàng về những gì vừa diễn ra.chẳng ai biết ngoài Mạc Cẩn Vũ rằng anh đã cần bao nhiêu dũng khí để tỏ tình Âu Tử Đan như vừa nãy,thật ra Mạc Cẩn Vũ nhận ra bản thân anh có tình cảm với cô thư ký nhỏ bên cạnh mình khá lâu rồi nhưng vì lúc đó anh vẫn nghĩ lúc đó anh còn tình cảm với Uông Tiểu Di nên anh mãi phủ nhận tình cảm của mình.cho tới ngày hôm đó Tiểu Di hẹn gặp anh và thẳng thắn từ chối tình cảm của anh.có thể do trong tim anh lúc đó có hình bóng của Âu Tử Đan nên anh mới cảm thấy nhẹ nhõm và bình thản khi nghe Tiểu Di từ chối mình và cũng ngày hôm đó anh đã có câu trả lời cho tình cảm của mình. nếu hôm nay không phải do anh bị mấy cô em gái của mình cố tình công kích thì chắc anh chưa nói ra tình cảm của mình đâu vì anh nghĩ hiện tại vẫn chưa phải lúc thích hợp.nhưng cứ nghĩ tới cảnh Âu Tư Đan cười nói rồi bên cạnh người khác là sự ghen tuông và khó chịu của Mạc Cẩn Vũ lại có dịp bộc phát mà chính anh cũng không thể kìm chế được.mãi tới khi gần tới Mạc Thị Mạc Cẩn Vũ mới cho xe đi chậm lại nhìn sang cô gái nhỏ bên cạnh lên tiếng.

- Âu Tử Đan em định thẫm thờ đến mức ngẩn người như vậy tới khi nào hả?nếu em còn thẫn thờ như hiện tại thì thay vì tới công ty tôi nghĩ tôi và em nên về biệt thự riêng của tôi nói nốt chuyện vừa nãy đi,dù sao thì tôi cũng có rất nhiều chuyện muốn nói với em đấy.sao em thấy được không Tử Đan em chọn đi tới Mạc Thị tiếp tục làm việc hoặc về biệt thự riêng của tôi và sau này sẽ là nhà em một chuyến.

Âu Tử Đan lúc này mới vừa có chút hoàn hồn,hiện tại lại trở nên luống cuống tất cả vì câu nói muốn đưa cô vè biệt thự riêng của mình của Mạc Cẩn Vũ.biết mình đang rất mất mặt trước người mình thích Âu Tử Đan vội vàng mở cửa xe chạy về hướng Mạc Thị mặc kệ người trong xe đang nhìn theo cô bât cười vì hành động của Tử Đan lúc này.

Có vẻ như Mạc Cẩn Vũ nhận ra vì mãi để hình bóng của Uông Tiểu Di trong lòng mà anh không nhận ra bên cạnh mình vẫn luôn có một hình bóng quen thuộc ngày ngày dõi theo anh,lo cho anh từ bữa cơm hay cốc nước,lúc anh mệt mỏi cũng chỉ có cô gái nhỏ ấy bên cạnh lo lắng,chăm sóc cho anh từng chút một,rồi tới khi anh có chuyện buồn cũng chỉ có cô gái đó bên cạnh an ủi anh cố lên.lúc đầu Mạc Cẩn Vũ chỉ nghĩ đơn giản Âu Tử Đan là thư ký của anh nên trách nhiệm đó là của cô dù có hơi quan tâm quá mức một thư ký một chút nhưng anh lại cảm thấy có một thư ký như vậy cũng rất tốt.nhưng rồi càng về sau Mạc Cẩn Vũ lại nhận ra vậy mà cô thư ký nhỏ này lại thích thầm anh và dường như anh cũng vậy,cứ lâu dần giữa hai người họ lại gần nhau hơn một chút.mãi vài ngày trước sau khi gặp nhau nói chuyện Tối hôm đó Tiểu Di đã nhắn tin kể cho anh biết chuyện hồi trước ở trường có một cô bé luôn lén nhìn anh và cô bé ấy là Âu Tử Đan.lúc đó anh mới giật mình nhận ra nếu anh dùng gần 4 năm yêu thầm Tiểu Di thì Tử Đan cũng dùng tưng đó thời gian để yêu thầm anh.vì đã trải qua cảm giác yêu đơn phương đó nên Mạc Cẩn Vũ biết sẽ không dễ gì vượt qua được chuyện đó dẫu anh là đàn ông còn khó khăn vậy mà cô gái bé nhỏ này lại yêu thầm anh lâu như vậy và hơn nữa cô gái ấy chấp nhận đứng sau anh,dõi theo anh.chỉ từng ấy lí do thôi cũng khiến một người vốn khô khan như anh rung động rồi.mỉm cười Mạc Cẩn Vũ tự nói vu vơ một mình.

- Tử Đan sẽ sớm thôi đợi anh nhé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.